Tình Cảm Gia Đình
Truyện khai thác các mối quan hệ trong gia đình: cha mẹ, con cái, anh chị em. Nội dung có thể cảm động, day dứt hoặc ấm áp, giúp người đọc trân trọng tình thân máu mủ.
Truyện mới cập nhật

Dưới Bầu Trời Không Ai Bị Bỏ Lại
Tôi c/hào đ/ời trong nhà v/ệ si/nh của bệ/nh việ/n.
Mẹ ruột không muốn giữ lại tôi, sinh xong liền dội nước rồi quay lưng rời đi, không thèm ngoảnh lại.
Bà nghĩ rằng tôi sẽ trô/i xuố/ng cố/ng, trở thành một đ/ống th/ịt n/át.
Không ngờ tôi mạng lớn, đầu kẹt ở miệng cống, được y tá phát hiện rồi bế tôi lên khỏi hố ph/ân.
Bác sĩ nói, tuy đã cứu được mạng, nhưng não bộ có thể sẽ để lại di chứng, không loại trừ nguy cơ b/ại nã/o.
Lúc ấy, hệ thống giám sát chưa hoàn thiện, sau một tuần không có ai đến nhận, bệnh viện chuẩn bị đưa tôi vào trại trẻ mồ côi.
Nhưng ngay khoảnh khắc y tá trao tôi đi, đứa trẻ vẫn luôn im lặng là tôi bỗng bật khóc thảm thiết, xé lòng.
Cô y tá không đành lòng, lập tức giành tôi lại.
Từ đó, cô ấy trở thành mẹ của tôi.

Bảo Bối Của Ba
Bảo Bối Của Ba
Ba tôi yêu Bạch Nguyệt Quang, mà người đó lại là thiên kim thật.
Còn mẹ tôi… chỉ là thiên kim giả.
Để trả lại danh phận cho người tình cũ, ông ta tổ chức họp báo, đứng trước hàng loạt máy quay mà mắng chửi mẹ tôi.
“Cô ta đã cướp đi cuộc đời và người yêu của người khác…”
Ông ngoại cũng đuổi chúng tôi đi.
“Các người dọn khỏi đây đi, trả lại chỗ cho con gái ruột của tôi.”
Nhưng mà…
Bà ngoại đứng bên cạnh, vẻ mặt đầy dấu hỏi chấm: ???
“Tôi chưa từng sinh con gái, ông lấy đâu ra con gái ruột?”
“Tuệ Tuệ là con nuôi tôi thương nhất, ai dám đuổi con bé đi thì cứ chuẩn bị ly hôn, tay trắng ra khỏi nhà đi!”

Học Cách Yêu Lại Chính Mình
Tôi đứng trước cửa Cục Dân chính, ly cà phê nóng trong tay đã nguội ngắt từ lâu.
Qua cánh cửa kính, tôi thấy rõ chồng tôi Cố Bắc Thành đang cùng một cô gái trẻ điền đơn đăng ký kết hôn.
Không phải đơn ly hôn. Mà là đơn kết hôn.
Cô gái ấy mặc váy trắng, cười rất ngọt ngào, còn Cố Bắc Thành thì dịu dàng giúp cô ta chỉnh lại tóc.
Tôi chưa bao giờ thấy anh ấy nhìn tôi bằng ánh mắt như vậy.
“Mẹ ơi, sao mẹ không vào?” Tiểu Bảo, con gái sáu tuổi của tôi, níu vạt áo tôi, giọng non nớt hỏi.
Tôi ngồi xổm xuống, cố gắng nở một nụ cười: “Bảo Bối, mẹ chợt nhớ ra còn việc cần làm, mình về nhà trước được không?”

Ba Đòi Ly Hôn, Tôi Giơ Hai Tay Tán Thành
Ba Đòi Ly Hôn, Tôi Giơ Hai Tay Tán Thành
Sinh nhật ba tôi hôm đó, tiểu tam dắt theo con riêng đến tận nhà gây chuyện.
Ả ta mắng mẹ tôi: “Không đẻ được con trai thì bị cắm sừng cũng đáng đời!”
Ba tôi im lặng vài giây, cuối cùng cũng lạnh lùng mở miệng:
“Anh có từng ấy tài sản, cần phải có người kế thừa. Nếu em không chịu được… thì ly hôn đi.”
Mẹ tôi giận đến run người, gằn từng chữ: “Muốn ly hôn? Anh nằm mơ!”
Tôi vỗ nhẹ lên lưng mẹ, bình tĩnh lên tiếng: “Mẹ à, ly hôn cũng được thôi. Bảo ba đưa cho mẹ con mình 50 triệu, cộng thêm căn biệt thự này nữa là xong.”
Dù sao thì… đời trước, chỉ một tháng sau đó, công ty của ba tôi bất ngờ gặp khủng hoảng.
Cuối cùng tuyên bố phá sản.
Ông ta giả ch.t, dắt tiểu tam cao chạy xa bay, bỏ lại mẹ con tôi gánh món nợ khổng lồ.
Kết cục của đời trước là:
Tôi và mẹ bị đẩy vào bước đường cùng, sống không bằng ch.t.
Gắng gượng trả hết nợ, mẹ tôi lâm bệnh nặng, cuối cùng mất trong đau đớn.
Còn tôi… bị ba ruột vì lợi ích mà đưa vào tay một lão b/i/ế/n t/h/á/i – bị t.ra tấ.n đến ch.t.
Mẹ tôi nghe tin, phun má.u mà ch.t.
Còn ba tôi? Ông ta ôm ấp mẹ con tiểu tam, sống cuộc đời sung túc nhởn nhơ.
May mà ông trời có mắt…
Cho tôi cơ hội sống lại một lần nữa.

Tám Năm Một Giấc Mộng
Tám Năm Một Giấc Mộng
Vào đúng ngày sinh nhật tôi, tôi mới biết người chồng đã sống chung suốt 8 năm, đã lén lút qua lại với một cô gái phóng khoáng suốt 4 năm trời.
Bạn anh ta còn an ủi tôi:
“Chị dâu à, anh Châu chỉ thấy cô ấy khác với mấy cô trong giới, tìm chút cảm giác mới lạ thôi.”
“Chứ người anh ấy muốn cùng đi đến cuối đời, vẫn là chị.”
Ngay cả anh ta cũng chưa từng cảm thấy mình sai:
“Anh có phản bội em về thể x/á/c đâu, thế là chưa đủ sao?”
“Anh chỉ là thấy đời sống tinh thần nhàm chán, muốn tìm chút kích thích, chuyện đó em cũng muốn quản à?”
Tôi không quản.
Vì tôi chưa từng hạ thấp mình, cũng chưa từng muốn giữ lại thứ gì đã vấy bẩn.

Người Về Cùng Mùa Gió Lạnh
Người Về Cùng Mùa Gió Lạnh
Tôi là con ruột bị thất lạc. Nhưng đến khi được tìm thấy, tôi đã sớm kết hôn và có con rồi.
Lúc ấy, thiên kim giả lại chế giễu tôi: “Thật đáng thương làm sao, bị bắt cóc mà còn không chịu học hành đàng hoàng, lại còn đi sinh con cho người khác.”
Sau đó, thái tử gia trong giới hào môn bị chụp ảnh khi đang dẫn con đi chơi ở công viên giải trí, tình cờ cô ta lại thấy được và lập tức đăng lên mạng: [Đàn ông dẫn con đi chơi đúng là cực phẩm, cảm ơn ông xã.]
Rồi weibo của thiên kim giả lập tức bị fan tràn vào bàn tàn, ai nấy đều ngưỡng mộ cô ta vì tưởng được gả vào hào môn.
Thái tử gia nghe vậy liền quay sang liếc nhìn con trai cả, rồi quay lại hỏi tôi: “Vợ à, ai là ông xã của cô ta vậy? Em coi vậy mà chịu được à?”
Con trai cũng vội nói thêm: “Mẹ ơi, mau cho ba một danh phận đi.”

Hồi Ức Của Người Vợ
Hồi Ức Của Người Vợ
Sau khi ly hôn với vợ, tôi lập tức cắt đứt mọi liên hệ với cô ấy.
Tôi cưới một cô bạn gái trẻ trung xinh đẹp, sắm chiếc xe off-road mà mình ao ước bấy lâu.
Những ngày tháng tồi tệ cuối cùng cũng trôi vào dĩ vãng.
Tôi cảm thấy mình như được sống lại.

Dao Dao Và Mẹ
Dao Dao Và Mẹ
Tôi có một ước mơ.
Tôi muốn làm mẹ kế.
Để thực hiện ước mơ này, tôi đã bỏ ra một khoản tiền lớn để đăng ký một lớp đào tạo quý cô.
Cuối cùng thì tôi cũng gả vào một gia đình giàu có, người đàn ông đã ly hôn ba năm và có một cô con gái.
Lý tưởng thì đầy màu hồng, thực tế thì xương xẩu.
Tôi, người muốn làm mẹ kế độc ác, sau khi nhìn thấy cô con gái nhỏ ——
“Á —— Bảo bối đáng yêu quá đi mất, cho mẹ hôn một cái, từ nay mẹ sẽ là mẹ của con nhé?”
Vị đại gia bị cho ra rìa đứng một bên điếu thuốc rít liên tục, mặt đầy vẻ không thể tin nổi.
“Lớp đào tạo các người dạy kiểu như vậy đấy à?”

Không Hối Tiếc Chuyện Xưa
Năm thứ tư trở thành người thực vật, tôi tỉnh lại.
Trần Chi Hành mừng đến phát khóc, nắm chặt tay tôi, nói sẽ cho tôi một lễ cưới long trọng nhất.
Nhưng anh không biết rằng, trong suốt bốn năm hôn mê đó, tôi đã thấy được hiện tại lẫn tương lai.
Anh đã có người thay thế tôi từ lâu rồi.
Và rồi sẽ vì cô ta mà oán trách tôi, phản bội tôi, cuối cùng là vứt bỏ tôi.
Vậy nên, tôi không cần anh nữa.

Trở Lại Năm 70: Ba Mẹ Hoảng Loạn Khi Tôi Đăng Ký Xuống Nông Thôn
Trở Lại Năm 70: Ba Mẹ Hoảng Loạn Khi Tôi Đăng Ký Xuống Nông Thôn
Gia đình gặp biến cố lớn, tôi theo cha mẹ tới nông trường vấ/t v/ả nh/ất, sống những tháng ngày cơ cực đến mức bệ/nh t/ật đầy mình.
Sau khi cha được minh oan và phục chức làm thủ trưởng quân khu được người người kính trọng, chị gái lại trở thành người khiến ba mẹ cảm thấy áy náy nhất trong lòng.
“Thư Nguyệt, tất cả là do ba vô dụng. Năm đó khi bị điều đi lao động, ba chỉ có thể đoạn tuyệt quan hệ với con để bảo vệ con. Con có thể tha thứ cho ba không?”
“Thư Nguyệt, trước khi mẹ rời đi mẹ không hề muốn nói những lời tuyệt tình đó, tất cả là do tình thế bắt buộc, con có thể hiểu cho mẹ không?”
Mà tôi, mười lăm năm ở nông thôn, từ thiên kim tiểu thư con nhà thủ trưởng quân khu đã biến thành một người phụ nữ nhà quê phong trần, sương gió.
Ngay cả vị hôn phu từng thề thốt trước khi tôi rời thành phố: “Thư Hòa, anh sẽ đợi em trở về, rồi cưới em”, cũng quay sang yêu thích người chị gái xinh đẹp trắng trẻo, có học thức.
“Thư Hòa, mình hủy hôn đi. Anh tốt nghiệp đại học, còn em đến trung học cũng chưa học xong, chúng ta không hợp nhau.”
Rồi anh ta quay người cầu hôn chị gái tôi – người cũng là cử nhân như anh ta – nhận được lời chúc phúc của tất cả mọi người.
Trong buổi tiệc cưới, tôi bị sắp xếp ngồi ở góc khuất nhất, suốt cả ngày nghe không biết bao nhiêu lời bàn ra tán vào.
Cho đến khi…