Trọng Sinh
Nhân vật chính sau khi chết sẽ sống lại ở một thời điểm trong quá khứ. Với ký ức từ kiếp trước, họ thay đổi số phận, báo thù kẻ ác, hoặc cứu lấy người thân. Thể loại này mang tính kịch tính cao, thường kết hợp với cung đấu, gia đấu hoặc thương trường.
Truyện mới cập nhật
Thứ đệ của ta thiện lương như Bồ Tát
Thứ đệ của ta có tâm địa thiện lương như Bồ Tát.
Hắn thương cho cô nương bán trà nặng gần hai trăm cân lại xấu như ma chê quỷ hờn không ai thèm cưới, liền khiến ta nhận lấy tú cầu của nàng, buộc ta phải cưới nàng làm thê tử.
Ta không muốn, nữ tử kia liền đưa ra chứng cứ xác thực rằng chúng ta đã tư thông, làm loạn đòi quyên sinh để tìm trong sạch.
Ta bị mọi người thóa mạ, đành phải thành thân cùng nàng ta, nào ngờ đến đêm tân hôn lại biết nàng ta đã mang thai ba tháng, bị nàng ta gi.ết người diệt khẩu.
Thứ đệ chiếm gia nghiệp của ta, cưới người trong lòng, trở thành thủ phủ đệ nhất kinh thành người người ngưỡng mộ.
Lần nữa mở mắt ra, ta trở lại ngày thứ đệ cười tủm tỉm đưa quả tú cầu kia cho ta.
Dã Hữu Trưởng Phong
Dã Hữu Trưởng Phong
Sau khi bị đích tỷ tráo hôn, phu quân kiếp trước yêu thương ta lại xem nàng là thê tử duy nhất.
Thiếu niên tướng quân kiếp này cưới ta cũng vì nàng mà giữ thân như ngọc.
Còn ta mang tiếng xấu c/ướp hôn sự của tỷ tỷ, bị mẹ chồng giày vò đến chet.
Sống lại trở về ngày hoán đổi giá thú.
Ta vén khăn hỉ, cười nói với đích tỷ đang chui vào kiệu hoa của ta: “Đừng đổi nữa, cả hai đều tặng cho tỷ!”
Dứt lời, ta xách trường thương, thúc ngựa phi thẳng đến Bắc Cương.
Hôn sự này, ta không thành nữa!
Thái Tử Lạc Thuỷ Liễu
Thái Tử Lạc Thuỷ Liễu
Thái tử cùng giai nhân trong lòng hắn cùng rơi xuống nước. Tình thế nguy cấp, ta chỉ kịp cứu Thái tử, người ở gần ta hơn.
Thái tử cảm kích, lập tức cầu xin Hoàng đế ban hôn, muốn ta trở thành Thái tử phi của hắn.
Mười năm sau, việc đầu tiên Thái tử làm khi đã vững ngôi vị Hoàng đế, chính là diệt cả nhà ta, đem x/ác ta với hai m/ạng người đưa đến trước mộ giai nhân của hắn.
“Năm xưa, ngươi không cứu nàng ấy, chẳng phải là chờ nàng ấy chet đi, để tiện bề leo lên dựa dẫm vào trẫm sao?”
Tỉnh dậy lần nữa, Thái tử và giai nhân trong lòng hắn lại cùng rơi xuống nước.
Ta hoảng loạn kêu lên: “Làm sao đây, ta cũng không biết bơi.”
Vị Hôn Phu Muốn Cưới Nha Hoàn Của Ta
Vị Hôn Phu Muốn Cưới Nha Hoàn Của Ta
Một ngày trước đại hôn của ta, vị hôn phu nói muốn cưới nha hoàn của ta làm chính thê.
Ta lập tức cắt đứt duyên tình, tác thành cho họ bách niên giai lão, thề vĩnh viễn kết thù.
Mọi người chỉ nghĩ ta đau lòng quá độ, kỳ thực không phải vậy.
Bởi vì ta biết, nha hoàn của ta là con gái của phản vương. Chẳng bao lâu sau, cả nhà họ sẽ bị liên lụy tống vào đại lao.
Kiếp trước ta gả đi làm chính thê, nha hoàn làm thiếp, nhà mẹ ta đã dốc hết gia tài vạn quán cứu họ ra.
Thế nhưng ta lại bị họ bỏ rơi trên đường đi lưu đày.
Kiếp này, cầm tiền nuôi phủ binh bảo vệ hoàng quyền chẳng phải thơm hơn sao?
HOA KHAI HOA SÁT
Ta đến lúc c.h.ế.t mới biết phu quân Tiêu Giản là nữ nhi.
Năm đó nàng ta cưới ta, chỉ vì nàng thích Phó Vận.
Tiêu Giản giả trai, không thể cùng Phó Vận ở bên nhau.
Vì ghen, nàng ta cố ý sắp đặt để cưới ta, người có hôn ước từ nhỏ với Phó Vận.
Nàng ta giam ta trong hậu viện sâu thẳm, khiến mười năm thanh xuân của ta trôi qua trong uổng phí, cuối cùng c.h.ế.t không yên lành.
May thay, ta trọng sinh về ngày gả cho Tiêu Giản.
Thiên Tai Mạt Thế : Tích Trữ Hàng Chục Tỷ, Cả Nhà Cùng Làm Ác Nhân
Nguồn Convert: Converter Editor
Beta: Tuyền Lê
Năm 2123, bất chấp sự phản đối của toàn thế giới, nước J đã xả nước thải hạt nhân ra biển lớn, châm ngòi cho sự trả thù của Mẹ Thiên nhiên.
Ban đầu, ai cũng ngỡ đó chỉ là một trận bão thông thường, nhưng nào ngờ, nó lại chính là khởi đầu cho chuỗi 15 năm thiên tai tận thế.
Lũ lụt, nắng nóng khắc nghiệt, nạn côn trùng, mưa đá, rét đậm, động đất, mưa axit...
Chúc Hạ, người đã trọng sinh trở về, chỉ nhếch mép: "Mấy cái này đã là gì? Tận cùng của thảm họa còn có cả Mặt Trăng đâm sầm vào Trái Đất kia kìa!"
Có không gian trong tay, cô phải tích trữ bằng sạch những món ăn mà kiếp trước thèm đến cháy lòng mà chẳng được nếm.
Có y thuật trong tay, cô nhất định phải cứu sống ân nhân của đời trước.
Thực lực siêu cường, lòng dạ sắt đá, quyết không làm thánh mẫu!
Kiếp này, một tát lật nhào đám hàng xóm hiểm ác, một đấm đánh gục ả thiên kim giả mạo, một đạp đá bay tất cả những kẻ muốn giết cô cướp vật tư!
Nhưng Chúc Hạ cũng đâu phải lúc nào cũng bá đạo siêu ngầu như thế.
Bởi vì, bắt cô đối mặt với tình yêu cuồng nhiệt của năm người đàn ông kia, thà để cô bị Mặt Trăng tông chết còn sướng hơn.
TỪNG Ở DƯỚI BÙN LẦY, GIỜ CHẠM TỚI TRỜI CAO
Mẹ kế là bạn thân của mẹ ruột tôi, luôn nuông chiều tôi hết mực.
Cưng chiều đến mức khiến ba tôi hoàn toàn thất vọng, quay sang dồn hết tâm huyết vào việc bồi dưỡng con gái riêng của bà ta.
Sau khi ba mất, mẹ kế nuốt trọn phần thừa kế, rồi thẳng tay đuổi tôi ra khỏi nhà.
Tôi chết giữa đêm tuyết trắng, xác nằm lạnh lẽo nơi đầu đường.
Mở mắt ra lần nữa, tôi thấy mình quay về quãng thời gian sắp lên lớp mười một.
Mẹ kế dúi tiền vào tay tôi, thì thầm:
“Đừng để ý tới ba con. Dì ủng hộ con theo đuổi đam mê âm nhạc.”
...
XOAY CHUYỂN CÀN KHÔN
Chu Định Uyên là một kẻ xuất thân giang hồ, bỗng nhiên chấp nhận triều đình chiêu an, mà điều kiện hắn đưa ra chính là ban ta cho hắn.
Khi mọi người đều khuyên ta nhận mệnh, hắn lại chạy đến Yên Châu cứu một nữ tử, đó chính là chân ái kiếp trước của hắn.
Giây phút ấy, ta đã xác định, ta cùng hắn vốn là đế hậu tiền sinh, lâm triều nhiếp chính, c.h.ế.t đi rồi lại song song trọng sinh.
Hắn dắt mỹ nhân vào kinh, hoàn toàn không hề che giấu mà nói thẳng:
“Vì để Thừa Quân có thể thuận lợi giáng thế, ta đành miễn cưỡng cưới ngươi thêm một lần. Có thể trở thành công cụ sinh ra người thừa kế ưu tú nhất, đó chính là vận may của ngươi.”
Ta trước mặt hắn đã diễn suốt hơn hai mươi năm vai hiền thê thuận mệnh, cuối cùng lại chính tay tiễn hắn quy tiên, đoạt lấy hoàng vị của hắn.
Thế nhưng hắn hoàn toàn không biết sự thật, trọng sinh quay về, lại lần nữa cầu hôn ta.
Ta cũng không ngại diễn thêm một màn.
Để hắn hiểu rõ rằng ta chưa bao giờ là kẻ nhu nhược tầm thường, ta từng nắm trong tay đại quyền, chỉ điểm giang sơn.
Diệc Tư Quân
Diệc Tư Quân
Đích tỷ đời trước khi nhập cung phong Hậu, từng cúi đầu căn dặn: “A Đinh, ta không còn ở đây, muội phải tự bảo vệ mình.”
Ta đẫm lệ đáp lời.
Năm năm sau, Hoàng hậu thất sủng, bị gian thần h/ãm h/ại thất tiết, đêm ấy liền th/ắt c/ổ t/ự v/ẫn.
Thiên tử hạ chiếu, phế Hậu Mạnh thị vô đức, khắp thành không được mặc đồ tang.
Ta thay mặt Mạnh gia xin tội, nhờ dung mạo tuyệt sắc mà được bệ hạ đưa vào cung, sủng ái khắp lục cung.
Ngày cùng Thiên tử ch/ôn thân trong biển lửa, hắn giận dữ s/iết cổ ta: “Trẫm đối đãi Mạnh gia các ngươi không tệ, vì cớ gì, trẫm còn chưa truy cứu chuyện phế Hậu thất tiết kia!”
Ta mặc cho lửa ch/áy khắp thân, như chẳng hề hay biết, khẽ đáp: “Ta truy cứu.”
Sống lại, ta đã trở về ngày đích tỷ nhập cung.
Nàng xoa đầu ta, rồi quay lưng bước vào chốn thâm cung ă/n th/ịt ng/ười ấy.
Ta trút bỏ gấm vóc trang sức, quay lưng bước vào quân doanh đổ m/áu kia.
— Ta muốn xem, khi ta dẫn binh vây kín hoàng thành, tên cẩu Hoàng đế kia còn dám thốt lên hai chữ “Phế Hậu” không.
LAO YẾN PHÂN PHI
Ta và Tạ Thính Tùng vốn là một đôi oan gia, thế nhưng vẫn phải bái đường thành thân.
Ngày đại hôn vừa qua, sang hôm sau, hắn liền rời xa kinh thành, ra biên quan trú đóng, tránh ta như rắn rết.
Ta liền đem thuốc tuyệt tử bỏ vào túi nước của hắn, coi như thành toàn cho hắn, giúp hắn giữ trọn tấm chân tình với thanh mai.
Cứ ngỡ rằng ở kiếp này ta và hắn sẽ không còn cơ hội gặp lại.
Nhưng ta không ngờ, khi kinh thành lâm nguy, chính hắn lại một nắng hai sương, chạy c/h/e/c tám con ngựa, dẫn theo ba nghìn tinh binh về cứu viện.
“Nàng có c/h/e/c thì cũng c/h/e/c muộn một chút, đừng lại… phá hỏng nhân duyên kiếp sau của ta với Yểu Yểu.”
Nhưng hắn rốt cuộc vẫn không như ý.
Địch nhân sau đó bồi thêm một đao, đem t/h/y thể ta và hắn đ/â/m thành tổ ong.
Lần nữa mở mắt, ta đã trở về đúng ngày Hoàng thượng ban hôn.
“Thần nữ không hề coi trọng Tạ tướng quân, không muốn gả cho hắn! Thần tự nguyện xin rời xa kinh thành, gả cho Thế tử Bắc An Vương nơi biên ải.”
Lần này, thật sự đã là trời nam đất bắc, dù có là chim liền cánh cũng phải chia lìa.
…