Phương Đông
Phương Đông khai thác văn hóa, thần thoại và bối cảnh Á Đông.
Truyện mới cập nhật

A Tú
Ta là một tiểu cung nữ không chút tiếng tăm trong cung, không quyền không thế, mặc người bắt nạt, niềm hy vọng duy nhất là đến tuổi được xuất cung.
Trớ trêu thay, trong cung của Quý phi bị mất đồ, cuối cùng lại đổ tội lên đầu ta.
Trượng côn cứ thế quất xuống người ta, cuối cùng ta bị ném ra khỏi cửa cung trong tình trạng m á u me đầm đìa.
Khi tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, ta đưa tay níu lấy tia hy vọng sống đi ngang qua:
"Cầu xin công công... rủ lòng thương nô tỳ."
Sau này, người đã đưa ta trở thành người phụ nữ tôn quý nhất của vương triều.
Trong tẩm điện, người ôm ta từ phía sau:
"Nương nương muốn gì cũng đã có được rồi, vậy thứ mà nô tài muốn, nương nương có phải cũng nên cho rồi không?"
---
1.
Khi cung của Quý phi bị mất một cây trâm ngọc, tất cả hạ nhân trong cung đều bị gọi đến để tra hỏi.
Ta bị người khác chỉ điểm là đã vào cung Quý phi quét dọn vào giờ Ngọ, nhưng ta chưa từng bước vào tẩm điện của người, thậm chí còn không biết cây trâm ngọc người đánh mất có hình dạng ra sao.
Nhưng người quyền quý muốn định tội ai, thậm chí chẳng cần đến lý do chính đáng.
Quý phi với đôi môi tô son đỏ thẫm chỉ rũ mắt nhìn gương mặt ta một lát, rồi khẽ cười khẩy một tiếng:
"Trông cũng chẳng phải là một nô tài có tâm tư trong sạch gì."
Vị ma ma bên cạnh Quý phi liền nói đỡ cho chủ tử, liếc xéo ta một cái rồi nghiêm giọng hỏi ta giấu thứ trộm được ở đâu rồi.
Ta vội quỳ xuống cầu xin, miệng nói:
"Cầu xin nương nương minh giám, nô tỳ không hề trộm đồ."
"Ngươi không trộm, chẳng lẽ nương nương lại vu oan cho ngươi chắc?"
"Nô tỳ không dám."
Thân phận thấp hèn, ngay cả biện minh cũng là một cái tội.
Khi Quý phi nương nương muốn định tội ta, đầu ta dập mạnh xuống đất để cầu xin người khai ân.

LAI SINH VÔ HẸN
Sau khi trọng thương bình phục, Thẩm Ngọc Lâu liền đưa ta cùng Tô Nghênh Tuyết trở về tông môn.
Hắn để Tô Nghênh Tuyết theo hắn tu hành.
Mười năm trôi qua, Tô Nghênh Tuyết đã trở thành đệ tử thân truyền của hắn.
Còn ta chỉ làm một thê tử bên gối của hắn.
Hắn chưa từng chỉ dạy ta nửa phần đạo pháp.
Mỗi khi cùng hắn xuất hiện, đều có môn hạ hay đệ tử của hắn chê cười ta không xứng với hắn.
Hắn nghe thấy tất cả, nhưng chưa từng ngăn cản, mặc ta chịu đủ lời khinh miệt.
Cho đến khi thọ mệnh đã tận, tóc xanh hóa bạc, một thân già nua run rẩy, hắn mới hiện thân trước mặt ta.
Hắn nói:
“Sầm Khê Chiêu, ân cứu mạng năm xưa, ta nay đã trả đủ. Từ nay phu thê chi duyên, đoạn tuyệt tại đây.”
"Ngươi nếu có xuống Hoàng Tuyền, sau khi chuyển thế làm người mới, hãy nhớ đừng bao giờ mơ tưởng một bước lên trời nữa."
Ta khẽ gật đầu.
Bảy mươi năm phu thê, cả một đời luôn giả làm phàm nhân, ta cũng đã trả sạch nợ tình kiếp trước.
Phân thân diệt vong, nguyên thần trở về Thượng Thanh phái tu hành.
Còn hắn, vì để một lần cầu kiến ta, lại cam chịu thân phận tạp dịch trong Thượng Thanh phái suốt ngần ấy năm.
…

Tôi Có Một Nhóm Chat Toàn Người Xuyên Không
Lâm Tịch là một nhân viên văn phòng điển hình trong vòng xoáy 996/007. Cô làm việc quần quật ngày đêm, nhưng vẫn không mua nổi một cái toilet trong cái thế giới tấc đất tấc vàng này.
Một đêm nọ, sau khi đi tiếp khách về, cô bỗng nhiên được thêm vào một nhóm chat. Trong nhóm, mọi người đều giống như mắc "bệnh trung nhị", ai nấy đều tự nhận mình đã xuyên không và nhập vai thành nhân vật nào đó.
Nào là người xuyên đến thời cổ đại, tận thế hoang tàn, xã hội nguyên thủy... thậm chí có người còn xuyên cả vào trong sách!
Hệ thống của nhóm chat thông báo, chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ mà họ đưa ra, thực hiện nguyện vọng của họ sau khi xuyên không, là có thể nhận được phần thưởng.
Có người tag tên cô, nói rằng mình đã xuyên không qua thế giới khác và nhờ cô giúp đỡ xem bố mẹ mình sống thế nào. Đổi lại, cô sẽ nhận được 10 lượng vàng. Lâm Tịch tưởng ai đó đang đùa, liền thuận miệng đồng ý. Ai ngờ ngay giây sau, trước mặt cô đột nhiên xuất hiện mấy hạt đậu phộng bằng vàng...
Sau đó, trong nhóm liên tục có những người kỳ lạ tag tên cô.
Có người nói mình đang ở tận thế hoang tàn, nhờ cô đi xem kẻ từng hại chết mình có bị báo ứng không, thù lao là một lọ dung dịch phục hồi gen.
Có người nói mình sống ở thế giới nguyên thủy, nhờ cô giúp đi tìm con mèo mà mình từng nuôi dưỡng, thù lao là đá quý thiên nhiên nguyên chất, không ô nhiễm.
Có người nói mình chết ở thời cổ đại, nhờ cô vạch trần nguyên nhân thực sự cái chết của mình, để kẻ sát nhân phải đền tội. Thù lao là sách cổ thất truyền, hoặc tranh của các danh họa có tiếng.
...
Nhìn thấy những món thù lao hấp dẫn...
Lâm Tịch: "Tôi tình nguyện, tôi có thể, cái gì tôi cũng làm được hết!"
Tag: Xuyên không – Hiện đại hư cấu – Xuyên thư – Nhẹ nhàng
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lâm Tịch ┃ Vai phụ: ┃ Khác:
Một câu tóm tắt: Thật khó tin, hóa ra thật sự có người xuyên không!
Lập ý: Tích cực hướng về phía trước.

Hệ thống xuyên không lần 2, tôi chỉ cần tự do
Trong một thế giới nơi quyền lực, mưu mô và số mệnh giao thoa, cô – một kẻ từ thế giới khác xuyên tới – phải đối mặt với những thử thách tàn nhẫn: hệ thống ép buộc, những nhiệm vụ sống còn và con người với trái tim lạnh lùng.
Xuyên không lần đầu, họ gọi cô là thần nữ, gọi cô là yêu nghiệt, cô ra đi trong sự thống khổ tận cùng. Sống lại lần thứ hai ở một thân phận khác, cái cô cần chỉ là cuộc sống yên bình, ngờ đâu vẫn không thể tránh khỏi kẻ đã làm tan nát cuộc đời của cô
Mục Huyền Phi – vị hoàng đế điên rồ, mạnh mẽ nhưng đầy bí ẩn – là người duy nhất kết nối với số phận của cô. Tình yêu, trả thù, và quyền lực đan xen, mỗi quyết định đều có thể đổi thay sinh mệnh của cả muôn dân.
Liệu tình yêu có thể trở thành xiềng xích, hay cô sẽ tìm được tự do cho chính mình và những người cô trân trọng? Một cuộc chiến trí tuệ, cảm xúc và quyền lực đang chờ bạn khám phá.

Trọng Sinh: Ta Không Làm Kẻ Khờ Nữa
Sau khi ch.ết, y mới biết nữ nhân mình yêu suốt mười năm, Thẩm Yên Nhiên, thực ra là nữ chính trong một câu chuyện ngược tâm.
Còn y chỉ là nam phụ si tình, hết lòng bảo vệ nàng ta nhưng chẳng bao giờ nhận lại được tình cảm.
Nàng ta bị nam chính dày vò cả thể xác lẫn tinh thần, y là người an ủi.
Nàng ta khóc vì nam chính, y đưa đi giải khuây.
Nàng ta phạm lỗi bị truy nã, y bất chấp nguy hiểm cho gia tộc để đưa nàng ta bỏ trốn.
Nhưng khi nàng ta và nam chính “yêu lại từ đầu”, y vì từng nhiều lần giúp đỡ nàng ta mà bị nam chính dùng quyền thế chèn ép đến mức mất mạng.
Lúc đó, nàng ta chỉ đứng nhìn y, lạnh lùng nói:
“Lục Vân Chu, vốn dĩ ta và huynh không nên qua lại, là tại huynh cứ bám riết lấy ta.”

TUYỆT HẬU HOÀN
Phụ thân ta y thuật cao minh, nhưng xưa nay chưa từng bắt mạch cứu người, chỉ một lòng lặng lẽ luyện chế những viên dược hoàn khiến nữ nhân tuyệt đường sinh nở.
Chỉ cần uống một viên, từ đó về sau vĩnh viễn không còn khả năng hoài thai.
Tịnh dưỡng cơ thể trong nửa năm, các nàng sẽ trở nên ngực nở eo thon, dáng dấp yểu điệu, làn da trắng mịn như trứng gà mới bóc vỏ.
Một viên thuốc nho nhỏ, lại đáng giá bằng hai năm thu hoạch của một hộ dân.
Thế nhưng, người đến cầu được mua thuốc vẫn nối gót không dứt, từ lúc xếp hàng đến lúc được lĩnh thuốc, ít cũng phải đợi nửa năm.
Bọn họ mua thuốc về, cho nữ nhân trong nhà uống, những người đã uống thuốc, chẳng mấy chốc liền trở thành những nữ nhân hàng đầu được mấy mụ tú bà ở thanh lâu trong huyện thành tranh nhau đoạt lấy.
Ta không hiểu, một người mang thân phận thầy thuốc như phụ thân, cớ sao chẳng cứu người mà lại chế thuốc hại người.
Mãi về sau, ta mới hiểu được lý do của ông.
...

Chuyện Cũ Của Hà Sơ
Tôi là người vợ "được đặt riêng” của Nghiêm Lập Đàm.
Ngày đầu bước vào nhà, tôi cởi giày, tự hào nói:
“Anh không thích phụ nữ bó chân, nên em đã cố tình không bó đấy!”
Nghiêm Lập Đàm nhíu mày:
“Vì chiều theo thẩm mỹ của đàn ông mà cố tình không bó chân, chẳng phải cũng là một kiểu bó chân sao?”
Tôi hoàn toàn không hiểu.
Đang định hỏi lại, anh ta đã ném tới một tờ giấy—
Là giấy ly hôn.
Nhưng mẹ tôi chỉ dạy tôi cách hầu hạ anh ta.
Chứ chưa từng dạy tôi, nếu bị anh ta ruồng bỏ thì phải làm thế nào.
...