Dưỡng Thê
Dưỡng thê xoay quanh việc chăm sóc, yêu thương và bảo vệ nữ chính.
Truyện mới cập nhật

Hàm Tương
Mẫu thân ta vừa sinh ta ra thì qua đời.
Năm đó gặp đại nạn mất mùa, trong nhà vẫn còn mấy miệng ăn, từng bữa chỉ biết ngóng trông từng hạt gạo.
Phụ thân chẳng còn cách nào khác, cài cho ta một đóa hoa đỏ thắm rồi đem ra chợ rao bán.
Người mua ta chẳng nói một lời.
Ta len lén nhìn hắn, áo gấm rực rỡ, nét mặt thanh tú như ngọc.
Hắn cho phép ta ngồi lên xe ngựa, dù cả người ta rất dơ bẩn.
Đêm ấy, khi hoàng cung đại loạn, giữa biển xác người ngổn ngang, chỉ có ta kiên nhẫn lật từng thi thể để tìm hắn.
Ta tìm đến kiệt sức, hắn bước tới từ phía sau, nhẹ nhàng che mắt ta lại, giọng khẽ khàng:
“Nguyễn Hàm Tương, ta thắng rồi, ôm ta một cái đi.”
...

Thê Môn
Xuyên không tới đây, lại được cho không một phu quân, hắn vừa đẹp trai, lại vừa có phần ngây ngốc. Thật tốt, ta sẽ tẩy não hắn mỗi ngày.
Ta nghiêm chỉnh ngồi thẳng, trầm giọng hỏi: “Mỗi sáng tỉnh dậy, việc đầu tiên phải làm là gì?”
A Thọ nghiêm mặt, đáp lại rất chân thành: “Tìm nương tử.”
Ta giữ nguyên nét mặt, tiếp tục hỏi: “Ngoài nương tử ra…”
A Thọ liền đáp lưu loát: “Những người khác đều là kẻ lừa gạt.”
Ta: “Hôm nay mà không nghe lời nương tử…”
A Thọ: “Sau này chỉ có thể ăn khổ qua.”
Ta: “Ngày ngày ăn khổ qua…”
A Thọ: “Cuộc sống sẽ đắng chát không còn gì vui vẻ.”
“Vậy kết luận lại nào.”
“Yêu nương tử, kiếp này, kiếp sau, cả kiếp sau nữa.”
“Ăn cơm thôi.”
Hắn cung kính nhắm mắt, chắp hai tay lại thành kính:
“Thê môn.”
Nghi thức trước bữa ăn kết thúc.
...

Nương Nương Hôm Nay Lại Tung Tin Vịt Rồi
"Bạch nguyệt quang của chàng đã trở về, ta xin nhường lại vị trí." Ta cúi đầu, quỳ gối dưới đất.
Hắn nhíu mày, rồi quay sang hỏi cung nhân bên cạnh: "Ninh Hân hiện giờ giữ vị trí gì?"
Cung nhân đáp: "Bẩm Hoàng thượng, là Thường tại."
Hắn vỗ ngực, cười nhạt: "Dọa chết ta rồi, ta còn tưởng mình đã lỡ phong nàng ta làm Hoàng hậu từ lúc nào mà không biết chứ."
Rồi hắn nhìn ta, thản nhiên nói: "Ngươi chỉ là một Thường tại, có gì để nhường chứ?"