Hệ Thống
Nhân vật chính sở hữu một “hệ thống” đặc biệt giúp tăng cấp, hoàn thành nhiệm vụ hoặc đạt được sức mạnh. Đây là thể loại thường kết hợp với tu luyện, game online, xuyên không… mang tính phiêu lưu, thử thách.
Truyện mới cập nhật
Trái Tim Không Tha Thứ
Ngày tôi ph/ẫu t/huật tim, Hách Kỳ nói công ty có việc gấp, vội vàng rời đi.
Tôi nằm trên bàn mổ sống ch .t không rõ, nhưng anh ta mãi vẫn không quay lại.
Về sau tôi mới biết, hôm đó là ngày cô bé nghèo mà anh ta tài trợ lên đại học làm thủ tục nhập học.
Cô bé bị lạc, gọi điện khóc lóc với “chú Hách” rằng:
“Trời mưa rồi… một mình cháu sợ lắm…”
Hách Kỳ cuống lên, lái xe khắp thành phố tìm cô, đưa cô đi báo danh, nhận phòng ký túc, thời gian còn sớm, lại đưa cô đi mua đồ, mời cô ăn bữa KFC cô từng ao ước mà chẳng dám ăn.
Tôi chất vấn:
“Vợ anh đang nằm trên bàn mổ sống ch .t không rõ, anh lại dắt gái đi dạo phố, anh thấy hợp lý à?”
Hách Kỳ ung dung thắt cà vạt, bình tĩnh nói:
“Anh ở bệnh viện thì cũng chỉ ngồi chờ thôi.”
“Bác sĩ rất giỏi, anh tin họ, cũng tin em sẽ vượt qua. Nhìn em bây giờ không phải còn khỏe mạnh đứng đây cãi nhau với anh sao?”
“Ninh Ninh là đứa trẻ ở quê, mới hơn mười tuổi đầu, lỡ đi lạc hay gặp kẻ xấu thì sao?”
Cái Kết Của Kẻ Phản Bội
Khi t/a/i n/ạ/n hàng không xảy ra, chồng tôi – cơ trưởng của chuyến bay nhìn tôi và Bạch Nguyệt Quang, gương mặt tràn đầy khó xử.
Tôi thì không hề do dự, nhét bộ dù cuối cùng vào tay hai người bọn họ.
Kiếp trước, sau khi cân nhắc đi cân nhắc lại, anh ta chọn đưa dù cho tôi người đang mang thai rồi định cùng Bạch Nguyệt Quang chôn thân trong vụ rơi máy bay.
Nhưng cái gọi là “cùng xuống hoàng tuyền” kia không xảy ra – Bạch Nguyệt Quang ch trong vụ t/a/i n/ạ/n, còn anh ta thì sống sót một cách kỳ tích.
Từ đó về sau, anh ta ngày ngày ở bên cạnh tôi, chờ đứa con của chúng tôi ra đời.
Tôi ngỡ rằng mọi b/i kị/ch đã kết thúc, nào ngờ khi con đầy tháng, anh ta lại thản nhiên bóp ch con gái ngay trước mặt tôi:
“Nếu không phải cô cứ khăng khăng bám theo, máy bay đâu có thiếu dù.”
“Cô gi//ết người tôi yêu nhất, hôm nay, tôi cũng phải để cô nếm thử cảm giác đó!”
Tôi đ/au đớ/n đế/n tuy/ệt vọn/g, cuối cùng cùng anh ta đồn/g qu/y v/u tậ/n.
Mở mắt ra lần nữa, tôi lại trở về ngày xảy ra t/ai nạ/n…
Sau Khi Nữ Chính Bị Ép Yêu Nhìn Thấy Đạn Mạc
Sau Khi Nữ Chính Bị Ép Yêu Nhìn Thấy Đạn Mạc
Khi tôi bị bắt nạt, bị gọi là ‘con nhỏ tàn nhang’.
Nam thần trường Giang Tiêu đã cứu tôi khỏi cảnh khốn khó.
Nhưng ngày tôi tỏ tình với anh, trước mắt tôi đột nhiên xuất hiện những dòng bình luận.
【Thương em bé, sắp bị nam chính công khai sỉ nhục thảm hại rồi, ngồi đợi xem cảnh nam chính theo đuổi vợ tụt quần.】
【Nhìn nữ chính thật khổ, việc bắt nạt chính là nam chính gây ra, cô ấy còn ngốc nghếch tưởng là tình yêu thật đến, sau này thậm chí còn bị hại đến mức tan nát gia đình, nam chính gì mà tệ thế này, nếu là tôi thì tối đó tôi ngồi tên lửa chạy mất dép rồi…】
【Tầng trên, không thích xem thì đừng xem, tôi chỉ thích xem kiểu kịch bản nam chính bái thiến đuổi vợ này, quá sướng rồi.】
【Con gái nhanh chạy đi, nam chính là cặn bã đó.】
Vãn Tạ Hồng Trần
Vãn Tạ Hồng Trần
Trước ta, Ma Tôn đã gi-t mười ba người công lược.
Người công lược đầu tiên chọn tiến vào cốt truyện khi Cảnh Ung 17 tuổi, dùng tình yêu ngây ngô thời niên thiếu để chữa lành vết thương tâm hồn.
Kết quả là vì nàng ta nhìn người đàn ông khác thêm một cái.
Cảnh Ung hắc hóa, thất bại.
Người công lược thứ hai tiến vào cốt truyện khi Cảnh Ung 10 tuổi, muốn dùng tình thân kề cận để sưởi ấm trái tim lạnh lẽo.
Kết quả là nàng ta vô tình khen đứa trẻ khác một câu.
Cảnh Ung hắc hóa, thất bại.
Người công lược thứ ba liều lĩnh chọn lúc Cảnh Ung 25 tuổi – đã trưởng thành, hắc hóa triệt để.
Kết quả là nàng ta chưa kịp mở miệng đã bị Cảnh Ung chém ch-t bằng một nhát kiếm, lý do là… tiếng thở quá ồn.
Cuối cùng, tổ tình cảm bị gi-t sạch, hệ thống chỉ còn cách điều ta từ tổ trừu tượng đến, xem như lấy ngựa chớt chữa ngựa sống.
Hệ thống hỏi ta: “Muốn chọn tiến vào cốt truyện lúc bao nhiêu tuổi?”
Ta nói: “Một tuổi.”
Hệ thống khựng lại một chút, hỏi: “Là muốn đi tuyến tình thân nuôi dưỡng Tiểu Cảnh Ung sao?”
Ta đáp: “Không phải Cảnh Ung một tuổi, là ta một tuổi.”
Hắn nuôi dưỡng, ta phản nghịch; hắn giáo dục, ta hắc hóa.
Cho cái tên phản diện ủy mị đó nếm thử cảm giác “nuôi con mới hiểu lòng cha mẹ”, ác nhân thì phải có ác nhân trị.
Gió Tây Bắc Thổi, Tiễn Cả Họ Nhà Chàng
Gió Tây Bắc Thổi, Tiễn Cả Họ Nhà Chàng
Đại hôn gần kề, vị hôn phu lại đích thân đến cửa, đòi hủy hôn.
Hắn ép ta làm thiếp, còn muốn cưới thứ muội làm chính thê.
Ngay cả phụ thân cũng đau đớn vạn phần, trách mắng ta phẩm hạnh không đủ:
“Đem của hồi môn của con nhường lại cho muội muội đi. Chờ nó đứng vững ở nhà chồng rồi, tương lai khi con làm thiếp cũng có người chiếu cố.”
Hay lắm, hay lắm!
Một đám người sống sung sướng nhờ vào của hồi môn của ta, lại còn dám cấu kết nhau khi dễ lão nương ta – kim chủ đại nhân à?
Được thôi! Giỏi lắm!
Vậy thì để xem các ngươi đi mà uống gió Tây Bắc sống qua ngày!
Tôi Làm Mẹ Kế Trong Truyện Tổng Tài Bá Đạo
Tôi Làm Mẹ Kế Trong Truyện Tổng Tài Bá Đạo
Tôi bị ràng buộc với hệ thống nuôi con, nhiệm vụ của hệ thống là phải nuôi một nhóc con âm u, điên điên khùng khùng thành một trai lớn vui vẻ, lạc quan.
Chiến lược hoàn thành xong sẽ nhận được ngay 5 trăm vạn (~17,5 tỷ).
Tôi vui vẻ nhận lời.
Nhưng ai ngờ, sau khi xuyên sách…
Nhóc con ngoan ngoãn, hơi điên hơi u ám của tôi, lại biến thành thái tử gia của giới nhà giàu Bắc Kinh?!
Mà giờ phút này, thái tử gia ấy đang đè tôi trên nắp quan tài của ba hắn.
Đôi mắt đỏ ngầu, giọng khàn khàn:
“Mẹ nhỏ, con đói.”
Tôi: ??? Hệ thống nuôi con, có chuyện gì vậy hả??
Hệ thống: 【Mẹ nhỏ cũng là mẹ.】
【Cô nói xem, nam chính có đủ âm u, có đủ điên khùng chưa?】
10 Tỷ Hay Mẹ Ruột, Chọn Đi!!!
10 Tỷ Hay Mẹ Ruột, Chọn Đi!!!
Tôi và em gái cùng mở khóa một hệ thống lựa chọn.
Hệ thống hỏi: “10 tỷ hay mẹ ruột, chọn cái nào?”
Em gái tôi không chần chừ, chọn ngay 10 tỷ.
Kết quả, em gái gả vào hào môn nhà họ Kỷ, nhận sính lễ lên đến 10 tỷ.
Còn tôi thì theo mẹ tái giá, sống cuộc đời bình thường.
Ai ngờ chưa đầy ba năm, nhà họ Kỷ phá sản.
Chồng em gái ôm tiền cao chạy xa bay, để lại nó một mình chịu tội, vào tù thay.
Ra tù, việc đầu tiên nó làm là đến tìm tôi với con 🔪trong tay.
Rồi khi mở mắt lần nữa, tôi phát hiện mình và em gái lại quay về ngày hôm ấy, ngày phải đưa ra lựa chọn.
Lần này, nó là người chọn trước: chọn mẹ ruột.
Tôi bật cười, cuối cùng cũng có người thay tôi bước chân vào hang sói rồi.
Đưa Con Gái Thoát Khỏi Truyện Ngôn Tình Cẩu Huyết
Trong buổi lễ thành niên mà tôi tổ chức cho con gái, một nữ phục vụ bất ngờ… vấp ngã vào chiếc bánh kem.
Tháp bánh cao ba mét đổ sụp xuống trong tiếng la kinh hoàng của mọi người.
Khung cảnh lập tức trở nên hỗn loạn, con gái tôi thì tức đến đỏ cả mắt.
Nhưng khi tôi bước tới chỗ cô phục vụ kia, một dòng chữ lạ đột ngột lướt qua trước mắt tôi như… một dòng bình luận trực tiếp:
【Tới rồi kìa, bà mẹ ác độc chuẩn bị bắt đầu bắt nạt đứa con ruột mình rồi.】
Tôi giật mình.
Ngay sau đó, một dòng khác hiện lên:
【May mà có nam chính, anh ấy sẽ xuất hiện đúng lúc để cứu mỹ nhân.】
Chưa kịp phản ứng, vị hôn phu của con gái tôi đã vội vã chen qua đám đông, lao về phía tôi.
…
Hệ Thống Bồi Thường Khi Bị Cắm Sừng
Hệ Thống Bồi Thường Khi Bị Cắm Sừng
Chu Yến Trì là tra nam do tôi đích thân lựa chọn, một năm có đến 364 ngày anh ta đều ngoại tình.
Ai cũng nói tôi ở bên anh ta là vì tiền của nhà họ Chu.
Thế nhưng Chu Yến Trì lại phản bác: “Cô ta chưa bao giờ đòi tiền tôi, đúng là loại rẻ tiền.”
“Ngay cả khi tôi có con với người phụ nữ khác bên ngoài, cô ta vẫn cam chịu chăm sóc tiểu tam ở cữ.”
Anh ta không hề biết rằng tôi đã liên kết với hệ thống bồi thường khi bị cắm sừng.
Mỗi lần anh ta phản bội, hệ thống sẽ bồi thường cho tôi mười vạn.
Và giờ đây, tôi sắp trở thành tỷ phú rồi…
Nữ Phụ Ác Độc Sức Trâu Theo Đuổi Nam Chính Ngôn Tình
Trớ trêu thay, tôi bị trói buộc vào một hệ thống, phải thực hiện nhiệm vụ của một nữ phụ độc ác. Ai ngờ, trong gói quà tân thủ lại mở ra kỹ năng "sức mạnh vô song" trời ơi đất hỡi.
Thế là...
Vốn dĩ định nhõng nhẽo nép vào lòng nam chính, ai ngờ lại đâm sầm anh ta ngã nhào xuống đất, xương cốt rã rời ngay tại chỗ.
Định bụng quyến rũ, ai dè lại vô tình làm rách tan tành chiếc áo sơ mi đắt giá của anh ta.
Sau đó, theo đúng kịch bản, tôi phải bay màu.
Vậy mà anh ta... lại khóc!
Ôi trời...
Anh ta khóc thì khóc, chứ tôi làm gì có tiền mà đền cái áo sơ mi kia chứ!