Khi Quỷ Đọc Truyện Tranh

Chương 6

Tài khoản và mật khẩu của tôi chỉ tôi và nền tảng biết. Tôi trượt xuống xem, nội dung truyện không nằm trong kế hoạch của chúng tôi. Chắc chắn là nền tảng đã lén thuê người vẽ thay! Tôi gọi cho biên tập nhưng không được.

Trong phần truyện mới, một chiếc xe K189 không trong lịch trình bỗng dưng khởi hành. Đèn trong xe đột nhiên tắt ngúm. Dưới ánh đèn đường lập lòe, một người đeo mặt nạ Quỷ với chiếc rìu trên tay xuất hiện.

Tôi đang định gọi lại cho biên tập thì chuông điện thoại reo.

"Cập nhật mới không phảicậu à? Tôi còn đang định gọi cho cậu đây!" giọng biên tập hốt hoảng. "Tổng biên tập muốn nói là chuyến xe này thể tách ra khỏi lộ trình một chút..."

Tôi không nghe họ nói gì nữa. Tôi nhìn Cảnh sát Trần. Kẻ đăng không phải tôi, không phải nền tảng, vậy chỉ thể là hung thủ. Hắn đang tạo điều kiện để ra tay.

"Đội trưởng Trần, chuyện rồi!" Một cảnh sát lao vào. "Tổng công ty xe buýt vừa gọi, nói là phát hiện nửa tiếng trước một chiếc K189 khởi hành bất thường, đã mất liên lạc tại trạm Thạch Môn!"

"Còn người theo dõi ở các trạm giữa thì sao?"

"Họ đã lên chuyến trước đó rồi. Chiếc này khởi hành sau chỉ 5 phút, không kịp phản ứng. Trên xe không người của chúng ta!"

"Cậu đi tìm Tiểu Dương, bảo cậu ta tra địa chỉ IP của bản cập nhật mới!" Cảnh sát Trần ra lệnh. "Rõ!"

Anh quay đầu nhìn tôi: "Cậu tiếp tục vẽ đi, cố gắng làm rối loạn tiết tấu của hắn." Nói xong, anh vội vàng rời đi.

Tôi nhìn khung tranh kết thúc đúng lúc nhân vật Quỷ cầm rìu xuất hiện, tay cầm bút nhiều lần nâng lên mà không nắm chắc được. Làm rối tiết tấu của hắn, liệu tôi làm được không?

"Chu Lâm, cậu làm được! Nếu lần này không bắt được, chẳng lẽ cậu muốn sống trong sợ hãi mãi sao?"

Tôi đổ ly nước trên bàn lên đầu mình, rồi cầm bút bắt đầu vẽ như điên. Tôi biết nét vẽ của mình không phải phép thuật, nhưng nếu tên sát nhân đó thật sự đang theo dõi, biết đâu thể ảnh hưởng đến hắn.

Ngay khi rìu xuất hiện, cả xe buýt rơi vào hỗn loạn. Tài xế hoảng loạn đạp phanh. Chiếc xe đang chạy bỗng dừng lại giữa đường, nhanh chóng thu hút sự chú ý. Quỷ cầm rìu đối đầu với đám đông, bỗng nở một nụ cười quái dị. Sai rồi! Xe buýt chỉ là cái bẫy. Mục tiêu thật sự của hắn là một người trong đám đông đang vây quanh!

Tôi tranh thủ từng giây từng phút, vẽ xong trang nào là đăng ngay trang đó, hy vọng thể ảnh hưởng đến Quỷ. Nhưng khi tôi định đăng trang mới, tôi phát hiện những gì mình vừa đăng đã bị xóa hết.

Chúng bị thay thế bằng nội dung mới.

Trong chiếc xe buýt, những hành khách hoảng sợ khi thấy chiếc rìu từ từ mất đi ý thức. Quỷ đã thả khí gây mê. Máu b.ắ.n tung tóe lên cửa sổ, xe buýt càng lúc càng lệch khỏi tuyến đường ban đầu...

Tôi lập tức gọi điện cho Cảnh sát Trần. "Rất thể K189 không còn chạy theo lộ trình cũ nữa! IP đăng tải truyện vẫn đang thay đổi, tên tội phạm đang đăng truyện trực tiếp từ trên xe buýt!"

"Chúng tôi đang truy theo IP," Cảnh sát Trần nói. "Đúng là nó đang di chuyển dần ra vùng ngoại ô. Khoảng cách đang ngày càng gần lại. Lần này, nhất định chúng tôi sẽ bắt được hắn!"

Chiếc K189 đã được tìm thấy. Nó bị lái đến mép vực. Trong lúc cảnh sát bao vây, Quỷ đeo mặt nạ đã đe dọa tài xế lao xe xuống. Chiếc xe loạng choạng rồi lao thẳng xuống vực sâu.

"Quỷ và cả chiếc xe buýt cùng lao xuống vực. Chết rồi sao?" tôi hỏi Cảnh sát Trần.

"Khả năng sống sót cực kỳ thấp. Lúc chúng tôi bao vây, nhìn từ bên ngoài chỉ thấy còn mỗi tài xế sống. Đến khi xe lao xuống vực, tài xế đã bám được vào vách đá, hiện đã được đưa đi cấp cứu."

"Phải tìm ra Quỷ," tôi nắm lấy tay anh. "Tên Quỷ đã ám ảnh tôi suốt bao nhiêu năm, không thể cứ thế biến mất được. Tôi muốn biết người đứng sau cái tên đó là ai, tại sao lại g.i.ế.c cả nhà trưởng thôn?"

Rạng sáng hôm sau, t.h.i t.h.ể của Quỷ được tìm thấy, cùng lúc còn nhiều bộ phận cơ thể bị chặt rời. Không ai trên xe sống sót.

Danh tính của Quỷ được xác định. Hắn sống ở tầng trên nhà tôi, chỉ cách một tầng. Hắn là nhân viên bảo vệ vừa vào làm ở khu chung cư của tôi một tháng trước. Hắn đã cố tình thuê nhà ngay trên tầng của tôi.

Khi nhìn thấy ảnh của Quỷ, tôi sững người. Hắn chính là người bảo vệ đã giúp chúng tôi kiểm tra camera lúc đầu.

Khi Cảnh sát Trần nói tên hắn, tôi thoáng chững lại. "Triệu Hiểu Lượng?"

Chương trước
Chương sau