Tôi Đã Lén Thay Roi Da Của Chồng Bằng Loại Có Gắn Gai Nhọn

Chương 1

1

Chồng đi làm vội quá, để quên cặp công văn ở nhà.

Tôi vừa xách lên định chạy ra đưa thì nghe bên trong vang lên tiếng kim loại va chạm.

Tôi vô cùng thắc mắc.

Năm năm kết hôn, trong cặp của anh chưa bao giờ có gì ngoài tài liệu, sổ tay và thẻ ngân hàng, đến một tờ giấy thừa cũng chẳng thấy.

Sao giờ lại có âm thanh lạ lùng thế này?

Do dự vài giây, tôi vẫn không kìm được, bất chấp lời cấm đoán của chồng mà kéo khóa ra.

Một cây roi da màu đen đập ngay vào mắt.

Chuôi kim loại bạc còn khắc một hàng logo.

Tôi vừa định nhìn kỹ thì nghe tiếng khóa cửa vang lên.

Theo bản năng, tôi lập tức kéo khóa lại.

Chồng hấp tấp quay về, thấy cặp trong tay tôi thì hoảng hốt giật lấy ngay:

“Trong này có tài liệu cơ mật của công ty, chẳng phải đã nói em đừng động vào sao?!”

Tôi giả vờ thản nhiên:

“Em chỉ vừa nhấc lên thôi, thấy anh chưa đi xa, định mang ra cho anh mà.”

Anh thở phào, rồi nghiêm mặt:

“Lần sau đừng có tái phạm!”

Đợi anh đi, tôi dựa theo ký ức tra hàng chữ kia trên Taobao.

Không ngờ lại ra một cửa hàng… đồ chơi tình ái!

Nhìn cây roi giống hệt, trên đó còn in rõ chữ “dụng cụ S.M chuyên dùng”, mắt tôi như bị d/ao c/ứa!

2

Tôi chắc chắn mình không hề có sở thích này.

Chồng cũng chưa từng đưa ra yêu cầu tương tự.

Vậy cây roi ấy, anh định dùng cho ai?

Mang theo nghi vấn ấy, tôi ngồi đợi đến tận mười một giờ đêm chồng mới về.

Thấy tôi trong phòng khách, anh chẳng những không cảm động, ngược lại còn bực bội:

“Chẳng phải đã nói anh tăng ca sao? Em cứ đi ngủ trước đi.”

Tôi dịu dàng tiến lên ôm lấy anh, khẽ hỏi:

“Dạo này anh bận lắm à? Ngày nào cũng đi sớm về khuya thế?”

Anh ậm ừ: “Ừ, có dự án lớn.”

Tôi vòng tay qua cổ anh, nũng nịu trách:

“Dù sao cũng phải cân bằng giữa sự nghiệp và gia đình chứ. Anh thử nghĩ xem chúng ta đã bao lâu rồi chưa gần gũi?”

Chỉ vừa chạm vào, cả người anh liền cứng đờ, sau đó cau mày gạt tay tôi ra:

“Ban ngày đã quá mệt rồi, chẳng có tâm trạng.”

Sự lạnh nhạt ấy khiến lòng tôi trĩu xuống.

Hơn nữa, khi tôi áp sát, rõ ràng thấy trên cổ anh có vết đỏ giống dấu hôn, lại thoang thoảng mùi nước hoa lạ!

Chẳng lẽ anh thực sự phản bội tôi?

Tâm trí tôi rối bời.

Muốn lén xem điện thoại anh tìm manh mối, nhưng đến cả đi tắm anh cũng mang theo, canh chừng tôi kín kẽ.

Tôi dán tai vào cánh cửa nhà tắm bị khóa trái, mơ hồ nghe anh đang gọi điện cho ai đó.

Tiếc là tiếng nước xối ào ào che mất, không rõ nội dung.

Nhưng chính điều đó lại chứng minh — anh coi nhà tắm là chỗ an toàn.

Vậy thì… càng dễ để tôi ra tay rồi!

3

Tôi mò lấy điện thoại, mở dịch vụ giao hàng trong thành phố, vội vàng đặt mua một chiếc camera siêu nhỏ.

Ngày hôm sau, chồng về muộn vào đêm, thấy tôi đã ngủ say, liền an tâm cầm điện thoại đi vào nhà tắm.

Nghe tiếng khóa cửa từ bên trong, tôi lập tức mở mắt, đeo tai nghe, bật app giám sát.

“Chủ nhân, người trên người ngứa quá, muốn chủ nhân dùng roi phành phạch~”

Hình ảnh mở đầu đã khiến tôi sững sờ!

Chỉ thấy chồng đang vặn mình trần truồng, bẻ giọng, thở hổn hển!

Mắt tôi lập tức tối sầm!

Không dám tin người làm ra bộ dáng kinh tởm ấy chính là người đàn ông vốn ít nói, luôn nghiêm nghị nằm bên gối tôi!

“Con chó dâm!” Giọng phụ nữ phía bên kia trong video không thấy mặt nhưng tôi có cảm giác hơi quen.

Cô ta khục khặc cười, mỉa mai: “Ngứa da sao không để vợ mày đánh vài roi cho? Cô ấy đang nằm ngoài đấy mà.”

Chồng khinh bỉ nhếch môi: “Cô ấy hơn một trăm hai mươi cân, như con lợn ấy! Cưỡi lên còn chẳng phải làm gãy lưng tôi à?”

“Tôi về nhà nhìn thấy cô ấy đã thấy ghê, bị cô ấy chạm người một cái tôi còn muốn cào sạch da luôn!”

“Giá mà ngày đó nằm trên giường nhà tôi là cô thì tốt biết mấy.” Chồng thở dài, rồi ánh mắt lóe lên.

“Không được, cuối tuần tôi sẽ xếp cho cô ấy về nhà mẹ, cô đến nhà tôi chơi nhé?”

Càng nghĩ anh càng hứng, năn nỉ cô ta dữ dội.

“Lúc đó chúng ta sẽ làm ngay dưới khung ảnh cưới của vợ và tôi, có kích thích không cơ chứ!”

“Hơn nữa nhà tôi còn cách âm hơn khách sạn, có thể chơi đủ trò!”

“Ôi,” cô ta nhõng nhẽo gật đầu: “Nói vậy tôi đã thấy nóng cả người~ tôi nhất định tới đó~”

“Nhưng phải sắp xếp vợ mày cho tốt, đừng để cô ta bắt gặp!”

Chồng thề hẹn đập ngực: “Yên tâm! Cô ấy đã muốn về nhà mẹ lâu rồi, nhưng tôi chẳng cho tiền về!”

“Để mai tôi thưởng cho cô ấy một nghìn tệ, cho phép cô đưa con về nhà ở hai ngày, cô ấy chắc sẽ hí hửng lăn đi luôn!”

4

Từng câu từng chữ của chồng như đâm thẳng vào tim tôi!

Tôi sau sinh chưa lấy lại được dáng, mà anh ta dám sỉ nhục tôi là “lợn”?

Tôi nhịn ăn nhịn tiêu, nghĩ anh đang khởi nghiệp tốn kém, đến đồng tiền cũng bẻ đôi ra để chi tiêu… không ngờ đó lại là thủ đoạn anh dùng để kìm kẹp tôi?

Tôi tức đến toàn thân run rẩy!

Vậy mà hai người đó vẫn còn mặt dày bàn xem kiểu nào kích thích hơn.

Chồng tôi mắt sáng lên đầy mong chờ:

“Đến lúc đó chủ nhân có thể dùng roi da với sáp nóng, dày vò em thật mạnh!”

Người đàn bà kia lấy tay che miệng cười:

“Em nỡ sao? Lỡ đánh anh đau thì sao?”

Chồng tôi cười hề hề:

“Anh thích kiểu vừa đau vừa sướng! Chủ nhân nhất định đừng thương xót anh!”

“Anh sẽ tha hồ kêu ra tiếng, khỏi lo bị hàng xóm nghe nữa!”

Tôi cố nén ghê tởm nghe đến đây, liền chuyển sang Taobao, tìm ngay một cây roi da có gắn gai nhọn!

Những chiếc gai đó lúc bình thường khép lại, nhìn không thấy gì lạ.

Nhưng một khi vung lên, gai sẽ bung ra, hơn nữa hình dáng lại rất giống loại kia!

Tôi đồng thời đặt mua thêm mấy món khác, trả thêm phí vận chuyển để cửa hàng gửi gấp.

Đã thích “kích thích” đến thế, vậy tôi sẽ cho họ kích thích hơn nhiều!

5

Lúc ăn sáng, tôi chủ động ra đòn trước, đề nghị được dẫn con gái về ngoại chơi vài hôm.

Ánh mắt chồng lướt qua một tia vui mừng khó giấu, miệng thì làm bộ làm tịch:

“Không phải dịp gì đặc biệt, sao tự dưng lại muốn về?”

Tôi ra vẻ thấu hiểu:

“Nếu anh không vui thì thôi vậy.”

Anh ta hoảng ngay:

“Đừng đừng đừng, em cũng gần năm trời chưa gặp ba mẹ rồi nhỉ? Họ chắc cũng nhớ cháu ngoại lắm, về thăm một chuyến đi, cũng là hiếu đạo mà!”

Tôi đưa tay ra:

“Vậy anh chuyển cho em ít tiền nhé, tháng này em gần tiêu hết sinh hoạt phí rồi.”

Anh ta hào phóng hiếm thấy, rút điện thoại chuyển ngay hai triệu.

Tôi làm bộ khó xử:

“Tiền tàu xe khứ hồi cũng hết hơn một triệu, còn phải mua ít quà bồi bổ cho ba mẹ, hai triệu sao đủ được?”

Đang lúc hắn háo hức muốn đẩy tôi đi, tôi phải tranh thủ kiếm thêm tí ngân sách riêng.

Chồng cau mày:

“Công ty mấy chục con người trông chờ vào anh, chi tiêu hàng tháng đâu có nhỏ, em không thể tiết kiệm chút à?”

Tôi cụp mắt, tỏ vẻ buồn bã:

“Thôi vậy, em không về nữa đâu, anh giữ tiền lại mà dùng.”

Tôi làm bộ định chuyển tiền lại.

Hắn lập tức ngăn tôi:

“Năm triệu là đủ chứ gì?”

Nói xong lại chuyển thêm ba triệu nữa.

Tôi vẫn không động lòng:

“Em đi lấy chồng xa, hiếm khi về nhà một lần, theo lý phải mừng tuổi cho ba mẹ ít tiền, chứ chẳng lẽ chỉ xách mấy món quà lặt vặt mà tới?”

Chồng tôi xưa nay vốn keo kiệt, từ khi khởi nghiệp lại càng chi li tính toán từng đồng.

Nhưng lần này vì muốn rước bồ về nhà yên ổn nên đành cắn răng, chuyển thêm năm triệu nữa.

“Anh hết thật rồi đấy! Tháng này doanh thu còn chưa về kịp!”

Tôi biết điểm dừng nên không ép thêm.

Mười triệu không nhiều, nhưng cũng đủ để mẹ con tôi tiêu vài tháng.

Muốn diễn thì phải diễn cho trọn vai.

Tôi đặt vé tàu khu vực tối thứ Sáu trước mặt hắn, còn ra vẻ nghiêm túc xếp sẵn một vali hành lý.

Chồng tôi vui thấy rõ, chắc đang mong chờ một cuối tuần “đầy kích thích” lắm đây!

6

Tôi giả vờ đùa hỏi anh ta:

“Bọn em đi rồi mà anh vui thế à? Tưởng anh sẽ tiếc chứ?”

Anh lập tức thu lại nụ cười:

“Anh dĩ nhiên là tiếc chứ! Nhưng nghĩ em được đoàn tụ với ba mẹ, anh mừng cho em mà!”

“Trước đây là anh sơ suất, sau này nhất định để em thường xuyên về nhà!”

Hừ.

Tôi lạnh lùng cười thầm trong bụng.

Hắn chắc còn mơ tưởng sau này có thể thường xuyên đưa ả đàn bà kia về nhà hú hí.

Chỉ không biết sau một lần “hẹn hò khó quên” thì hắn còn hứng nổi nữa không!

Thoắt cái đã tới chiều thứ Sáu.

Đón con từ trường mẫu giáo về xong, chồng chủ động đề nghị đưa hai mẹ con ra bến xe.

Tôi biết hắn không phải lo tôi vất vả một mình mang theo con, mà là muốn tận mắt chắc chắn tôi rời khỏi.

Tôi tuyệt nhiên không để lộ sơ hở nào, mấy ngày liền đều tỏ vẻ háo hức sắp được gặp ba mẹ, để hắn khỏi nghi ngờ.

Để khỏi chọc giận tôi, sợ tôi đổi ý, mấy ngày nay hắn còn lạ thường – hết sức chiều chuộng, tan làm là về thẳng nhà.

Điều đó càng thuận tiện cho tôi thay “đạo cụ” của hắn mà không bị phát hiện sớm.

Xuống xe, cửa vừa đóng lại, chồng đã sốt ruột đạp ga phóng đi.

Đủ để tưởng tượng tâm trạng hắn lúc này vội vàng đến mức nào.

Nhưng hắn không biết, trong nhà tôi đã lắp bốn chiếc camera siêu nhỏ!

Để xem, cái gã giả vờ đứng đắn ấy sau lưng chơi bời đến đâu!

Chương trước
Chương sau