Cứu Rỗi
Nội dung xoay quanh sự tổn thương, tuyệt vọng của nhân vật và hành trình tìm lại niềm tin, hi vọng. Truyện mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc, khơi gợi lòng trắc ẩn và đồng cảm.
Truyện mới cập nhật
Xuân Nương
Xuân Nương
Phu quân tử trận, ta nhặt được một nam nhân.
Nam nhân kia ngây ngô khờ dại, song lại mang một thân sức lực, giúp ta làm không ít việc, chắn không ít tai ương.
Rõ ràng thân thể cao lớn cường tráng, vậy mà cứ thích theo sau lưng ta, miệng gọi không ngừng: “Xuân nương, Xuân nương.”
Mãi đến khi người phủ Lạc Ninh hầu tìm đến tận cửa, ta mới biết, hắn là thế tử hầu phủ thất lạc bấy lâu.
Sau khi nối lại dược vật đặc chế quý giá, đầu óc hắn dần tỉnh táo.
Không chút do dự, đêm ấy hắn liền rời khỏi nơi này.
Ta tìm đến hầu phủ, lại bị gã tiểu đồng khinh rẻ đuổi ra ngoài.
“Thế tử nhà ta nói, chẳng quen biết Xuân nương nào cả.”
Hắn không nhận ra ta…
Ta lại thở phào một hơi.
Vài hôm trước, ta nhận được thư từ Bắc Cương gửi đến, nói rằng phu quân ta chưa ch.t, ngược lại còn lập được quân công, trở thành thiên phu trưởng.
Ta phải đi tìm chàng.
Bắc Cương non cao đường hiểm, ta cần có lộ phí: “Thế tử nhà ngươi ăn không ít lương thực của ta, phiền đưa cho ta hai lượng bạc.”
“Cho ta hai lượng bạc, từ nay về sau, ta và thế tử nhà ngươi, ân đoạn nghĩa tuyệt.”
Hình Xăm
Hình Xăm
Ca sĩ nổi tiếng Tịch Dã bị paparazzi chụp được hình xăm dưới bụng.
Truyền thông bắt đầu đặt dấu hỏi về đời tư hỗn loạn của anh, sau đó còn moi ra đống bê bối về bạn gái cũ của anh.
May mà ảnh mờ, không nhìn rõ là tôi.
Hình xăm đó mới chỉ là khởi đầu thôi.
Ngực anh ấy còn đang găm cái đinh tôi bắn lên kia kìa.
Giấu kỹ quá, không ai phát hiện mà thôi.
Thiên Kim Thật Dắt Tôi Đi Thi Đại Học
Thiên Kim Thật Dắt Tôi Đi Thi Đại Học
Ba tháng trước kỳ thi đại học, “thiên kim thật” của nhà họ Giang trở về.
Lúc đó tôi mới biết, hóa ra mình chỉ là “thiên kim giả” kẻ đã sống nhờ danh nghĩa của người khác bao năm trời.
Đã là thiên kim giả thì cũng nên biết thân biết phận.
Vì thế, ngay ngày thiên kim thật trở về, tôi chuẩn bị lặng lẽ rút lui, không làm phiền họ đoàn tụ gia đình.
Không ngờ vừa vào cửa, thiên kim thật Giang Nhuyễn, liền lao thẳng về phía tôi.
Tôi cảnh giác cao độ, nhìn cô ấy lục lục trong cặp sách.
Báo động đỏ bật lên trong đầu:
Khoan đã! Cô ta chẳng lẽ vì tôi cướp mất cha mẹ của cô ta, nên định liều mình với tôi luôn hả?!
Kết quả…
Cô ấy lấy ra vài tờ đề thi.
“Làm đi, thời gian không còn nhiều. Làm bài kiểm tra toán đầu vào trước, dựa vào kết quả sẽ lên kế hoạch học bù phù hợp.”
Hả?
Ủa rồi… cái quái gì đang diễn ra vậy?
Đây là kiểu báo thù mới à?
…
Tiểu Phúc Tinh Từ Trời Rơi Xuống
Tiểu Phúc Tinh Từ Trời Rơi Xuống
Vào ngày thứ bảy khi tôi nghèo đến mức không đủ tiền trả tiền thuê nhà, một cậu bé lem luốc bỗng kéo góc áo tôi.
Ngay lập tức, trước mắt tôi hiện lên hàng loạt dòng bình luận như mưa sa:
【Aaaa là tiểu phúc tinh của chúng ta đây rồi! Ai nhặt được em ấy thì vận may sẽ rơi trúng đầu!】
【Rõ ràng mang mệnh phúc tinh mà lại bị chuyển tay tới bảy lần, những người đó sau khi phát tài đều bỏ rơi em ấy, hu hu thật tội nghiệp.】
Tỉnh táo lại, tôi ôm chầm lấy nhóc con ấy, hôn cho mấy cái rõ to.
Trời ơi, tôi thật sự nhặt được bảo vật rồi!
Vừa Nhận Người Thân Đã Bị Giả Thiên Kim Bám Dính Như Keo
Vừa Nhận Người Thân Đã Bị Giả Thiên Kim Bám Dính Như Keo
Tôi là thiên kim thất lạc nhiều năm, sau cùng lại được một ông trùm xã hội đen nuôi lớn như con gái ruột.
Từ nhỏ, tôi gối đầu lên khẩu súng mà ngủ.
Còn Lâm Du kẻ thay thế thân phận vốn thuộc về tôi, thì ôm búp bê ngủ mỗi đêm.
Tôi không cần dùng đầu nghĩ cũng nghĩ ra được tám trăm cách tiễn Lâm Du đi gặp ông bà mà không ai hay biết.
Nhưng ngay đêm đầu tiên tôi về nhà họ Lâm, Lâm Du đã lạch bạch chạy đến phòng tôi, ôm búp bê nhét vào giữa hai đứa.
“Bảo bối không ngủ được à? Đừng sợ, chị đến ngủ với em.”
Cơ thể tôi lập tức cứng đờ.
Khẩu súng dưới gối bỗng trở nên… lố bịch vô cùng.
Cô Ấy Sẽ Không Chết
Cô Ấy Sẽ Không Chết
Hai chiếc xe va chạm, tôi và một thai phụ khác được đưa vào phòng sinh cùng lúc.
“Vị sản phụ này đã vỡ ối, cần cấp cứu ngay, mau tìm người nhà ký tên!”
Ngay khi sắp được đẩy vào phòng phẫu thuật, tôi nói với bác sĩ:
“Chồng tôi bận lắm, tôi có thể tự ký!”
Vừa dứt lời, chồng của thai phụ kia xông tới.
“Cứu cô ấy trước, tình trạng cô ấy nghiêm trọng hơn, cô ấy bị bệnh tim!”
Anh ta lo lắng đến mức máu me đầy mặt, nhưng tôi vẫn nhận ra anh ta.
Phó Thận, rõ ràng anh là chồng tôi mà, là chồng của tôi cơ mà.
“Tôi là bác sĩ khoa sản của Bệnh viện Trung tâm, Phó Thận, mong mọi người tin tưởng vào phán đoán chuyên môn của tôi.”
Tôi giơ tay định chạm vào anh ta, nhưng anh ta hất tay tôi ra không chút nương tình.
“Nhưng bệnh nhân này đã vỡ ối rồi.”
Phó Thận liếc tôi một cái, lạnh nhạt nói: “Cô ấy không ch .t được. Tôi là chồng cô ấy, tôi có thể ký cam kết miễn trừ trách nhiệm.”
Một Lần Nữa Tỏa Sáng
Một Lần Nữa Tỏa Sáng
Em trai tôi là một đứa chuyên nói dối.
Nó cố tình làm vỡ mô hình nhân vật đắt đỏ của anh họ, nhưng lại nói là “vô tình làm rơi”.
Tôi giơ tay, tát thẳng vào mặt nó một cái.
“Em mà còn dám nói dối nữa, xem chị có đánh ch.t em không!”
Nó khóc òa lên, mẹ tôi thì nổi giận.
Bà mắng tôi rằng, em tôi mới có năm tuổi, tôi làm chị mà nhẫn tâm quá.
Nhưng bà đâu biết, chính vì em tôi nói dối, mà kiếp trước cả gia đình tôi không ai có kết cục tốt đẹp.
Đời này làm lại, tôi sẽ không bao che cho nó nữa.