HE
Truyện có cái kết viên mãn, hạnh phúc cho nhân vật chính sau nhiều sóng gió. Đây là thể loại khiến độc giả cảm thấy ấm lòng sau khi đọc.
Truyện mới cập nhật
Ngọc Trong Vườn Đào
Ta có công cứu giá, Hoàng thượng ban cho ta một nguyện vọng.
Mọi người đều đoán rằng, điều ta muốn hẳn là được gả cho Thái tử điện hạ tôn quý.
Dù sao thì, ta thầm mến điện hạ đã lâu, chuyện này ai ai ở kinh thành cũng biết.
Thái tử dường như cũng đoán được, hắn ngồi trên đại điện, nhìn xuống ta bằng ánh mắt đầy khinh miệt.
Ta trầm mặc hồi lâu, sau đó ngẩng đầu nhìn Hoàng đế:
"Khụ...cái đó...có thể ban cho thần nữ ít bạc tiêu vặt không ạ?"
"Tiện thể, nếu không quá đáng, thần nữ muốn ngủ với Bùi Quốc Sư một đêm."
"À, phải rồi, đa tạ bệ hạ."
— Hoàng đế: "…"
— Thái tử: "…"
— Bùi Quốc Sư: "…?"
...
Váy Hồ Điệp
Ta sinh ra đã ngốc nghếch, phụ mẫu bèn nuôi một đứa trẻ làm đồng dưỡng* phu cho ta.
(*)Đồng dưỡng phu: phu quân nuôi từ bé.
Đồng dưỡng phu của ta tư chất thông minh, từ Đồng Sinh thi đỗ đến Cử Nhân.
Ngày hắn đỗ Trạng Nguyên, phụ mẫu ta đều mong hắn tới cưới ta, nhưng ngay trước mặt Huyện Lệnh, hắn lại đưa cho phụ thân ta mười thỏi bạc, nói rằng chỉ coi ta như muội muội.
Vương Nhị ca ca nhà bên vừa nghe xong, đôi mắt lập tức sáng rỡ, hắn vác đến hai con lợn béo trắng nõn, đứng trước mặt phụ thân ta, lúng túng vò tay, cười ngây ngô:
"He he, Lý thúc ơi, chuyện là thế này...ta không coi Tiểu Mai là muội muội đâu! Sau này ngày nào ta cũng làm thịt kho tàu cho nàng ăn!"
"Thúc xem, ta có thể làm đồng dưỡng phu của nhà mình được không?"
...
Triều Nhật
Đích tỷ nói rằng nàng vừa trải qua một giấc mộng.
Trong mộng, nàng nhìn thấy cả một kiếp trước, ta chẳng những hại chết nàng, mà còn hại chết cả phụ mẫu, khiến gia tộc nàng nhà tan cửa nát.
Trước khi chết, nàng thề độc giữa dòng lệ máu: Nếu có kiếp sau, nhất định sẽ băm vằm ta thành trăm mảnh.
Ông trời thương xót, thật sự ban cho nàng cơ hội sống lại một lần nữa.
Vừa mở mắt ra, nàng lập tức cầm kiếm xông vào phòng ta, gào thét rằng kiếp này, nàng tuyệt đối không cho ta cơ hội sống sót.
Nhờ ơn nàng, ta cũng trùng sinh rồi.
...
Lục An Tuế
Năm thứ bảy bị bán vào thanh lâu, tú bà chê ta đã có tuổi, định bán ta đi nơi khác.
Người thanh mai trúc mã ta thầm mến bao năm tìm đến chuộc thân cho ta, nói rằng sẽ nạp ta làm thiếp.
Thế nhưng, ta lại dứt khoát từ chối, dùng số bạc ta tích góp suốt những năm qua tự chuộc thân, rồi mở một y quán nhỏ.
Các tỷ muội không hiểu: “Muội thầm mến Bùi đại nhân bao năm, cớ sao lại từ chối?”
Ta mỉm cười:
“Làm kỹ nữ là bán thân cho nhiều người, thiếp thất là bán thân cho một người. Dù sao cũng là bị bán, ta chỉ muốn sống tốt cho chính mình, không muốn tiếp tục bán mình cho ai nữa.”
...
Tàng Tương Tư
Khi sống lại, ta tỉnh dậy trong tư thế đang quỳ dưới chân của Tiêu Nhung.
Xung quanh là tiếng cười chế nhạo vang dội.
Đời trước, vì ngăn cản Tiêu Nhung định thân, ta đã liều mạng lao đầu vào con nghê đá trước cổng nhà hắn.
Ta không chết, nhưng lại bị liệt suốt bảy năm trời.
Trong bảy năm ấy, Tiêu Nhung thành thân, sinh con, rồi từng bước thăng tiến.
Còn ta, vì cả người bị lở loét, phải chịu nỗi đau giày vò mà chết đi từng chút một.
Được sống lại lần nữa, ta quyết định buông bỏ Tiêu Nhung, cũng là buông tha cho chính mình.
...
Kịch Long Phụng
Ta là một kẻ thế thân.
Ca ca của ta vốn là người nhàn nhã, chẳng chịu làm gì, chỉ lo trốn tránh trách nhiệm.
Ngày lẻ thì huynh ấy thượng triều, ngày chẵn liền đến lượt ta thay huynh ấy gánh vác.
Ngày mùng bảy tháng ba, ca ca khóc lóc trở về, nói rằng huynh ấy bị Hoàng Đế cợt nhả.
Ngày mùng chín tháng ba, huynh ấy lại khóc lóc trở về, nói rằng huynh ấy bị Thủ Phụ cợt nhả.
Về sau, ca ca hoàn toàn phó mặc tất cả, chẳng buồn quan tâm thêm điều gì nữa.
...
Nữ Đồ Tể Đại Hoa
Ta vốn là một nữ đồ tể, bỗng nhiên lại trở thành mẫu thân của vị thiên kim giả ở Tướng phủ.
Thừa tướng phu nhân cao ngạo và quý phái, che mũi đầy khinh ghét, ném thiên kim giả trước cửa nhà ta.
Ta nghi hoặc: “Đứa nhỏ này, bà thực sự không cần nữa sao?”
Ánh mắt bà ta đầy chán ghét, chỉ dẫn theo thiên kim thật rời đi.
Ta gật đầu, được thôi, tự dưng lại có thêm một cục bột mềm mại trắng trẻo.
Sau đó, mỗi ngày ta giết năm con lợn, còn cô nhóc này thì mỗi ngày ăn năm bát cơm, vừa ăn xong lại lon ton chạy theo sau lưng ta:
“Mẫu thân ơi, đói đói, cơm cơm!”
...
Liễu Đài
Danh tiếng của Liễu Tam cô nương không được tốt cho lắm.
Năm mười bốn tuổi, nàng treo một dải lụa trắng lên xà nhà, khiến đương gia chủ mẫu mất quyền quản gia.
Cả kinh thành đồn rằng, cô nương ấy còn nhỏ tuổi nhưng tâm cơ lại thâm sâu khó lường
Năm mười bảy tuổi, nàng ngồi trên đầu tường, ném túi thơm vào lòng một nam tử xa lạ.
Cả kinh thành lại truyền tai nhau rằng, nàng tư tình lén lút, không biết liêm sỉ.
Phụ thân nàng giận đến mức nhảy dựng, quyết định trừng phạt nàng bằng cách dìm nàng xuống hồ.
Tin tức vừa lan ra, Hạ Tướng quân lập tức sốt ruột.
Người ta bảo, vị Tướng quân này nổi danh khắp kinh thành là kẻ chuyên khắc thê.
Vậy mà giờ đây, chính hắn lại là người nhận được túi thơm của Liễu Tam cô nương.
...
Độc Sủng
Phụ thân muốn ta nhập cung hầu hạ vị Hoàng đế lớn hơn ta ba mươi tuổi, chỉ để dọn đường cho đích nữ mà ông yêu thương.
Ta phải hồ đồ cỡ nào mới đồng ý việc này chứ?
Tự ta sinh con trai để làm Hoàng đế, bản thân làm Thái hậu, chẳng phải là kèo thơm hơn sao???
...
Ác Chủng Nữ Đế
Ta và hoàng muội chào đời vào thời điểm mẫu hậu rơi vào cảnh khốn cùng nhất.
Khi ấy, bà đã mất đi một Hoàng tử.
Kẻ gây nên nỗi đau ấy lại ngang nhiên ôm đứa con trai trưởng của mình đứng trước mặt bà, vênh váo đắc thắng.
Phụ hoàng ta, người từng thề nguyện sẽ luôn yêu thương mẫu hậu, lại chỉ lạnh lùng đứng nhìn bà chịu đựng mọi uất ức.
Ai cũng nghĩ rằng Hoàng hậu đã hết thời, kể cả phụ hoàng cũng tin như vậy.
Thế nên, ông mặc kệ mẫu hậu, để bà khép kín cửa cung, nuôi dạy ta và hoàng muội bên mình.
Nhưng ông không biết rằng, người phụ nữ mang đầy hận thù ấy đã sinh ra hai đứa trẻ vô cùng nguy hiểm.
Chúng ta chính là vũ khí sắc bén nhất trên con đường báo thù của bà.
...