Ngôn Tình
Truyện tập trung vào mối quan hệ tình yêu nam nữ, thường được viết theo nhiều phong cách khác nhau: ngọt ngào, ngược tâm, cổ đại, hiện đại, huyền huyễn… Đây là thể loại phổ biến nhất với độc giả nữ.
Truyện mới cập nhật

Trâm Hoa
Trâm Hoa
Trọng sinh rồi, ta vẫn lựa chọn ném hoa cầu cho Tạ Tương.
Ta vốn tưởng rằng hắn sẽ giống kiếp trước, vững vàng đón lấy.
Nhưng đúng vào khoảnh khắc hoa cầu bay lên, hắn lại khẽ nghiêng người, né tránh.
Quả cầu hoa cắm đỗ quyên rơi tõm vào hồ nước, gợn lên từng vòng sóng lăn tăn.
Cũng chính lúc ấy, ta rốt cuộc đã hiểu ra.
Thì ra… hắn cũng trọng sinh rồi.
Kiếp này, hắn không còn muốn cưới ta nữa.

Cô Ấy Không Muốn Chịu Khổ Một Mình
Cô Ấy Không Muốn Chịu Khổ Một Mình
Sinh viên được tài trợ ấy rất thích kéo mọi người cùng mình “chịu khổ “.
Trời nắng nóng đổ lửa trong buổi huấn luyện quân sự, tôi tự bỏ tiền túi mua coca lạnh mời cả lớp uống giải nhiệt.
Vậy mà cô ta lại đứng ra, mở miệng là bắt đầu giảng đạo lý:
“Như Như, tôi biết gia đình bạn có điều kiện, nhưng tiền của chú bạn đâu phải từ trên trời rơi xuống. Bạn nên biết nghĩ cho cha mẹ, đừng tiêu xài phung phí như thế này.”
“Chưa kể huấn luyện quân sự là để rèn luyện ý chí, hành động của bạn như vậy là phá vỡ trật tự.”
Sau đó, khi trời nắng tới 38 độ, tôi mở điều hòa trong ký túc xá, cùng bạn cùng phòng xem show giải trí.
Cô ta chẳng thèm hỏi han gì, xông vào là tắt ngay điều hòa.
“Tối nay cũng không nóng lắm. Hồi tôi còn ở quê, trời hơn ba mươi độ cũng không dám mở quạt. Các bạn là vì chưa từng chịu khổ, nên chẳng biết tiết kiệm là gì.”
Nghe đến đó, tôi lập tức gọi điện cho ba, bảo dừng luôn việc tài trợ cho cô ta.
Thích chịu khổ lắm đúng không?
Từ nay trở đi, tôi để cô chịu khổ cho đủ!

Nỗ Lực
Nỗ Lực
Ở bên Thái tử gia giới giải trí Bắc Kinh đã ba năm, quan hệ giữa chúng tôi vẫn rất rõ ràng sòng phẳng.
Ăn một bữa – hai vạn.
Hẹn hò – mười vạn.
Ngủ một đêm – ba mươi vạn.
Một ngày nọ, tôi phát hiện mình có thai.
Bộ não mất mấy giây mới phản ứng lại, tôi nhìn người đàn ông khí chất cao quý lạnh nhạt phía đối diện, ngơ ngác hỏi:
“Anh, anh có mười nghìn vạn không?”

Chồng Tôi Cứ Thích Giả Là Hải Vương
Chồng Tôi Cứ Thích Giả Là Hải Vương
Sau khi gia đình phá sản, tôi được gả cho một tay chơi khét tiếng trong giới, một “Hải vương*” chính hiệu.
Ngày đầu tiên kết hôn, anh ta vứt cho tôi một chiếc thẻ ngân hàng, lạnh nhạt nói rằng thứ duy nhất anh ta có thể cho tôi là tiền.
Không chỉ vậy, anh còn tỏ vẻ cực kỳ chán ghét tôi, thà tự mình làm hết việc nhà cũng không muốn tôi đụng vào bất cứ thứ gì trong biệt thự.
Ba năm trôi qua như thế, tôi bắt đầu muốn ly hôn.
Nhưng khi cầm theo đơn ly hôn bước đến cửa thư phòng, tôi lại nghe thấy tiếng nức nở nghẹn ngào của anh:
“Ba năm rồi, tôi hầu hạ cô ấy suốt ba năm!
Mỗi tháng đưa cô ấy một ngàn vạn (~35 tỷ), ngày nào cũng nấu ăn cho cô ấy, vậy mà vẫn không thể khiến cô ấy cảm động.”
Tiếng người anh em thân thiết của anh vang lên đầy tức giận:
“Tao đã bảo mày đừng làm màu rồi, một người đàn ông đã có vợ lại còn xây dựng hình tượng ‘Hải vương’ để làm gì chứ?”
* “Hải vương” là cách gọi mỉa mai một người đàn ông bắt cá nhiều tay, quen nhiều người cùng lúc, ai cũng tỏ ra thâm tình, nhưng không ai là thật lòng. Nói ngắn gọn: tra nam chuyên gieo thính cấp cao.

Vứt Bỏ Tra Nam Tôi Thấy Nhẹ Nhõm
Vứt Bỏ Tra Nam Tôi Thấy Nhẹ Nhõm
Vào đúng ngày kỷ niệm kết hôn, Lục Dĩ An đã đặt một viên kim cương hồng ở cửa hàng đồ hiệu.
Tôi mở hộp quà với niềm hân hoan, vậy mà bên trong lại là món tặng kèm của cửa hàng đó.
Tối hôm đó, thư ký của Lục Dĩ An đăng một bài lên mạng xã hội.
Trên ngón áp út thon dài của cô ta là một viên kim cương hồng lấp lánh.
Bên dưới còn kèm một dòng chữ: “Ông trời đã tặng tôi món quà tuyệt vời nhất, chính là gặp được anh.”
…

Hái Trái Lê Đường
Hái Trái Lê Đường
Thuở nhỏ vì cứu hoàng thái tôn, ta ngã xuống nước rồi trở nên ngốc nghếch.
Thái tử phi trong lòng áy náy, liền định thân để bồi thường.
Từ đó, ta trở thành cái đuôi nhỏ sau lưng Triệu Cảnh Xuyên, bám theo suốt bảy năm.
Thế nhưng hắn lại ghét ta dây dưa, ghét ta ngu muội, luôn tìm cách bỏ ta lại phía sau thật xa.
Đợi đến khi ta tròn mười sáu, việc đầu tiên hắn làm là thỉnh chỉ đi tuần du phương Nam.
“Quốc gia đại sự là trọng, nhi thần nên sớm rèn luyện.”
“Thẩm Đường Lê? Không cần báo cho nàng, để nàng phơi vài tháng cho gió thổi bớt nước trong đầu đi.”
Ta vô tình nghe được một câu ấy, trên đường trở về liền hớn hở hỏi tổ mẫu:
“Chỗ nào gió lớn nhất ạ?”
“Tất nhiên là Tái Bắc rồi.”
Hôm sau, thu dọn xong túi vải thêu hoa nhỏ, ta liền ngồi lên xe ngựa đi Tái Bắc, trong lòng vui như mở hội.
Trước kia Triệu Cảnh Xuyên luôn nói Tiểu Đường đầu óc vào nước, dù có ăn tiên đan cũng không cứu nổi.
Thế gian chẳng có tiên đan, nhưng có gió mà.
Gió ở Tái Bắc lớn, thổi cho sạch sành sanh, Tiểu Đường ta nhất định sẽ trở nên thông minh.
Mai sau gặp lại, thấy Tiểu Đường thông minh lanh lợi như thế, hắn sẽ không còn lý do để chê ta ngốc nữa.

Phản Công
Phản Công
Trong buổi tiệc mừng công của công ty, ba tôi công khai thừa nhận ngoại tình.
Trước mặt ban lãnh đạo cấp cao, ông nói với đứa con riêng:
“Sau này công ty của ba, con có một nửa.”
Cô ta bước lên định đứng cạnh tôi, tôi lạnh lùng đẩy mạnh một cái, khiến cô ta ngã lăn từ bậc cao xuống.
Tôi quay đầu, nhìn ba, cười nhạt:
“Bùm.”

Nữ Phụ Đỏng Đảnh Và Anh Thợ Sửa Xe Mặt Lạnh
Nữ Phụ Đỏng Đảnh Và Anh Thợ Sửa Xe Mặt Lạnh
Để trốn hôn, tôi dọn đến ở nhờ nhà nam chính.
Nửa đêm, tôi gõ cửa phòng anh ta.
“Tôi muốn ngủ trên giường anh.”
Thịnh Tiêu liếc qua vết hằn đỏ do ga trải giường rẻ tiền để lại trên da tôi, ánh mắt trầm xuống:
“Đại tiểu thư à, trong nhà chỉ có hai cái giường, cô chắc chắn muốn ngủ phòng tôi?”
Tôi vừa định gật đầu thì dòng bình luận hiện lên trước mắt:
【Nữ phụ đúng là phiền thật, suốt ngày gây rối cho nam chính. Sau này nam chính phát đạt, vừa gặp đã yêu nữ chính, còn nữ phụ thì hãm hại bất thành, bị ném vào núi rồi mới biết điều lại.】
Tôi nhếch môi, đối diện ánh mắt của Thịnh Tiêu:
“Anh thấy… tôi đang gây rối cho anh à?”
Anh bật cười khẽ:
“Không có chuyện đó đâu.”
Thế nhưng sau này…
Cũng chính trên chiếc giường ấy.
Thịnh Tiêu giữ chặt mắt cá chân tôi, kéo tôi vào lòng, hôn đi giọt nước mắt nơi khóe mắt.
“Đại tiểu thư, em thích bị tôi ‘gây rối’ như thế này không?”

Tôi Làm Mẹ Kế Trong Truyện Tổng Tài Bá Đạo
Tôi Làm Mẹ Kế Trong Truyện Tổng Tài Bá Đạo
Tôi bị ràng buộc với hệ thống nuôi con, nhiệm vụ của hệ thống là phải nuôi một nhóc con âm u, điên điên khùng khùng thành một trai lớn vui vẻ, lạc quan.
Chiến lược hoàn thành xong sẽ nhận được ngay 5 trăm vạn (~17,5 tỷ).
Tôi vui vẻ nhận lời.
Nhưng ai ngờ, sau khi xuyên sách…
Nhóc con ngoan ngoãn, hơi điên hơi u ám của tôi, lại biến thành thái tử gia của giới nhà giàu Bắc Kinh?!
Mà giờ phút này, thái tử gia ấy đang đè tôi trên nắp quan tài của ba hắn.
Đôi mắt đỏ ngầu, giọng khàn khàn:
“Mẹ nhỏ, con đói.”
Tôi: ??? Hệ thống nuôi con, có chuyện gì vậy hả??
Hệ thống: 【Mẹ nhỏ cũng là mẹ.】
【Cô nói xem, nam chính có đủ âm u, có đủ điên khùng chưa?】

Người Đi Tây Thành, Ta Về Hướng Đông
Người Đi Tây Thành, Ta Về Hướng Đông
Trọng sinh một đời, ta lựa chọn tránh né mọi lần gặp gỡ với thiếu tướng quân Mục Hằng.
Hắn tham dự lễ cập kê của biểu muội, ta liền giả bệnh nằm liệt giường.
Hắn đoạt giải nhất đố đèn Nguyên Tiêu vì biểu muội, ta ở nhà một mình nâng chén thưởng nguyệt.
Hắn quyết định nhập học tộc học, ta dứt khoát ôm chặt đùi Tam công chúa, vào cung làm thư đồng.
Ta vẫn nhớ kiếp trước trọn một đời lầm lỡ, Mục Hằng ngồi bên giường cảm thán, rằng chính ta đầy rẫy tâm cơ, cướp đi hôn duyên giữa hắn và biểu muội.
Ngay cả nữ nhi độc nhất của ta cũng oán ta là một mụ đàn bà điên cuồng, không bằng biểu di mẫu dịu dàng hiền thục.