Ngôn Tình
Truyện tập trung vào mối quan hệ tình yêu nam nữ, thường được viết theo nhiều phong cách khác nhau: ngọt ngào, ngược tâm, cổ đại, hiện đại, huyền huyễn… Đây là thể loại phổ biến nhất với độc giả nữ.
Truyện mới cập nhật
Say Yêu Như Cuồng
Em gái kế để ý đến chồng tôi, nhưng chồng tôi lại là một kẻ não yêu đương.
Ngày em gái kế mặc áo choàng tắm, lén từ sau ôm lấy anh ấy, chồng tôi lạnh mặt, trực tiếp bẻ gãy tay cô ta.
“Cô có biết để theo đuổi được A Huyên, tôi đã phải bỏ ra bao nhiêu công sức không? Lần sau còn dám tới gần tôi nữa, không chỉ là g/ãy tay đơn giản như vậy đâu.”
Em gái tôi sợ đến mức vừa lăn vừa bò chạy mất.
Bẫy Ngược
Tôi từ bỏ cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối để cưới một chàng trai nghèo tên Chu Diệp.
Ngày cưới, ba tôi u/ố/ng thuo’c đ/ộc 44.
Tôi ôm x/á/c ba, tuyệt vọng gào khóc, m/á/u thấm đỏ cả váy cưới trắng tinh.
Ngay lúc ấy, dòng chữ bình luận hiện lên trước mắt tôi:
【Cha của nữ phụ ch /t cũng đáng, đại phản diện đáng lẽ phải ch .t từ lâu rồi.】
【Nam chính giả nghèo tiếp cận nữ phụ chỉ để báo thù, giờ cuối cùng cũng quay về bên nữ chính rồi!】
【Nữ phụ còn chờ nam chính quay lại cưới à? Đúng là nằm mơ.】
Ngày làm tang lễ cho cha, tôi cầm kết quả giấy báo sảy thai, đứng sát mép tầng thượng của tòa nhà Chu thị.
Chu Diệp chạy đến, bước chân loạng choạng, giọng run rẩy chưa từng có:
“Ôn Ninh, anh xin em… đừng nh/ả/y.”
Ký Ức Mười Năm
Ký Ức Mười Năm
Bạn trai vũ phu bị tôi báo công an.
Người tiếp nhận vụ án lại là bạn trai cũ.
“Hơn ba mươi cú, cú nào cũng né chỗ hiểm, ra đòn cũng được đấy chứ?”
“Cũng tạm, đều là bạn trai cũ dạy cả.”
Vài tháng sau, khi tôi giơ tay đấm đá hắn.
Hắn lập tức xoay người khóa chặt tôi lại.
“Hay là để dành sức làm chuyện khác thì hơn?”
Chỉ Một Chữ An
Chỉ Một Chữ An
Năm thứ 3 thành thân, ta phát hiện trong thư phòng của Thẩm Thiệu chín bức thư nhà giữa thời loạn lạc.
Nội dung chỉ vỏn vẹn một chữ “An”.
Hồi âm lại mang dấu ấn tư gia của biểu muội hắn.
Ta chợt nhớ về năm ấy khói lửa dồn dập, chiến sự thất bại liên miên, từng thi thể binh sĩ ngã xuống được người dân tốt bụng đưa về an táng…
Mà ta, vợ chính thất lại chưa từng nhận được một phong thư nào từ chàng.
Vì lo lắng, ta đã lê đôi chân thương tích vượt hơn mấy chục dặm núi để dò hỏi tin tức.
Cuối cùng bị quân lính lừa gạt, suýt bị hãm hại, chân còn chưa lành đã cố gắng trốn thoát về nhà.
Lúc này đây, khi nhìn thấy chữ “An” mà từng đêm mong nhớ, đôi mắt ta mờ nhòe lệ.
Nhưng bỗng nhiên… ta lại bật cười.
Hôm hoà ly, Thẩm Thiệu nắm chặt tay áo ta, giận dữ quát:
“Ta thề với trời, giữa ta và A Uyển chưa từng có tư tình. Nàng cớ gì phải vì một chữ đó mà tính toán?”
Nhưng đối với ta, một chữ là đã quá đủ rồi.
Ngày Em Lên Xe Hoa
Ngày Em Lên Xe Hoa
Ngày Lục Nghiễn đính hôn, hắn cố tình sai mấy tên côn đồ đến quấy rối tôi. Đến khi làm xong biên bản ở đồn cảnh sát trở về, trời đã tối đen.
Vừa đặt chân tới cửa nhà, tôi đã nghe có người hỏi tôi đi đâu rồi.
Lục Nghiễn cười nhạt: “Anh sợ cô ấy đến gây chuyện, nên để cô ấy ở đồn cảnh sát uống trà cả ngày. Chờ cô ấy về thì mọi chuyện cũng đã an bài xong xuôi rồi.”
Tôi đứng ngoài cửa, khẽ lắc đầu, cười cay đắng. Xoá sạch toàn bộ liên lạc với Lục Nghiễn, xoay người lên máy bay đi nước ngoài.
Tối hôm đó, nghe nói Lục Nghiễn không tìm được tôi, người vốn luôn bình tĩnh ấy lại nổi điên một cách hiếm thấy.
Mắt hắn đỏ hoe, thì thầm: “Nhất định là cô ấy ghen tuông thôi, cố tình giận dỗi với mình. Đợi hết giận rồi sẽ quay về, nhất định là vậy.”
Nhưng hắn không biết, tôi không phải vì giận dỗi mà bỏ đi, mà là thực sự không cần hắn nữa.
Ngày Lục Nghiễn đính hôn, hắn cố tình sai mấy tên côn đồ đến quấy rối tôi. Đến khi làm xong biên bản ở đồn cảnh sát trở về, trời đã tối đen.
Vừa đặt chân tới cửa nhà, tôi đã nghe có người hỏi tôi đi đâu rồi.
Lục Nghiễn cười nhạt: “Anh sợ cô ấy đến gây chuyện, nên để cô ấy ở đồn cảnh sát uống trà cả ngày. Chờ cô ấy về thì mọi chuyện cũng đã an bài xong xuôi rồi.”
Tôi đứng ngoài cửa, khẽ lắc đầu, cười cay đắng. Xoá sạch toàn bộ liên lạc với Lục Nghiễn, xoay người lên máy bay đi nước ngoài.
Tối hôm đó, nghe nói Lục Nghiễn không tìm được tôi, người vốn luôn bình tĩnh ấy lại nổi điên một cách hiếm thấy.
Mắt hắn đỏ hoe, thì thầm: “Nhất định là cô ấy ghen tuông thôi, cố tình giận dỗi với mình. Đợi hết giận rồi sẽ quay về, nhất định là vậy.”
Nhưng hắn không biết, tôi không phải vì giận dỗi mà bỏ đi, mà là thực sự không cần hắn nữa.
Tiểu tổ tông của Tô Dịch
Tiểu tổ tông của Tô Dịch
Tôi đặt trà sữa trong giờ học, shipper đứng ngoài cửa lớp gọi to:
“Tiểu Tổ Tông của Tô Dịch, trà sữa của cô tới rồi đây!”
Giảng viên môn Luật mới đứng trên bục giảng, từ từ ngẩng đầu lên.
“Tự giới thiệu chút.”
Hắn đẩy nhẹ gọng kính viền vàng, mỉm cười nói:
“Tôi tên Tô Dịch.”
Yêu Phải Cún Tsundere
Yêu Phải Cún Tsundere
Khi đang cãi nhau với bạn trai, anh ấy đỏ mắt uất ức hét lên:
“Nếu được làm lại từ đầu, tôi nhất định sẽ không hèn mọn làm ‘chó vẫy đuôi’ theo em nữa!”
Ai ngờ, ngay ngày hôm đó, bọn tôi thật sự xuyên không về thời cấp ba.
Anh ấy cũng giữ đúng lời, đối xử với tôi vô cùng lạnh nhạt.
Tôi bắt đầu thất vọng, định từ bỏ mối tình này.
Cho đến khi tôi tình cờ bắt gặp anh ấy đứng ở một góc khuất lẩm bẩm:
“Lần này, tuyệt đối không làm chó cho Ninh Tiểu Vãn nữa.”
“Phải duy trì hình tượng nam thần lạnh lùng, khiến cô ấy mê như điếu đổ, ngoan ngoãn nghe lời mình.”
“Đáng ghét thật, Ninh Tiểu Vãn, chờ đó mà theo đuổi tôi đi! Làm chó cho tôi ấy!”
Nhưng tối hôm đó, tôi chỉ vừa chủ động nói chuyện với hotboy trường được một câu.
Anh ấy đã ôm mặt khóc như đun nước sôi:
“Huhu, cầu xin em đừng đến với cậu ta! Cậu ta chỉ làm bạn trai em được thôi, còn tôi có thể làm… chó cho em mà!”
“Em không tin thì tôi sủa cho em nghe luôn! Gâu gâu!”
“Gâu gâu gâu gâu——”
Ly Hôn Rồi Mới Biết Anh Ấy Là Chồng Ngoan
Ly Hôn Rồi Mới Biết Anh Ấy Là Chồng Ngoan
Để ly hôn, tôi bịa chuyện mình ngoại tình.
Người chồng trước nay luôn lạnh lùng bỗng dưng sụp đổ:
“Vậy thì em chia tay hắn đi, cớ gì lại đòi ly hôn với anh?”
“Chuyện của em và hắn thì liên quan gì đến anh chứ?”
“Là gã đàn ông tồi ngoài kia xúi giục em sao?”
“Không thể nào! Chỉ cần anh chưa đồng ý, gã kia mãi mãi chỉ là ‘trai bao’ bên ngoài, cứ mơ đi!”
Ơ… tôi nhớ rõ đây là cuộc hôn nhân thương mại mà?
Tạm Biệt Quá Khứ, Chào Em Tương Lai
Tạm Biệt Quá Khứ, Chào Em Tương Lai
Tôi đang chỉnh sửa bản thiết kế váy cưới trong studio thì Cố Cảnh Thâm đẩy cửa bước vào.
“Thanh Nhã, anh có chuyện muốn bàn với em.”
Biểu cảm anh có chút ngập ngừng khiến tim tôi chợt thắt lại. Kết hôn năm năm, tôi hiểu anh quá rõ rồi.
“Chuyện gì vậy?” Tôi đặt bút chì xuống.
“Công ty có một khách hàng quan trọng sắp kết hôn, hy vọng em có thể giúp thiết kế váy cưới.”
Tôi gật đầu: “Chuyện tốt mà, khi nào cần?”
“Tháng sau, thời gian hơi gấp.” Anh tránh ánh mắt tôi. “Khách hàng là một cô gái, tên là Bạch Vũ Phi.”
Bạch Vũ Phi? Cái tên này nghe quen quen.
Tôi chợt nhớ ra, cô ấy là thư ký mới của Cố Cảnh Thâm, mới hai mươi tư tuổi, rất xinh đẹp.
“Cô ấy sắp cưới rồi à? Với ai?” Tôi hỏi bâng quơ.
Cố Cảnh Thâm cứng đờ cả mặt: “Chuyện đó… em gặp cô ấy rồi sẽ biết.”
Em Hối Hận Rồi, Cho Em Cưới Lại Được Không?
Em Hối Hận Rồi, Cho Em Cưới Lại Được Không?
Vừa uống hết bát chè mà người tôi thầm thích là Lý Kiến Quốc đưa đến, trước mắt tôi bỗng xuất hiện hàng loạt dòng chữ bay lơ lửng:
【Trời má, trong nước có bỏ thuo’c, lát nữa thuo’c phát tác, tên khốn Lý Kiến Quốc sẽ gọi đội trưởng tri thức trẻ đến c//ư.ỡ/n/g h/i..ế/p nữ chính, còn định dùng thân thể cô ấy để đổi lấy suất về thành cho nữ phụ nữa!】
【Đúng vậy! Đội trưởng sẽ nói nữ chính là người lẳng lơ chủ động quyến rũ hắn. Cô ấy tiêu đời rồi, xem ra nam phụ nữ phụ sắp lên đời thành nam chính nữ chính luôn!】
【Không, vẫn còn cơ hội! Nam chính Thiệu Phong mới là người thật lòng với nữ chính, tối nay anh ấy trực đêm ở kho thóc, nếu nữ chính tới tìm ngay bây giờ thì vẫn kịp cứu vãn!】
Tôi ch .t sững khi nhìn thấy mấy dòng chữ ấy.
Tìm đến Thiệu Phong, người mà tôi vừa mới huỷ hôn?
Tôi không làm được!
Nhưng… chân tôi lại không thành thật, cứ thế hướng về phía kho thóc mà đi.