Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

Làm Dưỡng Mẫu Cũng Tốt Mà!
Sau khi rời khỏi Hầu phủ, ta đã nuôi dạy ba đứa trẻ.
Một đứa khuynh quốc khuynh thành, trở thành yêu phi danh tiếng một thời.
Một đứa tâm tư khó lường, trở thành quyền thần hô phong hoán vũ.
Và một đứa tàn nhẫn quyết đoán, lật đổ cả đám huynh đệ, trở thành Thái tử của địch quốc.
Đến nỗi khi con ruột của ta tìm đến, ta vẫn ngây người không nói nên lời.
"Ngươi nói, ngươi là trưởng tử của ta sao?"
Hắn ngạo nghễ đáp: "Không sai. Nay ta đã đỗ Nhị giáp, đặc biệt đến mời mẫu thân trở về phủ."
Hắn nhếch môi, ánh mắt lạnh lùng: "Không biết nay mẫu thân thấy ta công thành danh toại, trong lòng có từng hối hận không?"
...

Hữu Trinh
Khi ta mang thai, Lục Hành An lại đi nuôi một ngoại thất.
Hắn bảo đó chỉ là thứ tiêu khiển, qua vài hôm sẽ bỏ.
Nhưng ả đàn bà ấy đã làm ta phải sinh non, vậy mà hắn vẫn đứng chắn trước mặt ả.
“Chuyện cũng đã lỡ, nàng hà tất phải truy cứu đến cùng. Ngọc nhi cũng đã cảm thấy áy náy rồi.”
Về sau, hắn còn lén lấy nhau thai của con ta, dùng làm dược dẫn để bào chế cao dưỡng nhan cho ả ngoại thất kia.
“Dù sao giữ lại cũng chẳng có ý nghĩa gì, đứa trẻ không thể sống lại, cần gì phải lãng phí.”
Người xưa có câu: ‘Kẻ bất lương ắt có trời trừng phạt.’
Nhưng lần này, ta sẽ thay trời để trừng phạt các ngươi.
...

Hàm Tương
Mẫu thân ta vừa sinh ta ra thì qua đời.
Năm đó gặp đại nạn mất mùa, trong nhà vẫn còn mấy miệng ăn, từng bữa chỉ biết ngóng trông từng hạt gạo.
Phụ thân chẳng còn cách nào khác, cài cho ta một đóa hoa đỏ thắm rồi đem ra chợ rao bán.
Người mua ta chẳng nói một lời.
Ta len lén nhìn hắn, áo gấm rực rỡ, nét mặt thanh tú như ngọc.
Hắn cho phép ta ngồi lên xe ngựa, dù cả người ta rất dơ bẩn.
Đêm ấy, khi hoàng cung đại loạn, giữa biển xác người ngổn ngang, chỉ có ta kiên nhẫn lật từng thi thể để tìm hắn.
Ta tìm đến kiệt sức, hắn bước tới từ phía sau, nhẹ nhàng che mắt ta lại, giọng khẽ khàng:
“Nguyễn Hàm Tương, ta thắng rồi, ôm ta một cái đi.”
...

Thê Môn
Xuyên không tới đây, lại được cho không một phu quân, hắn vừa đẹp trai, lại vừa có phần ngây ngốc. Thật tốt, ta sẽ tẩy não hắn mỗi ngày.
Ta nghiêm chỉnh ngồi thẳng, trầm giọng hỏi: “Mỗi sáng tỉnh dậy, việc đầu tiên phải làm là gì?”
A Thọ nghiêm mặt, đáp lại rất chân thành: “Tìm nương tử.”
Ta giữ nguyên nét mặt, tiếp tục hỏi: “Ngoài nương tử ra…”
A Thọ liền đáp lưu loát: “Những người khác đều là kẻ lừa gạt.”
Ta: “Hôm nay mà không nghe lời nương tử…”
A Thọ: “Sau này chỉ có thể ăn khổ qua.”
Ta: “Ngày ngày ăn khổ qua…”
A Thọ: “Cuộc sống sẽ đắng chát không còn gì vui vẻ.”
“Vậy kết luận lại nào.”
“Yêu nương tử, kiếp này, kiếp sau, cả kiếp sau nữa.”
“Ăn cơm thôi.”
Hắn cung kính nhắm mắt, chắp hai tay lại thành kính:
“Thê môn.”
Nghi thức trước bữa ăn kết thúc.
...

Người Câm Ăn Hoàng Liên
Ta tên Hoàng Liên, vốn là một nữ nhân có tính cách bạo lực.
Phụ thân đã gả ta cho một người câm.
Các ngươi đều hiểu rõ, ‘người câm ăn hoàng liên’ thì có khổ cũng chẳng thể nói ra.
...

Ta Chỉ Muốn Hôn Nương Tử Thôi!
Sau khi đỗ Trạng Nguyên, việc đầu tiên Lục Tướng làm chính là hưu thê.
"Họ Thẩm vốn là người hiền đức, nhưng quá mức tẻ nhạt."
Hắn cưới một nữ nhân chốn phong trần, còn ta tái giá với một công tử ăn chơi.
Lục Tướng cho rằng ta vì giận dỗi nên mới lấy một kẻ vừa không có học vấn, vừa không có nghề nghiệp.
Hắn nghĩ rằng, con gái nhà họ Thẩm vốn coi trọng nữ đức như ta, chắc chắn sẽ bị kẻ phóng túng đó chán ghét, nhanh chóng bị bỏ rơi.
Nửa năm trôi qua, vẫn không thấy chuyện ta bị phu quân ruồng bỏ.
Lục Tướng không kìm được mà đích thân đến gặp. Lúc ấy, ta đang cầm thước gõ lên đầu phu quân, giọng điệu vừa bất lực vừa trách móc:
"Phu tử đã giảng ba lần rồi, chàng vẫn chưa hiểu sao?"
Tên phu quân kia lại chẳng hề bận tâm, kéo ta vào lòng, cười đùa vô lại:
"Không hiểu, chỉ muốn hôn nàng thôi."
...

Khói Lửa Nhân Gian Chạm Lòng Phàm
‘Tay cầm pháo lửa để mưu sinh, lòng mang thiện ý để cầu tình.’
Ta xuyên không trở thành một cô nương nhà nông, vốn không muốn gả cho hán tử thô kệch.
Sau khi thành thân, phu quân thô kệch của ta nói: "Nương tử, đừng quá tốt với ta, kẻo ta sinh hư mất."
Đối mặt với những lời xúi giục, hắn kiên định đáp trả: "Đối tốt với nương tử là điều đương nhiên."
Người đàn ông vừa nghe lời, vừa giỏi giang, ai mà không yêu, dù sao ta cũng đã yêu rồi.
Phu thê đồng lòng, cùng nhau làm giàu, nuôi vài đứa trẻ, và trừng trị mấy kẻ xấu xa.
...

Ngày Xưa Có Một Ngôi Miếu Thờ Hoa Âm
Ta vì chúng sinh mà hy sinh thân mình, mất trăm năm để khôi phục thần hồn và trở lại Cửu trùng thiên. Thế nhưng khi trở về, ta lại phát hiện ra mình có một kẻ thế thân.
Nàng ấy thay ta hưởng muôn vàn sự cúng bái của nhân gian, thay ta làm đứa con ngoan dưới gối của mẫu thân, thay ta kết hôn với tiên lữ.
Họ nói họ yêu ta nên mới tìm cho ta một người thế thân, nhưng khi ta trở về, để bảo vệ nàng ấy, họ không ngần ngại mong muốn ta c.h.ế.t.
Chỉ vỏn vẹn một trăm năm, thân nhân quay lưng, bạn bè xa lánh, đạo lữ nắm tay người khác.
Ta hận.
...

Ta Coi Ngươi Như Tỷ Muội, Hòe Hạ À!
Tiểu thư thường nói với ta rằng, thiên hạ đều bình đẳng, nàng luôn coi ta như tỷ muội.
Nàng không cho phép ta hành lễ với nàng, vì vậy ta bị phu nhân phạt đánh bằng gậy.
Nàng không ban thưởng cho ta, nói rằng chưa bao giờ coi ta là hạ nhân, thế nhưng mẫu thân ta lại không có tiền chữa bệnh mà qua đời.
Nàng không cho phép ta làm thiếp của đại thiếu gia, bảo ta sống theo chân lý: một đời một kiếp một đôi người, hoàn toàn cắt đứt con đường sống của ta.
Sau này, ta vì cứu nàng khỏi dòng nước mà lâm bệnh, nàng khóc lóc đứt gan đứt ruột.
Nhưng khi biết ta mắc bệnh lao, nàng lại sai người đuổi ta ra khỏi phủ, thậm chí không cho ta một đồng bạc để chữa bệnh.
Ta quấn mình trong chiếu cỏ, c.h.ế.t mà không nhắm mắt.
Khi mở mắt ra lần nữa, ta đã trọng sinh, trở về lúc làm nha hoàn cho tiểu thư.
...

Thật Tốt Khi Là Góa Phụ
Bá mẫu trọng sinh rồi, bà ấy muốn tráo đổi vận mệnh giữa ta và đường tỷ.
Đường tỷ được gả vào Hầu phủ, hưởng thụ vinh hoa phú quý, còn ta lại phải gả cho tiểu Tướng quân bệnh tật, sớm chịu cảnh thủ tiết.
Bà ấy lại không hề hay biết rằng, ta cũng đã trọng sinh.
Kiếp trước, khi ta sinh đứa con thứ tám, tiểu Hầu gia ôm ta mà nói:
"Chúng ta sẽ không sinh thêm đứa nào nữa đâu."
Kiếp này, ta xin dâng tước vị thiếu phu nhân Hầu phủ bằng cả hai tay:
"Làm một góa phụ giàu có chẳng phải tốt hơn sao?"
...