Linh Dị
Truyện có yếu tố huyền bí, ma quái, siêu nhiên. Nội dung thường tạo cảm giác rùng rợn, hồi hộp, xen lẫn tò mò. Người đọc sẽ theo chân nhân vật để khám phá những bí mật ẩn giấu đằng sau thế giới vô hình.
Truyện mới cập nhật

Tranh Hút Hồn - Núi Quỷ Phủ 13
Sau khi chị tôi nổi đình nổi đám trở thành ngôi sao hàng đầu thì đặc biệt thích ăn rắn. Chị ăn rắn nhỏ như ăn hành lá, cứ nhai sống rồi nuốt luôn. Cảnh tượng đó khiến tôi tê cả da đầu, còn chị lại có vẻ mặt vô cùng thỏa mãn.
Đồng thời, tôi phát hiện thời gian chị tự nhốt mình trong biệt thự ngày càng dài, nhưng trong căn nhà đó, ngoài những bức tranh treo đầy tường ra thì chẳng có gì cả.
Sau này, chị tôi mất tích, còn tôi thì thấy bức chân dung của chị và những người đàn ông khác treo trên tường.
Nhưng trong tranh, khuôn mặt chị lại đầm đìa máu và nước mắt.

Nó Đến Cùng Với Sao Chổi
Ban đêm, cha dượng trở về trong tình trạng say khướt.
Từ phòng ngủ bên cạnh vang lên tiếng cãi vã dữ dội, tôi nghe thấy mẹ hét lên:
“Cứu với.”
Sau một tiếng động nặng nề, tiếng kêu cứu của mẹ lập tức im bặt.
Vài phút sau, cha dượng đi đến trước cửa phòng tôi, dịu giọng hỏi:
“Tiểu Sanh, ngủ chưa?”
Âm thanh nặng nề vang lên, như thể có vật gì đó rất nặng đang đập vào cửa hết lần này đến lần khác.
Tôi hoảng loạn chộp lấy một cái kéo trên giá sách, lùi về phía bệ cửa sổ.
Mu bàn tay tôi đột nhiên chạm phải thứ gì đó mềm mềm.
Là con gấu bông màu xanh—món quà sinh nhật mẹ tặng tôi hai năm trước.
Nó mở mắt ra, móng gấu đặt lên vai tôi, ghé vào tai tôi thì thầm:
“Đừng trả lời.”

CỬA HÀNG NGƯỜI GIẤY 7: CHỊ EM TRANH CHỒNG
Trong cửa hàng vàng mã có một cặp vợ chồng bước vào, người vợ vuốt ve bụng bầu, vẻ mặt kinh hãi nép vào lòng chồng.
Cô run rẩy hỏi tôi: "Ở đây có trừ tà được không? Tôi cảm thấy có ma quỷ đang ám tôi."
Người vợ nói không sai, ngay lúc này có một con nữ quỷ toàn thân đầy máu đang ngồi xổm trên đỉnh đầu cô.
Tôi chỉ làm việc cho người chết, không giúp người sống, nhưng vẫn tốt bụng nhắc nhở: "Cửa hàng của tôi mở ở nơi giao giữa âm và dương, khách vào được đây e rằng sắp gặp đại nạn."
Người chồng nhổ một bãi nước bọt, càu nhàu đẩy vợ ra: "Tôi đã bảo rồi, mấy chỗ này toàn lừa đảo. Đầu tiên nói cô sắp gặp đại nạn, sau đó lừa tiền của cô."
Người chồng bỏ đi, nhưng người vợ thì không. Vẻ mặt kinh hãi của cô thay đổi, khóe miệng nở một nụ cười: "Trừ tà thì không làm cũng được, nhưng có thể cho tôi gặp nữ quỷ kia một lần được không?"

Sinh Tồn: Sau Khi Hồi Sinh, Tôi Chỉ Chơi Ở Độ Khó SSS
Sinh tồn: Sau khi hồi sinh, tôi chỉ chơi ở độ khó SSS
Tác giả: Phàm Sự Linh
(Vô hạn lưu + Vô CP + Trò chơi sinh tồn + Nữ chính trưởng thành + Kinh dị rùng rợn)
(Các chương 26-51 có thể bỏ qua mà không ảnh hưởng đến cốt truyện sau này, mỗi màn chơi khoảng 25 chương)
Sinh viên năm hai Nhược Linh, trong lúc chơi game 《Thoát Hiểm Chung Kết》, bị kéo vào một không gian kinh dị và bị "chết" ngay từ đầu!
Sau khi hồi sinh, cô có được một cuốn sách da đen thần bí, từ đó hóa thân thành một chuyên gia công nghệ, gặp gỡ những đồng đội mạnh mẽ, cùng nhau chiến đấu để sinh tồn, chinh phục BOSS và kiếm về vô số phần thưởng.
Các màn chơi bao gồm:
#Thị trấn Hoàng Tuyền
#Bệnh viện kinh hoàng
#Thị trấn Annacy
#Nhà nghỉ bỏ hoang
#Phòng nữ sinh 302
#Lồng giam xác sống
#Viện bảo tàng quái vật dị dạng
#Sơn trại Thung lũng sương mù
#Người giấy
...
Càng đi sâu vào, cô càng kinh ngạc nhận ra mình là người chơi được định mệnh chọn, còn nơi đây chỉ là sân chơi của Tà Thần...

Ma Nữ Đáng Yêu
Khi đang livestream chơi game thì tôi gặp phải một tên sát nhân. Hắn bị tôi hành đến phát cáu, liền nói: “Tôi biết địa chỉ của cô rồi, tôi sẽ giết cô ngay trước mặt mọi người.”
Tôi đáp: “Được, chờ anh đó.”
Hắn không biết, tôi đã chết từ một năm trước rồi.

Cơm nhà, mắt khách
Lan có chồng, có con, có một căn nhà yên ấm giữa phố nhỏ. Mỗi sáng, chồng cô dậy sớm nấu cơm, thơm lừng căn bếp. Mỗi tối, anh ôm vợ con ngủ, ấm áp như bất cứ gia đình hạnh phúc nào.
Nhưng đã hai mươi ngày liên tiếp, Lan chỉ ngủ được ba tiếng mỗi đêm. Cô bị đánh thức bởi tiếng khóc trong mơ, bởi cảm giác có người đứng ở đầu giường. Người ta bảo cô là suy nghĩ nhiều nên mất ngủ, nhưng cơ thể cô rã rời như bị lún vào 1 đầm lầy, từng chút nhấn chìm cô. Mặc cho Lan giãy dụa, cố gắng thoát khỏi nó.
Cho đến sáng hôm ấy, khi Lan gặp một cô gái lạ bên quầy rau, mặc áo vải, tay ôm túi đừn vài chiếc lá khô, sách và một ít giấy vàng kì lạ, vừa nhìn đã mỉm cười:
“Xem duyên, bói toán, không phải 999 nghìn chỉ 99 nghìn thôi chị ơi. Biết đâu hợp duyên.”
Và từ đó, một cuộc “ăn cơm vợ – nhìn khách – hôn quỷ” chậm rãi mở ra.
Một người chồng tốt. Một người cha tử tế. Và một kẻ đang dâng sinh đang bí mật làm gì đó với vợ con.
~~~~~~~~~~Được hoàn thiện vào 25/8, cùng đón đọc nhé~~~~~~~

Gương Đồng
Bạn cùng phòng ăn trộm gương đồng của tôi nhưng chết cũng không chịu thừa nhận.
Thế nhưng chiếc gương đồng đó là bảo vật của địa phủ, tên gọi Địa Linh Kính.
Bên trong giam giữ ác quỷ, chuyên hút tinh khí con người.
Rất nhanh, cô ta liền trở nên tóc bạc trắng đầu, gầy gò tiều tụy, chỉ có thể khóc lóc đến cầu xin tôi.
Nhưng chuyện này thật khó xử, ít nhất phải dùng một nửa dương thọ của cô ta để đổi lấy.

Em Chồng Trà Xanh
Tôi livestream xem bói, cô em chồng “trà xanh” chủ động kết nối video để vạch trần tôi là kẻ lừa đảo.
Cô ta dí sát mặt vào trước ống kính, bảo tôi xem tướng cho.
Tôi nghiêm nghị:
“Da mặt trắng bệch, phần giữa khuôn mặt lõm xuống – đây là tướng quỷ.”
Cô ta bật cười ha ha: “Chị dâu xem sai rồi, đây là lớp trang điểm của em thôi.”
“Nhưng tôi đang nói đến gương mặt phía sau lưng cô cơ.”
Trong ống kính, tấm gương phía sau phản chiếu một gương mặt ma ngay sau gáy cô ta.

Vực Linh Miêu - Núi Quỷ Phủ 12
Bố tôi cặp với ba cô bồ, ngày nào cũng chẳng làm gì mà chỉ tụ tập ở nhà "họp hành".
Mẹ tôi không những không tức giận mà còn hầm canh tẩm bổ cho ông, chỉ sợ bố tôi lực bất tòng tâm.

Sự Cám Dỗ Của Làng Dương Thủy – Núi Quỷ Phủ 11
Ngủ đủ một nghìn người đàn ông thì có thể rời khỏi làng Dương Thủy mãi mãi.
Hôm nay là ngày thứ 58 tôi rời làng, nếu ngày kia không quay về, tôi sẽ biến thành một bà lão.
Trong nhà vệ sinh trên máy bay, tôi ôm hôn người đàn ông vừa mới quen biết, trong lòng thầm tính, đây là người thứ tám trăm ba mươi.
Chị gái tôi vì không tìm được đàn ông sau khi rời làng, đã bị hiến tế cho thần Dương Thủy, mãi mãi bị giam cầm dưới đáy nước.
Chị ấy là nỗi nhục của làng Dương Thủy.
Nhưng từ nhỏ tôi đã có thiên phú khác thường, bất kỳ người đàn ông nào tôi để mắt tới, đều không thể thoát khỏi lòng bàn tay của tôi.
Nhưng tôi không biết, ngủ càng nhiều đàn ông, kết cục càng thảm.