Ngôn Tình
Truyện tập trung vào mối quan hệ tình yêu nam nữ, thường được viết theo nhiều phong cách khác nhau: ngọt ngào, ngược tâm, cổ đại, hiện đại, huyền huyễn… Đây là thể loại phổ biến nhất với độc giả nữ.
Truyện mới cập nhật
SỰ HIỂU LẦM TAI HẠI
Văn án:
Năm điên rồ nhất đời tôi, chỉ vì muốn có một người anh trai.
Tôi đã lừa Bùi Chú rằng anh là con riêng của ba tôi.
Từ đó, cậu bạn thanh mai trúc mã lạnh lùng đã biến thành “cuồng ma anh trai”.
Anh không ngừng nhồi nhét cho tôi quan niệm: đàn ông trên đời đều không phải thứ gì tốt đẹp cả.
Ngoại trừ… anh trai.
Tôi cứ ngỡ anh yêu tôi đến mức bệnh hoạn.
Đang chuẩn bị tỏ tình thì tình cờ nghe anh nói với bạn:
“Đối xử tốt với Giang Dạng, chỉ là để nuôi thành phế vật rồi giành gia sản thôi.”
Còn nói sẽ giúp bạn mình theo đuổi tôi.
Tôi làm đúng như anh mong muốn.
Nhưng kết quả là, ngay ngày đầu tiên tôi hẹn hò, đã bị anh bắt cóc về nhà.
Anh dùng đầu gối thô bạo tách hai chân tôi ra, gằn giọng:
“Em muốn đàn ông lắm rồi hả? Sao không tìm anh?”
…
Thầy Ơi, Em 43 Tuổi Thật Mà!
Thầy Ơi, Em 43 Tuổi Thật Mà!
Kỳ thi đại học vừa khép lại, tôi liền mượn chứng minh thư của mẹ để xin làm giúp việc trong nhà một gia đình giàu có.
Chủ nhà tên Trang Chi Hiền, vừa cầm hồ sơ của tôi vừa ngước mắt nhìn:
“Cô… bốn mươi ba tuổi rồi hả?”
Tôi uốn tóc xoăn tít như lông cừu, mặc chiếc áo sơ mi hoa nhí cũ kỹ, giọng Hà Nam đặc sệt vang lên:
“Chớ gì nữa! Tính cả tuổi mụ là bốn mươi lăm rồi cơ. Quê tôi mười bảy mười tám tuổi đã sinh con đầy nhà!”
Sau đó, tôi lại gặp Trang Chi Hiền… trong lớp học đại học.
Tan học, anh ta chặn tôi ngay góc tường, ánh mắt sắc bén:
“Bốn mươi lăm tuổi? Hai đứa con? Học suốt đời không thấy mệt sao?”
Tôi run lẩy bẩy, cố giữ bình tĩnh:
“Thầy… thầy nhận nhầm người rồi ạ?”
Trang Chi Hiền nở nụ cười nguy hiểm:
“Tôi vẫn thấy cô nói giọng địa phương nghe hay hơn đấy.”
Tôi suýt khóc:
“Thầy ơi thầy, đừng cho em trượt môn màaa\~”
Cả Nước Cầu Ta Sinh Nhãi Con Cho Hoàng Đế Bệnh Kiều
Tên truyện: Cả nước cầu ta sinh nhãi con cho Hoàng đế bệnh kiều
Tác giả: Mạch Hương Mang Chủng - 麦香芒种
Thể loại: song khiết, ngọt sủng, xuyên không trọng sinh.
Giới thiệu:
Tang Yên sống lại xuyên vào một quả phụ xinh đẹp nhưng lại mang mệnh khắc phu.
Nhà chồng chán ghét nàng, nhà mẹ đẻ thì lại ghét bỏ. Ngay khi nàng tự nguyện đến điền trang [1] để làm cá mặn an hưởng tuổi gia thì bị bạo quân bệnh kiều để mắt tới.
Vào thời điểm đó, bạo quân có bệnh lạ trong người, tới gần phụ nữ một chút thôi đã đau ngứa khó nhịn, không ngừng nôn mửa.
Đúng vậy, bạo quân đã hai mươi sáu tuổi rồi vẫn không có nổi một sủng phi, chứ đừng nói gì đến hoàng tự nối dõi tông đường.
Triều thần và hậu cung suốt ngày giục hắn sinh con.
Ngay cả dân gian trăm họ cũng ngày ngày trông chờ một tiểu hoàng tử.
Khi bọn họ biết bạo quân phải lòng quả phụ khắc phu Tang Yên, cả nước ai nấy đều phản đối.
Sau đó. . .
Cả nước quỳ xuống cầu xin Tang Yên sinh nhãi con cho bạo quân bệnh kiều. . .
Quả phụ khắc phu xinh đẹp VS bạo quân dị ứng nữ giới
[1] Điền trang: một khu đất rộng, thường là của một gia đình quý tộc hoặc người giàu, có nhà ở, vườn tược và các công trình phụ trợ khác
Trăm Năm Như Một, Vẫn Là Nàng
Trăm Năm Như Một, Vẫn Là Nàng
Trước khi trở về Mạc Bắc, một lần nữa thiếp thất bên ngoài của Hách tướng quân tìm đến, gây náo loạn trước mặt ta.
Nàng ta không điểm trang, khuôn mặt mộc mạc cùng đôi mắt phượng ngấn lệ long lanh, đứng chặn giữa đường, chắn trước xe ngựa của ta.
“Thiếp biết thân mình địa vị thấp hèn, vốn không xứng với tướng quân. Nhưng đứa nhỏ trong bụng ngày một lớn, thiếp thực sự không đành lòng để con vừa chào đời đã mang danh không cha.”
“Chỉ mong chính thê nương nương có thể mở lòng, ban cho thiếp một chỗ đứng trong phủ.”
Dứt lời, nàng liền quỳ sụp xuống, cúi đầu lạy mạnh một cái, vang lên tiếng trầm nặng.
Người đi đường lập tức vây quanh xem náo nhiệt, lời ra tiếng vào không dứt.
Ai nấy đều rõ, chính thê nhà họ Hách nổi danh hay ghen. Thành thân với Hách tướng quân đã năm năm, đến giờ vẫn chưa từng cho phép chàng nạp thiếp.
Mỹ nhân xinh đẹp này, e là cũng chỉ phí công vô ích.
Hai bên phố xá, tiếng xầm xì không ngừng vang lên.
Chỉ riêng ta, ngồi trong xe ngựa, sắc mặt không đổi, giọng nói nhẹ như gió thoảng.
“Tô Uyển Nương, ba ngày nữa, kiệu hoa nhà họ Hách sẽ đích thân đến rước nàng.”
Phố phường đang ồn ã phút chốc lặng im như tờ.
Người qua đường chết lặng.
Ngay cả Tô Uyển Nương cũng sững người không nói nên lời.
Đừng Quên Em Cũng Biết Yêu
Đừng Quên Em Cũng Biết Yêu
Vị hôn phu lạnh lùng với tôi suốt ba năm qua.
Tại một buổi yến tiệc xa hoa bậc nhất trong giới thượng lưu Hương Cảng, hắn bất ngờ quỳ xuống cầu hôn người con gái đầu tiên hắn từng yêu.
Ngay tối hôm đó, tôi đăng lên vòng bạn bè một dòng trạng thái tràn ngập mật ngọt:
“Sắp có hôn lễ rồi.”
Nửa đêm, điện thoại vang lên. Hắn gọi đến, giọng khàn đặc, từng chữ như nghiến qua kẽ răng:
“Giang Uyển, anh chưa từng nói sẽ lấy em.”
Tôi bật cười, bình thản đáp lại:
“Nhưng em cũng chưa từng bảo chú rể là anh.”
Vài hôm sau, một loạt bức ảnh lan khắp các nền tảng mạng xã hội, khiến cả Hương Cảng dậy sóng.
Người đàn ông quyền lực nhất nơi đây dang rộng vòng tay ôm lấy tôi, còn nhẹ nhàng cúi đầu để tôi đặt một nụ hôn lên môi anh.
Yêu anh là sai lầm
Mua đồ tránh thai xong, lúc đến nhà Lộ Minh, tôi nghe thấy hắn đang gọi điện cho bạn qua khe cửa.
“Mày có bạn gái rồi mà còn dây dưa với Thẩm Vi, chẳng lẽ không nỡ buông?”
Lộ Minh cười khẽ:
“Bạn gái tao ngoan lắm, chơi kiểu này chắc chắn sẽ giận. Thẩm Vi thì khác, cô ta thoáng.”
Tay tôi khựng lại ngay trước cửa.
Tôi sững người đứng bên ngoài.
Không Còn Là Anh
Tôi mang thai con của Trì Hựu, nhưng lại không dám nói với hắn.
Vì đêm điên cuồng đó là do tôi chủ động.
Bất đắc dĩ, tôi ôm cái bụng chạy trốn, nào ngờ lúc đang mua sữa cho con thì bị hắn tìm thấy.
Hắn nghiến răng cười lạnh:
“Dù là muốn bỏ cha giữ con hay mượn giống sinh con, cô chơi cũng giỏi thật đấy.”
Tôi im lặng, hắn lại càng tức:
“Con của tôi đâu?”
Đứa nhóc sau lưng ló đầu ra, đổ thêm dầu vào lửa:
“Chú là ai? Mẹ nói ba cháu chết rồi.”
Khi Kẻ Thù Trở Thành Chồng Tôi
Kẻ thù không đội trời chung của tôi bị tai nạn xe, mất trí nhớ, cứ khăng khăng nói tôi là vợ anh ta.
Người từng quyết đoán tàn nhẫn, quanh năm suốt tháng không rời bộ vest, giờ lại giống như một con chó sói con, cọ sát trong lòng tôi, cầu xin tôi thương anh ta.
Tay tôi khựng lại một chút, liền nhìn thấy đôi mắt anh đỏ ửng, mang theo sự oán trách:
“Vì sao không ôm tôi? Có phải bên ngoài có chó khác rồi không?”
“Là ai? Tôi phải giết hắn!”
Tôi: “……”
Tôi ung dung coi anh như chó mà sai khiến, cho đến khi anh khôi phục trí nhớ.
Bình tĩnh ba ngày sau, anh thông qua gia tộc ép tôi kết hôn.
——
Một lần sau khi xong chuyện, tôi thất thần nhìn gương mặt anh.
Anh đột nhiên siết chặt tay tôi, ánh mắt dữ dội:
“Em đang nghĩ đến ai?
“Có phải lại là tên ngu ngốc đầu óc không biết suy nghĩ, trong miệng chỉ biết gọi vợ kia không?
“Em nhìn cho rõ! Người em lấy là tôi! Là tôi! Không phải tên ngu ngốc kia! Em phải nhìn cho rõ!”
Mất Kiểm Soát
Ngủ không mặc đồ, ngực bị côn trùng lạ cắn, vừa sưng vừa đau, thở không nổi.
Tôi được bạn cùng phòng đưa thẳng vào phòng khám.
Vừa nhìn rõ mặt bác sĩ liền sững người.
Nam thần tôi thầm theo đuổi suốt bốn năm đại học – Thẩm Bạch, tháo khẩu trang xuống, vừa ghi bệnh án vừa lạnh nhạt ra lệnh:
“Đừng che nữa, buông tay ra để tôi xem.”
…
Người Bạn Tổng Tài Lạnh Lùng Của Anh Trai
Anh trai tôi có một người bạn tổng tài rất cao ngạo lạnh lùng.
Ngũ quan sâu sắc tuấn mỹ, ánh mắt đen kịt như mực, đối với ai cũng lạnh nhạt.
Nghe đồn anh ta là đóa hoa cao lãnh khó công phá nhất trong giới.
Thế nhưng khi anh trai dẫn tôi đến công ty anh ta học tập, cách một bức tường, cổ tay tôi bị cà vạt của người đàn ông trói chặt.
Đồng tử tôi mất tiêu cự, anh ta lại càng dùng sức hơn.
“Đã đá tôi suốt hai năm, còn dám đến địa bàn của tôi? Bé ngoan, đừng cố nhịn, tôi thích nghe.”