Ngôn Tình
Truyện tập trung vào mối quan hệ tình yêu nam nữ, thường được viết theo nhiều phong cách khác nhau: ngọt ngào, ngược tâm, cổ đại, hiện đại, huyền huyễn… Đây là thể loại phổ biến nhất với độc giả nữ.
Truyện mới cập nhật
TRẦN ÚC CÔ NƯƠNG
Khi ta thay tiểu thư gả vào Thanh Hà Thôi thị, Thôi Thiệu năm xưa cao ngạo kiêu hãnh đã trở thành một phế nhân sau khi chịu cung hình.
Hắn không hề thích ta, ngày thành thân thậm chí còn không có lấy một nghi thức.
Sau này hắn lật án thành công, Thanh Hà Thôi thị lại khôi phục vinh quang.
Tiểu thư goá phụ cầm hôn thư năm xưa tìm đến tận cửa, nguyện ý cho con trai đổi tên họ, nàng ta cũng không chê Thôi Thiệu không thể làm chuyện vợ chồng.
Ta không có lý do gì để tiếp tục ở lại.
Ngay khi ta đang thu dọn hành lý chuẩn bị rời đi, Thôi Thiệu mang theo một thân hàn ý, đè ta xuống giường.
「Nàng dám bỏ đi, hôm nay ta sẽ khiến nàng không xuống được giường!」
Ngọc bội bên hông hắn cấn vào ta đau điếng.
Tác Giả Và Kiểm Duyệt Có Thù Oán Sâu Đậm
[Người con thứ nhà họ Thẩm ôn nhu như ngọc trước mặt người đời, sau lưng lại là tình nhân giới hạn chỉ tồn tại trong văn của tôi]
Thẩm Hạc Vũ lần đầu gặp Lộ Hi Đồng, chỉ thấy ánh mắt cô trong sáng như nai con mới sinh, đứng đó dịu dàng yếu đuối, vừa nhìn đã biết là một đứa trẻ ngoan.
Nhưng khi Lộ Hi Đồng lần đầu nhìn thấy Thẩm Hạc Vũ, trong đầu chỉ toàn nghĩ xem phải làm thế nào để c.ở.i quần áo của anh, tháo cặp kính gọng vàng ấy xuống, xé nát lớp mặt nạ c.ấ.m d.ụ.c cao quý và lạnh lùng kia.
Cô muốn viết anh vào từng dòng văn mình, khiến khuôn mặt trắng trẻo ấy nhuộm lên sắc đỏ khó nói thành lời, khiến những ngón tay thon dài của anh co lại đầy run rẩy trong từng tiếng r.ê.n r.ỉ, cuối cùng bị người ta hung hăng đ.è xuống dưới thân.
Hai thanh niên tài tuấn, một người dám mở mắt nói dối để viết, một người dám đỏ mặt tê dại để đọc.
Lại thêm đám dân hóng chuyện không sợ c.h.ế.c dám truyền khắp công ty như đang phát tờ rơi.
Chỉ tiếc rằng, nhà văn lớn xưa nay chỉ giỏi “nói suông trên giấy”, chẳng phải người đàn ông có trách nhiệm. Sau khi cướp đi nụ hôn đầu của Thẩm Hạc Vũ, Lộ Hi Đồng liền bỏ trốn trong đêm.
Chỉ để lại mình Thẩm Hạc Vũ đứng đó, ôm lấy ký ức mà khắc thuyền tìm kiếm thanh kiếm rơi.
Chờ thật lâu thật lâu, tin tức về cô chỉ còn một bức ảnh — cô đang ôm hôn người khác.
...
Sau lần tái ngộ, là một đêm p.h.ó.n.g t.ú.n.g.
Thế nhưng cô lại nói: "Người lớn rồi, chuyện qua đường thôi, đừng bận tâm làm gì."
Tính khí tốt đẹp của Thẩm Hạc Vũ như bị mài mòn đến cạn kiệt, đùng đùng nổi giận đập cửa bỏ đi.
Mười phút sau, người đàn ông quay lại gõ cửa, đôi mắt vốn dịu dàng giờ sâu thẳm như giếng cạn.
Anh lấy từ túi ra một hộp b.c.s: “Đã phong lưu như thế, chi bằng cùng cô Lộ đây phong lưu cho trọn.”
Trong lúc quấn quýt, Lộ Hi Đồng nghe thấy giọng nói khàn khàn của Thẩm Hạc Vũ bên tai:
“Đại tác gia, em khiến danh tiếng tôi mất sạch, em phải chịu trách nhiệm.”
“Tôi nhớ trước đây em viết rất hay mà.”
“Viết hay như thế, chẳng lẽ toàn là chuyện trên giấy thôi à?”
Lộ Hi Đồng tuyệt vọng gào thét trong lòng:
[Cứu mạng với! Lúc để ý anh ta, có ai nói cho tôi biết bản thể của Thẩm Hạc Vũ là một tên biến thái siêu cấp đâu!]
Tag couple:
Nam chính dịu dàng, lạnh nhạt như “mẹ trẻ” x Nữ chính né tránh, lém lỉnh như “tiểu yêu”
“Em dạy tôi phong nguyệt trên giấy, tôi tặng em xuân triều nơi trần thế.”
“Những mê loạn em viết, xin hãy để tôi từng thứ một hoàn trả.”
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.
NHẤT NHÂN CHI HẠ
Tỷ tỷ vào cung làm Quý phi. Hoàng đế biết trong lòng tỷ ấy đã có người khác, bèn với ý đồ xấu xa mà gả ta cho người thương của tỷ ấy.
Khi thánh chỉ tứ hôn được truyền đến, ta đang bị mẫu thân ép ở nhà thêu áo cưới cho chính mình.
Kim thêu đâm vào ngón tay, ta ngẩn người nhìn giọt m áu đang rỉ ra.
Ta chưa bao giờ nghĩ tới...
Phu quân tương lai của mình lại chính là người nam nhân mà ta vẫn luôn coi là tỷ phu.
Mảnh Vụn Ánh Sáng
Sau khi chinh phục nam chính u uất thành công, tôi chọn cách lập tức rời khỏi thế giới đó. Mặc cho anh ấy đã cầu xin tôi ở lại, tôi cũng không vì anh ấy mà nán lại dù chỉ một giây.
Sau này, khi ở thế giới thực, cuộc sống của tôi thực sự chẳng tốt đẹp gì.
Hệ thống tìm đến tôi, dùng năm triệu làm điều kiện, yêu cầu tôi quay lại thế giới trong sách để chinh phục anh ấy thêm lần nữa. Khi tôi vừa định đồng ý thì trước mắt bỗng xuất hiện những bình luận đang chạy:
"Ôi trời, giờ chị vợ cũ đã vứt bỏ nam chính lại quay về rồi này."
"Cười chết mất, cô ta sẽ không nghĩ rằng nam chính vẫn còn yêu cô ta đấy chứ?"
"Người chinh phục thứ hai không chỉ thành công trong việc giảm chỉ số hóa ác của nam chính xuống âm một trăm, mà còn tự nguyện ở lại, cho anh ấy một gia đình trọn vẹn."
"Giờ cặp đôi bé bỏng sắp kết hôn rồi, chị vợ cũ có thể nào biết điều một chút, đừng đi quấy rầy họ nữa không?"
Gặp Em Nơi Sâu Thẳm
Tôi và Lâm Thừa có hôn ước từ nhỏ.
Anh ấy rõ ràng không thích tôi nhưng lại cưới tôi sau khi gia đình tôi phá sản.
Đêm tân hôn, Lâm Thừa lạnh lùng nói với tôi: “Tôi có thể cho em thân phận bà chủ nhà họ Lâm nhưng không thể cho em tình cảm em muốn.”
“Khi nào em muốn ly hôn thì chúng ta cứ đến Cục Dân chính là được.”
Thế nhưng khi tôi thật sự đặt bút ký vào tờ thỏa thuận ly hôn, anh ấy lại không vui nữa.
“Bạn trai cũ vừa về đã muốn ly hôn với tôi rồi sao?”
“Kiều Hoàn, trên đời này không có người phụ nữ nào tệ bạc hơn em đâu.”
Sau Lưng Ánh Đèn
Bữa tiệc mừng phim mới đóng máy, tôi uống phải ly rượu đã bị bỏ thêm gì đó.
Đêm hôm ấy, trong cơn mơ màng, tôi lại ngủ cùng con trai của nhà đầu tư.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, gương mặt Triệu Hòa Húc đỏ bừng, xấu hổ đến cực điểm.
“Tiềm Yên, tôi cảnh cáo em, sẽ không có lần sau nữa.”
Tôi gật đầu.
“Ồ, được thôi.”
Sau đó, phóng viên giải trí chụp được cảnh anh ta nửa đêm rời khỏi nhà tôi, lập tức leo lên hot search.
Tôi vội vàng đăng weibo làm sáng tỏ.
【Chúng tôi chỉ là bạn bè.】
Đêm ấy, Triệu Hòa Húc lại tức giận, hung hăng cắn môi tôi.
“Tiềm Yên, ai mẹ nó là bạn bè với em?”
Weibo Của Tôi Có Siêu Năng Lực
Tôi bị điện giật khi đang tắm, và khi tỉnh dậy, không nhịn được, tôi đăng một dòng trạng thái trên Weibo:
"Công ty máy nước nóng rác rưởi, biến đi cho khuất mắt."
Ngày hôm sau, mở điện thoại ra, tôi ngạc nhiên thấy tin tức nổi bật là: "Công ty máy nước nóng phá sản."
Sau vài lần thử nghiệm, tôi xác nhận mình thực sự sở hữu một khả năng đặc biệt, chỉ cần ước trong Weibo, điều ước sẽ trở thành hiện thực.
Tôi Là Người Qua Đường, Lại "Cuỗm" Mất Nam Chính Nhặt Rác Ăn
Trước cổng trường, tôi ném chiếc bánh bao nguội vào thùng rác rồi quay người bỏ đi.
Trước mắt bỗng xuất hiện những dòng chữ kỳ lạ:
[Trời ơi! Nam chính lại đi nhặt bánh bao trong thùng rác mà ăn!]
Tôi đột nhiên quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy cậu thiếu niên xanh xao gầy gò đang lấy chiếc bánh bao nguội tôi vứt ra từ thùng rác.
Em ấy hoảng hốt nhìn tôi: "Xin… Xin lỗi, em cứ nghĩ chị không cần nữa."
Tôi sải bước đi về phía em ấy, giật lấy chiếc bánh bao nguội trong tay em ấy và ném trở lại thùng rác.
NHẤT SINH THÂM TÌNH
Gả cho Nhiếp Chính Vương lạnh lùng, quyền khuynh triều dã. Thế nhưng, mỗi đêm ta chỉ một mình cô độc trong căn phòng trống trải.
Dẫu ta chủ động cầu hoan, hắn cũng coi như không thấy.
Cho đến ngày ấy, đại tỷ đến tìm ta.
Lúc ta ngang qua thư phòng.
Trong cửa bỗng truyền ra tiếng thở dồn dập mập mờ.
Trong khoảnh khắc, ta như rơi vào hầm băng.
Thì ra hắn chẳng phải thanh tâm quả dục, chỉ là trong lòng đã có người khác.
Đêm ấy ta để lại thư hòa ly, quyết tuyệt ra đi.
Nào ngờ hắn lại trong đêm vác ta về phủ, ép chặt lên bàn sách:
“Phu nhân, bằng không nàng thử nhìn kỹ lại?”
Lúc này ta mới phát hiện, khắp tường thư phòng.
Vậy mà đều treo xuân cung đồ vẽ đủ loại phong thái của ta…
Ta Trùm Cung Đấu, Thế Tử Cao Quý Cũng Phải Cúi Đầu Xưng Thần
Thế tử quyền cao chức trọng × (giả) đóa bạch liên ôn nhu ngọt ngào】
Kiếp trước, ta bị ép nhập cung, đánh bại toàn bộ phi tần trong hậu cung, cuối cùng ngồi lên vị trí hoàng hậu.
Mãi đến lúc sắp chết, ta mới biết, hóa ra mình chỉ là viên đá lát đường để Hoàng thượng đưa Bạch Nguyệt Quang lên ngôi.
Mà đích tỷ rõ ràng có mối nhân duyên cực tốt, lại chê bai hầu phủ, chẳng được thế tử cùng dưỡng tử thương yêu, cuối cùng rơi vào cảnh bị ruồng bỏ.
Không ngờ, chúng ta lại cùng lúc trọng sinh, đích tỷ chủ động đề nghị đổi gả!
Đêm tân hôn, giọng nói lạnh băng của người nam nhân kia vang lên:
“Chúng ta không có tình cảm, ta cũng sẽ không chạm vào nàng.”
Ta khẽ nâng mắt, dịu dàng ngoan ngoãn đáp:
“Được, nghe theo phu quân.”
Đối diện, người nam nhân thoáng sững sờ, trông thấy vẻ mặt hắn, khóe môi ta khẽ cong.
Giả vờ đáng thương, đóng vai hiền thục, chuyện này ta rành nhất…
Cuộc sống ở hầu phủ đơn giản, nhẹ nhõm, hằng ngày chẳng cần hao tâm đấu đá chốn cung đình.
Còn về tân lang kia? Giúp hắn vượt qua cửa ải tàn tật, sống được là đủ.
Thế nhưng dần dà, người nam nhân vốn lạnh lẽo tựa thần tiên hạ phàm ấy lại chủ động si mê quấn lấy ta.
Về sau, Hoàng đế kiếp trước cũng trọng sinh, còn muốn đoạt ta trở về hậu cung...
Người phu quân lạnh lùng ôm chặt ta trong ngực, đuôi mắt đỏ hoe:
“Tần Cửu Vi, chẳng phải nàng giỏi tính toán lắm sao? Vì sao lại không tính cả ta vào?”