Ngôn Tình
Truyện tập trung vào mối quan hệ tình yêu nam nữ, thường được viết theo nhiều phong cách khác nhau: ngọt ngào, ngược tâm, cổ đại, hiện đại, huyền huyễn… Đây là thể loại phổ biến nhất với độc giả nữ.
Truyện mới cập nhật
Ly Hôn Rồi, Tôi Bay Như Gió
Tôi bắt gặp sếp tổng công ty và cô thư ký đang đút vịt quay cho nhau ăn.
Sau đó, cô thư ký đỏ mặt dúi vào tay tôi một bao lì xì to tướng:
“Phí bịt miệng đấy.”
“Chị cứ yên tâm, đợi em làm bà chủ rồi, sẽ tăng lương cho chị.”
Tôi lặng lẽ tháo nhẫn cưới sau lưng, chúc cô ta sớm toại nguyện.
Buổi tối, sếp nhìn vào ngón tay trần của tôi, lạnh lùng hỏi:
“Nhẫn đâu?”
Tôi ngẫm nghĩ rồi đáp:
“Chắc… rơi vào bồn cầu rồi.”
Dấu Ấn Dưới Da
Đêm tân hôn với Giang Dần, tôi nhìn thấy hình xăm trên người anh ấy.
Là một đóa tử la lan.
Cành hoa cùng lá uốn lượn từ vùng bụng dưới của Giang Dần – nơi kín đáo nhất – len lỏi kéo dài đến hõm lưng – chỗ nhạy cảm nhất trên cơ thể anh.
Vừa hoang dã, vừa gợi cảm, vừa mê hoặc.
Thế nhưng tôi lại như bị dội nguyên gáo nước lạnh, mọi khao khát phút chốc tiêu tan.
Tôi là kiểu người vừa điên vừa độc lập, lòng chiếm hữu mạnh đến nỗi không thể chịu nổi việc “đồ của mình” lại có dấu vết do người khác để lại.
Tôi cố gắng kìm nén cơn giận, hỏi thẳng anh ta:
“Người để lại hình xăm này cho anh, là ai?”
Làm Liếm Cẩu 24 Năm, Tôi Cuối Cùng Cũng Giác Ngộ
Nam thần vĩ cầm của tôi, Thịnh Kinh, vừa ẵm giải vô địch, nên với tư cách là chiếc máy ATM di động tận tụy nhất của anh, tôi tức tốc phóng con Porsche đến bữa tiệc mừng công.
Chân còn chưa bước qua cửa, tôi đã nghe một giọng nói oang oang:
“Này Thịnh Kinh, cái tên WeChat "Liếm cẩu lái Porsche 3.23" trên điện thoại của cậu là sao thế?”
Thịnh Kinh đáp tỉnh queo, giọng điệu như đang bình luận thời tiết: “Người thế nào thì tên thế ấy thôi.”
Bàn tay đang chuẩn bị đẩy cửa của tôi bỗng hóa đá.
Vì xe tôi là Porsche màu đỏ.
Và sinh nhật tôi là ngày 23 tháng 3.
Yêu Anh Là Điều Em Chắc Chắn Nhất
Yêu Anh Là Điều Em Chắc Chắn Nhất
Tôi thầm yêu anh nhiều năm, người đàn ông ấy lại vô tình uống phải ly r/ượu bị b/ỏ th/u/o^c thay tôi.
Nhìn anh cau mày, khó chịu đến mức cả gương mặt căng thẳng, tôi không kìm được mà đưa tay chạm vào thắt lưng anh, khẽ nói:
“Hay… để em giúp anh nhé…”
Anh sa sầm mặt, đẩy tôi ra:
“Giang Mộng Dao, ai dạy em làm mấy chuyện này hả?!”
Tôi tiến sát lại gần, nở nụ cười trong trẻo:
“Chẳng ai dạy cả… Hay là anh dạy em đi?”
Anh không nói gì thêm, chỉ lạnh lùng đẩy tôi ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại.
Cánh cửa ngăn cách tôi và anh, cả sự rung động non dại của tôi nữa.
Nhiều năm sau, anh cúi xuống bên tai tôi, giọng khàn khàn mang theo nụ cười nguy hiểm:
“Dao Dao, lát nữa đừng có khóc đấy nhé…”
Cứu Rỗi Thái Tử Bệnh Kiều
Cứu Rỗi Thái Tử Bệnh Kiều
Cứu rỗi Thái tử bệnh kiều thành công, hệ thống ân chuẩn cho ta hồi gia.
Ta hân hoan từ biệt hắn:
“Ngày mai ta sẽ về nhà rồi, sau này chàng phải làm một minh quân cho tốt nhé.”
Hắn cụp mắt đáp lời, sai người tiễn ta hồi cung.
Hôm sau, ta sung sướng tỉnh giấc trên chiếc giường nhung êm ái, thì hệ thống lại báo lỗi:
【Cảnh báo cảnh báo!! Hắc hóa giá trị của Tiêu Dục đạt 200%! Kích hoạt cứu rỗi lần hai!】
Ta bị đưa về cổ đại một lần nữa — nhưng lần này, đã mười năm trôi qua, Thái tử bệnh kiều năm nào nay đã hóa thành bạo quân.
Ngay khoảnh khắc ta xuất hiện, hắn vừa xử tử một nữ tử dám nịnh bợ.
Hắn cụp mi mắt, giọng điệu ôn nhu:
“Ai cho phép ngươi dùng gương mặt của nàng để quyến rũ trẫm?”
Nếu Được Lựa Chọn Lần Nữa
Nếu Được Lựa Chọn Lần Nữa
Năm thứ 5 sau khi kết hôn với Trạch Mục, giấy chứng nhận kết hôn của chúng tôi hết hạn.
Cục điều tra hôn nhân đến hỏi tôi và Trạch Mục có đồng ý gia hạn hôn nhân không.
Nếu cả hai người đều đồng ý, cuộc hôn nhân sẽ được kéo dài thêm 5 năm nữa.
Còn nếu một trong hai không đồng ý, cuộc hôn nhân đó sẽ tự động mất hiệu lực.
Trạch Mục mặt không cảm xúc, dửng dưng nói với người của cục điều tra:
“Tôi đồng ý gia hạn.”
Tôi nhìn anh ta.
Từ ngày cưới tôi, dường như rất hiếm khi tôi thấy anh ta cười.
Trước khi cuộc điều tra bắt đầu, tôi còn nghe thấy anh gọi điện cho Toàn Uyển, hỏi cô ta lần kiểm tra hôn nhân này có muốn gia hạn với chồng không.
Tôi không biết Toàn Uyển đã trả lời thế nào.
Nhưng sau cuộc điện thoại, Trạch Mục như khúc gỗ, ngồi bất động trên sofa suốt cả đêm.
Và hôm nay, anh ta chọn gia hạn hôn nhân với tôi.
Anh ta chắc chắn rằng tôi sẽ không bao giờ rời bỏ anh ta.
Rằng tôi mãi mãi là lựa chọn dự phòng mà anh ta có thể quay lại bất cứ lúc nào.
Tôi nhìn anh ta.
Không hiểu sao lại bật cười.
Sau đó tôi ngẩng đầu lên, nói với người của cục điều tra hôn nhân:
“Xin lỗi, tôi không gia hạn.”
Mười Đời Bình An
Mười Đời Bình An
Tại yến tiệc Bách Hoa, ta đã cứu vị Thủ phụ lãnh đạm rơi xuống hồ.
Hắn nói:
“Phong mỗ vô dĩ báo đáp.”
Ta đáp:
“Vậy cho ta xem chân chàng đi.”
Hắn nói:
“Tại hạ sẽ hậu tạ trọng lễ.”
Ta vẫn lặp lại:
“Ta chỉ muốn xem chân thôi mà.”
Hắn nghiêm giọng:
“Tại hạ thiếu cô nương một cái ân tình.”
Ta chớp mắt:
“Vậy cho ta nhìn chân chàng nhé?”
Từ đó, cả kinh thành đều đồn rằng, nhị tiểu thư nhà họ Ôn ngốc nghếch, lại dám dây dưa với vị Thủ phụ cao quý, lãnh đạm.
Ngày hoàng đế ban hôn, Phong Túc mặt lạnh như sương, khen ta thủ đoạn cao minh.
Thế mà cuối cùng, hắn vẫn chấp thuận cuộc hôn sự này.
“Thôi được, nàng ngốc như thế, e rằng chẳng ai thèm lấy.”
Nhưng hắn lại vô tình thấy Thái tử lấy kẹo dụ dỗ ta.
“Miên Miên, có muốn chơi trò ‘chụt chụt chụt’ trong thoại bản không?”
Tôi Giúp Con Dâu Phản Công
Tôi Giúp Con Dâu Phản Công
Tôi đón con dâu và cháu gái lên thành phố đúng ngày con trai tôi cùng cô thư ký từ chuyến du lịch trở về.
Ngay tại ga tàu cao tốc, tôi bắt gặp hai đứa.
Con trai tôi lập tức chắn trước mặt thư ký, như thể đang bảo vệ báu vật:
“Con sẽ không quay về sống với cái con quê mùa vừa béo vừa xấu đó đâu. Nếu mẹ muốn sống với nó thì tự mà sống!”
Chồng tôi ôm lấy vai tôi, im lặng không nói gì, còn tôi thì tức đến mức đầu óc choáng váng.
“Được, mẹ sống với nó cũng được. Còn con, mau về dọn đồ rồi cút cho khuất mắt mẹ!”
Chó Nhà Tôi Là Sói
Chó Nhà Tôi Là Sói
Tôi nhặt được một con “chó bỏ đi” dạng thú nhân ở chợ đen về làm vệ sĩ.
Bạn thân tôi tròn mắt:
“Con mẹ nó, rõ ràng là sói mà!”
Tôi không tin. Cho đến khi quân đoàn thú nhân lục soát đến tận nhà.
“Lão đại nhà bọn tôi có ở đây không?”
“Thuần huyết lang nhân, giết người không chớp mắt.”
Tôi vô tội đáp:
“Nhà tôi chỉ nuôi một con chó thôi mà.”
Nói rồi tôi còn xoa đầu anh ta:
“Cún con ngoan~”
Anh ta đeo rọ mõm, gầm gừ trong cổ họng vài tiếng trầm thấp.
Và rồi… trước mặt bao nhiêu thú nhân, lại lắc lắc cái đuôi phía sau.
Cả đám đứng hình.
“Lão đại, bọn tôi tìm anh nửa năm rồi.”
“Kết quả anh trốn ở đây… làm chó nhà người ta?”
Thầm Yêu Anh Trai Bạn Thân
Thầm Yêu Anh Trai Bạn Thân
Giúp nhỏ bạn thân đang đi công tác trông mèo.
Ai dè vừa dọn vào nhà nó tối đầu tiên…
Anh trai nó về.
Mà tôi thì đã thầm thích anh ấy suốt 5 năm…
Ngay đêm đó, nhỏ bạn gửi tin nhắn:
“Chuyện trông mèo chỉ là cái cớ. Tớ ngủ với anh trai cậu rồi!
Chị dâu à, tớ lấy anh tớ ra bồi thường cho cậu đó!”
“…”
Ha ha, đúng là bạn tốt!