Ngôn Tình
Truyện tập trung vào mối quan hệ tình yêu nam nữ, thường được viết theo nhiều phong cách khác nhau: ngọt ngào, ngược tâm, cổ đại, hiện đại, huyền huyễn… Đây là thể loại phổ biến nhất với độc giả nữ.
Truyện mới cập nhật
Phúc Báo Của Chú Rể Bỏ Trốn
Phúc Báo Của Chú Rể Bỏ Trốn
Chú rể bỏ trốn cùng bạch nguyệt quang ngay giữa lễ cưới.
Vừa ra khỏi cửa thì gặp t/ai n//ạ n xe.
Bác sĩ nói: “Thương tích quá nặng, phải c/ắ/t c/ụt chân mới cứu được!”
Tôi lau nước mắt, nói với bác sĩ:
“Không được. Ít nhất cũng phải giữ cho anh ấy một cái x//á c còn nguyên vẹn.”
Em Từng Nghĩ Mình Sẽ Mãi Yêu Anh
Em Từng Nghĩ Mình Sẽ Mãi Yêu Anh
Sau khi ước lượng điểm thi đại học, tôi cố tình báo thấp 350 điểm để trêu bạn trai.
Anh ta căng thẳng hỏi: “Em chắc là chỉ được từng ấy điểm thôi à?”
Tôi làm mặt mếu, nói: “Ừm, hôm thi bị đau bụng nên làm bài không tốt, chắc phải thi lại năm sau mất rồi.”
Vậy mà đêm hôm đó, anh ta lại nhắn tin chia tay.
Ngay sau đó, anh ta đăng công khai chuyện yêu đương với Á khoa trên vòng bạn bè.
Lúc ấy tôi mới biết, hóa ra anh ta đã đặt cược trước vào cả hai người.
Tôi nắm trong tay tin nhắn trúng tuyển từ Thanh Hoa và Bắc Đại, bình tĩnh gửi lời chúc phúc cho anh ta.
Hết kỳ nghỉ hè, tôi ngồi lên chuyến tàu đi Bắc Kinh, còn anh ta thì lại bước xuống chuyến xe đến Hạ Môn, khản giọng hỏi tôi:
“Lương Hạ, vậy ra em vẫn luôn lừa anh sao?”
Gả Nhầm Rồng Vàng
Gả Nhầm Rồng Vàng
Phu quân ta thu nhận thê tử của cố nhân, người được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân Đại Lương.
Không bao lâu sau, hai người ấy lại nảy sinh tình ý.
Ngày loạn quân công thành, chàng đem ta giao nộp, lại còn lạnh lùng nói:
“Nàng chính là Tần Phương Hảo. Dung mạo này, không thể giả được.”
Ta rơi vào tay phản quân, vốn định lấy cái ch .t giữ lấy thanh danh.
Ngay lúc đó, trước mắt ta chợt hiện ra mấy dòng chữ lơ lửng:
【Nữ chính, ngàn vạn lần đừng nghĩ quẩn! Tên cặn bã kia có gì tốt? Đại ca phản quân kia mới thật sự là cực phẩm!】
【Hắn biết ngươi không phải Tần Phương Hảo, vẫn lén sai người vẽ chân dung ngươi mỗi đêm, rồi nhìn ngươi mà…】
【Aaaa, tại sao lại chặn màn đạn của ta?!】
【Nữ chính, nàng không nhớ tiểu mã nô bên hồ Đại Minh năm xưa nữa sao?】
【Chỉ cần nàng mềm lòng một câu, mã nô sẽ lập tức quỳ dưới váy nàng! Mạng là của nàng, cơ bụng là của nàng, thận… cũng là của nàng!】
Yêu Thử
Yêu Thử
Nhẫn cưới của chồng tôi bị tình nhân bé nhỏ của anh ta ném thẳng vào bồn cầu.
Anh ta thản nhiên giải thích:
“Lên giường quên tháo ra, cô nhóc ấy nóng tính quá.”
“Em nhìn lại anh đi, anh đã thành ra thế này rồi, em không định chấp nhặt một cái nhẫn nhỏ chứ?”
Thậm chí còn khuyên tôi cũng nên ra ngoài “nếm thử của lạ” xem sao.
Tôi thở phào nhẹ nhõm.
Bởi vì chiếc nhẫn cưới của tôi… cũng đang nằm trên giường của một cậu trai trẻ.
Lấy anh mà suy ra, chắc anh cũng sẽ không tính toán với tôi đâu nhỉ?
Vậy mà tôi không ngờ, anh lại đỏ mắt chất vấn:
“Thử thì được. Nhưng sao em lại nghiêm túc chứ?”
Học Cách Yêu Lại Chính Mình
Tôi đứng trước cửa Cục Dân chính, ly cà phê nóng trong tay đã nguội ngắt từ lâu.
Qua cánh cửa kính, tôi thấy rõ chồng tôi Cố Bắc Thành đang cùng một cô gái trẻ điền đơn đăng ký kết hôn.
Không phải đơn ly hôn. Mà là đơn kết hôn.
Cô gái ấy mặc váy trắng, cười rất ngọt ngào, còn Cố Bắc Thành thì dịu dàng giúp cô ta chỉnh lại tóc.
Tôi chưa bao giờ thấy anh ấy nhìn tôi bằng ánh mắt như vậy.
“Mẹ ơi, sao mẹ không vào?” Tiểu Bảo, con gái sáu tuổi của tôi, níu vạt áo tôi, giọng non nớt hỏi.
Tôi ngồi xổm xuống, cố gắng nở một nụ cười: “Bảo Bối, mẹ chợt nhớ ra còn việc cần làm, mình về nhà trước được không?”
Chim Hoàng Yến Có Thai Rồi
Chim Hoàng Yến Có Thai Rồi
Năm thứ hai làm chim hoàng yến của đại lão, tôi mang thai.
Đại lão cử hẳn hơn 20 vệ sĩ mặc đồ đen giám sát tôi ngày đêm, sợ tôi thừa lúc sơ hở mà “ôm con” bỏ trốn.
Thế nhưng tôi vẫn ăn ngon ngủ kỹ, chẳng có lấy một tí xíu ý định bỏ chạy.
Cuối cùng, bạch nguyệt quang vừa mới về nước của anh ta không ngồi yên được nữa, chạy đến chất vấn tôi:
“Tôi đã quay lại rồi, cô và đứa bé này đều là dư thừa. Nếu muốn chạy thì chạy nhanh đi, tôi còn có thể giúp một tay.”
Tôi nhàn nhã phẩy tay:
“Không cần cô lo đâu, tôi ở đây có tiền xài, có người hầu, sống sung sướng, chạy đi làm gì?”
Đại lão nghe xong lời tôi thì thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ là tôi còn nói thêm một câu:
“Chủ yếu là đang bầu bí nên không tiện ra ngoài tìm trai đẹp, đành tạm dùng đỡ, đợi sinh xong rồi tính tiếp.”
Sắc mặt đại lão lập tức tối sầm.
KHẾ ƯỚC
Ta mang thể chất mị thể trời sinh – nếu không song tu cùng thú nhân, sẽ phát đ ộc đau đớn đến ch ếc.
Nhưng vào ngày ta phát tác nghiêm trọng nhất, đau đớn đến tận xương tủy...
Con hồ ly ta vẫn luôn ân ái lại bỏ mặc ta,
Chạy đi mua thuốc cảm cho chị họ của ta — cũng nhờ đó, ta mới hiểu ra hắn chưa từng thật lòng yêu ta.
Hắn vẫn luôn hận ta, hận ta đã phá tan mối lương duyên đẹp đẽ giữa hắn và chị ấy.
Nhưng… ta cũng không phải người biết chịu thiệt.
Ta chỉ tay về phía thiếu niên Xà tộc đang đứng trong góc phòng, vòng tay ôm lấy cổ hắn.
“Lại đây, giúp ta giải độc.”
Đến khi Xương Di quay lại,
Đẩy cửa ra, thứ đập vào mắt hắn là cảnh một con thanh xà vừa thoả mãn nằm dài.
Ta cuộn mình trong chăn, ngước mắt nhìn hắn, cười khẽ:
“Hồ ly tuy mê người, nhưng trong chuyện giường chiếu… vẫn là rắn hợp khẩu vị hơn.”
“Dù sao thì... rắn có tới hai cái lận mà.”
Xuyên Không Thành Thái Giám
Xuyên Không Thành Thái Giám
Chỉ vì một sự cố ngoài ý muốn, danh tướng uy chấn phương Bắc – Bắc Vương – bị… thiến!
Tây Bắc đại loạn, triều đình nhận được quốc thư khẩn tám trăm dặm: Lập tức đưa công chúa tới hòa thân, cứu lấy hương hỏa dòng dõi!
Công chúa giận đến nỗi đập bàn:
“Muốn ta gả cho thái giám sinh con, coi ta là lợn nái chắc?”
Nàng tiện tay chỉ vào ta – một cung nữ đang lặng lẽ thu dọn trong góc:
“Ngươi thay ta đi gả!”
Ta chết lặng:
Ta cũng đâu muốn gả cho thái giám chứ!
Cung nhân ghé tai rỉ rả:
“Hồi môn ba ngàn lượng vàng, một tứ hợp viện ở kinh thành, thêm cả thảo nguyên rộng lớn ở Mạc Bắc.”
…Thôi được! Có tiền, có đất, lòng chân thành, chuyện gì cũng thành phép màu!
Nửa năm sau, ta ôm cái bụng song thai đã lùm lùm, khó hiểu nhìn người trước mặt:
“Chẳng phải ngài… không thể sao?”
Bắc Vương tuấn tú rắn rỏi, dịu dàng cười nói:
“Lỗi đâu tại ta, là nàng quá lợi hại, đã thông thì phải thông đến cùng.”
Lấp Lánh Trong Tim Anh
Trong một chương trình tài chính, MC nổi tiếng Kiều Ngôn hỏi vị đại lão giới kinh doanh Lệ Hàn Sinh rằng:
“Anh còn nhớ gương mặt mối tình đầu không?”
Khán giả lập tức xôn xao.
Ai cũng biết năm xưa ở Đại học A, Kiều Ngôn là hoa khôi, còn Lệ Hàn Sinh là nam thần học bá — đôi thanh mai trúc mã khiến ai cũng ngưỡng mộ.
Thậm chí còn có lời đồn rằng, Lệ Hàn Sinh từng thầm yêu Kiều Ngôn.
Mọi người đều tưởng sắp được chứng kiến một màn tái hợp kinh điển giữa trai tài gái sắc thì anh lại khẽ cười, quay sang nhìn thẳng vào ống kính:
“Dĩ nhiên là nhớ. Sáng nay cô ấy vừa thức dậy bên cạnh tôi.”
Cùng lúc đó, tôi — người đang say giấc — bị điện thoại réo đến nổ tung.
Lệ Hàn Sinh… đã đem cả khuôn mặt lúc ngủ của tôi lên sóng truyền hình quốc gia rồi!
Mùa Hạ Rực Rỡ Của Tiểu Bướm
Mùa Hạ Rực Rỡ Của Tiểu Bướm
Mẹ tôi bảo tôi mang đồ đến cho bạn gái của anh trai.
Tôi đẩy cửa bước vào.
Vừa hay bắt gặp một mỹ nam đang c/ởi trầ/n, cơ bụng săn chắc khiến người ta hoa mắt chóng mặt.
Tôi chẳng hiểu gì, nhưng vẫn gật đầu chúc phúc.
Giọng run run, nghẹn ngào thốt ra:
“Ch…chị dâu… chào chị!”
Sau lưng vang lên tiếng anh trai, giọng lạnh tanh:
“Lịch sự lắm, nhưng chị dâu em ở phía sau.”
???