Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật
Cố Nhân Chỉ Như Giấc Mộng
Khi Hoàng đế kết hôn với bạch nguyệt quang của hắn, ta một mình lặng lẽ qua đời trong lãnh cung lạnh lẽo.
Tất cả mọi người đều nghĩ rằng ta đã chec vì không thể cảm nhận được hơi thở của ta. Nhưng sự thật là, ta không hề qua đời. Ta biết "bế khí" – một loại công phu đặc biệt giúp ngưng thở và giả chec.
Hoàng đế quỳ trước mộ ta, đau lòng đến mức khóc không thành tiếng. Nhưng ta, lúc đó đã trốn thoát đến biên cương xa xôi, thoải mái ngồi trong tửu quán, vừa ăn uống thỏa thích, vừa tiện tay sờ cơ bụng của một tiểu lang quân Tây Vực.
Cuộc sống của ta có thể mãi vui vẻ như vậy, cho đến khi một trận động đất làm sụp đổ lăng mộ hoàng gia. Hoàng đế kinh ngạc khi phát hiện trong quan tài của ta chỉ có một đống khoai tây thối rữa.
Hôm ấy, Hoàng đế vô cùng phẫn nộ, thề rằng dù có phải đào sâu ba thước đất, hắn cũng nhất định tìm ra ta.
...
Khói Lửa Nhân Gian Chạm Lòng Phàm
‘Tay cầm pháo lửa để mưu sinh, lòng mang thiện ý để cầu tình.’
Ta xuyên không trở thành một cô nương nhà nông, vốn không muốn gả cho hán tử thô kệch.
Sau khi thành thân, phu quân thô kệch của ta nói: "Nương tử, đừng quá tốt với ta, kẻo ta sinh hư mất."
Đối mặt với những lời xúi giục, hắn kiên định đáp trả: "Đối tốt với nương tử là điều đương nhiên."
Người đàn ông vừa nghe lời, vừa giỏi giang, ai mà không yêu, dù sao ta cũng đã yêu rồi.
Phu thê đồng lòng, cùng nhau làm giàu, nuôi vài đứa trẻ, và trừng trị mấy kẻ xấu xa.
...
Ngày Xưa Có Một Ngôi Miếu Thờ Hoa Âm
Ta vì chúng sinh mà hy sinh thân mình, mất trăm năm để khôi phục thần hồn và trở lại Cửu trùng thiên. Thế nhưng khi trở về, ta lại phát hiện ra mình có một kẻ thế thân.
Nàng ấy thay ta hưởng muôn vàn sự cúng bái của nhân gian, thay ta làm đứa con ngoan dưới gối của mẫu thân, thay ta kết hôn với tiên lữ.
Họ nói họ yêu ta nên mới tìm cho ta một người thế thân, nhưng khi ta trở về, để bảo vệ nàng ấy, họ không ngần ngại mong muốn ta c.h.ế.t.
Chỉ vỏn vẹn một trăm năm, thân nhân quay lưng, bạn bè xa lánh, đạo lữ nắm tay người khác.
Ta hận.
...
Ta Coi Ngươi Như Tỷ Muội, Hòe Hạ À!
Tiểu thư thường nói với ta rằng, thiên hạ đều bình đẳng, nàng luôn coi ta như tỷ muội.
Nàng không cho phép ta hành lễ với nàng, vì vậy ta bị phu nhân phạt đánh bằng gậy.
Nàng không ban thưởng cho ta, nói rằng chưa bao giờ coi ta là hạ nhân, thế nhưng mẫu thân ta lại không có tiền chữa bệnh mà qua đời.
Nàng không cho phép ta làm thiếp của đại thiếu gia, bảo ta sống theo chân lý: một đời một kiếp một đôi người, hoàn toàn cắt đứt con đường sống của ta.
Sau này, ta vì cứu nàng khỏi dòng nước mà lâm bệnh, nàng khóc lóc đứt gan đứt ruột.
Nhưng khi biết ta mắc bệnh lao, nàng lại sai người đuổi ta ra khỏi phủ, thậm chí không cho ta một đồng bạc để chữa bệnh.
Ta quấn mình trong chiếu cỏ, c.h.ế.t mà không nhắm mắt.
Khi mở mắt ra lần nữa, ta đã trọng sinh, trở về lúc làm nha hoàn cho tiểu thư.
...
Ngươi Muốn Từ Hôn, Ta Cầu Phú Quý, Khóc Lóc Làm Gì?
Ta bước tới trước cửa phủ Đường Quốc Công, khẽ giọng tự giới thiệu:
"Ta là nhị tiểu thư của Thẩm gia, Thẩm Vận."
Tiểu đồng bên trong nghe xong vào thông báo, rồi quay ra xua đuổi:
"Ngươi là thôn phụ từ đâu tới, dám giả mạo tiểu thư, còn không mau cút đi?"
Không lâu sau, một cỗ xe ngựa từ trong phủ chạy ra.
Đường Quốc Công phu nhân, Thế tử gia và một nữ tử khác cùng ngồi trên xe.
"Thưa cô mẫu, đó là nương tử tương lai của huynh ấy sao?" Nữ tử kia hỏi.
"Cái gì mà nương tử tương lai, nhị tiểu thư Thẩm gia hiện đang dưỡng bệnh ở nơi xa. Có lẽ đã c.h.ế.t rồi, đó chỉ là kẻ mạo danh mà thôi."
Giọng Thế tử uể oải, chậm rãi:
"Mẫu thân, chúng ta nhanh vào cung thôi, Thái tử đã tìm được một vị vu y đến chữa bệnh cho Hoàng hậu nương nương.”
"Vu y là một nữ nhân, xuất thân từ nơi hẻo lánh, chưa từng tiếp xúc thế gian. Nếu nàng ta thật sự chữa khỏi cho Hoàng hậu nương nương, chúng ta phải nhanh chóng thu phục nàng ta về phe mình…"
Ta đứng trong góc, lặng nhìn cỗ xe ngựa xa dần rồi quay người rời đi.
Cuối con đường, một chiếc xe ngựa đen tuyền, bình thường đến mức không ai để ý. Màn xe nhẹ nhàng vén lên, lộ ra một nam tử anh tuấn, phong thái cao quý, hắn khẽ gật đầu với ta:
"Thần y, mời lên xe."
Thật Tốt Khi Là Góa Phụ
Bá mẫu trọng sinh rồi, bà ấy muốn tráo đổi vận mệnh giữa ta và đường tỷ.
Đường tỷ được gả vào Hầu phủ, hưởng thụ vinh hoa phú quý, còn ta lại phải gả cho tiểu Tướng quân bệnh tật, sớm chịu cảnh thủ tiết.
Bà ấy lại không hề hay biết rằng, ta cũng đã trọng sinh.
Kiếp trước, khi ta sinh đứa con thứ tám, tiểu Hầu gia ôm ta mà nói:
"Chúng ta sẽ không sinh thêm đứa nào nữa đâu."
Kiếp này, ta xin dâng tước vị thiếu phu nhân Hầu phủ bằng cả hai tay:
"Làm một góa phụ giàu có chẳng phải tốt hơn sao?"
...
Giúp Phu Quân Hoàn Thành Giấc Mộng
Khắp kinh thành không ai là không biết, thầy dạy học cho Thái tử - Thái phó Thẩm Hoài An có một nữ tử được hắn trân quý như ngọc.
Nàng tên là Tô Mạn Thù.
Chỉ cần một ánh mắt, một nụ cười của nàng cũng đủ khiến hắn say mê đến mức nguyện hiến dâng cả sinh mệnh.
Nhưng Hoàng thượng đã ban hôn, và ta lại trở thành thê tử của hắn.
Ngày thành thân, nàng khoác trên mình bộ hồng y lộng lẫy, tự tin bước vào đại sảnh.
"Thẩm lang thương ta nhất!"
"Chàng từng nói rằng không thể cưới ta là điều tiếc nuối lớn nhất đời của chàng, giờ ta cũng xem như đã gả cho chàng rồi."
Nét mặt nàng ngập tràn kiêu hãnh.
Ta chỉ bình thản vén khăn voan, khẽ gật đầu về phía người đứng dưới sảnh.
Trong thoáng chốc, hai nhóm thị vệ lập tức xông vào, chia làm hai đội.
Chúng nhanh chóng bắt giữ cả hai người, khóa chặt tay. Kéo hai người lại gần nhau, ấn đầu xuống.
Cử hành nghi lễ bái đường.
Nếu đã tiếc nuối đến vậy thì ta sẽ giúp các ngươi viên mãn.
...
Thiên Uy Của Công Chúa
Ta là nữ phụ độc ác trong truyện bi thương.
Đêm tân hôn, nam chính bắt ta, thân là công chúa cao quý, phải quỳ trước linh vị của nữ chính để hành lễ thiếp thất.
"Hoàn Hoàn mới là thê tử mà ta nhận định. Nếu ngươi không hành lễ, thì cả đời này ngươi cũng đừng mong chiếm được trái tim ta."
Nam chính đứng đó, dáng vẻ tiêu điều, lạnh lùng, cao quý, toát lên khí chất uy nghiêm không thể xâm phạm.
Thế là, ta lấy ‘kim chất’ đổ vào miệng hắn.
Theo ‘Y Sự Biệt Lục’ ghi chép, ‘kim chất’ còn có tên là nước p.h.â.n, p.h.â.n trong. Vị đắng, tính hàn, không độc, có thể giải thất tâm phong*.
(*) Có thể hiểu là một loại bệnh lý hoặc trạng thái tinh thần không ổn định (mất trí), mà "Kim Chất" được cho là có tác dụng chữa trị hoặc làm giảm triệu chứng.
…
Nương Nương Hôm Nay Lại Tung Tin Vịt Rồi
"Bạch nguyệt quang của chàng đã trở về, ta xin nhường lại vị trí." Ta cúi đầu, quỳ gối dưới đất.
Hắn nhíu mày, rồi quay sang hỏi cung nhân bên cạnh: "Ninh Hân hiện giờ giữ vị trí gì?"
Cung nhân đáp: "Bẩm Hoàng thượng, là Thường tại."
Hắn vỗ ngực, cười nhạt: "Dọa chết ta rồi, ta còn tưởng mình đã lỡ phong nàng ta làm Hoàng hậu từ lúc nào mà không biết chứ."
Rồi hắn nhìn ta, thản nhiên nói: "Ngươi chỉ là một Thường tại, có gì để nhường chứ?"
Xuân Ý Mãn Sơn
Ta tên Thẩm Xuân Ý, sinh ra vào mùa xuân.
Ngày ta chào đời, trời đổ cơn mưa lớn sau một thời gian dài khô hạn, giải thoát muôn vật khỏi cảnh khô cằn. Mẫu thân từng nói, ta là một cô nương mang theo phúc khí.
Nhưng kể từ khi đệ đệ ra đời, bà không còn nói như vậy nữa.
...