Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

THỢ DỆT VẢI
Văn án:
Hoàng đế luyện được bí dược, có thể xuyên qua thời không.
Hắn muốn quay về tìm bạch nguyệt quang đã chết.
Cả hoàng cung chấn động, đều cầu ta khuyên ngăn.
Bọn họ không biết, ta làm hoàng hậu năm năm, chẳng qua chỉ là thế thân của vị cung nữ kia mà thôi.
Thế nhưng ta vẫn đi.
“Ngay cả hoàng hậu cũng muốn ngăn trẫm sao?”
Thiên tử vừa giận, vạn người phủ phục quỳ rạp.
Ta nhìn đế vương, khẽ lắc đầu, từng bước tiến lên.
“Không, xin bệ hạ bảo trọng long thể, thần thiếp nguyện thay người thử thuốc.”
Đoạt lấy viên dược kia, ta ngửa đầu nuốt xuống.
Ai lại không có một bạch nguyệt quang của riêng mình chứ?
Tạ Trường Ẩn, ta đến tìm chàng rồi.

Bạn Trai Tôi Là Hồ Ly Tinh
Nhà tôi có một con hồ ly trắng biết nói.
Mỗi đêm nó đều biến lớn để chui vào chăn sưởi ấm cho tôi.
Cho đến mùa xuân.
Tôi bắt đầu thấy sợ nó rồi.
Con này... hình như bản tính loài thú...
Bồn chồn không yên, còn làm nũng đòi dính sát lấy tôi.

Trò Chơi Tình Ái
Con trai trưởng nhà họ Giang từ nhỏ đã ghét tôi, nhưng không thể thay đổi số phận: sẽ cưới tôi.
Để phản đối, trong lễ cưới, anh bỏ chạy đi chơi đua xe, còn sau hôn lễ thì vô tư làm đủ trò quái đản.
Tôi trở thành trò cười trong giới, Giang Dực nhìn cảnh chẳng thèm can thiệp: "Tự gây phiền phức thì chịu đi."
Vì thế, ai cũng công nhận, tôi sẽ gắn cả đời với Giang Dực, anh cũng vậy.
Đến kỷ niệm năm thứ năm, tôi gửi cho anh một tờ giấy ly hôn.
Tôi cười nhẹ, nhẹ nhõm: "Cuối cùng cũng có thể vứt bỏ ngươi rồi."
Đêm ấy, Giang Dực nổi điên, tay không đập tan phòng cưới.

Xuyên Thư Trở Thành Tâm Ma Của Nam Chính Mỹ Cường Thảm
Tiêu Mặc xui xẻo xuyên thư, chưa kịp làm người đã biến thành tâm ma của nam chính.
Hệ thống nhảy ra thao thao bất tuyệt:
“Chúc mừng ngài trở thành nhân vật phản diện quan trọng! Chỉ cần bồi dưỡng Sở Kinh Lan thành tài, đến thời điểm mấu chốt bị hắn giết chết chứng đạo, là có thể hoàn thành nhiệm vụ, đổi lại cơ hội trọng sinh, sống tiếp ở Tu chân giới với thân phận mới, có phải nghe là thấy lời lắm không?”
Tiêu Mặc: “Không làm. Hắn muốn chết thì cứ đi chết, liên quan gì ta.”
Nói xong nằm dài nhắm mắt, vô cảm từ chối phục vụ.
Hệ thống: ???
Ủa? Cái phản ứng này hình như không giống kế hoạch ban đầu??
Xuyên thư đã đành, lại còn phải làm bạn đồng hành với một tên nam chính mà mình cực kỳ ghét bỏ, Tiêu Mặc chỉ muốn chửi thề ba hồi.
Đúng, y không ưa nổi Sở Kinh Lan.
Nguyên tác rõ ràng viết hắn là thiên tài trời sinh, đáng lẽ nên đạp gió cưỡi mây, tung hoành thiên hạ, ai dè vì một tra công mà tự bẻ gãy cánh mình, đến chết cũng chẳng còn nguyên xác.
Một kịch bản “sảng văn sự nghiệp” bị viết lệch thành “ngược văn tra thụ”, Tiêu Mặc đọc xong chỉ muốn đạp ngược lại hệ thống.
Thế nên y quyết định tiêu cực lãn công, phó mặc vận mệnh.
Nam chính sống chết gì cũng mặc kệ, y không dây vào!
Y lạnh lùng nhìn Sở Kinh Lan từ thiên chi kiêu tử rơi xuống đáy cốc, bị phế tu vi, bị từ hôn, bị làm nhục, bị đuổi khỏi sư môn, mắt lạnh nhìn hết.
Nhưng rồi…
Nhìn không nổi nữa.
“Sở Kinh Lan, ngươi nhịn đến nước này mà không phản kháng à!? Không trả thù thì nhường thân thể cho ta, ta làm thay!”
Người từng ghét nhau như nước với lửa giờ lại cùng nhau lau máu, chữa thương, sóng vai vượt ải. Sở Kinh Lan hoài nghi nhìn hắn:
“…… Tâm ma không phải nên phá hủy ta sao? Sao lại giúp ta?”
Tiêu Mặc: Ta cũng đang tự hỏi đây!
Thế là, cái tâm ma vốn chỉ muốn lười biếng sống qua ngày lại bị chính mình đẩy vào ván cờ của Sở Kinh Lan:
Giúp hắn khôi phục tu vi.
Giúp hắn gầy dựng lại tự tôn.
Giúp hắn bước qua gió tanh mưa máu, vực sâu địa ngục, từng bước trở về đỉnh cao.
Cuối cùng, lại chết trong chính vòng tay người kia.
Lúc sắp tắt thở, Tiêu Mặc chỉ có một suy nghĩ:
“Kiếp sau ta nhất định tránh xa hắn tám trăm dặm!”
Nhưng ông trời lại đùa ác.
Vừa trọng sinh chưa được bao lâu, chưa kịp trốn xa, Tiên Tôn Sở Kinh Lan đã như bóng với hình xuất hiện trước mặt.
Ánh mắt hắn bình lặng như mặt hồ, lại ẩn chứa điên cuồng bên trong:
“Tiêu Mặc, ngươi lại muốn bỏ rơi ta đi đâu?”
Tiêu Mặc: !
Khoan đã! Ta đã đổi thân phận rồi, sao ngươi vẫn nhận ra ta!?
💥 1v1 | HE | Oan gia hoan hỉ – Tri tâm hoạn nạn – Duyên trời tác hợp
Từ khóa:
• Vai chính: Tiêu Mặc, Sở Kinh Lan
• Tagline: Cường cường – Hoan hỉ oan gia – Tiên hiệp tu chân – Trọng sinh – Xuyên thư
• Một câu tóm tắt: Tâm ma không chịu nghe lời, bỗng dưng thành tri kỷ.
• Chủ đề: Gió mặc gió, mưa mặc mưa, đời này cùng ngươi dầm qua giông bão.

CẢ THẾ GIỚI ĐỀU BIẾT ANH YÊU EM
Văn án:
Sau khi uốn nắn gã nam chính bệnh kiều, trước đây chính là một kẻ có chiếm hữu dục cực mạnh, nổi điên lên thì có thể hủy trời diệt đất, sau khi đã thành một người bình thường, tôi quyết định rời khỏi thế giới này.
Anh ta mắt đỏ hoe, không chịu để tôi đi. Tôi ôm lấy anh, dịu giọng dỗ:
“Ngoan nào, em đi mua dâu tây cho anh nhé.”
Rồi tôi biến mất.
Không ngờ ba năm sau, tôi lại xuyên trở về.
Người đáng thương năm xưa Kỷ Yến Xuyên, giờ đã trưởng thành thành ông trùm hắc đạo khét tiếng ở thủ đô, một tay là có thể che trời.
Anh lạnh lùng siết chặt cổ tay tôi, mạnh mẽ ném xuống giường. Chiếc cà vạt từng vòng từng vòng quấn lại, giọng khàn khàn truy hỏi:
“Ngoan ngoãn, dâu tây mà ba năm trước em nợ anh… tối nay muốn để anh ‘trồng’ ở cổ, hay ở eo đây?”
…

Cứu Chồng Một Mạng, Tôi Nhận Lại Một Cú Phản Bội
Chồng tôi được chẩn đoán mắc ung thư, bác sĩ nói có thể chữa được, nhưng phải tốn rất nhiều tiền.
Tôi lập tức gọi điện cho mẹ, muốn mượn tiền của bà.
Mẹ tôi ngoài miệng thì đồng ý, nhưng sau lưng lại lén lút nhắn tin cho chồng tôi, lừa hắn rằng tôi bị ung thư.
Tôi hiểu ý mẹ, tôi trách bà không tin chồng tôi, nhưng bà lại nghiêm túc nói: "Nếu chồng con sẵn lòng làm điều tương tự vì con, vậy mẹ sẽ cho con mượn."
Ngay khi tôi định phản bác, chồng tôi lại đột nhiên gửi cho tôi một tin nhắn: "Chúng ta ly hôn đi."

Tiểu Hồ Ly Của Chiến Thần
Ngày đại hôn, kiệu hoa chạm đất, ta tỉnh dậy và thấy mình bị xích trên giường.
Nam tử ta từng coi là thế thân để lừa gạt, giờ đây đứng bên giường cởi đai lưng, rồi đè ta xuống dưới thân.
"Chơi bời qua đường? Hừ… được! Rất được, ta nói cho nàng biết, đừng hòng mà lấy được hắn ta! Đã chọc vào ta rồi, cả đời này ta cũng sẽ không buông tha cho nàng đâu!"

Sự Cứu Rỗi Của Phản Diện
Sau khi tự sát, tôi du hành thời không đến cổng viện phúc lợi. Hệ thống yêu cầu tôi nhận nuôi nam chính lẻ loi hiu quạnh, chữa lành tuổi thơ bi thảm của cậu ta.
"Nếu tôi không làm thì sao?"
"Chinh phục thất bại, ký chủ sẽ mãi mãi không thể trở về thế giới cũ."
Nghe vậy, tôi hài lòng gật đầu, xoay người đi về phía góc phòng. Ở đó, phản diện phiên bản mini trong nôi đang ôm quả bóng da nhỏ mà bi bô, trông rất đáng yêu, tôi cười híp cả mắt: "Nào, về nhà với mẹ."

Búp Bê Da Người
Tôi vừa chuyển đến căn hộ mới, cô bạn cùng phòng chưa từng quen biết đã tặng tôi một chiếc túi hàng hiệu xa xỉ.
Nhưng tôi không hề cảm ơn cô ta.
Bởi vì từng đồng tiền của cô ta đều nhuốm máu tươi của tôi và một người bạn cùng phòng khác của tôi đang khoác tay bạn trai tôi trở về.
Mọi người đã tề tựu đông đủ, tiệc sắp bắt đầu.

Tiệm Giấy Mã – Phần 1: Hình Nhân Giấy Vân Vân
Tôi thừa kế cửa tiệm vàng mã của ông nội.
Cả nhà bác cả đến làm loạn, nói con gái thì không đủ tư cách thừa kế.
Tôi cười lạnh: “Nhà các người sắp gặp đại họa đến nơi rồi, còn có tâm trạng tranh cái tiệm này với tôi sao?”
Về sau anh họ bị tai nạn xe, chị họ mất tích, bác cả khóc lóc cầu xin tôi cứu cả nhà họ.
Tôi cũng hết cách rồi.
Cái tiệm này, chỉ người sắp chết mới có thể nhìn thấy.