Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

THẬP NHỊ NƯƠNG
GIỚI THIỆU:
Vào ngày cử hành lễ cập kê, trong cơn men ba phần say, tỷ phu xông vào phòng ta.
Đêm ấy, miệng bị bịt kín, ta bị đưa vào hầu phủ. Tỷ tỷ ruột của ta nói rằng nàng không thể sinh con, mượn bụng ta dùng một lần.
Một năm sau, ta sinh hạ một bé trai. Tỷ tỷ đưa ta đến rừng trúc, bốn mụ bà cùng nhau bịt miệng ta, đem ta chôn vào huyệt đã đào sẵn từ trước.
Trước khi chết, điều ta vẫn không ngừng nghĩ tới là: Người như ta, đến cõi đời này rốt cuộc là vì điều gì?
Không ngờ, ta lại được người ta đào lên.
Người ấy gầy gò, nhỏ bé, thế mà lại lảo đảo cõng ta đi mười dặm đường.
Hắn cởi tấm áo duy nhất trên thân, đắp cho ta, nói ta phải sống.
Một lão nhân đem ta về nuôi, từ ngày ấy, ta đổi tên đổi họ, sống cuộc đời của một người khác.
Năm năm sau, quán hoành thánh của ta mở đến tận kinh thành, lại chạm mặt gia đình tỷ tỷ bị phát mại.
Tỷ tỷ quỳ xuống cầu ta cứu lấy đứa con của nàng.
Ta chỉ tay về phía thiếu niên đang quỳ ở bên kia, nói:
"Ta chỉ cứu nó."

Khốn Hạc
Ta trời sinh lạnh lùng vô tình.
Dẫu là công chúa, nhưng ai ai cũng chán ghét, sợ hãi.
Chỉ có a hoàn A Tình không sợ chết, mỗi ngày đều khen ngợi ta.
Vì nàng, ta học cách mỉm cười, học làm một người tốt.
Thế nhưng vào ngày phụ hoàng ban hôn, nàng lại bị ngũ muội gọi đi, bị làm nhục mà chết.
Chỉ vì phò mã được ban cho ta, vốn đã sớm là người mà ngũ muội coi trọng.
Thậm chí khi ta xách đao xông tới, nàng vẫn cười nhạo.
“Chỉ là một a hoàn thôi, chết thì chết, chẳng lẽ Tạ Triều Doanh còn dám giết ta đền mạng hay sao?”
Hừ.
Đền mạng ư?
Dĩ nhiên phải bắt nàng ta đền mạng.
Bởi vì mất đi A Tình, ta chẳng khác nào một con chó điên không có dây xích.
(Tên truyện: Khốn Hạc có thể hiểu là: chim hạc bị cầm tù)

Kẻ Nằm Vùng Cuối Cùng
Tôi có một cô bạn đang học nghiên cứu sinh tại một trường đại học ở Tây Nam. Trong chuyến du lịch đến Vân Nam, cô ấy bị bọn buôn người lừa sang Myanmar, sau đó nhiễm virus viêm gan, máu bị rút cạn.
Trước khi chết, cô ấy đã nhắn tin cho tôi: "Trịnh Lâm, tôi đoán mình sắp không trụ nổi nữa rồi, cậu cẩn thận Mạnh Hạo nhé."
Mạnh Hạo, chính là bạn trai tôi.

HỢP ĐỒNG GIA SƯ VỚI KIM CHỦ
Văn án:
Tôi là gia sư bí mật của Bùi Thiên Danh.
Mỗi khi thành tích của cậu ta nhích thêm một điểm, tôi sẽ được thưởng mười vạn.
Thế nhưng ngay trước kỳ thi, Bùi Thiên Danh lại bỏ thi để đi đón mối tình đầu, cố tình nộp bài trắng lấy điểm không.
Kết quả, tôi bị nhà họ Bùi cho thôi việc. Sau đó, họ còn giới thiệu cho tôi một khách hàng mới.
Khi tôi đang bận rộn dỗ dành cậu thiếu gia mới chịu ngồi vào bàn thi, thì Bùi Thiên Danh lại cầm bài thi điểm tuyệt đối ném xuống trước mặt tôi, hai tai đỏ bừng, lắp bắp giải thích:
“Này… lần này tôi nghiêm túc làm bài rồi, cậu chịu nói chuyện với tôi chứ?”
“Chiêu kích tướng của cậu có tác dụng đấy, tôi cho phép cậu tiếp tục bám lấy tôi.”
Mặt tôi lại đỏ bừng.
Phải làm sao đây?
Nếu khách hàng mới tụt hạng vì cậu ta, thì tiền thưởng của tôi biết tính thế nào?
…

CHIÊU HỒN
A Lâm lại đưa cho cô một tách trà an thần nóng hổi, phụ họa: "Nghe chị kể về anh rể mấy hôm nay, anh ấy yêu chị như vậy, nhất định không nỡ rời xa đâu."
Thấy chị gái có vẻ yên tâm hơn, miễn cưỡng ăn được vài miếng cơm, A Lâm thở phào nhẹ nhõm.
Anh vừa định cầm đũa lên thì điện thoại trong túi đột nhiên reo không ngừng, anh mở ra xem, sắc mặt lập tức tái mét, hai tay run rẩy.
Anh cúi gằm mặt, vội vã gắp hai miếng cơm, mắt láo liên nhìn xung quanh, cuối cùng, anh cắn môi, ngẩng đầu lên, đột nhiên lên tiếng: "Chị, chị đã nghe về chiêu hồn bao giờ chưa?"

Tiệm giấy 2: Đổi mộ đổi vận
Tiệm hàng mã của tôi chỉ làm ăn với người chết.
Một cụ già đã khuất nói nhà mình dột, bảo tôi đến mộ đốt cho một căn biệt thự.
Con trai cụ đập nát đồ hàng mã, nói tôi lừa tiền.
Sau khi việc làm ăn sa sút thảm hại, chính hắn lại đốt cả ngàn ngọn đèn trường minh để cầu xin tôi giúp.
Tôi nhìn lớp cỏ mới mọc trên mộ.
“Người nằm dưới mộ này, căn bản không phải là cha anh.”

Cả Đời Tôi, May Mắn Có Ông
Gia đình tôi từ xưa đến nay vốn là một gia đình có truyền thống học thức, chỉ riêng tôi là đứa bất hiếu, trở thành một học sinh kém.
Bố mẹ tôi đã không chút thương tiếc vứt bỏ tôi, quay sang nhận nuôi một học sinh giỏi.
Tôi trốn trong nhà thờ họ ở vùng quê để khóc thầm, nhưng lại giật mình vì âm thanh đột ngột phát ra từ bài vị tổ tiên.
"Ta đã chờ đợi một nghìn ba trăm năm rồi, nhà họ Lưu cuối cùng cũng sinh ra được người thứ hai mang ấn Văn Khúc."

Ác Linh đang nuốt chửng Thầy
Nữ minh tinh nổi tiếng nhờ tôi giúp đỡ, mong tôi có thể giúp con gái đã chết một cách kỳ lạ của cô ấy tiêu tan oán khí.
Nhưng tôi lại phát hiện ra điều bất thường:
“Con gái của cô đúng là đã chết, nhưng hồn phách của cô ấy vẫn còn trong căn biệt thự này.”

Bạch Nguyệt Quang Của Ảnh Đế
Nhiều năm sau khi tốt nghiệp cấp ba, người bạn cùng bàn năm nào của tôi giờ đã là một ngôi sao nổi tiếng. Trong một buổi phỏng vấn, anh công khai thừa nhận: “Thời đi học, tôi đã từng thích một người.”
Khi câu nói ấy vang lên trên sóng truyền hình, tôi đang dự buổi họp lớp, cầm điện thoại trên tay dõi theo cuộc phỏng vấn. Các bạn học cười cợt: “Cậu sẽ không nghĩ anh ấy nói đến cậu đấy chứ?” “Lúc đó trông cậu quê mùa lắm, làm sao có thể là cậu được. Tôi bầu cho hoa khôi trường!”
Ngồi đối diện, hoa khôi trường đỏ bừng mặt, cười nói: “Mọi người giữ bí mật nhé, lần sau tôi sẽ giúp các cậu xin chữ ký.” Ai cũng tin rằng người được nhắc đến chính là cô ấy.
Mãi cho đến mùa hè năm đó, trong một tình huống đầy bất ngờ, tôi dọn đến sống trong nhà anh. Sau một trận cãi vã, anh nắm chặt cổ tay tôi, ánh mắt phức tạp, khẽ nói: “Nam Thư Ý, không được ghét tôi.”

Tôi Đã Thích Anh Trai Kẻ Thù
Tôi đã thầm thương trộm nhớ anh trai của kẻ tử thù suốt bao năm, đổi lại chỉ là ngần ấy năm bị anh ta giễu cợt.
Mọi tin đồn tình ái về anh trai, anh ta đều không bỏ sót, gửi hết cho tôi: "Cứ chờ đấy, danh sách còn dài lắm!"
Anh trai đi tiệc tối cùng bạn gái, anh ta cũng không quên chụp ảnh rồi gửi: "Ghen tị không?"
Cuối cùng, anh ta toại nguyện, còn tôi thì thất bại trong việc tỏ tình.
Đêm ấy, anh ta đứng dưới mưa, ướt sũng, ánh mắt đong đầy kìm nén, lại ẩn chứa điều gì khó hiểu.
"Tôi đã bảo rồi, đừng có thích cái tên khốn kiếp anh trai tôi nữa."