Hiện Đại
Nội dung xoay quanh bối cảnh xã hội ngày nay với tình yêu, công việc, gia đình và những vấn đề quen thuộc trong cuộc sống. Nhân vật có tính cách gần gũi, câu chuyện dễ liên hệ với thực tế nên thường rất được yêu thích.
Truyện mới cập nhật

Ánh Trăng Soi Sáng Tháng Năm
Ánh Trăng Soi Sáng Tháng Năm
Thời điểm Giang Kỳ Niên nghèo nhất, đêm nào tôi cũng sẽ chuyển cho hắn 520 tệ để bày tỏ tình yêu của mình.
Hắn nhận tiền nhưng không nhận tình cảm của tôi.
Sau này hắn công thành danh toại, còn tôi đã trở thành một nắm tro lạnh lẽo.
Trong buổi họp lớp, có người giục hắn nhhắn chóng kết hôn với người mình yêu thật lòng.
Hắn cười nhạo nói: ”Yêu thật lòng gì chứ, cho dù có cũng sớm mất rồi…”
Một giây sau, hắn nhận được tin tôi bị sát h.ại.

Đột Nhiên Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác
Đột Nhiên Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác
Sau khi phát hiện mình là nữ phụ độc ác, con người thật của tôi đã bị lộ.
Tham gia chương trình dành cho phụ huynh và con, em bé ngoan nhà tôi luôn đánh nhau với đứa trẻ nhà ảnh đế.
Cư dân mạng ồn ào mắng con tôi không có giáo dục, mắng tôi không xứng làm mẹ, tham gia chương trình giải trí vì muốn quyến rũ ảnh đế.
Tôi trực tiếp tét lên mông con ảnh đế: ”Đánh người còn già mồm đúng không? Có tin bà đây trực tiếp cạo đầu con không? Tên nhóc ngốc nghếch này, úp mặt vào tường hối lỗi cho bà!”
Cư dân mạng: ”?? Chúng tôi nghe mắng thấy hơi sướng tai là thế nào nhỉ?”
Nửa đêm, ảnh đế gõ cửa phòng tôi: ”Con trai lớn của em không chịu ngủ, làm sao bây giờ? Người làm mẹ như em mà chỉ quan tâm đến một đứa con trai thôi à?”
Tôi bị đánh thức, tức giận trả lời lại: ”Anh không biết dỗ nó ngủ sao? Người làm bố như anh còn hỏi em cách dỗ con ngủ, chẳng lẽ em là bố anh à?”
Cư dân mạng trực tiếp tê liệt.
Sau khi chương trình lên sóng, nữ chính vốn rất được hoan nghênh lại không có chút độ hot nào.
Ngược lại một đống ông chủ lớn nhà hào môn ôm con trai đến cầu xin tôi: ”Cô Lâm, xin cô mắng đứa nhỏ nhà tôi một chút đi, đánh một trận cũng được…”
Ảnh đế đen mặt: ”Vợ tôi sẽ chỉ quản tôi và con trai tôi, ai giật dây cô ấy ly hôn tái giá thì đừng trách tôi gửi đơn kiện cảnh cáo.”

Người Mặt Dày Sẽ Vô Địch Thiên Hạ
Người Mặt Dày Sẽ Vô Địch Thiên Hạ
Ba chồng tôi vì muốn đuổi mẹ tôi ra khỏi nhà mà trực tiếp đặt một chiếc giường tầng trong phòng ngủ.
Còn vô cùng “rộng lượng” nói:
“Bà là khách, bà chọn trước đi, muốn nằm giường trên hay giường dưới?”
Thậm chí còn mặt dày tuyên bố:
“Đây là nhà con trai tôi, tôi ở nhà con trai mình thì có gì sai?”
“Ngược lại là bà đó, làm mẹ vợ mà ở lì đây gần chục năm rồi, bà không thấy ngượng à?”
“Nếu bà không thấy ngượng thì sau này hai ta cùng ở một phòng, tôi không chê đâu!”
Nghe mấy lời này, không chỉ mẹ tôi mà cả tôi cũng t/ứ/c đến toàn thân run rẩy.
Đúng là vô liêm sỉ! Ông ta quên ai là người bỏ tiền mua căn nhà này rồi sao?

Từng Là Người Anh Yêu Nhất
Từng Là Người Anh Yêu Nhất
Chồng tôi đã tự ý đưa mẹ con nữ đồng nghiệp vào sổ hộ khẩu nhà tôi mà tôi mới là chủ hộ.
Hôm đó, tôi đến làm hộ khẩu cho con trai mới đầy tháng.
Nữ đồng nghiệp kia mang sổ hộ khẩu và giấy tờ nhà đi đăng ký nhập học cho con gái, chiếm luôn suất học của con tôi.
Một đồng nghiệp trong trường phát hiện, chụp ảnh lại báo cho tôi.
Tôi lập tức gửi cho Lăng Hạc Kim:
“Chúc mừng nhé, bác sĩ Lăng! Bao giờ anh tái hôn vậy? Đón tình mới với con gái riêng về nhà mà không buồn nói với tôi một tiếng?”
Lăng Hạc Kim vội vàng gửi lại một đoạn ghi âm:
“Vợ ơi, suất học đó sau này con mình cũng chẳng dùng đến, bỏ không cũng lãng phí, cho Kỳ Kỳ học coi như tích đức. Anh còn một ca mổ nữa, để lát nói sau nhé.”
Tôi nhắn: “Cho anh mười phút, bảo cô ta trả sổ hộ khẩu lại đây!”
Tin nhắn hiển thị đã đọc, nhưng không trả lời.
Năm phút sau, tôi báo cảnh sát vì mất trộm tại nhà và khai báo làm lại sổ hộ khẩu.
Đã muốn làm bố rẻ tiền cho người khác, thì con tôi không cần mang họ Lăng cũng được.

Tôi Cứ Muốn Làm Nữ Chính
Tôi Cứ Muốn Làm Nữ Chính
Kiếp trước, tôi vô tình “nhặt được” suất tuyển thẳng vào Thanh Hoa – Bắc Đại mà tiểu thư nhà giàu ở Bắc Kinh không cần.
Sau khi tốt nghiệp, tôi còn gả vào hào môn, từ một cô gái nông thôn vụt sáng thành vợ của người giàu nhất nước.
Năm hai mươi tám tuổi, tôi đã đi đúng hết tất cả các bước ngoặt định mệnh trong đời.
Thế nhưng, vừa mở mắt ra, tôi lại trở về năm mười tám tuổi.
Trước mắt bất ngờ xuất hiện từng hàng bình luận nổi lơ lửng:
【Nữ chính đúng là số hưởng, vớ bẫm được cuộc đời vốn dĩ thuộc về nữ phụ.】
【Kiếp trước tiểu thư nhà giàu cứ như bị bỏ bùa, không những nhường suất tuyển thẳng rồi theo một tên nhà nghèo học trường ba xu, mà còn tự tay đẩy nam chính – người từ nhỏ luôn cưng chiều cô ấy hết mực – vào tay người khác, đúng là đánh rơi lá bài tốt!】
【Để nhường đường cho nữ chính mà bị hạ chỉ số thông minh, đúng là bị kịch bản ép diễn! May mà trọng sinh rồi, lần này chắc chắn là màn phản công của nữ phụ!】
【Tôi muốn xem thử, không có những thứ của tiểu thư, thì đời này Giang Minh Nguyệt còn làm được nữ chính kiểu gì?!】
Giang Minh Nguyệt chính là tôi.
Thế nhưng—
Ai nói tôi không thể làm nữ chính?
Những người đến khi đánh mất rồi mới muốn giành lại, từ đầu đã là kẻ thua cuộc.

Trở Lại Năm 70: Ba Mẹ Hoảng Loạn Khi Tôi Đăng Ký Xuống Nông Thôn
Trở Lại Năm 70: Ba Mẹ Hoảng Loạn Khi Tôi Đăng Ký Xuống Nông Thôn
Gia đình gặp biến cố lớn, tôi theo cha mẹ tới nông trường vấ/t v/ả nh/ất, sống những tháng ngày cơ cực đến mức bệ/nh t/ật đầy mình.
Sau khi cha được minh oan và phục chức làm thủ trưởng quân khu được người người kính trọng, chị gái lại trở thành người khiến ba mẹ cảm thấy áy náy nhất trong lòng.
“Thư Nguyệt, tất cả là do ba vô dụng. Năm đó khi bị điều đi lao động, ba chỉ có thể đoạn tuyệt quan hệ với con để bảo vệ con. Con có thể tha thứ cho ba không?”
“Thư Nguyệt, trước khi mẹ rời đi mẹ không hề muốn nói những lời tuyệt tình đó, tất cả là do tình thế bắt buộc, con có thể hiểu cho mẹ không?”
Mà tôi, mười lăm năm ở nông thôn, từ thiên kim tiểu thư con nhà thủ trưởng quân khu đã biến thành một người phụ nữ nhà quê phong trần, sương gió.
Ngay cả vị hôn phu từng thề thốt trước khi tôi rời thành phố: “Thư Hòa, anh sẽ đợi em trở về, rồi cưới em”, cũng quay sang yêu thích người chị gái xinh đẹp trắng trẻo, có học thức.
“Thư Hòa, mình hủy hôn đi. Anh tốt nghiệp đại học, còn em đến trung học cũng chưa học xong, chúng ta không hợp nhau.”
Rồi anh ta quay người cầu hôn chị gái tôi – người cũng là cử nhân như anh ta – nhận được lời chúc phúc của tất cả mọi người.
Trong buổi tiệc cưới, tôi bị sắp xếp ngồi ở góc khuất nhất, suốt cả ngày nghe không biết bao nhiêu lời bàn ra tán vào.
Cho đến khi…

Cây Ngô Đồng
Cây Ngô Đồng
Trước ngày thi liên kết, có người đã ra tay với chai nước tôi uống.
Cô bạn thân thành công vượt qua tôi, giành lấy suất tuyển thẳng duy nhất.
Thanh mai trúc mã của tôi an ủi:
“Không sao đâu, vẫn còn kỳ thi đại học nữa mà.”
Thế nhưng đúng vào ngày thi đại học, tôi bị b ắ t c//ó/c.
Vì cứu tôi, cậu ấy cũng bỏ lỡ kỳ thi.
Để trả ơn, tôi đã gả cho cậu ấy.
Nhiều năm sau, cô bạn thân tốt nghiệp từ trường danh giá, diện mạo lộng lẫy, tới dự đám cưới của tôi.
Tôi lại vô tình nghe được đoạn đối thoại giữa cậu ấy và cô ta.
“Nhờ có cậu đấy, Như Như mới hai lần đều lỡ kỳ thi, nếu không thì đời này tớ chẳng thể cưới được cô ấy.”
Tô Như bật cười đầy giễu cợt.
“Ai bảo nó là con của vợ trước ba tôi? Nếu không dẫm nó xuống bùn, thì mẹ tôi làm sao có thể đè đầu bà ta chứ?”
Tức giận tột cùng, tôi lái xe đ â//m cả hai thành t/à/n p/h/ế, bị tu/yên á/n t/ử h/ì/n/h.
Lần nữa mở mắt, tôi đã quay về năm lớp 12.

Một Nấm Tro, Một Đoá Hoa
Một Nấm Tro, Một Đoá Hoa
Vào ngày kỷ niệm kết hôn, chồng tôi đang công tác xa gửi tin nhắn yêu cầu ly hôn.
Tôi bình tĩnh trả lời: “Được thôi.”
Ba ngày sau, tôi kết thúc công việc và trở về nhà.
Trợ lý nhỏ của anh ta ăn mặc lôi thôi ngồi trên ghế sofa, khóc đến sưng cả mắt.
“Chị Giang, xin lỗi chị. Hôm đó bọn em chỉ đang chơi trò chơi thôi, em mới lén lấy điện thoại của tổng giám đốc Giang nhắn tin cho chị…”
Giang Tuần kiên nhẫn dỗ dành cô ta một lúc lâu, rồi quay sang nói với tôi:
“Con bé sợ đến mức này rồi, em không thể có chút lòng thương xót sao? Chuyện này anh thấy bỏ qua đi là được rồi.”
Tôi tức đến bật cười.
Tôi còn chuẩn bị sẵn cả đơn ly hôn rồi, mà anh lại bảo “bỏ qua”?

Sau Khi Nữ Chính Bị Ép Yêu Nhìn Thấy Đạn Mạc
Sau Khi Nữ Chính Bị Ép Yêu Nhìn Thấy Đạn Mạc
Khi tôi bị bắt nạt, bị gọi là ‘con nhỏ tàn nhang’.
Nam thần trường Giang Tiêu đã cứu tôi khỏi cảnh khốn khó.
Nhưng ngày tôi tỏ tình với anh, trước mắt tôi đột nhiên xuất hiện những dòng bình luận.
【Thương em bé, sắp bị nam chính công khai sỉ nhục thảm hại rồi, ngồi đợi xem cảnh nam chính theo đuổi vợ tụt quần.】
【Nhìn nữ chính thật khổ, việc bắt nạt chính là nam chính gây ra, cô ấy còn ngốc nghếch tưởng là tình yêu thật đến, sau này thậm chí còn bị hại đến mức tan nát gia đình, nam chính gì mà tệ thế này, nếu là tôi thì tối đó tôi ngồi tên lửa chạy mất dép rồi…】
【Tầng trên, không thích xem thì đừng xem, tôi chỉ thích xem kiểu kịch bản nam chính bái thiến đuổi vợ này, quá sướng rồi.】
【Con gái nhanh chạy đi, nam chính là cặn bã đó.】

Em Hối Hận Rồi, Cho Em Cưới Lại Được Không?
Em Hối Hận Rồi, Cho Em Cưới Lại Được Không?
Vừa uống hết bát chè mà người tôi thầm thích là Lý Kiến Quốc đưa đến, trước mắt tôi bỗng xuất hiện hàng loạt dòng chữ bay lơ lửng:
【Trời má, trong nước có bỏ thuo’c, lát nữa thuo’c phát tác, tên khốn Lý Kiến Quốc sẽ gọi đội trưởng tri thức trẻ đến c//ư.ỡ/n/g h/i..ế/p nữ chính, còn định dùng thân thể cô ấy để đổi lấy suất về thành cho nữ phụ nữa!】
【Đúng vậy! Đội trưởng sẽ nói nữ chính là người lẳng lơ chủ động quyến rũ hắn. Cô ấy tiêu đời rồi, xem ra nam phụ nữ phụ sắp lên đời thành nam chính nữ chính luôn!】
【Không, vẫn còn cơ hội! Nam chính Thiệu Phong mới là người thật lòng với nữ chính, tối nay anh ấy trực đêm ở kho thóc, nếu nữ chính tới tìm ngay bây giờ thì vẫn kịp cứu vãn!】
Tôi ch .t sững khi nhìn thấy mấy dòng chữ ấy.
Tìm đến Thiệu Phong, người mà tôi vừa mới huỷ hôn?
Tôi không làm được!
Nhưng… chân tôi lại không thành thật, cứ thế hướng về phía kho thóc mà đi.