Hiện Đại
Nội dung xoay quanh bối cảnh xã hội ngày nay với tình yêu, công việc, gia đình và những vấn đề quen thuộc trong cuộc sống. Nhân vật có tính cách gần gũi, câu chuyện dễ liên hệ với thực tế nên thường rất được yêu thích.
Truyện mới cập nhật

Mẹ Tôi Không Nuôi Tôi Để Làm Vợ Anh
Mẹ Tôi Không Nuôi Tôi Để Làm Vợ Anh
Năm tư đại học, tôi bất ngờ mang thai. Bạn trai yêu cầu tôi từ bỏ việc xét tuyển thẳng cao học.
“Phụ nữ sinh ra là để đẻ con, đừng tranh suất bảo lưu với tôi.”
Hắn cười nham hiểm: “Tôi phải đâm thủng mấy cái bao mới khiến cô dính bầu đấy. Thể trạng cô yếu lắm, không đẻ bây giờ thì sau này có muốn cũng không đẻ được đâu.”
“Hãy ngoan ngoãn nghe lời, từ bỏ xét tuyển cao học. Tôi sẽ miễn cưỡng cưới cô, nhưng nhà 100m² và xe 500 ngàn tệ phải đứng tên mẹ tôi.”
Tôi tát cho hắn một cái nảy lửa: “Anh nằm mơ đi!”
Xoay người, tự mua cho mình căn nhà 200m² và chiếc xe tiền tỷ, rồi đỗ thẳng vào chương trình cao học trường top 1 cả nước.
Còn bạn trai cũ thì thất nghiệp, há hốc mồm không tin nổi.
Kỳ kinh nguyệt trễ hơn một tháng, que thử thai hiện hai vạch.
….

Nhất Định Là Em
Nhất Định Là Em
Vì muốn cứu công ty của “bạch nguyệt quang”, Lục Dã đã đẩy tôi vào phòng của khách hàng.
Hoàn toàn không quan tâm tôi chính là vị hôn thê của anh ta.
“Tô Hà, nhà họ Lục nuôi cô bao nhiêu năm, bây giờ cũng đến lúc cô phải báo đáp rồi.”
Sau đó, Lục Dã đứng trước cửa khách sạn, đợi tôi phản kháng kịch liệt rồi làm bộ nghĩa hiệp xông vào “giải cứu”.
Nhưng anh ta lại nghe thấy tiếng tôi run rẩy bên trong:
“Đau… nhẹ một chút…”
Đêm đó, thiếu gia nhà họ Lục luôn bình tĩnh ôn hòa, lần đầu nổi điên, cầm ghế đập cửa khách sạn như phát cuồng, mắt đỏ ngầu, gào lên gọi vị hôn thê của mình.

Một Mình Tiến Về Mùa Xuân
Một Mình Tiến Về Mùa Xuân
Tôi đã thích Hứa Tấn Nam suốt 6 năm. Đến hôm nay, cuối cùng tôi quyết định buông bỏ.
Chỉ vì trong ảnh bìa WeChat của anh, bỗng xuất hiện bóng lưng một cô gái đang ngắm hoàng hôn.
Tôi nhìn dáng vẻ anh mỉm cười khi nhắc đến cô ấy, bỗng nhiên hiểu ra —
Gần nước chưa chắc đã được trăng chiếu trước.
Anh chưa từng xem tôi là một lựa chọn.
Tôi không còn muốn yêu anh nữa.
Và thực tế chứng minh, trăng có lặn, thì mặt trời vẫn sẽ mọc.
Một người, cũng có thể bước đến nơi xuân về rực rỡ.

Cam Đường Đoạn
Cam Đường Đoạn
Trong lòng Chu Ngôn Đình có một mối tình đầu đã khuất.
Năm thứ 4 kết hôn, anh ta nuôi một cô gái rất giống người con gái ấy.
Còn tôi, là người cuối cùng trên thế gian này biết chuyện.
Hôm đó, tôi và cô gái kia mặc váy đỏ giống hệt nhau.
Chu Ngôn Đình cau mày nói với tôi:
“Màu đỏ không hợp với em, đi thay bộ khác đi.”
Tôi không thay váy mới.
Tôi chọn thay… người chồng không thích tôi mặc váy đỏ.

Sống Lại Một Giờ Trước Khi Ký Giấy Kết Hôn
Sống Lại Một Giờ Trước Khi Ký Giấy Kết Hôn
Trọng sinh trở về, tôi cố ý đến muộn, cố tình kéo dài thời gian đi đăng ký kết hôn với Cố Văn Lâm.
Kiếp trước, sau khi biết tôi mang thai, Cố Văn Lâm dắt theo Bạch Tiểu Mai biến mất suốt hai mươi năm.
Mãi đến khi tôi gần ch.t, anh ta mới quay về.
Anh ta nhìn d//i ả//n//h của Bạch Tiểu Mai, nói với tôi:
“Nếu ngày đó chậm lại một chút mới đăng ký kết hôn với em, kết cục liệu có khác đi không?”

Anh Rể Giả Mạo
Anh Rể Giả Mạo
Vì một ván cá cược điên rồ, Cảnh Thiếu Xuyên đem tôi “đặt cược” cho anh trai song sinh của mình.
Tôi giả vờ không biết gì, ngang nhiên quấn lấy anh ta suốt cả đêm cuồng nhiệt.
Sáng hôm sau, tôi vừa đỏ mặt vừa lí nhí nói với Cảnh Thiếu Xuyên:
“Giúp em mua thuốc bôi đi…”
Anh khựng lại, nhíu mày:
“Em thấy không khỏe ở đâu?”
Tôi thỏ thẻ đáp:
“Đêm qua anh mạnh tay quá, làm em bị đau…”
Ánh mắt anh rõ ràng sững sờ, nhưng tôi đã kịp nhào vào lòng anh, cố tình làm nũng ngọt ngào:
“Nhưng mà… cảm giác đêm qua khác hẳn mọi khi. Em thích lắm…”

Gần Như Có Được
Gần Như Có Được
Tôi mơ mơ màng màng mà hái được đóa hoa cao lãnh của trường A Đại.
Hơn nữa còn là đóa hoa ngầu nhất, chất nhất.
Anh ta như một loại độc dược, từng sợi tóc đều như đang câu dẫn tôi.
Mỗi lần gặp mặt, tôi đều không nhịn được mà muốn lại gần dính lấy anh.
Thế nhưng lại luôn bị anh lạnh lùng đè tay lại: “Tự trọng một chút, được không?”
Yêu nhau mấy tháng, đừng nói là cơ bụng, đến vùng bụng tôi còn chưa được sờ vào.
Tôi thấy cũng chẳng có gì thú vị nữa, nên đề nghị chia tay.
Đóa hoa cao lãnh giữ thân như ngọc kia ngay lập tức sụp đổ phòng tuyến.
“Không phải nói là đạt được rồi sẽ không trân trọng sao, em còn chưa có được tôi mà?”
“Hứ, quả nhiên chỉ mê cái vỏ ngoài của tôi thôi!”
“…Vỏ ngoài thì vỏ ngoài, quay lại đây.”

Khi Nhà Chồng Không Còn Giả Tạo
Khi Nhà Chồng Không Còn Giả Tạo
Cuối năm, tôi ký được một hợp đồng lớn, được chia hoa hồng năm triệu tệ.
Công ty khen thưởng tôi người đang mang thai tám tháng, được nghỉ thai sản sớm.
Mẹ chồng hỏi vì sao không đi làm, tôi nằm trên sofa, nửa đùa nửa thật:
“Công ty làm ăn không tốt nên cho con nghỉ rồi.
Chắc sau này chỉ có thể ở nhà làm nội trợ thôi.”
Không ngờ, bà lập tức giáng một cái tát vào lưng tôi:
“Vậy còn không mau dậy đi giặt đồ, nấu cơm đi!”
“Mang có mỗi đứa con gái mà định nằm không ăn bám nhà tôi à?!”
Đúng lúc chồng tôi là Tôn Lỗi về tới, kéo mẹ vào phòng trẻ con.
Tôi ấm ức, bật camera giám sát mà họ chưa biết, muốn xem anh rốt cuộc đứng về phía ai.
Nhưng không ngờ, những gì tôi nhìn thấy lại khiến sống lưng lạnh buốt…

Tin Nhắn Khiêu Khích Của Tiểu Tam
Tin Nhắn Khiêu Khích Của Tiểu Tam
Chồng tôi tài trợ cho một nữ sinh nghèo, và cô ta gửi tin nhắn khiêu khích đến tôi.
Trong ảnh, cô ta mặc bộ đồ ngủ của tôi, nằm trên giường của tôi.
[Chị ơi, chị già rồi, da dẻ chảy xệ, khi cười còn có nếp nhăn, xấu chết đi được.]
[Nhưng em thì khác, em mới mười chín tuổi, vẫn còn trong trắng, đàn ông nào mà từ chối nổi em chứ.]
[Anh ấy vừa ôm em, suýt nữa làm em kiệt sức…]
Từng chữ từng câu, thật không thể chịu nổi.
Mười chín tuổi thì đã sao? Tôi không thèm đôi co với cô ta, chỉ đánh dấu mờ bức ảnh của cô ta và gửi thẳng vào nhóm lớp đại học của cô ta.
Chẳng bao lâu sau, Chu Hằng gọi điện đến:
“Cô bao nhiêu tuổi rồi mà còn đi so đo với một cô gái mới lớn? Cô có biết hành động này sẽ gây ra bao nhiêu rắc rối cho cô ấy không? Khương Nhiên, cô thật sự khiến người ta phát tởm!”
Tôi chẳng buồn đáp lại một câu, cúp máy ngay lập tức và chặn mọi liên lạc của anh ta.
Chẳng sao cả, đồ bẩn rồi, tôi cũng không cần nữa.

Tôi Không Là Kẻ Bị Lợi Dụng Nữa
Tôi Không Là Kẻ Bị Lợi Dụng Nữa
Năm tôi 50 tuổi, tôi phát hiện Dương Kiến Quân có nhân tình bên ngoài, con riêng của họ cũng đã 10 tuổi.
Tôi đau khổ tột cùng, muốn anh ta cho tôi một lời giải thích.
Kết quả, anh ta lạnh nhạt buông một câu: “Ly hôn đi.”
Tôi đem chuyện ngoại tình của anh ta kể với 4 đứa con, hy vọng bọn trẻ sẽ đứng về phía tôi.
Nào ngờ, bọn chúng lại thản nhiên nói:
“Đàn ông thành đạt ai mà chẳng có người bên ngoài.”
Con gái út còn mỉa mai tôi là bà già xuống sắc, không có chí tiến thủ, lạc hậu với thời đại.
Nó bảo nếu là nó, nó cũng ra ngoài tìm người khác.
Điều khiến tôi đau lòng hơn nữa là hai đứa cháu gái tôi nuôi lớn cũng đứng về phía Dương Kiến Quân.
Cháu gái của anh ta thì khỏi nói, mẹ cô ta chính là bạn thân của tiểu tam kia, đứng về phía bạn là điều hiển nhiên.
Còn cháu gái ruột tôi… thật sự khiến tôi đau đớn.