Hiện Đại
Nội dung xoay quanh bối cảnh xã hội ngày nay với tình yêu, công việc, gia đình và những vấn đề quen thuộc trong cuộc sống. Nhân vật có tính cách gần gũi, câu chuyện dễ liên hệ với thực tế nên thường rất được yêu thích.
Truyện mới cập nhật
Dỗ Anh Đi
Dỗ Anh Đi
Lúc đang chán chường khi đi dạy thuê, tôi nhắn tin cho bạn trai mạng.
【Hôm nay nắng to thật đấy, à mà nhắc đến to thì…】
【Thật ra em thấy cái meme này gượng gạo ghê.】
【Mà nhắc đến gượng gạo thì…】
【Haiz, cũng chỉ là theo công thức thôi mà.】
【Mà nhắc đến công thức thì…】
Bỗng xung quanh vang lên tiếng cười ám muội.
Tôi ngẩng đầu lên, tin nhắn tôi vừa gửi… lại hiện to đùng trên màn chiếu?!
Còn chưa kịp phản ứng, vị giáo viên lạnh lùng, cấm dục đang đứng cạnh tôi, từ tốn trả lời một tin nhắn mới:
【Nắng to thật. Anh đang dạy, ngoan nhé.】
Sau đó, anh ấy rút bảng điểm danh ra, nhìn tôi:
“Hạ Nhan?”
Tôi lập tức chột dạ.
Đó là cái tên tôi dùng khi… đi dạy thuê mà!
Rich Kid Không Nuôi Tra Nam
Rich Kid Không Nuôi Tra Nam
Tôi bảo Trương Phàm đưa tôi về trường, anh ta lại bỏ tôi giữa trời mưa để đi đón tiểu thanh mai.
Tôi nhìn cái bản mặt lạnh tanh của anh ta, vung tay tát cho hai cái thật lực.
Cái thá gì? Cho mặt mà không biết giữ à?
Lái xe sang hai bữa thì tưởng mình là thiếu gia thật rồi chắc!
Mẹ Đây Không Nhận Dâu Giả
Mẹ Đây Không Nhận Dâu Giả
Chỉ vì con trai và con gái cùng nhau xúc một nửa quả dưa hấu ăn, bạn gái của con trai tôi đã nổi giận.
Cô ta gửi tin nhắn riêng cho tôi, bảo tôi phải quản con gái cho tốt.
【Dì ơi, thật không hiểu dì dạy con cái kiểu gì, dì không dạy con gái mình rằng giữa anh em cũng cần giữ khoảng cách à?】
【Nếu nó cô đơn thì làm ơn mau tìm đàn ông cho nó đi, đừng có ngày nào cũng quấn lấy bạn trai người khác như thế! Vậy có chấp nhận được không?】
【Nhà dì tốt nhất nên gả con gái đi sớm đi, nếu không, có một cô em chồng như vậy, cháu thật sự không dám cưới vào nhà dì đâu!】
Tôi trả lời: 【Yên tâm đi, cô mà muốn cưới vào nhà tôi, người đầu tiên không đồng ý là tôi đấy.】
Âm Vang
Âm Vang
Năm 15 tuổi, tôi đã biết mình là thiên kim thật bị bế nhầm.
Cha mẹ ruột từng lén đến trường nhìn tôi vài lần.
Nhưng đứa con gái giả trong nhà họ sức khỏe yếu, họ không nỡ để cô ta biết sự thật.
Thấy tôi sống cũng ổn, họ cứ chần chừ mãi.
Mãi đến năm tôi 25 tuổi, họ mới tìm đến nhận lại tôi.
Chuyện Tình Mùa Đông
Chuyện Tình Mùa Đông
Tôi đến bệnh viện nhổ răng khôn, bác sĩ là một anh chàng đẹp trai, nhìn còn có chút quen mắt.
“Đau không?”
Thuốc tê vừa tiêm vào, tôi cố nhịn đau: “Không đau.”
Anh liếc tôi một cái, giọng điệu nhàn nhạt: “Cứng miệng với bạn trai cũ thì được, chứ với bác sĩ thì không cần thiết.”
Vả Mặt Em Họ Mất Nết
Vả Mặt Em Họ Mất Nết
Em họ bị vỡ hoàng thể, nhưng nhất quyết không chịu tới bệnh viện kiểm tra.
“Nội soi âm đạo cái đầu dò đó bao nhiêu người dùng rồi, bẩn chết đi được, lỡ đâu bị lây HPV từ người khác thì sao?”
Tôi đã giải thích đi giải thích lại về mức độ vệ sinh trong quy trình kiểm tra, còn nói cả những trường hợp tử vong do vỡ hoàng thể.
Lúc đó cô ấy mới sợ, năn nỉ tôi đích thân kiểm tra cho.
Tưởng đâu chuyện đến đây là xong, ai ngờ sau đó cô ấy ngoại tình.
Không những bị lây HPV từ người tình, mà còn truyền sang cả chồng.
Vậy mà cô ta lại nói: “Chắc lúc Giang Nhu kiểm tra cho tôi đã không thay bao đầu dò…”
Em rể tôi vừa nhận kết quả dương tính liền xông vào nhà, rút dao chém tôi tới chết.
Lần nữa mở mắt ra, em gái lại đang chê đầu dò âm đạo bẩn, sống chết không chịu đi kiểm tra.
Lần này, tôi nghe theo cô ấy.
Gả Cho Chú Là Có Nhà Lầu
Gả Cho Chú Là Có Nhà Lầu
Tôi bị kẻ thù của cha tôi bắt cóc.
Hắn đòi tiền chuộc một triệu tệ.
Không ngờ cha tôi ngay cả một nghìn tệ cũng không muốn bỏ ra, trực tiếp đem tôi gả cho hắn làm vợ.
“Hắn không trả tiền, mày tin tao giec mày không.” – Hắn dọa sẽ ném tôi xuống biển.
Tôi run cầm cập, răng va lập cập: “Tin.”
Một năm sau, cha tôi gọi điện tới. Người đàn ông hét vào điện thoại: “Tiền tôi không cần nữa, người ông mau đến mà rước về, lão tử không phải bảo mẫu trông con giùm ông!”
Cúp máy xong, hắn cắn điếu thuốc, mặt mày cáu bẳn, vò lấy chiếc quần nhỏ xinh xắn của tôi mà giặt như trút giận.
Cảnh Báo Bão Số 8
Cảnh Báo Bão Số 8
Khi đài thiên văn cảng thành treo tín hiệu bão số 8 vào giữa đêm, Hoắc Minh Diệp lại mua một chiếc du thuyền mới để tổ chức sinh nhật cho “chim hoàng yến” giữa sông Hương Giang.
Bộ trang sức trị giá hàng trăm triệu đấu giá thành công.
Một chiếc váy cưới cổ đến từ Paris vượt đại dương đưa về.
Tất cả là bằng chứng cho tình yêu của anh ta dành cho “chim hoàng yến”.
Tôi gọi cho anh ta cả chục cuộc điện thoại, chỉ để nhắc anh chú ý an toàn, đừng lấy tính mạng mình ra đùa giỡn.
Hoắc Minh Diệp cười khẩy qua điện thoại.
“Làm Hoắc phu nhân cho tử tế không được à? Những gì tôi cho cô còn chưa đủ sao? Cô so đo với cô ấy làm gì?
“Cô ấy còn trẻ, thích náo nhiệt, thì liên quan gì đến cô?”
Đêm đó, bão hoành hành, lật úp cả du thuyền.
Không một ai sống sót.
Cánh săn tin tìm đến tôi đầu tiên, hỏi cảm nghĩ của tôi.
Tôi im lặng thật lâu, chẳng nói gì cả.
Tôi không hận anh ta nữa, vì anh ta từng đối xử với tôi rất tốt.
Tất nhiên, bây giờ thì còn tốt hơn nữa.
Dù sao, anh ta ch .t rồi, tiền đều là của tôi.
Sang Dư chưa muộn
Sang Dư chưa muộn
Kỷ niệm năm năm ngày cưới, tôi nhận được một cuộc gọi.
“Chị Tang Dư à… em vỡ ối rồi, sắp sinh rồi… chị có thể bảo anh Thẩm đến nhanh một chút được không?”
“Em gọi mãi mà không liên lạc được với anh ấy…”
Tiếng nức nở của cô gái vang lên giữa đêm đen, sắc lạnh và chói tai.
Người đàn ông vừa vùi mặt vào cổ tôi khẽ sững người,
Vội vàng bật dậy, mặc quần áo.
Cầm lấy chìa khóa trên bàn rồi lao ra ngoài.
Từ đầu đến cuối, không nói với tôi lấy một câu, cũng chẳng thèm quay đầu nhìn lấy một cái.
Tôi chết lặng rất lâu.
Chỉ đến khi tiếng sấm ngoài trời vang lên, tôi mới dần tỉnh lại.
Đứa trẻ cô ấy sinh ra… là con của chồng tôi.
Sau Khi Phát Điên, Tôi Tự Đổi Cho Mình Một Ông Bố Khác
Sau Khi Phát Điên, Tôi Tự Đổi Cho Mình Một Ông Bố Khác
Ba tôi tuổi trung niên lại nhận yêu đương bên ngoài, bỏ vợ bỏ con.
Thế là, cả nhà chúng tôi quyết định mặc kệ luôn.
Công ty ba phá sản, ông ngoại chủ tịch: “Hết tiền rồi, không chống lưng nổi đâu.”
Trà xanh bị trường đuổi học, hiệu trưởng dì hai: “Loại sâu bọ như vậy, đừng làm hư những bông hoa của Tổ quốc!”
Con trai họ nguy kịch, cậu ba bác sĩ nhi khoa hàng đầu: “Xin lỗi, tôi cũng lực bất tòng tâm.”
Đến lượt tôi: Chả sao cả, tôi tự đi tìm bố mới!