Nữ Cường
Nhân vật nữ chính mạnh mẽ, thông minh, độc lập. Không phụ thuộc vào nam chính mà tự tạo dựng cuộc sống, địa vị và tình yêu.
Truyện mới cập nhật

Nguyệt Thị Cố Hương Minh
Đương kim Hoàng đế là một bạo quân.
Phu quân và cha chồng của ta tham gia khởi nghĩa, sau khi áp sát hoàng thành thì bặt vô âm tín.
Ta cùng mẹ chồng thất lạc giữa cơn loạn thế.
Đợi chờ suốt một năm, mắt mẹ chồng đỏ hoe, bà khuyên nhủ ta:
“Loạn thế như vậy, e rằng họ không còn trở về được nữa. Ta làm chủ cho con, hòa ly rồi tái giá đi.”
Ta chỉ lắc đầu: “Mẫu thân, sống phải thấy người, chết phải thấy xác.”
Cho đến khi loạn thế chấm dứt, một đội kỵ binh oai phong lẫm liệt dừng trước cửa nhà, ta mới biết được rằng…
Phu quân của ta không chết.
Hắn đã trở thành Thái tử.
...

Liễu Đài
Danh tiếng của Liễu Tam cô nương không được tốt cho lắm.
Năm mười bốn tuổi, nàng treo một dải lụa trắng lên xà nhà, khiến đương gia chủ mẫu mất quyền quản gia.
Cả kinh thành đồn rằng, cô nương ấy còn nhỏ tuổi nhưng tâm cơ lại thâm sâu khó lường
Năm mười bảy tuổi, nàng ngồi trên đầu tường, ném túi thơm vào lòng một nam tử xa lạ.
Cả kinh thành lại truyền tai nhau rằng, nàng tư tình lén lút, không biết liêm sỉ.
Phụ thân nàng giận đến mức nhảy dựng, quyết định trừng phạt nàng bằng cách dìm nàng xuống hồ.
Tin tức vừa lan ra, Hạ Tướng quân lập tức sốt ruột.
Người ta bảo, vị Tướng quân này nổi danh khắp kinh thành là kẻ chuyên khắc thê.
Vậy mà giờ đây, chính hắn lại là người nhận được túi thơm của Liễu Tam cô nương.
...

Độc Sủng
Phụ thân muốn ta nhập cung hầu hạ vị Hoàng đế lớn hơn ta ba mươi tuổi, chỉ để dọn đường cho đích nữ mà ông yêu thương.
Ta phải hồ đồ cỡ nào mới đồng ý việc này chứ?
Tự ta sinh con trai để làm Hoàng đế, bản thân làm Thái hậu, chẳng phải là kèo thơm hơn sao???
...

Ác Chủng Nữ Đế
Ta và hoàng muội chào đời vào thời điểm mẫu hậu rơi vào cảnh khốn cùng nhất.
Khi ấy, bà đã mất đi một Hoàng tử.
Kẻ gây nên nỗi đau ấy lại ngang nhiên ôm đứa con trai trưởng của mình đứng trước mặt bà, vênh váo đắc thắng.
Phụ hoàng ta, người từng thề nguyện sẽ luôn yêu thương mẫu hậu, lại chỉ lạnh lùng đứng nhìn bà chịu đựng mọi uất ức.
Ai cũng nghĩ rằng Hoàng hậu đã hết thời, kể cả phụ hoàng cũng tin như vậy.
Thế nên, ông mặc kệ mẫu hậu, để bà khép kín cửa cung, nuôi dạy ta và hoàng muội bên mình.
Nhưng ông không biết rằng, người phụ nữ mang đầy hận thù ấy đã sinh ra hai đứa trẻ vô cùng nguy hiểm.
Chúng ta chính là vũ khí sắc bén nhất trên con đường báo thù của bà.
...

Cẩm Nang Nạp Thiếp Của Đại Phu Nhân
“Ta muốn nạp thiếp.”
Khi Khương Hằng nói câu này, ta đang cùng nhị di nương, tam di nương và tứ di nương chơi bài mã điếu.
Vừa bốc được một quân bài xấu, ta đang định nổi đóa, nhưng chợt nhớ ra rằng mỗi tháng Khương Hằng đều đưa cho ta năm mươi vạn lượng làm tiền tiêu vặt.
Là một thê tử hiểu chuyện, ta lập tức đổi sang vẻ mặt dịu dàng, hiền thục, quay lại mỉm cười đáp:
“Rất tốt, được thôi, không vấn đề gì cả.”
Khương Hằng rời đi, vẻ mặt tràn đầy hài lòng.
Có lẽ vì cảm thấy áy náy với ta, hắn còn gửi thêm năm ngàn lượng, nhờ ta lo liệu việc nạp thiếp.
Việc này béo bở thế nào, chỉ cần nhìn vẻ mặt ghen tị, tức tối của nhị di nương, tam di nương và tứ di nương là rõ ngay.
...

Ngã Kiến Thanh Sơn
Đêm trước khi gả vào phủ Thái tử, phụ thân dẫn về một cô con gái khác, là đứa trẻ do ngoại thất sinh ra.
"Nhan sắc của muội muội con nghiêng nước nghiêng thành, đẹp hơn con rất nhiều. Có nàng ấy theo con gả vào phủ Thái tử, chắc chắn có thể giúp con giữ vững ân sủng."
Ta chỉ cảm thấy buồn cười.
Ta chính là kẻ thù giết mẫu thân nàng, làm sao nàng có thể giúp ta giữ vững ân sủng?
Quả nhiên, đến ngày đại hôn, nàng mặc một bộ váy trắng tinh khôi nhưng đầy quyến rũ đứng bên cạnh ta, thu hút mọi ánh nhìn.
Ngoại trừ ánh mắt của phu quân ta – Thái tử điện hạ.
...

Tín Vật Này, Ta Thay Mẫu Thân Trả Lại Cho Ngươi
Năm mười ba tuổi, ta dùng chính bản thân mình để đổi lấy một bát canh gà.
Kể từ đó, ta biết rằng bản thân mình sinh ra là để ăn bát canh này.
Ta dùng nó để đổi lấy từng cái đầu người một.
1.
Trước khi qua đời, mẫu thân ta vẫn luôn nhắc mãi về mong ước được uống một bát canh gà nóng hổi, nhưng trong túi ta lúc ấy chỉ có nửa chiếc bánh màn thầu xin được sau nhiều ngày lang thang làm ăn mày.
Mẫu thân đã không còn tỉnh táo nữa, ta không biết bà có thể cầm cự được bao lâu. Ta muốn thực hiện tâm nguyện của bà.
Thế là ta đánh liều bước vào một quán cơm nhỏ đầy dầu mỡ, hy vọng ông chủ quán có thể bố thí cho ta một bát canh gà.
Chủ quán là một gã đàn ông trung niên, tầm vóc trung bình, dáng người hơi phát tướng.
Ông ta mỉm cười, khuôn mặt đầy vẻ hiền từ dẫn ta vào sân sau, chỉ vào một con gà và nói: "Chỉ cần ngươi cởi đồ, con gà này là của ngươi."
...

Nhìn Thấu Hồng Trần
Hôn sự của ta bị mẫu thân trao cho đường tỷ.
Bà nói rằng ta không đủ xinh đẹp, không đủ thông minh lanh lợi, rằng đường tỷ xứng đáng gả vào Hầu phủ hơn.
Nếu đã vậy, thì cứ để nàng ta nhận mối hôn sự này đi.
...

Tiến Vào Thâm Cung
Phụ thân ấn đầu ta xuống nước, kỳ cọ liên tục cho đến khi lộ ra một gương mặt trắng trẻo xinh đẹp.
Quay đầu lại, ông tát mạnh vào mặt di nương:
"Rõ ràng con gái ta xinh đẹp thế này, ngươi che giấu làm gì chứ?"
Từ đó, ông dốc toàn lực biến ta thành một con chim hoàng yến kiều diễm nhất.
"Chờ khi con được Đông Cung sủng ái, mọi thứ tốt đẹp nhất trên đời này đều sẽ thuộc về con."
Nhưng đến ngày Thái tử định nạp ta làm thiếp, ta hờ hững nói:
"Bây giờ thiếp đã không còn trong sạch, điện hạ thực sự không bận lòng sao?"
Phụ thân ta không hay biết rằng, trước khi gặp Thái tử, ta đã qua lại với một người mà ngay cả Thái tử cũng không dám đắc tội.
...

A Vận
Kiếp trước, sau khi phụ mẫu qua đời, một mình ta gánh vác cả gia đình, nuôi nấng ba đệ muội khôn lớn, cả đời không lập gia đình.
Nhiều năm vất vả lao lực, đến khi thân mang bệnh nặng, ta tìm đến các đệ muội, nhưng không một ai chịu thu nhận ta.
Khi ta đến nhà muội muội nhỏ nhất, nàng lạnh lùng nói:
"Đại tỷ thật không biết xấu hổ. Trưởng tỷ như mẹ, tỷ chăm sóc chúng ta là lẽ đương nhiên, có phải chúng ta van xin tỷ nuôi dưỡng đâu. Giờ ta đã có gia đình, sao tỷ còn mặt mũi đến đây đeo bám ta?"
Cuối cùng, ta chết cô độc trong một đêm mưa gió.
...