Sủng
Sủng tập trung vào sự nuông chiều, cưng chiều nhân vật chính.
Truyện mới cập nhật
Trần An Châu
Thiếu chủ nhà họ Tạ — người được xem là bậc công tử cao quý, tuấn mỹ bậc nhất Vọng Kinh, danh chấn khắp kinh thành.
Ta chẳng hề có chút liên quan gì đến hắn, tựa như người thuộc hai thế giới khác biệt.
Thế nhưng một ngày nọ, hắn đột nhiên nắm chặt tay áo ta, ánh mắt đỏ hoe, giọng nghẹn ngào:
“Vẫn còn kịp mà. Chúng ta chưa hoà ly...”
“Kiếp này, ta muốn cùng nàng bắt đầu lại!”
Ta cắn dở miếng giò heo rim tương, nhất thời ngẩn người, rồi chậm rãi đáp:
“Ờ... nhưng ta đâu có ý định gả cho ngươi!”
...
Nữ Phụ Ác Độc Sức Trâu Theo Đuổi Nam Chính Ngôn Tình
Trớ trêu thay, tôi bị trói buộc vào một hệ thống, phải thực hiện nhiệm vụ của một nữ phụ độc ác. Ai ngờ, trong gói quà tân thủ lại mở ra kỹ năng "sức mạnh vô song" trời ơi đất hỡi.
Thế là...
Vốn dĩ định nhõng nhẽo nép vào lòng nam chính, ai ngờ lại đâm sầm anh ta ngã nhào xuống đất, xương cốt rã rời ngay tại chỗ.
Định bụng quyến rũ, ai dè lại vô tình làm rách tan tành chiếc áo sơ mi đắt giá của anh ta.
Sau đó, theo đúng kịch bản, tôi phải bay màu.
Vậy mà anh ta... lại khóc!
Ôi trời...
Anh ta khóc thì khóc, chứ tôi làm gì có tiền mà đền cái áo sơ mi kia chứ!
Nhật Ký Mèo Biến Hình
Sau khi Giang Tông gặp tai nạn, tất cả mọi người xung quanh đều từ bỏ anh ấy.
Chỉ có tôi là đi cầu xin Miêu Thần, hóa thành người để chăm sóc anh ấy.
Tôi vốn định thể hiện thật tốt, nhưng mà——.
Ngày đầu tiên, tôi ăn cơm phải thổi cho thật nguội, anh ấy bảo tôi kiểu cách.
Ngày thứ hai, tôi không biết dùng bình nóng lạnh, anh ấy bảo tôi là đồ ngốc.
Rồi sau đó, khi tôi dựa vào anh ấy ngủ, đột nhiên lộ ra tai và đuôi.
Giang Tông: ...Tôi ngủ mơ chăng?
Tôi vội vàng che mông, chui tọt vào chăn.
Bạn Trai Tôi Là Thái Tử Gia
Sau khi tôi bị bắt cóc.
Bọn bắt cóc nói:
"Bảo bạn trai đại thiếu gia của cô đem một trăm triệu tệ đến đây chuộc người!"
Tôi thầm nghĩ đến Thẩm Kính—người mà ngay cả đi ăn nhà hàng cũng phải trả lại khăn giấy để tiết kiệm.
Lại nhớ đến mỗi khi đến cuối tuần, anh ấy đều chạy về quê chỉ để ăn gà thả vườn.
Tôi lắc đầu: "Các anh có nhầm không vậy?"
Người bạn trai "nghèo không có gì nổi bật" của tôi - Thẩm Kính sao có thể là đại thiếu gia của giới Quảng Đông được?
Nhưng rồi... Anh ấy lại thực sự bỏ ra một trăm triệu tệ để chuộc tôi về.
Trên đường về nhà, mặt Thẩm Kính đầy xót xa.
"Em có tin nổi không? Cái chỗ rách nát đó dám thu anh 10 tệ tiền gửi xe đấy!"
...
Độc Sủng
Phụ thân muốn ta nhập cung hầu hạ vị Hoàng đế lớn hơn ta ba mươi tuổi, chỉ để dọn đường cho đích nữ mà ông yêu thương.
Ta phải hồ đồ cỡ nào mới đồng ý việc này chứ?
Tự ta sinh con trai để làm Hoàng đế, bản thân làm Thái hậu, chẳng phải là kèo thơm hơn sao???
...
Xuân Có Hẹn, Hoa Chẳng Lỗi Hẹn
Cao gia muốn hưu ta, mẹ chồng lại không biết xấu hổ, cứ ôm chặt hồi môn của ta không chịu buông.
Bà ta gào lên: "Nếu ngươi dám mang đi, ta sẽ lập tức lấy đầu mình đập vào rương mà chết ngay trước mắt ngươi!"
Ta nhếch môi, ánh mắt lạnh lẽo, chỉ nhàn nhạt đáp: "Được, vậy bà cứ đập đi."
Sau đó, ta ném xuống một tờ hưu thư, giọng nói thản nhiên nhưng ngữ khí đầy kiên quyết: "Ta, nữ nhân của nhà họ Trữ, chỉ có thể hưu phu, tuyệt đối không chấp nhận bị đuổi ra khỏi nhà!"
...
Nhất Diệp Tri Thu
Nhị công tử của gia tộc họ Diệp giàu có nhất trong trấn sắp lìa đời.
Khắp thành đua nhau tìm kiếm một cô nương có bát tự tương hợp để kết hôn nhằm xung hỉ cho hắn.
Vì một trăm lượng bạc, phụ thân đã đem ta – một người c.â.m– gả vào nhà đó.
Đêm tân hôn, nhị công tử chỉ còn chút hơi tàn khuyên ta mau chóng bỏ trốn.
Hắn không muốn liên lụy ta chịu cảnh bồi táng theo hắn.
Nhìn hắn, lần đầu tiên ta mở miệng nói:
"Ngươi sẽ sống thọ trăm tuổi!"
Sau này, hắn thật sự sống đến trăm tuổi.
Bởi vì mỗi lời ta nói ra đều thành sự thật!
...
Người Câm Ăn Hoàng Liên
Ta tên Hoàng Liên, vốn là một nữ nhân có tính cách bạo lực.
Phụ thân đã gả ta cho một người câm.
Các ngươi đều hiểu rõ, ‘người câm ăn hoàng liên’ thì có khổ cũng chẳng thể nói ra.
...
Ta Chỉ Muốn Hôn Nương Tử Thôi!
Sau khi đỗ Trạng Nguyên, việc đầu tiên Lục Tướng làm chính là hưu thê.
"Họ Thẩm vốn là người hiền đức, nhưng quá mức tẻ nhạt."
Hắn cưới một nữ nhân chốn phong trần, còn ta tái giá với một công tử ăn chơi.
Lục Tướng cho rằng ta vì giận dỗi nên mới lấy một kẻ vừa không có học vấn, vừa không có nghề nghiệp.
Hắn nghĩ rằng, con gái nhà họ Thẩm vốn coi trọng nữ đức như ta, chắc chắn sẽ bị kẻ phóng túng đó chán ghét, nhanh chóng bị bỏ rơi.
Nửa năm trôi qua, vẫn không thấy chuyện ta bị phu quân ruồng bỏ.
Lục Tướng không kìm được mà đích thân đến gặp. Lúc ấy, ta đang cầm thước gõ lên đầu phu quân, giọng điệu vừa bất lực vừa trách móc:
"Phu tử đã giảng ba lần rồi, chàng vẫn chưa hiểu sao?"
Tên phu quân kia lại chẳng hề bận tâm, kéo ta vào lòng, cười đùa vô lại:
"Không hiểu, chỉ muốn hôn nàng thôi."
...
Khói Lửa Nhân Gian Chạm Lòng Phàm
‘Tay cầm pháo lửa để mưu sinh, lòng mang thiện ý để cầu tình.’
Ta xuyên không trở thành một cô nương nhà nông, vốn không muốn gả cho hán tử thô kệch.
Sau khi thành thân, phu quân thô kệch của ta nói: "Nương tử, đừng quá tốt với ta, kẻo ta sinh hư mất."
Đối mặt với những lời xúi giục, hắn kiên định đáp trả: "Đối tốt với nương tử là điều đương nhiên."
Người đàn ông vừa nghe lời, vừa giỏi giang, ai mà không yêu, dù sao ta cũng đã yêu rồi.
Phu thê đồng lòng, cùng nhau làm giàu, nuôi vài đứa trẻ, và trừng trị mấy kẻ xấu xa.
...