Sủng
Sủng tập trung vào sự nuông chiều, cưng chiều nhân vật chính.
Truyện mới cập nhật

TÁI SINH, CÙNG TÁM MÈO CON KHUẤY ĐẢO TẬN THẾ
Kiều Hòa đã vật lộn sinh tồn suốt ba năm trong tận thế, trước khi chết mới biết được rằng cô em gái mà cô hết lòng yêu thương là một kẻ xuyên sách.
Không chỉ chiếm được tình yêu thương của cha mẹ và ba người anh trai, mà còn lợi dụng thân phận xuyên sách để hãm hại tám con mèo mà Kiều Hòa nuôi dưỡng đến chết!
Kiều Hòa biết rất rõ, nếu không giết chết tám con mèo mà cô nuôi, thì trong tận thế, khi động vật bắt đầu biến dị, những con mèo ấy sẽ bảo vệ chủ nhân đến cùng, và chắc chắn sẽ giẫm chết cô em gái kia dưới chân!
Sống lại một lần nữa, Kiều Hòa ngay từ đầu đã mang theo mèo và kho hàng cao cấp cắt đứt quan hệ, thề không qua lại nữa!
Không ngờ lại bị ràng buộc với【hệ thống Bỏ mặc】, chỉ cần Kiều Hòa bỏ mặc sẽ không chỉ được thưởng vật phẩm mà còn được nâng cấp dị năng liên tục.
Từ đó, Kiều Hòa bắt đầu một cuộc sống "bỏ mặc" được tám con mèo tranh giành cưng chiều ~
Còn đám người nhà cực phẩm kia thì cầu sống không được, khóc trời than đất!
Kiều Hòa tay trái cầm đồ ăn, tay phải ôm mèo, còn có dị năng khổng lồ bảo vệ, ngày tháng trôi qua gió xuôi nước thuận!
—Lưu ý trước khi đọc—
Nữ chính là người mạnh mẽ, không thánh mẫu, cũng không giết người vô tội.
Có nam chính.
Không ngược, có tình tiết vả mặt trả thù, cũng có ngọt ngào sảng khoái, lấy sinh tồn tận thế làm chính, có mô tả một chút về ẩm thực.

BẠN GÁI MA CỦA CHÀNG TRAI TRUNG KHUYỂN
Tôi mở một tiệm tạp hóa ở Địa phủ.
Địa phủ không có nguồn hàng, tôi chỉ có thể nhờ bạn trai dương gian của mình, xin anh ấy đốt một ít xuống cho tôi.
Một tháng sau, bạn trai tôi tức điên lên: “Chết rồi ở dưới đó chơi vui lắm hả, mấy cái thứ này, sao lúc còn sống em không nghĩ đến chuyện thử với anh?”

NHẬP VAI THÌ DỄ THOÁT VAI MỚI KHÓ
Khi phim đóng máy, tôi mới nhận ra mình không thể thoát vai.
Thế là, tôi xin công ty nghỉ phép, bẻ sim điện thoại rồi chạy trốn đến một thành phố nhỏ ven biển để “cai nghiện”.
Bản chất tôi là một người khá dũng cảm, nhưng lại không dám thổ lộ với anh ấy.
Có hai lý do.
Thứ nhất, tôi là diễn viên hạng bét, còn anh ấy là ngôi sao hạng A.
Thứ hai, tôi là đàn ông, và anh ấy cũng vậy.

Bạch Nguyệt Quang Của Ảnh Đế
Nhiều năm sau khi tốt nghiệp cấp ba, người bạn cùng bàn năm nào của tôi giờ đã là một ngôi sao nổi tiếng. Trong một buổi phỏng vấn, anh công khai thừa nhận: “Thời đi học, tôi đã từng thích một người.”
Khi câu nói ấy vang lên trên sóng truyền hình, tôi đang dự buổi họp lớp, cầm điện thoại trên tay dõi theo cuộc phỏng vấn. Các bạn học cười cợt: “Cậu sẽ không nghĩ anh ấy nói đến cậu đấy chứ?” “Lúc đó trông cậu quê mùa lắm, làm sao có thể là cậu được. Tôi bầu cho hoa khôi trường!”
Ngồi đối diện, hoa khôi trường đỏ bừng mặt, cười nói: “Mọi người giữ bí mật nhé, lần sau tôi sẽ giúp các cậu xin chữ ký.” Ai cũng tin rằng người được nhắc đến chính là cô ấy.
Mãi cho đến mùa hè năm đó, trong một tình huống đầy bất ngờ, tôi dọn đến sống trong nhà anh. Sau một trận cãi vã, anh nắm chặt cổ tay tôi, ánh mắt phức tạp, khẽ nói: “Nam Thư Ý, không được ghét tôi.”

Tôi Đã Thích Anh Trai Kẻ Thù
Tôi đã thầm thương trộm nhớ anh trai của kẻ tử thù suốt bao năm, đổi lại chỉ là ngần ấy năm bị anh ta giễu cợt.
Mọi tin đồn tình ái về anh trai, anh ta đều không bỏ sót, gửi hết cho tôi: "Cứ chờ đấy, danh sách còn dài lắm!"
Anh trai đi tiệc tối cùng bạn gái, anh ta cũng không quên chụp ảnh rồi gửi: "Ghen tị không?"
Cuối cùng, anh ta toại nguyện, còn tôi thì thất bại trong việc tỏ tình.
Đêm ấy, anh ta đứng dưới mưa, ướt sũng, ánh mắt đong đầy kìm nén, lại ẩn chứa điều gì khó hiểu.
"Tôi đã bảo rồi, đừng có thích cái tên khốn kiếp anh trai tôi nữa."

Hệ thống xuyên không lần 2, tôi chỉ cần tự do
Trong một thế giới nơi quyền lực, mưu mô và số mệnh giao thoa, cô – một kẻ từ thế giới khác xuyên tới – phải đối mặt với những thử thách tàn nhẫn: hệ thống ép buộc, những nhiệm vụ sống còn và con người với trái tim lạnh lùng.
Xuyên không lần đầu, họ gọi cô là thần nữ, gọi cô là yêu nghiệt, cô ra đi trong sự thống khổ tận cùng. Sống lại lần thứ hai ở một thân phận khác, cái cô cần chỉ là cuộc sống yên bình, ngờ đâu vẫn không thể tránh khỏi kẻ đã làm tan nát cuộc đời của cô
Mục Huyền Phi – vị hoàng đế điên rồ, mạnh mẽ nhưng đầy bí ẩn – là người duy nhất kết nối với số phận của cô. Tình yêu, trả thù, và quyền lực đan xen, mỗi quyết định đều có thể đổi thay sinh mệnh của cả muôn dân.
Liệu tình yêu có thể trở thành xiềng xích, hay cô sẽ tìm được tự do cho chính mình và những người cô trân trọng? Một cuộc chiến trí tuệ, cảm xúc và quyền lực đang chờ bạn khám phá.

MẸ CỦA PHẬT TỬ ĐÃ TRÙNG SINH RỒI
Tôi là mẹ của một “Phật tử” trong giới hào môn Kinh thành. Con trai tôi bẩm sinh lãnh đạm vô tình. Cho đến khi thằng bé vì một minh tinh mà phá giới, bước chân trở lại chốn hồng trần.
Thẩm Tự đem toàn bộ gia sản đổi lấy việc cưới được minh tinh kia. Mọi người đều ca tụng: kẻ xưa nay vô tình, một khi động tâm thì sâu nặng, đến cả tài sản bạc tỷ cũng có thể dâng cho người ta.
Còn tôi, bởi hết lần này đến lần khác ngăn cản, nên bị thằng bé oán hận, cả đời không muốn gặp mặt.
Ngay cả khi tôi nằm trên giường bệnh, thằng bé cũng chỉ niệm khẽ một câu Phật hiệu rồi nói: “Nhân quả báo ứng. Mẹ rơi vào kết cục này, cũng là tự chuốc lấy mà thôi.”
Sau đó, tôi trùng sinh. Trở về cái ngày thằng bé nói muốn xuống tóc đi tu.
Lần này, chính tay tôi tiễn thằng bé vào cửa Phật. Rồi quay đầu, lập đứa “sói con” tôi một tay nuôi lớn trở thành người thừa kế.

HOA TRONG GƯƠNG, TRĂNG DƯỚI NƯỚC
Ta luôn mơ một giấc mộng y hệt.
Trong mộng, ca ca ngồi nghiêm nơi cao đường, ánh mắt sắc lạnh, ngữ khí băng hàn: “Chạy đi, sao không chạy tiếp?”
Hắn đứng dậy, ngón tay thon dài trắng ngần bóp lấy cằm ta, bên tai ta như ác quỷ thấp giọng thì thầm: “Còn chạy nữa, sẽ đánh gãy chân.”
Lời vừa dứt, nụ hôn cuồng dã như thủy triều ập đến, nhấn chìm ta…
Ta mỗi lần đều kinh hãi mà tỉnh giấc.
Ca ca vốn hiền hòa ôn nhu, yêu thương chúng ta – những đứa em thứ, sao có thể giam cầm ta được?
Huống hồ, hôn sự của ta cũng do chính hắn lo liệu.
Mơ thấy hắn xấu xa đến vậy, quả thật ta quá phụ tâm rồi.
Cho đến ngày thành thân, người vén khăn cưới của ta lại chính là ca ca.
Hắn tựa như trong mộng, như mãng xà độc xà, quấn chặt lấy ta…

Xuyên Nhanh: Sau Khi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Tôi Thức Tỉnh
Giới thiệu:
[Xuyên nhanh – 1v1 – Song khiết – Nam chính chiếm hữu]
Một ngày nọ, Giang Vãn tỉnh dậy và biết rằng bản thân phải xuyên nhanh để thực hành những nhiệm vụ, mang theo hệ thống để duy trì trật tự các thế giới.
Nhiệm vụ lần này của cô là nhập vai bạch nguyệt quang của nam chính, sau đó rời đi, rồi lại không ngừng dây dưa, nhằm thúc đẩy tình cảm giữa nam và nữ chính.
Chỉ là… ai có thể nói cho cô biết, vì sao tính tình của nam chính lại đột ngột thay đổi không?
Không những không để ý đến nữ chính, ngược lại còn không ngừng dây dưa với cô?
Thế giới 1: Học bá lạnh lùng sau khi thành công phát đạt như ý muốn thì: “Vãn Vãn, em thật tàn nhẫn. Nhưng lần này, anh sẽ không cho em cơ hội rời khỏi anh nữa…”
Thế giới 2: Vị tướng quân ý khí ngút trời: “Gọi ta là tỷ phu? Dù là tỷ phu thì sao? Vốn dĩ nàng phải là thê tử của ta.”
Thế giới 3: Cường giả dị năng trong thế giới mạt thế: “Em nói đi, trên ngườitôi còn thứ gì giá trị để em quay về lợi dụng?”
Thế giới 4: Công tử quý tộc ôn nhu như ngọc: “Vãn Vãn, lần ntôi lại phải dùng lý do gì để tha thứ cho em đây…”

Trăng Sáng Năm Xưa Gặp Mùa Xuân
Chinh chiến ba năm, lại mất tích ba năm, lúc ta hồi kinh đã cảnh còn người mất. Vị hôn phu là Thái tử đã đăng cơ làm hoàng đế từ lâu. Y cưới hoàng hậu, cũng nạp mấy vị phi tần. Ở bên cạnh đế vương không còn vị trí của ta nữa. Đuôi mắt hoàng đế phiếm hồng, ôm vai của ta, nghẹn ngào nói: "Trẫm nghĩ rằng nàng đã chết rồi. Chỉ cần nàng muốn, trẫm sẽ phong nàng làm quý phi."
Ta cười cười... Cũng không cần.
Hôm đó đại thắng, ta bị mật thám hãm hại, sau khi rơi xuống sườn núi bị mất trí nhớ.
Tên thừa tướng kia tìm đến nói dối ta và hắn là phu thê, bây giờ con cũng đã hai tuổi.
Màn đêm buông xuống, thừa tướng có dung mạo hơn Phan An lén bò lên giường của ta, tội nghiệp nói: "Tần tướng quân, nàng không để ý người lớn cũng phải quan tâm trẻ con. Con không thể không có cha được."
Ta đạp hắn xuống giường: "Cút!"