Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

Bí Mật Bên Phải
Bạn trai tôi mắc chứng yêu đồ vật, lúc nào cũng mang theo một con búp bê vải bên mình.
Khi xem phim, anh ta thậm chí còn mua ba vé chỉ để đặt con búp bê vải bên cạnh.
Tôi đăng bài lên mạng để than thở, có người bình luận: [Bạn trai cô không phải mắc chứng yêu đồ vật mà chỉ sợ có người ngồi bên phải hắn thôi.]

HOA TRONG GƯƠNG, TRĂNG DƯỚI NƯỚC
Ta luôn mơ một giấc mộng y hệt.
Trong mộng, ca ca ngồi nghiêm nơi cao đường, ánh mắt sắc lạnh, ngữ khí băng hàn: “Chạy đi, sao không chạy tiếp?”
Hắn đứng dậy, ngón tay thon dài trắng ngần bóp lấy cằm ta, bên tai ta như ác quỷ thấp giọng thì thầm: “Còn chạy nữa, sẽ đánh gãy chân.”
Lời vừa dứt, nụ hôn cuồng dã như thủy triều ập đến, nhấn chìm ta…
Ta mỗi lần đều kinh hãi mà tỉnh giấc.
Ca ca vốn hiền hòa ôn nhu, yêu thương chúng ta – những đứa em thứ, sao có thể giam cầm ta được?
Huống hồ, hôn sự của ta cũng do chính hắn lo liệu.
Mơ thấy hắn xấu xa đến vậy, quả thật ta quá phụ tâm rồi.
Cho đến ngày thành thân, người vén khăn cưới của ta lại chính là ca ca.
Hắn tựa như trong mộng, như mãng xà độc xà, quấn chặt lấy ta…

Tình Trôi Theo Dòng Nước
Tôi là con dâu được nhà họ Lục chỉ định.
Ngay lúc ba anh em bọn họ cãi vã không ngừng, ai cũng không muốn cưới tôi, tôi lặng lẽ mở miệng: “Tôi mang thai rồi.”
Ba người lập tức sững lại, phát ra tiếng gầm sắc bén.
“Ai là cha đứa bé?!”
Tôi đứng dậy bắt đầu thu dọn đồ đạc: “Xin lỗi nhé, không thể tiết lộ, sau này tôi cũng không ở nhà họ Lục nữa. Đây là tiền nhà họ Lục đã nuôi dưỡng tôi, tôi làm tròn hai mươi vạn.”
Tôi đặt tiền xuống, không quay đầu mà rời đi.
Sau đó, bọn họ lại hối hận, hết lần này đến lần khác tìm tôi.
Cho đến khi nhìn thấy tôi và Kỳ Chính hôn nhau, bọn họ hoàn toàn không nhịn nổi nữa.
“Kỳ Chính! Đồ khốn kiếp! Dám phản bội bọn tao?!”
Năm đó, người bày mưu tính kế cho bọn họ thoát khỏi hôn ước chính là Kỳ Chính.

SỔ TAY QUAN SÁT HAI ĐỨA TRẺ
Tôi trước giờ luôn nghĩ anh trai tôi bị rối loạn cảm xúc.
Lúc ba mẹ ly hôn, mặt anh ấy không hề có chút biểu cảm nào.
Khi ông bà mất, ánh mắt anh cũng dửng dưng như chẳng có chuyện gì.
Cho đến khi thấy tôi thi ba môn mà điểm cộng lại chưa được 40, cuối cùng anh cũng bùng nổ:
"Em nói cái gì? Tổng ba môn cộng lại còn không bằng cỡ giày của anh?"
Cười xỉu, là tôi giả vờ đó!
Thật ra là... bốn môn lận.
…

SINH TỒN CHỐN THÂM CUNG
Ta xuyên không thành một cung nữ mới vào cung.
Vị ma ma quản sự đột nhiên đọc ám hiệu: "Lẻ đổi chẵn giữ nguyên."
Ta còn tưởng gặp được đồng hương, hai hàng lệ sắp rơi xuống, thì trước mắt chợt hiện ra một loạt chữ trôi:
【Đừng nói! Tuyệt đối đừng để lộ cô là người xuyên không!】
【Người lần trước đối được ám hiệu, cỏ trên mộ đã cao ba mét rồi!】
【Chỉ có dân ban tự nhiên mới giữ được mạng, nhưng sẽ bị đ á n h g ã y hai chân, nhốt vào ngục để bóc lột không ngừng.】
Ta sợ đến toát mồ hôi lạnh, vội vàng quỳ xuống khấu đầu cầu xin:
"Nô tỳ gia cảnh nghèo khó, chưa từng được đọc sách, xin ma ma tha tội."

THỢ DỆT VẢI
Văn án:
Hoàng đế luyện được bí dược, có thể xuyên qua thời không.
Hắn muốn quay về tìm bạch nguyệt quang đã chết.
Cả hoàng cung chấn động, đều cầu ta khuyên ngăn.
Bọn họ không biết, ta làm hoàng hậu năm năm, chẳng qua chỉ là thế thân của vị cung nữ kia mà thôi.
Thế nhưng ta vẫn đi.
“Ngay cả hoàng hậu cũng muốn ngăn trẫm sao?”
Thiên tử vừa giận, vạn người phủ phục quỳ rạp.
Ta nhìn đế vương, khẽ lắc đầu, từng bước tiến lên.
“Không, xin bệ hạ bảo trọng long thể, thần thiếp nguyện thay người thử thuốc.”
Đoạt lấy viên dược kia, ta ngửa đầu nuốt xuống.
Ai lại không có một bạch nguyệt quang của riêng mình chứ?
Tạ Trường Ẩn, ta đến tìm chàng rồi.

Bạn Trai Tôi Là Hồ Ly Tinh
Nhà tôi có một con hồ ly trắng biết nói.
Mỗi đêm nó đều biến lớn để chui vào chăn sưởi ấm cho tôi.
Cho đến mùa xuân.
Tôi bắt đầu thấy sợ nó rồi.
Con này... hình như bản tính loài thú...
Bồn chồn không yên, còn làm nũng đòi dính sát lấy tôi.

Trò Chơi Tình Ái
Con trai trưởng nhà họ Giang từ nhỏ đã ghét tôi, nhưng không thể thay đổi số phận: sẽ cưới tôi.
Để phản đối, trong lễ cưới, anh bỏ chạy đi chơi đua xe, còn sau hôn lễ thì vô tư làm đủ trò quái đản.
Tôi trở thành trò cười trong giới, Giang Dực nhìn cảnh chẳng thèm can thiệp: "Tự gây phiền phức thì chịu đi."
Vì thế, ai cũng công nhận, tôi sẽ gắn cả đời với Giang Dực, anh cũng vậy.
Đến kỷ niệm năm thứ năm, tôi gửi cho anh một tờ giấy ly hôn.
Tôi cười nhẹ, nhẹ nhõm: "Cuối cùng cũng có thể vứt bỏ ngươi rồi."
Đêm ấy, Giang Dực nổi điên, tay không đập tan phòng cưới.

Xuyên Thư Trở Thành Tâm Ma Của Nam Chính Mỹ Cường Thảm
Tiêu Mặc xui xẻo xuyên thư, chưa kịp làm người đã biến thành tâm ma của nam chính.
Hệ thống nhảy ra thao thao bất tuyệt:
“Chúc mừng ngài trở thành nhân vật phản diện quan trọng! Chỉ cần bồi dưỡng Sở Kinh Lan thành tài, đến thời điểm mấu chốt bị hắn giết chết chứng đạo, là có thể hoàn thành nhiệm vụ, đổi lại cơ hội trọng sinh, sống tiếp ở Tu chân giới với thân phận mới, có phải nghe là thấy lời lắm không?”
Tiêu Mặc: “Không làm. Hắn muốn chết thì cứ đi chết, liên quan gì ta.”
Nói xong nằm dài nhắm mắt, vô cảm từ chối phục vụ.
Hệ thống: ???
Ủa? Cái phản ứng này hình như không giống kế hoạch ban đầu??
Xuyên thư đã đành, lại còn phải làm bạn đồng hành với một tên nam chính mà mình cực kỳ ghét bỏ, Tiêu Mặc chỉ muốn chửi thề ba hồi.
Đúng, y không ưa nổi Sở Kinh Lan.
Nguyên tác rõ ràng viết hắn là thiên tài trời sinh, đáng lẽ nên đạp gió cưỡi mây, tung hoành thiên hạ, ai dè vì một tra công mà tự bẻ gãy cánh mình, đến chết cũng chẳng còn nguyên xác.
Một kịch bản “sảng văn sự nghiệp” bị viết lệch thành “ngược văn tra thụ”, Tiêu Mặc đọc xong chỉ muốn đạp ngược lại hệ thống.
Thế nên y quyết định tiêu cực lãn công, phó mặc vận mệnh.
Nam chính sống chết gì cũng mặc kệ, y không dây vào!
Y lạnh lùng nhìn Sở Kinh Lan từ thiên chi kiêu tử rơi xuống đáy cốc, bị phế tu vi, bị từ hôn, bị làm nhục, bị đuổi khỏi sư môn, mắt lạnh nhìn hết.
Nhưng rồi…
Nhìn không nổi nữa.
“Sở Kinh Lan, ngươi nhịn đến nước này mà không phản kháng à!? Không trả thù thì nhường thân thể cho ta, ta làm thay!”
Người từng ghét nhau như nước với lửa giờ lại cùng nhau lau máu, chữa thương, sóng vai vượt ải. Sở Kinh Lan hoài nghi nhìn hắn:
“…… Tâm ma không phải nên phá hủy ta sao? Sao lại giúp ta?”
Tiêu Mặc: Ta cũng đang tự hỏi đây!
Thế là, cái tâm ma vốn chỉ muốn lười biếng sống qua ngày lại bị chính mình đẩy vào ván cờ của Sở Kinh Lan:
Giúp hắn khôi phục tu vi.
Giúp hắn gầy dựng lại tự tôn.
Giúp hắn bước qua gió tanh mưa máu, vực sâu địa ngục, từng bước trở về đỉnh cao.
Cuối cùng, lại chết trong chính vòng tay người kia.
Lúc sắp tắt thở, Tiêu Mặc chỉ có một suy nghĩ:
“Kiếp sau ta nhất định tránh xa hắn tám trăm dặm!”
Nhưng ông trời lại đùa ác.
Vừa trọng sinh chưa được bao lâu, chưa kịp trốn xa, Tiên Tôn Sở Kinh Lan đã như bóng với hình xuất hiện trước mặt.
Ánh mắt hắn bình lặng như mặt hồ, lại ẩn chứa điên cuồng bên trong:
“Tiêu Mặc, ngươi lại muốn bỏ rơi ta đi đâu?”
Tiêu Mặc: !
Khoan đã! Ta đã đổi thân phận rồi, sao ngươi vẫn nhận ra ta!?
💥 1v1 | HE | Oan gia hoan hỉ – Tri tâm hoạn nạn – Duyên trời tác hợp
Từ khóa:
• Vai chính: Tiêu Mặc, Sở Kinh Lan
• Tagline: Cường cường – Hoan hỉ oan gia – Tiên hiệp tu chân – Trọng sinh – Xuyên thư
• Một câu tóm tắt: Tâm ma không chịu nghe lời, bỗng dưng thành tri kỷ.
• Chủ đề: Gió mặc gió, mưa mặc mưa, đời này cùng ngươi dầm qua giông bão.

CẢ THẾ GIỚI ĐỀU BIẾT ANH YÊU EM
Văn án:
Sau khi uốn nắn gã nam chính bệnh kiều, trước đây chính là một kẻ có chiếm hữu dục cực mạnh, nổi điên lên thì có thể hủy trời diệt đất, sau khi đã thành một người bình thường, tôi quyết định rời khỏi thế giới này.
Anh ta mắt đỏ hoe, không chịu để tôi đi. Tôi ôm lấy anh, dịu giọng dỗ:
“Ngoan nào, em đi mua dâu tây cho anh nhé.”
Rồi tôi biến mất.
Không ngờ ba năm sau, tôi lại xuyên trở về.
Người đáng thương năm xưa Kỷ Yến Xuyên, giờ đã trưởng thành thành ông trùm hắc đạo khét tiếng ở thủ đô, một tay là có thể che trời.
Anh lạnh lùng siết chặt cổ tay tôi, mạnh mẽ ném xuống giường. Chiếc cà vạt từng vòng từng vòng quấn lại, giọng khàn khàn truy hỏi:
“Ngoan ngoãn, dâu tây mà ba năm trước em nợ anh… tối nay muốn để anh ‘trồng’ ở cổ, hay ở eo đây?”
…