Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

Bá Đạo Quá! Xin Nhận Một Lạy Của Chúng Tôi
Giới thiệu:
Tống Sư Yểu sau khi chết đi, linh hồn bay ra khỏi chiếc máy tính, mới phát hiện ra cuộc đời mình thực chất chỉ là một show truyền hình thực tế bị người khác thao túng và dẫn dắt. Một tỷ khán giả theo dõi buổi phát sóng trực tiếp này, chỉ trỏ và chế nhạo cuộc đời cô, còn đội ngũ đạo diễn thì tìm mọi cách sắp đặt những cạm bẫy, hết lần này đến lần khác dồn cô vào chỗ chết.
Sau đó, Tống Sư Yểu trọng sinh, và lần này, ký ức của cô không còn bị phong ấn nữa.
————
Đây là một thế giới điên cuồng, nơi con người cảm thấy cuộc sống thật nhàm chán, vô vị, mất hết hứng thú với mọi loại hình giải trí, và phải không ngừng tìm kiếm những kích thích mạnh hơn để có được những cảm xúc mãnh liệt.
Và rồi, họ đã tìm thấy một báu vật nhân gian. Cô ấy hoàn mỹ không tì vết, họ nâng niu cô trong lòng bàn tay, vì cô mà điên cuồng, tôn cô làm thần minh, sùng bái đến cuồng tín.
Lưu ý: Truyện sảng văn cực đỉnh, tô vẽ chân trời, tác giả đã từ bỏ điều trị căn bệnh ảo tưởng sức mạnh giai đoạn cuối.

TRÙNG SINH TRƯỚC NGÀY LÊN KIỆU HOA
Đại hỏa qua đi, ta được hồi sinh, trở về bảy năm trước, khi ta vẫn chưa gả cho Dung Lâm.
Nhìn thứ muội Nguyễn Cừ và Dung Lâm đang bước tới, lòng ta ngập tràn oán hận. Ông trời đã ban cho ta cơ hội sống lại, vậy thì lần này, chúng ta hãy từ từ tính sổ!
Kiếp trước, các người rạng rỡ chốn cung đình, quyền uy ngập trời, vậy thì kiếp này, hãy tận hưởng chuỗi ngày tối tăm nơi ngục tù đi!
Lửa bốc lên tứ phía, một cây xà ngang trên đầu ta sụp đổ, nhắm thẳng vào ta. Ta đành buông xuôi theo số phận, ánh mắt dán chặt vào nó.
Ngay khoảnh khắc ý thức sắp tan biến, ta nhìn thấy một bóng hình không ngờ đang lao đến, bên tai vang lên tiếng kêu x/é lòng của hắn.
“Xin lỗi…” Ta nhắm mắt, khẽ thì thầm. Cuối cùng, đối với hắn, ta chỉ còn lại một lời xin lỗi muộn màng này.

Bệnh kiều ngọt ngào
Dạo gần đây, tôi để ý thấy cái cậu bệnh kiều trong lớp ngày càng trở nên lạ lùng.
Cậu ta thường xuyên nhìn chằm chằm về phía chúng tôi với ánh mắt u ám, và bắt đầu tìm cách giao tiếp với mọi người.
Tôi lén kể cho cô bạn cùng bàn hoa khôi về những thay đổi này, dặn cô ấy nên cẩn thận hơn một chút.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, ai đó làm ơn giải thích giùm, tại sao chân tôi lại có một sợi xích làm bằng vàng ròng thế này?
“Anh thấy em ngày càng không nghe lời, chỉ có cách xích em lại thôi...”
Mắt tôi sáng rực lên. Cuối cùng, sự giàu sang tột đỉnh này cũng đến lượt tôi rồi!

GẶP LẠI NHAU NƠI NÚI SÔNG
Khi tham gia chương trình trực tiếp, tôi nấu mì gói cho em gái, nhưng em cứ bảo tôi nấu không đúng: “Mẹ nấu mì gói lúc nào cũng cho hai quả trứng vào mà.”
Nhưng từ nhỏ đến lớn, tôi chưa bao giờ được ăn mì gói có trứng.
Ngay tại chỗ, chúng tôi gọi điện thoại về nhà.
Mẹ thừa nhận, “Chỉ là một chuyện nhỏ thôi, sao con phải so đo thế? Làm chị mà hẹp hòi quá!”
Ngày hôm đó, một chủ đề thảo luận lặng lẽ lên hot search, tiêu đề là:【Hóa ra lòng người thật sự thiên vị, cha mẹ không bao giờ yêu thương con cái một cách công bằng.】

Thái Tử Phi Vì Ghen Tuông Mà Hại Chết Nhũ Mẫu Của Thái Tử - Cũng Là Mẫu Thân Của Ta
Mẫu thân ta từng là nhũ mẫu của Thái tử. Mỗi lần nghĩ đến chuyện ấy, Thái tử phi lại gây gổ với Thái tử, bảo rằng người đã chẳng còn trong sạch, từng có thân cận da thịt với nữ nhân khác.
Vì thế, Thái tử truyền người cắt bỏ đôi nhũ của mẫu thân ta, mắt đỏ hoe mà hỏi Thái tử phi: “Như vậy đã vừa lòng chưa?”
Ngày họ làm hòa, mải mê hoan lạc trong phòng, A nương ta nằm trên nền tuyết lạnh băng, chậm rãi rét mà tắt thở.
Đáng thương thay, lúc lâm chung, tay người vẫn còn nắm chặt mấy chiếc điểm tâm để dành cho ta.
Về sau ta nhập cung. Khi Thái tử phi mang thai, ta trở thành nhũ mẫu cho nhi tử của nàng.
<Truyện do Mèo Kam Mập đặt>

Trăng Sáng Năm Xưa Gặp Mùa Xuân
Chinh chiến ba năm, lại mất tích ba năm, lúc ta hồi kinh đã cảnh còn người mất. Vị hôn phu là Thái tử đã đăng cơ làm hoàng đế từ lâu. Y cưới hoàng hậu, cũng nạp mấy vị phi tần. Ở bên cạnh đế vương không còn vị trí của ta nữa. Đuôi mắt hoàng đế phiếm hồng, ôm vai của ta, nghẹn ngào nói: "Trẫm nghĩ rằng nàng đã chết rồi. Chỉ cần nàng muốn, trẫm sẽ phong nàng làm quý phi."
Ta cười cười... Cũng không cần.
Hôm đó đại thắng, ta bị mật thám hãm hại, sau khi rơi xuống sườn núi bị mất trí nhớ.
Tên thừa tướng kia tìm đến nói dối ta và hắn là phu thê, bây giờ con cũng đã hai tuổi.
Màn đêm buông xuống, thừa tướng có dung mạo hơn Phan An lén bò lên giường của ta, tội nghiệp nói: "Tần tướng quân, nàng không để ý người lớn cũng phải quan tâm trẻ con. Con không thể không có cha được."
Ta đạp hắn xuống giường: "Cút!"

Xà Anh
Vì mưu toan có được bí phương Miêu Cổ của nhà ta, Hách Hành Xuyên tìm đủ mọi cách lấy lòng ta.
Hắn nói, ta là tinh linh núi rừng, thuần khiết như hoa anh đào.
Cho dù phải đoạn tuyệt với gia tộc, hắn cũng quyết lấy ta.
Cho dù phải đi khuân gạch trên công trường, hắn cũng muốn kiếm tiền để chữa bệnh cho ta.
Khi ta cảm động, trao ra bí phương.
Hắn lập tức trở mặt, nhìn ta mà nói:
“Cô chỉ là một con Xà Anh* hôi tanh đầy mình, lột da nhớp nhúa, ngay cả đi đường cũng không vững.
Tôi nhìn một cái cũng thấy ghê tởm.”
Hắn dẫn theo thanh mai trúc mã, nhốt ta như một con chó trong nhà vệ sinh, vừa hành hạ cười cợt, vừa ép hỏi bí phương.
Sau đó, hắn ném ta vào đám người lang thang dưới gầm cầu vượt, bảo bọn họ mặc sức mà giày vò.
Hắn nói, ta là Xà Anh, sinh ra đã dâm loạn, eo mềm chân nhũn, mặc cho người ta dày vò thỏa thích.
Nhưng hắn biết rõ ta vừa tinh thông Miêu Cổ, vừa là Xà Anh mà lại dám chọc vào ta!
*Xà Anh:
Có thể xem là rắn con.
Ám chỉ một loại thể chất đặc thù, nửa người nửa rắn, hoặc mang dòng máu rắn, có liên quan đến mị lực, dâm tính, mềm mại như rắn.
Người ta thường coi Xà Anh là thứ quái dị, tà ác, dâm tà.
Vừa sợ hãi, vừa khinh bỉ.
Trong truyện, nữ chính bị gọi là "Xà Anh" để sỉ nhục, nghĩa là một giống loài bẩn thỉu, sinh ra đã đầy nhục dục, đáng bị người giày vò.

Đây Là Nhà Của Chúng Tôi
Đây Là Nhà Của Chúng Tôi
Em chồng lại kéo cả nhà đến ăn Tết chùa.
Vừa vào cửa đã bắt đầu chỉ đạo:
“Chị dâu, năm nay cơm tất niên làm phong phú chút, tụi em dẫn bạn đến.”
“Phòng dọn dẹp đi, tụi em ở lại đến mùng tám.”
“À, nhớ chuẩn bị lì xì dày tay, con năm nay muốn mua máy chơi game.”
Tôi nhìn đống hành lý chật ních trong phòng khách, lập tức lấy điện thoại đặt ba tấm vé máy bay.
“Các người ở nhà đoàn viên, chúng tôi đi Tam Á du lịch.”
Mẹ chồng giận dữ nhảy dựng:
“Cơm tất niên ai nấu? Con đàn bà bất hiếu này!”
Em chồng tức đến xanh mặt:
“Chị dâu, chị làm vậy có hợp lẽ không?”
Tôi kéo va li bước ra cửa:
“Rất hợp lẽ.”
“Dù sao… cũng chính các người không coi tôi là người nhà trước.”

THOÁT KHỎI XIỀNG XÍCH CỐT TRUYỆN
Văn án:
Sau khi trúc mã của tôi qua đời vì cứu tôi, thì có một thứ gọi là hệ thống đến tìm tôi.
Nó nói, chỉ cần tôi kéo được học thần Phó Thời Cẩn xuống khỏi thần đàn, thì nó có thể khiến trúc mã của tôi sống lại.
Vậy nên, tôi chủ động tiếp cận “đóa hoa cao lãnh” kia, trở thành cô gái duy nhất xuất hiện bên cạnh anh.
Thời gian trôi đi, chỉ còn nửa tháng nữa là đến kỳ thi đại học.
Tôi bất ngờ nhìn thấy những dòng bình luận lướt qua trước mắt:
【Nữ phụ thật ngu ngốc, cô ta còn không biết Thẩm Dạng là con riêng nhà họ Phó, sau khi giả chết rồi giả làm hệ thống, dụ dỗ nữ phụ chỉ để ép học thần phát điên…】
【Tội nghiệp Phó Thời Cẩn, thầm yêu nữ phụ bảy năm, cuối cùng còn vì cô ta mà bỏ thi đại học. Nhưng trong lễ thành niên của mình lại biết toàn bộ sự thật, sau đó mẹ anh ta kích động nhảy lầu… để lại bóng ma cả đời cho cậu ấy】
【Nữ chính mau xuất hiện đi! Nam chính của chúng ta cần được cứu rỗi!】
Tôi sững người.
Ánh mắt bất giác dừng lại nơi trước mặt…
Phó Thời Cẩn đang nửa quỳ, cúi đầu thay tôi buộc dây giày.
Tôi khẽ mở miệng:
“Phó Thời Cẩn… chúng ta cùng thi vào Thanh Hoa nhé, được không?”
…

THỨ NỮ GẢ THAY
Phu quân ta là người đàn ông đẹp trai nhất kinh thành, cũng là đứa con trai út được hoàng thượng sủng ái nhất.
Chàng không màng quyền thế, không đắm chìm tửu sắc.
Chỉ thích sủng ái ta.
Chàng sủng ái ta thành nữ nhân khiến người người ghen tị nhất kinh thành.
Dân gian đều truyền tai nhau rằng, "Sinh con gái nên như Tống Vãn Tâm, gả chồng nên gả làm An Vương phi."
Nhưng ta tuy là An Vương phi phong quang vô hạn, lại cất giấu một bí mật nặng tựa Thái Sơn.
Tống Vãn Tâm...
Thật ra là tên của muội muội ta.