Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

Tiệm giấy 2: Đổi mộ đổi vận
Tiệm hàng mã của tôi chỉ làm ăn với người chết.
Một cụ già đã khuất nói nhà mình dột, bảo tôi đến mộ đốt cho một căn biệt thự.
Con trai cụ đập nát đồ hàng mã, nói tôi lừa tiền.
Sau khi việc làm ăn sa sút thảm hại, chính hắn lại đốt cả ngàn ngọn đèn trường minh để cầu xin tôi giúp.
Tôi nhìn lớp cỏ mới mọc trên mộ.
“Người nằm dưới mộ này, căn bản không phải là cha anh.”

Cả Đời Tôi, May Mắn Có Ông
Gia đình tôi từ xưa đến nay vốn là một gia đình có truyền thống học thức, chỉ riêng tôi là đứa bất hiếu, trở thành một học sinh kém.
Bố mẹ tôi đã không chút thương tiếc vứt bỏ tôi, quay sang nhận nuôi một học sinh giỏi.
Tôi trốn trong nhà thờ họ ở vùng quê để khóc thầm, nhưng lại giật mình vì âm thanh đột ngột phát ra từ bài vị tổ tiên.
"Ta đã chờ đợi một nghìn ba trăm năm rồi, nhà họ Lưu cuối cùng cũng sinh ra được người thứ hai mang ấn Văn Khúc."

Ác Linh đang nuốt chửng Thầy
Nữ minh tinh nổi tiếng nhờ tôi giúp đỡ, mong tôi có thể giúp con gái đã chết một cách kỳ lạ của cô ấy tiêu tan oán khí.
Nhưng tôi lại phát hiện ra điều bất thường:
“Con gái của cô đúng là đã chết, nhưng hồn phách của cô ấy vẫn còn trong căn biệt thự này.”

Bạch Nguyệt Quang Của Ảnh Đế
Nhiều năm sau khi tốt nghiệp cấp ba, người bạn cùng bàn năm nào của tôi giờ đã là một ngôi sao nổi tiếng. Trong một buổi phỏng vấn, anh công khai thừa nhận: “Thời đi học, tôi đã từng thích một người.”
Khi câu nói ấy vang lên trên sóng truyền hình, tôi đang dự buổi họp lớp, cầm điện thoại trên tay dõi theo cuộc phỏng vấn. Các bạn học cười cợt: “Cậu sẽ không nghĩ anh ấy nói đến cậu đấy chứ?” “Lúc đó trông cậu quê mùa lắm, làm sao có thể là cậu được. Tôi bầu cho hoa khôi trường!”
Ngồi đối diện, hoa khôi trường đỏ bừng mặt, cười nói: “Mọi người giữ bí mật nhé, lần sau tôi sẽ giúp các cậu xin chữ ký.” Ai cũng tin rằng người được nhắc đến chính là cô ấy.
Mãi cho đến mùa hè năm đó, trong một tình huống đầy bất ngờ, tôi dọn đến sống trong nhà anh. Sau một trận cãi vã, anh nắm chặt cổ tay tôi, ánh mắt phức tạp, khẽ nói: “Nam Thư Ý, không được ghét tôi.”

Tôi Đã Thích Anh Trai Kẻ Thù
Tôi đã thầm thương trộm nhớ anh trai của kẻ tử thù suốt bao năm, đổi lại chỉ là ngần ấy năm bị anh ta giễu cợt.
Mọi tin đồn tình ái về anh trai, anh ta đều không bỏ sót, gửi hết cho tôi: "Cứ chờ đấy, danh sách còn dài lắm!"
Anh trai đi tiệc tối cùng bạn gái, anh ta cũng không quên chụp ảnh rồi gửi: "Ghen tị không?"
Cuối cùng, anh ta toại nguyện, còn tôi thì thất bại trong việc tỏ tình.
Đêm ấy, anh ta đứng dưới mưa, ướt sũng, ánh mắt đong đầy kìm nén, lại ẩn chứa điều gì khó hiểu.
"Tôi đã bảo rồi, đừng có thích cái tên khốn kiếp anh trai tôi nữa."

TRÊN MỘT NGƯỜI
Văn án:
Kiếp trước, ta cùng thứ muội xuất giá cùng một ngày.
Ta là đích nữ, được phong làm Thái tử phi.
Nàng ta thì bị phụ thân gả cho Lại bộ Thượng thư đã hơn năm mươi tuổi làm kế thất.
Nào ngờ đến ngày đại hôn, ta lại bị nàng ta bày mưu tráo đổi.
Đợi đến khi ta chạy tới Đông cung, nàng ta đã cùng Thái tử viên phòng.
Nàng ta cho rằng, chỉ cần dựa vào dung mạo và thủ đoạn liền có thể bước từng bước lên cao.
Nhưng nàng ta đã xem nhẹ thế lực nhà ngoại ta.
Tính toán trăm đường, cuối cùng cũng chỉ rơi xuống danh phận trắc phi.
Còn ta, cả một đời này, chưa từng được Thái tử sủng ái.
Mang hư danh Hoàng hậu, giam mình trong thâm cung, hao mòn tháng ngày.
Ngày thành trì thất thủ, ta cầm kiếm tự tay đ.â.m c.h.ế.t hoàng đế và thứ muội đã trở thành Quý phi kia.
Uống xong độc dược, lại nổi lửa thiêu rụi Khôn Ninh cung của ta.
Một lần nữa mở mắt, ta thế mà lại quay về trước ngày xuất giá.
Ta mỉm cười khoác lên mình giá y, đích thân tiễn thứ muội tiến vào Đông cung.
Kiếp này, đến lượt ta trở thành kẻ bày trận trên bàn cờ.

Ly hôn rồi, nhưng anh ấy vẫn luôn dõi theo tôi
Sau 3 năm hôn nhân, Lâm Tư Dao và Hàn Dịch ly hôn trong những hiểu lầm và tổn thương. Nhưng cô không ngờ rằng, chồng cũ của mình vẫn âm thầm bảo vệ, dõi theo và thử thách cô.
Từ những âm mưu công ty, đến tình huống nguy hiểm đe dọa tính mạng, Hàn Dịch xuất hiện đúng lúc để cứu Tư Dao, vừa giữ bí mật thân phận vừa bộc lộ tình cảm thật.
Liệu họ có thể gương vỡ lại lành? Liệu tình yêu đã từng rạn nứt có thể trở lại trọn vẹn?

Hệ thống xuyên không lần 2, tôi chỉ cần tự do
Trong một thế giới nơi quyền lực, mưu mô và số mệnh giao thoa, cô – một kẻ từ thế giới khác xuyên tới – phải đối mặt với những thử thách tàn nhẫn: hệ thống ép buộc, những nhiệm vụ sống còn và con người với trái tim lạnh lùng.
Xuyên không lần đầu, họ gọi cô là thần nữ, gọi cô là yêu nghiệt, cô ra đi trong sự thống khổ tận cùng. Sống lại lần thứ hai ở một thân phận khác, cái cô cần chỉ là cuộc sống yên bình, ngờ đâu vẫn không thể tránh khỏi kẻ đã làm tan nát cuộc đời của cô
Mục Huyền Phi – vị hoàng đế điên rồ, mạnh mẽ nhưng đầy bí ẩn – là người duy nhất kết nối với số phận của cô. Tình yêu, trả thù, và quyền lực đan xen, mỗi quyết định đều có thể đổi thay sinh mệnh của cả muôn dân.
Liệu tình yêu có thể trở thành xiềng xích, hay cô sẽ tìm được tự do cho chính mình và những người cô trân trọng? Một cuộc chiến trí tuệ, cảm xúc và quyền lực đang chờ bạn khám phá.

Trời Sinh Tiểu Phúc Tinh
Hôm trướcTết, cha mẹ dắt tôi lên chuyến xe cuối cùng về quê.
Tôi khóc oa oa, nhất quyết không chịu đi, cha mẹ không còn cách nào đành phải bế tôi xuống xe.
Đêm hôm ấy, chiếc xe đó gặp tai nạn.
Cha mẹ tôi sững sờ kinh hãi.

MẸ CỦA PHẬT TỬ ĐÃ TRÙNG SINH RỒI
Tôi là mẹ của một “Phật tử” trong giới hào môn Kinh thành. Con trai tôi bẩm sinh lãnh đạm vô tình. Cho đến khi thằng bé vì một minh tinh mà phá giới, bước chân trở lại chốn hồng trần.
Thẩm Tự đem toàn bộ gia sản đổi lấy việc cưới được minh tinh kia. Mọi người đều ca tụng: kẻ xưa nay vô tình, một khi động tâm thì sâu nặng, đến cả tài sản bạc tỷ cũng có thể dâng cho người ta.
Còn tôi, bởi hết lần này đến lần khác ngăn cản, nên bị thằng bé oán hận, cả đời không muốn gặp mặt.
Ngay cả khi tôi nằm trên giường bệnh, thằng bé cũng chỉ niệm khẽ một câu Phật hiệu rồi nói: “Nhân quả báo ứng. Mẹ rơi vào kết cục này, cũng là tự chuốc lấy mà thôi.”
Sau đó, tôi trùng sinh. Trở về cái ngày thằng bé nói muốn xuống tóc đi tu.
Lần này, chính tay tôi tiễn thằng bé vào cửa Phật. Rồi quay đầu, lập đứa “sói con” tôi một tay nuôi lớn trở thành người thừa kế.