Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

Mùa Tuyết
Mùa Tuyết
Năm năm trước, tôi mang thai đứa con của Phó Diên Lễ. Dựa vào đứa trẻ ấy, tôi gả vào Phó gia, trở thành vợ hợp pháp của anh ta.
Nhưng suốt năm năm qua, Phó Diên Lễ đối với mẹ con tôi chỉ toàn lạnh nhạt và xa cách.
Ba ngày trước, tôi và đứa con của anh gặp t//ai n.ạ n xe. Con tôi qua đời.
Còn anh thì cùng Bạch Nguyệt Quang là Lương Bình Sương, bay sang Tây Lệ, tay trong tay thực hiện tâm nguyện thời niên thiếu.
Đến ngày thứ 3 sau cái ch .t của Tiểu Trì, Phó Diên Lễ vẫn chưa quay về.

Trêu Đùa Công Tử Thượng Lưu
Trêu Đùa Công Tử Thượng Lưu
Ngay ngày hôm sau khi tôi từ chối cung cấp “dịch vụ quỳ” cho một khách hàng quái gở, Cố Cảnh Hành bắt đầu theo đuổi tôi.
Hắn ra tay hào phóng, lại còn chu đáo với tôi từng chút một.
“Đừng đi làm nữa, để anh nuôi em.”
Tôi gật đầu cái rụp, có bạn trai đẹp trai lại còn nuôi mình, ai mà muốn đi làm trâu ngựa nữa?
Suốt một năm trời, hắn dẫn tôi sống trong cảnh xa hoa trác táng ngày đêm.
Mọi người đều cá rằng khi hắn chán rồi thì cuộc đời tôi cũng tiêu luôn.
Quả nhiên, không lâu sau Cố Cảnh Hành đề nghị chia tay, còn thẳng thắn nói rằng tiếp cận tôi chỉ vì một vụ cá cược.
Nhưng mấy chuyện đó tôi biết từ lâu rồi, tôi lắc lắc quyển sổ tiết kiệm ngân hàng.
“Năm vừa rồi chơi với anh vui lắm, từ giờ tôi bận lo sự nghiệp rồi.”

Trở Về Bảo Vệ Con Gái
Trở Về Bảo Vệ Con Gái
Trời nắng nóng gay gắt, con gái bốn tuổi của tôi bị tôi bỏ quên trong xe, sống sờ sờ mà ch ngạt.
Tất cả mọi người đều phát cuồng lên, bảo mẫu thì hối thúc tôi mau mở cửa xe, mang thi thể con bé ra hỏa táng.
Chồng tôi cũng chỉ trích tôi vô trách nhiệm, nói tôi không xứng làm mẹ.
Còn tôi thì cầm ly nước mát lạnh, đứng giữa đám đông hóng chuyện, cười rạng rỡ như hoa nở đầy mặt.

Cho Anh Đi Nhờ Một Lần
Cho Anh Đi Nhờ Một Lần
Tình cờ đọc được đoạn chat của bạn trai, người ta hỏi anh có bạn gái chưa.
Anh chỉ nhàn nhạt trả lời: “Có, nhưng chia tay cũng được.”
Tôi lặng lẽ rời đi, chặn hết mọi liên lạc.
Một tháng sau Hạ Vọng mới phát hiện.
Vì không sao tìm được tôi, anh phát điên chạy khắp nơi, không biết rằng tôi đã ngồi trên máy bay bay sang châu Âu từ lâu.
Khi tôi trở về nước, anh hoàn toàn sụp đổ.
Trước đêm chung kết, anh bất chấp tất cả đến trường tìm tôi, đứng ngoài phòng luyện đàn dầm mưa.
“Chỉ là nói đùa thôi mà, em cần gì phải nghiêm túc đến vậy?”

Diêu Diêu
Diêu Diêu
Đêm tân hôn, chồng tôi đang tắm thì bất thình lình gọi to:
“Diêu Diêu ơi, lấy giúp anh cái quần lót!”
Tôi vừa định đứng dậy đi lấy, thì sững lại.
“Diêu Diêu” không phải là tôi.
Mà là “cô bạn thân từ nhỏ đến lớn” đang tạm thời ở nhờ nhà chúng tôi.
Tôi còn chưa kịp phản ứng, Diêu Diêu đã uốn éo bước vào phòng ngủ chính.
Ngón tay cô ta còn nghênh ngang móc theo một chiếc quần lót của chồng tôi.
Cô ta chẳng buồn gõ cửa.
Thậm chí còn không liếc nhìn tôi lấy một cái.
Thẳng thừng bước đến cửa nhà tắm, giọng oang oang:
“Nè! Mở cửa ra, ba anh mang trà khổ qua tới này!”
Ồ?
Ba chồng tôi mất từ hơn chục năm trước rồi.
Vậy nếu “ông ấy” về thật, phiền ông tiện thể dẫn theo hai cái củ cải thối này đi luôn cho sạch nhà.

49 Ngày Cuối Cùng
49 Ngày Cuối Cùng
Sau khi chết đi đầu thai, Diêm Vương bảo kiếp sau ta sẽ làm… một cái bệ đá.
Ta trừng to mắt: “Nhưng ta là con gái mà!”
Con gái sao có thể đầu thai thành cái bệ đá chứ!
Diêm Vương bừng tỉnh: “Vậy thì là…bệ đá màu hồng nhé!”
Ta: ?
Đây là vấn đề màu sắc à?!

Cỏ Dại Góc Tường
Cỏ Dại Góc Tường
Tôi phát hiện mẹ chồng… đang mang thai.
Tôi và chồng đều sững người.
Nhưng đến khi tôi thông báo mình cũng đang mang thai, mẹ chồng lập tức biến sắc:
“Cô mà có bầu, ai chăm tôi đây? Ngày mai đi bệnh viện p/h//á đi.”
???
Chồng tôi kéo tôi đứng dậy rời khỏi bàn ăn, hôm sau liền… đổi mẹ chồng mới cho tôi.

Khi Ác Mộng Kết Thúc
Khi Ác Mộng Kết Thúc
Chị dâu tôi đang mang thai, nửa đêm gọi điện kêu tôi về nhà làm cánh gà Coca cho chị ấy ăn cho đỡ thèm.
Tôi vừa làm xong, chị ấy liền x//ả.y thai.
Sau đó, chị vừa khóc vừa kể với anh trai tôi rằng tôi đã đầu đ/ộc chị.
Anh tôi nổi điên, trong lúc giằng co đã đá tôi lăn xuống cầu thang.
Dẫn đến li//ệt nửa người.
Mẹ tôi không những không đưa tôi đến bệnh viện, mà còn nhốt tôi trong nhà, cắt đứt mọi liên lạc với bên ngoài.
Họ tiêu xài hoang phí bằng tiền của tôi, còn tôi thì ch .t đói ngay trong chính căn nhà của mình.
Và khi tôi mở mắt ra lần nữa…
Tôi đã quay về đúng thời điểm chị dâu gọi điện.

Thi Diêu Không Còn Ở Đó Nữa
Thi Diêu Không Còn Ở Đó Nữa
Hôm cuối cùng điền nguyện vọng, cậu bạn thanh mai trúc mã bất ngờ đổi nguyện vọng, chọn cùng trường với hoa khôi lớp.
Bạn bè đùa cợt:
“Thế Tiểu Dao nhà cậu thì sao?
Không phải hai người hẹn nhau từ sáu năm trước là cùng thi vào Đại học Cáp Nhĩ Tân à?”
Cậu ấy như vừa sực nhớ ra điều gì đó, khựng lại một giây rồi thản nhiên nói:
“Thi Diêu à? Không sao, cô ấy có tài khoản của tớ mà.
Thấy tớ đổi rồi thì tự khắc sẽ đổi theo. Dù sao cô ấy cũng đâu nỡ rời xa tớ.”
Tôi im lặng rất lâu.
Lặng lẽ rời đi, vờ như chưa từng nghe thấy điều gì.
Hôm đó, tôi không mở hệ thống tra cứu, cũng không đổi lại nguyện vọng.
Cậu ấy không hề biết rằng —
Cậu có thể vì hoa khôi mà vượt ngàn núi vạn sông,
Thì tôi cũng có bầu trời riêng để cất cánh.
Giấc mơ mà tôi từng cố gắng không biết bao đêm ngày,
Chưa từng… chỉ vì cậu.

Đẹp Như Tranh Vẽ
Đẹp Như Tranh Vẽ
Trong bữa tiệc sinh nhật của bạn, Cố Kinh Thâm đưa cô bồ nhỏ anh ta bao nuôi đến dự cùng.
Cô gái trẻ nhìn tôi, giọng nói ngây thơ, lanh lợi:
“Nghe anh Kinh Thâm nói cà phê chị Cảnh Họa pha ngon cực kỳ, hôm nay em có vinh hạnh được thử không ạ?”
Cố Kinh Thâm nhướng cằm về phía tôi, ra lệnh:
“Còn đứng đó làm gì? Đi pha cà phê đi!”
Tôi đứng dậy, bước ra khỏi phòng tiệc.
Và không bao giờ quay lại nữa.