Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

Đừng Hỏi Vì Sao Em Biến Mất
Đừng Hỏi Vì Sao Em Biến Mất
Vào ngày tôi bước sang tuổi ba mươi, cô bé mười tám tuổi được Phó Trì Yến chu cấp bên ngoài tự tiện xuất hiện.
Khi tôi chắp tay nhắm mắt cầu nguyện, cô ta lại bật cười khúc khích.
Chỉ một giây sau, cô ta lấy tay che miệng, ánh mắt ngây thơ nhìn tôi:
“Chị ơi, em không có ý gì khác đâu, chỉ là cảm thấy chị lớn tuổi thế rồi, sao vẫn còn tin mấy chuyện như vậy?”
Tôi không nói gì, sắc mặt trầm xuống.
Phó Trì Yến ngồi vắt chân, đưa tay ôm hờ cô ta vào lòng:
“Đào Tri, Linh Oản chỉ nói sự thật thôi, em trưng cái mặt đó cho ai xem chứ?”
Khoảnh khắc đó, tôi chợt nhận ra người đàn ông mà tôi yêu mười năm, hóa ra cũng chỉ đến thế.

KHÔNG GẢ
Vị hôn phu của ta ở Giang Nam trót phải lòng một đóa “tiểu bạch hoa”.
Mẫu thân lại khuyên ta: “Con đưa nàng ta về nhà đi. Nam nhân sớm muộn gì cũng sẽ nạp thiếp, con thu phục được người hắn yêu nhất, sau này sẽ tránh được vô số phiền toái.”
Thế là đến ngày tiểu bạch hoa bán thân chôn mẹ, ta liền bước tới trước Triệu Dục Tông một bước, cất lời:
“Cô nương, có muốn theo ta về không?”
...

Sau Khi Hoán Đổi Linh Hồn Với Vợ, Tôi Hối Hận Rồi
Sau Khi Hoán Đổi Linh Hồn Với Vợ, Tôi Hối Hận Rồi
Vợ tôi là một bà vợ lười biếng, hay mè nheo, vô tích sự.
Chẳng làm gì ở nhà, chỉ biết vòi tiền, tính khí thất thường, ăn mặc lôi thôi.
Nếu không vì còn trông cậy cô ta đẻ cho tôi một đứa con trai, tôi đã đá cô ta từ lâu.
May mắn thay, ông trời có mắt—
Để tôi và cô ta hoán đổi linh hồn.
Cười chết mất, làm phụ nữ sướng thế cơ mà!
Tôi quyết định sẽ làm phụ nữ cả đời!
…Nhưng rất nhanh, tôi hối hận rồi.

Trăng Khuất Màn Mây
Trăng Khuất Màn Mây
Tôi là con gái ruột của một gia đình giàu có.
Thế nhưng lại bị ba tôi nuôi lớn trong nghèo khó suốt 18 năm.
Trước khi tôi chào đời, ba mẹ đã cãi nhau triền miên vì bất đồng quan điểm trong việc nuôi dạy con cái.
May mắn là mẹ tôi mang thai đôi.
Cơ hội được chia đều cho cả hai người, ai cũng có thể tự chứng minh mình đúng.
Mẹ chọn em gái tôi để nuôi dưỡng trong nhung lụa.
Ba thì bế tôi lúc ấy còn đỏ hỏn về quê, bắt đầu cuộc sống “nuôi con kiểu khổ luyện”.
Mười tám năm sau, đúng vào hôm nay.
Ba tôi đang hí hửng cầm thư báo trúng tuyển Đại học Hoa Đô ngoài sân.
Còn tôi thì đang kỳ cọ mấy chú heo.
Một chiếc ô tô đỏ bóng dừng lại trước cổng.
Một người phụ nữ ăn mặc sang trọng bước xuống xe.
Nhìn thấy lớp bùn dính trên thân xe, tôi cầm vòi nước bước tới, hỏi:
“Chị ơi, rửa xe không? Mười đồng thôi, em đảm bảo rửa sạch bong sáng bóng.”
Chị ta không nói gì, chỉ nhìn tôi rồi bỗng dưng khóc nấc lên.
Ba tôi từ phía sau hét lên:
“Con gọi gì mà chị? Đó là mẹ con đấy!”

Cái Giá Của Kẻ Bội Bạc
Cái Giá Của Kẻ Bội Bạc
Bạch nguyệt quang của Giang Dự bị phát hiện nhiễm H.I.V tại bệnh viện của tôi. Tôi đã phá vỡ nguyên tắc nghề y để nói cho anh ta biết.
Thế nhưng anh ta lại cho rằng tôi đang bịa chuyện, không chỉ vu khống tôi hại ch bệnh nhân, khiến tôi bị kết án, mà sau đó còn lén bỏ thu//ốc ph//á th//ai vào sữa tôi uống.
Thai đã được tám tuần, tôi xuất huyết nghiêm trọng.
Tôi cầu xin anh ta giúp đỡ, nhưng anh ta chỉ lạnh lùng đá tôi một cái:
“Cuối cùng cũng không còn ai cản tôi và Tiểu Tuyết ở bên nhau nữa.”
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở về đúng ngày mà bạch nguyệt quang của anh ta bị phát hiện nhiễm H.I.V.
Lần này, tôi không những không nói cho anh ta biết, mà còn chủ động chia tay.
Dù sao thì anh ta yêu cô ta đến thế, tôi cũng nên giúp họ thành toàn.

Tôi Đã Xóa Anh Như Xóa Video
Tôi Đã Xóa Anh Như Xóa Video
Khi tôi phát hiện ra chiếc vòng cổ có khóa trong xe chồng mình, tôi ch .t lặng.
Nó to hơn vòng cổ bình thường cho thú cưng, chất liệu thép không gỉ, phần đầu có ổ khóa nhỏ, kéo theo một sợi xích dài bằng sắt, cuối sợi xích cũng là một cái móc khóa.
Nhưng mà… nhà tôi làm gì có nuôi chó?
Hồi nhỏ, Giản Chí Văn từng bị chó c/ắn một lần, đến giờ thấy chó là vẫn rùng mình. Cậu ta tuyệt đối sẽ không cho chó lên xe đâu!
Huống hồ ai mà cho chó đeo loại vòng cổ kỳ dị như thế chứ?
Chiếc vòng này lại còn được giấu rất kỹ, tận sâu trong khe dưới ghế lái. Nếu không phải tôi cúi xuống tìm hoa tai rơi thì chắc cũng chẳng bao giờ phát hiện ra.
Càng nghĩ càng thấy bất thường.
Tôi vội lấy điện thoại chụp hình rồi tra hình ảnh trên mạng.
Khi kết quả hiện ra, suýt nữa tôi ném luôn cái điện thoại đi.
Đây là… vòng cổ cho người dùng?

Một Bước Lùi Là Một Đời Tương Tư
Một Bước Lùi Là Một Đời Tương Tư
Lúc đi đón anh trai say rượu, tôi vô tình nghe thấy anh hỏi người bạn chí cốt Thời Dục Niên:
“Cô bạn gái nhỏ cậu giấu kỹ kia sao đến giờ vẫn chưa dắt ra mắt bọn này?”
Tim tôi khẽ run lên.
Tôi và anh ấy đã yêu nhau trong bí mật suốt hai năm, vẫn chưa dám nói với anh tôi.
Một giây sau, giọng Thời Dục Niên phảng phất men say vang lên:
“Cần thiết sao? Chỉ là chơi chơi thôi, có nghiêm túc gì đâu.”
Cả người tôi như chìm vào giá lạnh. Tôi đưa tay lên, gõ cửa phòng.

Em Là Bạch Nguyệt Quang Của Anh
Em Là Bạch Nguyệt Quang Của Anh
Tôi đến để hủy hôn.
Nhưng lại vô tình nhìn thấy nhật ký tình cảm của anh ấy.
Bên trong còn kẹp ảnh của tôi.
…
Hả?
“Bạch nguyệt quang” của anh ta… lại là tôi?

Thích Đùa, Phải Không?
Thích Đùa, Phải Không?
Chồng tôi và cả nhà anh ấy đều rất thích đùa.
Tôi và chồng kết hôn đã 3 năm, vẫn chưa có con.
Một lần, mẹ chồng đứng giữa đám đông họ hàng, cười nói:
“Gà nhà nuôi nửa năm còn đẻ được mấy ổ trứng, có người cưới về ba năm rồi mà vẫn chẳng có động tĩnh gì, còn không bằng con gà mái của tôi.”
Tôi kể lại với chồng, anh chỉ thản nhiên nói:
“Mẹ anh chỉ đùa thôi mà, em đừng nhỏ mọn thế được không? Bà thích nói gì thì cứ để bà nói, em đừng để bụng.”
Đến khi tôi mang thai, tăng hơn chục cân, mẹ chồng nhìn thấy liền bật cười:
“Cứ béo thế này, con trai tôi chắc phải đi tìm người khác mất thôi!”
Tôi giả vờ không nghe thấy, coi như gió thoảng qua tai.
Khi tôi ở cữ sau sinh, bố chồng bỗng bế con gái tôi lên và tu/ng l/ên cao. Con bé bị dọa khóc ré lên.
Tôi vội hét lên ngăn lại, chạy tới ôm con, dỗ dành mãi mới nín.
Chồng lại bảo:
“Trẻ con thích chơi như vậy mà, em làm gì căng thẳng thế. Ba anh đâu có làm gì nó, chỉ là đùa chút thôi.”
Mẹ chồng còn nhân cơ hội nói chen vào:
“Con gái thì nhát thôi, nếu là con trai thì chẳng bao giờ bị dọa khóc đâu. Mau đẻ đứa nữa đi!”
Tôi nhìn đứa con gái bé nhỏ đang run rẩy trong vòng tay mình…
Thích đùa đúng không? Vậy thì lần này, tôi sẽ để mọi người cười cho đã đời!

YÊU HỔ PHU QUÂN SỦNG TA ĐẾN TẬN TRỜI
“Ta có thể sờ đuôi chàng một chút không?”
Ta nhìn con bạch hổ trước mặt, dõng dạc nói:
“Suy cho cùng thì ta đã mang trong bụng con của chàng rồi”
“Thì sao?”
Bạch Lẫm dùng đôi kim đồng nổi bật nhìn ta, giọng nói trầm thấp đầy cao ngạo.
“Những gì Bổn Hoàng không muốn, không ai ép được.”
“Vậy ta không sinh nữa.”
Ta đưa tay giả vờ đấm vào chiếc bụng hơi nhô lên của mình.
Bạch Lẫm sợ đến mức xù hết cả lông, cả người nhảy dựng lên, lập tức quăng đuôi đến trước mặt ta.
"Bổn hoàng nói đùa! Chỉ là nói đùa thôi!"
Ta nhếch môi cười, thỏa mãn nằm sấp lên chiếc bụng trắng mềm của hắn, nghịch ngợm cái đuôi:
“Hứ, ta đây cứ ép chàng đấy, Yêu Hoàng thì ghê gớm lắm sao.”
"Phải, Yêu Hoàng thì ghê gớm lắm sao..."
Bạch Lẫm sợ ta lăn xuống, bèn dùng móng vuốt to lớn che chở cho ta, bất đắc dĩ nói hùa theo lời ta, giọng đầy cam chịu.