Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

Vở Kịch Của Cô Ấy, Màn Vỗ Mặt Của Chúng Tôi
Vở Kịch Của Cô Ấy, Màn Vỗ Mặt Của Chúng Tôi
Khi ngồi trên một chuyến bay quốc tế, tôi nhờ tiếp viên hàng không lấy cho mình một chiếc chăn, kết quả vì nói tiếng phổ thông mà bị tiếp viên phân biệt đối xử.
Cô ta hỏi tôi: “Can you speak English?”
Tôi nheo mắt, đánh giá cô tiếp viên trước mặt.
Một tiếp viên của hãng hàng không quốc tế Trung Quốc mà lại không biết nói tiếng phổ thông, cô đùa với tôi chắc?
Tôi cười lạnh một tiếng, hỏi lại: “Can you speak Chinese?”
Nghe tôi hỏi vậy, cô tiếp viên kia chẳng biết đang giả bộ cái gì, bày ra vẻ mặt ngạo mạn nhìn tôi, đáp: “No!”
Vừa nghe cô ta bảo không biết nói tiếng phổ thông, tôi thấy buồn cười, quay sang người bên cạnh nói lớn: “Đúng là đồ ngu ngốc, tiếng phổ thông cũng không biết nói, vậy mà cũng làm tiếp viên hàng không quốc tế, không biết bằng cách nào mà vô được đây!”
Cô tiếp viên nghe tôi nói vậy, mặt lập tức xanh lè, tức giận mắng lại: “Sao cô lại chửi tôi?”

Một Triệu Mỗi Tháng, Thêm Cả Tình Yêu
Tôi kết hôn chớp nhoáng với một tổng tài giàu có đã ly hôn.
Mỗi tháng anh ấy chuyển cho tôi một triệu tệ tiền sinh hoạt, điều kiện duy nhất là tôi phải chăm sóc con gái năm tuổi của anh ta.
Tôi: Hả?
Trên đời còn có chuyện tốt thế này à?
Sau đó, bảy bà tám mợ trong nhà thay phiên nhau nói vào tai tôi:
“Cháu đúng là không có tiền đồ gì cả, đi lấy người từng có vợ con rồi!”
“Con gái nhà bác thì khác nhé, lấy được chồng tốt, có hẳn hai căn nhà, còn tốt nghiệp đại học 985 đấy!”
“Thế này đi, Nhược Nhược, bác giới thiệu cho cháu ông chủ tiệm bánh bao dưới khu nhà, người ta vẫn còn độc thân đó.”
Tôi: ???
Tránh ra giùm cái, đừng phá chuyện tốt của tôi.

Cút Khỏi Nhà Tôi!
Bạn trai tôi đưa bố mẹ anh ta đến nhà tôi ở tạm, chê tôi lương tháng có 3 triệu 8, nhưng lại nhắm vào chiếc vòng ngọc hai trăm triệu của tôi.
Khi nhắc đến chuyện kết hôn, mẹ anh ta nói:
“Cái vòng này vừa hay làm truyền gia bảo, đợi con và A Kiện kết hôn rồi, mẹ sẽ đích thân trao cho con trước mặt họ hàng thân thích, đến lúc đó bao nhiêu người nhìn thấy, con được thể diện biết bao nhiêu, đúng không?”
Tôi buồn cười thật sự. Lấy vòng ngọc của tôi làm truyền gia bảo của nhà bà? Quá cao tay rồi đấy!
Ăn chùa miễn phí thì cút đi cho khuất mắt!

Nàng Dâu Bị Coi Thường
Nàng Dâu Bị Coi Thường
Mẹ chồng tôi lấy 500 nghìn tệ (khoảng 1,75 tỷ VNĐ) tiền hồi môn của tôi để mua nhà cho em chồng.
Tôi không la hét, cũng không làm ầm lên. Chỉ lặng lẽ kiểm tra tài khoản ngân hàng của bà ta.
Ba ngày sau, bà ta quỳ xuống trước mặt tôi, khóc lóc cầu xin:
“Tiểu Vũ, xin con cứu chúng ta với!”

Xin Lỗi Tôi 728 Điểm
Xin Lỗi Tôi 728 Điểm
Sau kỳ thi đại học, tôi đi làm shipper. Không ngờ lại giao hàng đến nhà của hoa khôi trường — và còn đúng lúc bắt gặp nam thần đang tỏ tình với cô ấy.
Hoa khôi quay sang an ủi tôi: “Đừng buồn nhé, vào cao đẳng rồi em sẽ gặp được những anh chàng còn xuất sắc hơn.”
Ơ kìa? Tôi được 728 điểm mà, ai nói tôi học cao đẳng chứ?
Sau kỳ thi đại học, tôi đi giao đồ ăn kiếm tiền sinh hoạt. Không ngờ lại giao đến tận biệt thự của hoa khôi lớp tôi.
Trong nhà toàn người quen, gần như cả lớp đều có mặt. Cánh hoa rải khắp sảnh, nến xếp thành hình trái tim, nam thần trong mộng của tôi — Chu Tử Cẩn — quỳ một gối xuống đất, nâng chiếc nhẫn kim cương, ánh mắt dịu dàng nhìn Dư Y.
Dư Y mỉm cười e ấp, hai má ửng hồng.
Chỉ là… tôi xuất hiện, phá hỏng màn tỏ tình lãng mạn ấy.
Cả lớp đồng loạt quay lại nhìn tôi, ngơ ngác.
Tôi cũng ngơ ngác. Đây là lớp tôi mà, Chu Tử Cẩn là người tôi từng thích nữa chứ.
Dư Y chớp mắt, khoé môi cong lên một nụ cười đầy ẩn ý: “Đồ ăn đến rồi à? Nhưng shipper này trông quen ghê…”

TA NUÔI LỚN MỘT VỊ PHU QUÂN
Ngày nhà họ Tiêu gặp nạn, đám hạ nhân liền chen lấn tranh nhau lục tìm những thứ đáng giá.
Ta tranh không lại bọn họ, chỉ có thể mang theo Nhị thiếu gia chín tuổi vẫn chưa biết nói chuyện.
Về sau sóng yên biển lặng, hắn hỏi ta có nguyện ý làm thiếp của hắn không?
...

Trung Thành
Trung Thành
Chiếc vòng cổ đính đá quý tôi bỏ ra cả chục triệu để đấu giá, chồng tôi lại tặng cho thư ký riêng của hắn.
Cô thư ký đăng ảnh khoe trên vòng bạn bè:
【Con mèo hoang đã có dấu ấn của chủ, cả đời này sẽ trung thành với chủ.】
Trợ lý chụp màn hình gửi cho tôi.
Trong ảnh, cô ta mặc đồ hầu gái, tháo chiếc vòng cổ của tôi thành hai sợi.
Một sợi cô ta đeo lên cổ con mèo của mình.
Sợi còn lại thì đeo lên cổ chân.
Tôi nhắn tin chất vấn Cố Đình Huyền, nhưng tin nhắn như rơi vào đáy biển.
Nửa tiếng sau, tôi đăng một status mới kèm dòng chữ:
【Quả nhiên là chuồng gà cải tạo từ đồ cổ, đến con gà mái rẻ tiền cũng như được dát vàng.】
Ảnh đính kèm là toàn bộ đống đồ cổ trong phòng hắn đã bị tôi đập nát, dựng thành chuồng gà.

Cơn Ác Mộng Mang Tên Sinh Sản
Cơn Ác Mộng Mang Tên Sinh Sản
Khi mẹ chồng vì muốn bế cháu mà lén chọc thủng hết đống ba/o ca//o s/u trong nhà tôi.
Tôi… đã đổi hết.
Đầu tiên là đem đổi cho cô con gái lớn của bà, người đang vụng trộm yêu đương với một anh chàng “ngầu lòi”.
Rồi lại đổi luôn cho cô em út, người đang chờ chồng già qua đời để hưởng gia sản.
Ngày bà hân hoan sắp được làm bà ngoại, tôi lại lặng lẽ đổi đống bao cao su trong ngăn kéo đầu giường của bà.
Sau đó không lâu, cô em họ của bà, goá phụ ba mươi tám năm – đột nhiên có bầu.
Khi cả nhà chuẩn bị đại loạn, tôi còn bắt gặp cảnh mẹ chồng, người ngủ riêng giường với ba chồng tôi, đang lén xé vụn một tờ giấy kiểm tra thai.
Tốt quá rồi.
Sinh con tốt đến thế, vậy thì cả nhà cùng đẻ nhé.

Em Không Còn Yêu Anh
Em Không Còn Yêu Anh
Khi tôi mang thai được 6 tháng, Cảnh Ngôn Kỳ đột nhiên nói, anh không còn yêu tôi nhiều như trước nữa.
Tôi cố gắng nở một nụ cười:
“Vậy… anh định nói gì? Muốn ly hôn à?”
Cảnh Ngôn Kỳ sững lại một giây, ánh mắt lướt qua bụng bầu 6 tháng của tôi.
“Anh chỉ đùa thôi, đừng giận. Em đang mang thai mà.”
Nhưng tôi biết rõ, đây không phải là đùa.
Anh đã thích cô thực tập sinh mới, anh đưa cô ấy đi xem phim, đi trượt tuyết.
Khi cô ấy bị bắt nạt, anh đứng ra bênh vực.
Cô ấy tựa vào lòng anh, khóc:
“Nếu em là người gặp anh trước, liệu anh có cưới em không?”
Cảnh Ngôn Kỳ im lặng, chỉ ôm cô ấy chặt hơn.

Nam Thần Đã Mưu Tính Từ Lâu
Nam Thần Đã Mưu Tính Từ Lâu
Sếp đến nhà tôi chúc Tết, lại bị ba mẹ tôi tưởng nhầm là… đối tượng xem mắt.
Anh ấy chặn tôi ngay trước cửa phòng, giọng lạnh đến thấu xương:
“Công ty có quy định cấm yêu đương, cô quên rồi à?”