Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

Thiên Kim Thật Dắt Tôi Đi Thi Đại Học
Thiên Kim Thật Dắt Tôi Đi Thi Đại Học
Ba tháng trước kỳ thi đại học, “thiên kim thật” của nhà họ Giang trở về.
Lúc đó tôi mới biết, hóa ra mình chỉ là “thiên kim giả” kẻ đã sống nhờ danh nghĩa của người khác bao năm trời.
Đã là thiên kim giả thì cũng nên biết thân biết phận.
Vì thế, ngay ngày thiên kim thật trở về, tôi chuẩn bị lặng lẽ rút lui, không làm phiền họ đoàn tụ gia đình.
Không ngờ vừa vào cửa, thiên kim thật Giang Nhuyễn, liền lao thẳng về phía tôi.
Tôi cảnh giác cao độ, nhìn cô ấy lục lục trong cặp sách.
Báo động đỏ bật lên trong đầu:
Khoan đã! Cô ta chẳng lẽ vì tôi cướp mất cha mẹ của cô ta, nên định liều mình với tôi luôn hả?!
Kết quả…
Cô ấy lấy ra vài tờ đề thi.
“Làm đi, thời gian không còn nhiều. Làm bài kiểm tra toán đầu vào trước, dựa vào kết quả sẽ lên kế hoạch học bù phù hợp.”
Hả?
Ủa rồi… cái quái gì đang diễn ra vậy?
Đây là kiểu báo thù mới à?
…

Có Phước Mà Không Biết Hưởng
Có Phước Mà Không Biết Hưởng
Tôi lướt trúng tài khoản phụ của chị dâu mình.
Lúc này tôi mới phát hiện, hóa ra chị dâu mà bề ngoài luôn dịu dàng ấy, sau lưng lại không ngừng m/ắ/n/g chửi mẹ tôi.
“Con m/ẹ chồng đ/ộc ác ăn tôm hùm Úc với cua hoàng đế, lại bắt tôi – đứa đang mang thai – phải ăn sâu!”
Ảnh kèm theo lại là hộp đông trùng hạ thảo tôi mua hết hai trăm triệu.

Mùng Một Tết, Chồng Tôi Giả Chết, Tôi Tiễn Anh Ta Đi Hỏa Táng Thật
Mùng Một Tết, Chồng Tôi Giả Chết, Tôi Tiễn Anh Ta Đi Hỏa Táng Thật
Tôi là vợ hợp pháp của một tên cặn bã.
Mùng Một Tết năm ấy, tôi đột nhiên thèm uống nước dừa tươi.
Chồng tôi không nói không rằng liền chạy ra ngoài mua cho bằng được.
Không ngờ, giữa đường anh ta lên cơn đau tim, ch .t ngay tại chỗ.
Tôi đau đớn tột cùng lao đến bệnh viện, còn chưa kịp khóc thì đã bị mẹ chồng tát cho mười cái như trời giáng, đến mức ngất xỉu.
Khi tỉnh dậy, thứ chờ đón tôi chỉ là một hộp tro cốt và khoản nợ chồng để lại, hơn chục triệu.
Từ đó, tôi bất chấp mạng sống cày cuốc trả nợ.
Mãi đến mười lăm năm sau mới trả xong.
Lúc ấy, người tôi đầy bệnh tật, đang đi nhặt rác trong khu nhà giàu, thì bất ngờ thấy chồng tôi – người đã ch .t mười lăm năm trước – bước xuống từ một chiếc xe sang, tay dắt một phụ nữ và một đứa bé.
Tôi chặn anh ta lại hỏi cho ra lẽ, thì bị anh ta đá văng ra xa.
Anh ta cười nhạo tôi:
“Diệp Vi Vi, cô đúng là một con ngu không thể tả.”
“Tôi chỉ không muốn chia tài sản nên mới giả ch .t để thoát khỏi cô, ai ngờ lại lừa dễ như vậy.”
“Nợ tôi không cần trả, cô lại tự ôm hết vào người, nhờ cô mà giờ ba người nhà tôi mới được sống cuộc sống như giới thượng lưu.”
Tôi tức đến mức ch .t tại chỗ.
Lần nữa mở mắt ra.
Tôi quay về đúng ngày mùng Một Tết năm ấy.

CHỈ RUNG ĐỘNG VÌ EM
“Cô gái mà con trai tôi bao nuôi chính là cô đấy à?”
Là một con chim hoàng yến trong lồng, tôi luôn làm tròn bổn phận của mình.
Trước ánh mắt săm soi của mẹ chồng kim chủ, tôi cắn răng gượng cười.
“Vâng, thưa phu nhân.”
Không ngờ tôi vừa cười xong, bà ấy lập tức tỏ vẻ hài lòng.
“Tốt lắm! Có má lúm đồng tiền, mặt mũi lại sáng sủa, sau này sinh con chắc chắn sẽ giống cô!”
Tôi: “???”
...

Không Ngoan
Không Ngoan
Chồng tôi lại đang yêu đương rồi, nuôi một cô gái nhỏ.
Bây giờ tôi đã hiểu chuyện, không khóc không làm loạn, còn ân cần giục anh ta đi hẹn hò.
Anh ta khá hài lòng, khoe khoang với đám bạn thân: “Thấy chưa, lấy vợ là phải lấy kiểu ngoan như thế này.”
Nhưng những người anh em của anh ta lại nhìn nhau với vẻ mặt khác thường.
Vì, tôi với bọn họ… đều từng “không ngoan” cả.
Đặc biệt là người ngồi trong góc kia – đoá cao lãnh chi hoa đó.
Tối qua tôi mệt đến mức một ngón tay cũng không nhấc nổi.
Vậy mà anh ta vẫn còn ép hỏi: “Bao giờ mới cho tôi danh phận, hửm, nói đi.”

Chiêu Kết Liễu
Chiêu Kết Liễu
Chồng tôi thích nắm tay nhân tình cùng nhau chạy marathon.
Khi chỉ còn cách vạch đích một bước chân, anh ta đột ngột lên cơn nhồi máu cơ tim.
Tôi với tư cách là bác sĩ theo đoàn, đã lập tức có mặt tại hiện trường, nhưng vẫn không thể cứu được anh ta.
Mọi người đều an ủi tôi, nói rằng đó là quả báo, tôi đã cố hết sức rồi.
Chỉ có tiểu tam của anh ta giống như phát điên, lao đến trước mặt tôi, chỉ thẳng vào mũi tôi, từng chữ từng câu:
“Tôi biết rõ, chính cô đã gi .t anh ấy!”

Chị Dâu Và Gia Đình Tôi
Chị Dâu Và Gia Đình Tôi
Trong tang lễ của anh, chị dâu phát hiện mình đã mang thai hơn hai tháng.
Ba mẹ ra sức khuyên chị giữ lại đứa bé, hứa hẹn đủ điều.
Riêng tiền sinh hoạt hàng tháng đã hứa cho chị là hai chục triệu, khiến chị lung lay.
Nhưng chị không biết, ba mẹ tôi mỗi tháng cộng lại tiền hưu cũng chỉ có hai triệu, hoàn toàn không thể thực hiện nổi những lời hứa đó.
Tôi không nỡ nhìn chị bị lừa nên nói thật tình hình trong nhà, mong chị suy nghĩ kỹ rồi hãy quyết định.
Hôm sau, chị đến bệnh viện bỏ thai.
Về sau mẹ tôi bị ngã phải nhập viện, chúng tôi tình cờ gặp lại chị ở đó, mới biết chồng mới của chị có máu bạo lực, chị sống cực khổ trăm bề.
Chị nhìn tôi mặc toàn đồ hiệu thì nổi lòng ganh tị, lén nói với ba mẹ tôi rằng năm đó chính tôi ép chị bỏ thai, còn bảo đó là con trai.
Ba mẹ tôi tin là thật, từ đó oán hận tôi, cho rằng chính tôi khiến nhà họ tuyệt tự tuyệt tôn.
Khi tôi phát bệnh hen suyễn, ba mẹ lấy điện thoại và thuốc của tôi đi, khiến tôi ch.t ngay trong phòng.
Họ nói tôi phải đền mạng cho đứa cháu trai của họ.
Khi mở mắt ra, tôi đã quay về ngày anh tôi được đưa đi chôn.

AI LÀ KẺ HÃM HẠI CHỒNG TÔI?
Lúc 11 giờ sáng, khi chồng tôi đang dần ngạt thở trong bồn tắm, tôi lại đang tụ tập dưới khu cầu trượt cùng mấy bà mẹ khác trong khu chung cư.
Khu cầu trượt đó nằm ngay dưới cửa sổ nhà tắm nhà tôi, khoảng cách chỉ chừng năm sáu mét.
Theo thói quen, đúng 11 giờ tôi sẽ quay về nhà, hoàn toàn kịp để cứu anh ấy.
Nhưng đúng hôm đó, mẹ bé Huyên Huyên mới mua một chiếc váy, nhiệt tình rủ chúng tôi về nhà chị ấy ngắm thử.
Đến 11 giờ 10 phút, tôi mới cùng con gái về đến nhà thì chồng tôi đã tắt thở từ lúc nào.
Tại đám tang, tôi đau đớn tột cùng, mấy lần ngất lịm.
Ai nấy đều thương xót, thở dài.
Mẹ chồng tôi, bà Lý Ngọc Anh – hiệu trưởng trường tiểu học, lặn lội từ vùng Tây Bắc xa xôi về. Trước bao ánh mắt, bà bước đến chỗ tôi, nét mặt cứng rắn, từng chữ như dao cắt:
“Chính cô là kẻ đã giết con trai tôi!”
...

Sau Khi Bị Bạo Hành Tôi Sống Lại
Sau Khi Bị Bạo Hành Tôi Sống Lại
Tôi ch.t rồi, bị chồng tôi đ/á/n/h ch.t ngay tại chỗ.
Sống lại một kiếp, tôi đến căn biệt thự sang trọng mà kiếp trước hắn và con giáp thứ mười ba mua chung.
Ngồi trên ghế sofa da thật, tôi nhìn xuống hắn đang quỳ rạp dưới chân mình.
“Lại đây, liếm sạch giày cho tôi.”

Tất Cả Các Người, Cút Hết Đi!
Tất Cả Các Người, Cút Hết Đi!
Con gái của người giúp việc trông rất đáng yêu.
Bạn trai tôi muốn chia tay vì cô ta.
Anh trai tôi chửi ầm lên vì cô ta.
Ngay cả bố tôi, cũng thất vọng nói với tôi: “Con ngoại trừ giàu có hơn con bé thì mọi thứ đều không bằng con bé, tại sao con gái ta lại là con chứ không phải con bé chứ?”
Tôi cười lạnh một tiếng.
Đuổi họ ra khỏi nhà và cắt giảm chi phí sinh hoạt.
Các người thanh cao như vậy, hẳn là rất thích sống cuộc sống nghèo khó nhỉ?