Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

Trọng Sinh: Xé Toang Bình Luận Giả Về “Nữ Sinh Nghèo”
Trong lớp chuyển đến một nữ sinh mới tên Tô Hân, trầm lặng, ít nói, luôn bị tên đầu gấu học đường Hạ Dã bắt nạt.
Một lần, khi cô lại bị hắn chặn trong lớp, trước mắt tôi bỗng xuất hiện một dòng chữ chạy:
【Bé Tô thật đáng thương, mẹ thì bệnh nặng nằm viện, ba nghiện rượu lại hay đánh đập, mỗi ngày phải làm ba công việc mới đủ đóng học phí, vậy mà còn bị đầu gấu uy hiếp!】
Tôi, với tư cách là lớp trưởng, sao có thể ngồi yên nhìn chuyện này được.
Thế là tôi xông lên, ngăn cản hắn, còn thu thập chứng cứ bắt nạt để giao cho thầy cô.
Không ngờ ngày hôm sau, dòng chữ chạy lại hiện ra:
【Bé Tô lại bị bắt nạt rồi, phải làm sao đây? Giá mà lớp trưởng thấy được, chạy tới cứu thì tốt biết mấy!】
Được những dòng chữ ấy cổ vũ, tôi như được bơm máu.
Không chỉ lao tới cứu Tô Hân, tôi còn khẳng định chắc nịch rằng Hạ Dã có ý đồ xấu.
Kết quả, Hạ Dã bị đuổi học, còn phải ngồi tù.
Trong khi Tô Hân thì sau khi tốt nghiệp lại thành công rực rỡ.
Trong một lần họp lớp, khi ngà say, cô ta vô tình buột miệng:
“Thật ra, mỗi lần Hạ Dã chặn tôi… là để nhét tiền tiêu vặt bà nội cho cậu ấy vào tay tôi. Chỉ sợ tôi không nhận nên mới giả vờ hung dữ như thế…”
Tôi như bị sét đánh ngang tai, còn chưa kịp tiêu hóa sự thật thì ngay đêm đó, Hạ Dã – sau khi mãn hạn tù – đã chặn tôi trong con ngõ tối.
“Sau khi tôi vào tù không lâu, bà nội vì bệnh tim mà mất trong nhà. Tất cả đều là tại cậu! Đồ đáng chết!”
Hắn cầm dao, đâm thẳng vào ngực tôi!
Khi mở mắt lần nữa, tôi đã quay về đúng ngày Tô Hân vừa mới chuyển đến lớp…

Tú Nương Ngàn Năm
Ta là một tú nương đã sống ngàn năm, bởi vì, ta không chỉ may y phục, mà còn khâu vá cả hồn phách cho tử thi.

BÀ LỚN HÀO MÔN THÍCH ĐỎNG ĐẢNH NGHỊCH TẬP RỒI
Sau vụ tai nạn, tâm trí tôi quay trở lại tuổi đôi mươi.
Trong chương trình thực tế về mẹ chồng – nàng dâu, trong khi các bà mẹ chồng khác thúc giục con dâu sinh nở, tôi lại đưa con dâu đi nghỉ dưỡng, SPA, và truyền thụ bí quyết trường xuân bất lão: “Không cưới không sinh, tuổi xuân vĩnh viễn; không đẻ không nuôi, tuổi thọ vô biên.”
Trong khi những cặp mẹ chồng – nàng dâu khác mâu thuẫn liên miên, tôi lại giúp con dâu đánh bại trà xanh, xé tan Bạch liên bông. Tôi còn mua tặng con dâu những món trang sức trị giá hàng trăm triệu để an ủi: “Có tiền, có nhan sắc, có sự nghiệp, lại còn có mẹ chồng thương yêu, mà thằng chồng xấu xa lại không về nhà, có gì mà không tốt?”
Chỉ trong nháy mắt, tôi đã ngược dòng từ một phu nhân hào môn đỏng đảnh, thích làm màu trở thành mẹ chồng quốc dân có siêu năng lực tiền bạc.

VỢ ƠI, SAU NÀY ĐỀU NHỜ EM NHÉ
Tôi là học sinh nghèo trong một ngôi trường quý tộc, hôm nay, tôi đột nhiên nhìn thấy những dòng bình luận bay ngang:
[Nam chính trốn học, trèo tường từ vườn hoa sau trường, kết quả rơi xuống nước rồi! Làm sao đây, nam chính không biết bơi!]
[Nữ chính đâu, mau tới cứu đi!]
[Nữ chính hôm nay bị ốm, không đến trường. Haizz, tiếc thật đấy, ai mà đi cứu nam chính thì hảo cảm của nam chính sẽ tăng cao lắm.]
Tôi không phải nữ chính trong truyện, chỉ là một nhân vật pháo hôi thôi.
Lúc này, tôi uể oải chống cằm, tiếp tục nghe tiết Toán.
Buồn cười chết mất, hảo cảm của nam chính thì có ích gì chứ, tôi mới không thèm đi cứu.
Dù sao thì cũng là nam chính, chắc cũng không chết đuối được đâu.
Tôi không phải đóa hoa trắng thuần lương thiện gì cả, tôi chỉ quan tâm hai chuyện: Một là tiền đến, hai là thành công.
Bình luận tiếp tục chạy:
[Ai mà cứu được nam chính chắc sẽ được nhà nam chính tạ ơn nhiều tiền lắm. Không biết ai may mắn vậy. Với độ giàu có của nhà nam chính, cho đại ít tiền thôi cũng đủ tiêu cả đời rồi.]
Có tiền à!?
Tôi bật dậy như bị điện giật, chiếc ghế phía sau bị hất ngã, “rầm” một tiếng thật to.

TÁI SINH, CÙNG TÁM MÈO CON KHUẤY ĐẢO TẬN THẾ
Kiều Hòa đã vật lộn sinh tồn suốt ba năm trong tận thế, trước khi chết mới biết được rằng cô em gái mà cô hết lòng yêu thương là một kẻ xuyên sách.
Không chỉ chiếm được tình yêu thương của cha mẹ và ba người anh trai, mà còn lợi dụng thân phận xuyên sách để hãm hại tám con mèo mà Kiều Hòa nuôi dưỡng đến chết!
Kiều Hòa biết rất rõ, nếu không giết chết tám con mèo mà cô nuôi, thì trong tận thế, khi động vật bắt đầu biến dị, những con mèo ấy sẽ bảo vệ chủ nhân đến cùng, và chắc chắn sẽ giẫm chết cô em gái kia dưới chân!
Sống lại một lần nữa, Kiều Hòa ngay từ đầu đã mang theo mèo và kho hàng cao cấp cắt đứt quan hệ, thề không qua lại nữa!
Không ngờ lại bị ràng buộc với【hệ thống Bỏ mặc】, chỉ cần Kiều Hòa bỏ mặc sẽ không chỉ được thưởng vật phẩm mà còn được nâng cấp dị năng liên tục.
Từ đó, Kiều Hòa bắt đầu một cuộc sống "bỏ mặc" được tám con mèo tranh giành cưng chiều ~
Còn đám người nhà cực phẩm kia thì cầu sống không được, khóc trời than đất!
Kiều Hòa tay trái cầm đồ ăn, tay phải ôm mèo, còn có dị năng khổng lồ bảo vệ, ngày tháng trôi qua gió xuôi nước thuận!
—Lưu ý trước khi đọc—
Nữ chính là người mạnh mẽ, không thánh mẫu, cũng không giết người vô tội.
Có nam chính.
Không ngược, có tình tiết vả mặt trả thù, cũng có ngọt ngào sảng khoái, lấy sinh tồn tận thế làm chính, có mô tả một chút về ẩm thực.

Người Đang Chạy Trốn, Nhưng Lại Là BOSS [Vô Hạn]
Người Đang Chạy Trốn, Nhưng Lại Là BOSS [Vô Hạn]
Tác giả: Khốn Phát Tài (Hoàn thành + Phiên ngoại)
Văn án:
Khương Vị bất ngờ bị cuốn vào một trò chơi sinh tồn kinh dị vô hạn.
Hoặc là vượt qua để nhận thưởng, hoặc là chết!
Để sống sót rời đi, cô chăm chỉ đi theo những người chơi cũ để chạy trốn.
Nhưng rất nhanh, cô nhận ra có điều gì đó không đúng. Trò chơi sinh tồn này dường như chính là cuốn truyện mà cô đã viết. Để che giấu thân phận, cô giả vờ là một tân thủ yếu đuối, không hiểu biết gì. Tuy nhiên, cô lại quá hiểu rõ những điểm mấu chốt để vượt qua các phó bản…
Thế là:
[Kinh hoàng bệnh viện]: Cầm cưa máy gia nhập hàng ngũ NPC
[Đường sắt vực sâu]: Nằm bất động trên đường ray
[Căn hộ la hét]: Bắt con ma nữ la hét lại và bịt miệng nó
[Ngôi trường Âm Sơn]: Treo hiệu trưởng lên cây
[Hộp nhạc đêm vang]: Tự tay tháo rời con búp bê xoay tròn…
Sau vài nhiệm vụ phó bản, những người chơi khác đột nhiên phát hiện ra một cái tên luôn đứng đầu bảng xếp hạng, gần như là càn quét cả bảng.
“Chết tiệt, đây là bug phiên bản người à?”
Khi cô sắp sửa giữ vững vị trí quán quân, một vị khách không mời mà đến đã nhanh chân giành lấy và khiêu khích viết lại: “Chẳng phải chỉ là tháo bom bằng tay không thôi sao? Tôi còn có thể ôm NPC lộn ngược ra sau nữa cơ.”
Khương Vị: Đồ ngu.
Cô còn chưa kịp đến đánh cho đối phương một trận, thì trong lúc mai phục ở Hộp nhạc đêm vang, cô đã bị một người ôm ngang eo và lộn ngược ra sau.
Khương Vị, người bị NPC trói vì mai phục thất bại, gào lên: “Này? Có bị điên không hả?”
Gã đàn ông lộn ngược ra sau kia: “Tôi đã bảo tôi làm được mà.”
Thể loại: Kinh dị, Nữ cường, Vô hạn lưu, Yêu nhau lắm cắn nhau đau, Hiện đại hư cấu, Hài hước.
Nhân vật chính: Khương Vị, Hệ thống.
Một câu tóm tắt: Game muốn thủ tiêu tôi để tranh giành quyền lực.
Thông điệp: Thế giới hòa bình.

Đừng Làm Ồn, Ta Muốn Yên Tĩnh Một Chút
Đừng Làm Ồn, Ta Muốn Yên Tĩnh Một Chút
Cô mẫu vì cứu nương ta mà ch .t đuối.
Nương ta để báo ân, liền đem biểu muội đưa về phủ nuôi dạy.
Từ đó, biểu muội liền cùng ta tranh đoạt mọi thứ.
Từ viện tử, trang sức, y sam, cho đến đồ ăn, điểm tâm, đồ chơi nho nhỏ.
Phàm là ta có, nàng đều muốn cướp đi.
Nương ta luôn dặn ta nhường nàng.
Ta không chịu.
Nàng chọc ta một lần, ta đá/nh nàng một lần.
Đến khi ta nghị thân, nàng lại câu dẫn Lục Miễu.
Nương ta lại muốn ta nhường nàng.
Lần này ta cười híp mắt, đáp: “Được thôi.”

BẠN GÁI MA CỦA CHÀNG TRAI TRUNG KHUYỂN
Tôi mở một tiệm tạp hóa ở Địa phủ.
Địa phủ không có nguồn hàng, tôi chỉ có thể nhờ bạn trai dương gian của mình, xin anh ấy đốt một ít xuống cho tôi.
Một tháng sau, bạn trai tôi tức điên lên: “Chết rồi ở dưới đó chơi vui lắm hả, mấy cái thứ này, sao lúc còn sống em không nghĩ đến chuyện thử với anh?”

HỆ LIỆT KẺ TRỘM MỆNH
Tôi mở kênh livestream để xem bói miễn phí cho mọi người. Ấy thế mà liên tiếp gặp phải những người có số mệnh đứt đoạn.
Có người mù lòa, người thì câm nín, thậm chí có người còn liệt cả người. Điểm chung của họ là đều đã sử dụng phép “kéo dài sinh mệnh”. Những người này trong giới chúng tôi gọi chung là 'Kẻ trộm mệnh'.

KIỀU NGUYỆT
Cô bạn cùng phòng phú nhị đại chê ký túc xá quá tồi tàn liền cho tất cả sinh viên trong khoa ở miễn phí tại khách sạn năm sao của nhà mình.
Việc này đã khiến tôi bị bọn bắt cóc nhầm thành cô ta và bắt đi.
Mẹ tôi nhận được tin, trên đường đi giao tiền chuộc đã không may qua đời.
Nhà của cô bạn giàu có cũng tuyên bố không quen biết tôi, bọn bắt cóc tức giận đã giết tôi.
Trước khi chết tôi mới biết, tôi và cô bạn cùng phòng lại là chị em ruột.
Khi tỉnh lại lần nữa, Tần Mạn Mạn đang chỉ huy vệ sĩ giúp mọi người chuyển hành lý.
Và trước mắt tôi hiện lên những dòng bình luận bay lượn:
[Mau chuyển đi, mau chuyển đi, ra khỏi trường rồi thì bắt cóc đứa con của tiểu tam sẽ tiện hơn nhiều!
[Ước gì tua nhanh đến đoạn bắt cóc, nhìn thấy con nhỏ Kiều Nguyệt đó là tôi đã muốn nôn rồi!]
[Chỉ là một đứa con hoang mà cũng đòi tranh giành gia sản, đúng là đáng chết!]
Tôi suy nghĩ một lúc, rồi gọi một số điện thoại: "Alo, tôi muốn tố cáo hiệu trưởng nhận hối lộ."