Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

Trọng Sinh: Ta Không Làm Kẻ Khờ Nữa
Sau khi ch.ết, y mới biết nữ nhân mình yêu suốt mười năm, Thẩm Yên Nhiên, thực ra là nữ chính trong một câu chuyện ngược tâm.
Còn y chỉ là nam phụ si tình, hết lòng bảo vệ nàng ta nhưng chẳng bao giờ nhận lại được tình cảm.
Nàng ta bị nam chính dày vò cả thể xác lẫn tinh thần, y là người an ủi.
Nàng ta khóc vì nam chính, y đưa đi giải khuây.
Nàng ta phạm lỗi bị truy nã, y bất chấp nguy hiểm cho gia tộc để đưa nàng ta bỏ trốn.
Nhưng khi nàng ta và nam chính “yêu lại từ đầu”, y vì từng nhiều lần giúp đỡ nàng ta mà bị nam chính dùng quyền thế chèn ép đến mức mất mạng.
Lúc đó, nàng ta chỉ đứng nhìn y, lạnh lùng nói:
“Lục Vân Chu, vốn dĩ ta và huynh không nên qua lại, là tại huynh cứ bám riết lấy ta.”

Cuộc Chạy Trốn Của Thế Thân
Năm thứ hai ở bên Lục Nghiễn Hằng, tôi phát hiện mình mang thai.
Trước mắt bỗng nhiên xuất hiện dòng bình luận.
“Đứa con của nữ phụ đến không đúng lúc, bạch nguyệt quang của nam chính sắp về nước rồi.”
“Nam chính bây giờ đang ở sân bay đón bạch nguyệt quang, tối nay hai người 7 chiếc ô nhỏ cảnh báo, tuyệt quá! Chúng ta có thịt ăn rồi.”
“Thế thân cuối cùng cũng chỉ là thế thân, nam chính sẽ không để cô ta sinh đứa bé này đâu.”
Vì để giữ lấy đứa con trong bụng, tối đó tôi dứt khoát từ chức bỏ đi.
“Lục tổng, bạch nguyệt quang của anh sắp về nước đính hôn với anh, cảm ơn anh đã chăm sóc bao năm qua.”
Một tháng sau, tôi đi xem phim cùng em trai.
Đi ngang hàng ghế sau, bỗng bị một bàn tay lớn kéo mạnh vào lòng.
Bên tai vang lên tiếng cười lạnh: “Ngoan nào, hắn chính là bạch nguyệt quang em nói sao?”
“Em đoán xem lát nữa khi hắn quay đầu tìm em, anh có dừng lại không?”

ĐÊM TRƯỚC NGÀY CƯỚI, HÔN PHU CÙNG MỐI TÌNH ĐẦU TẠM BIỆT TRÊN GIƯỜNG
Trước đêm cưới, Hà Dật lái xe mấy trăm cây số trong đêm để đi gặp mối tình đầu.
Hai người vì muốn “tạm biệt tiếc nuối”, đã ở riêng với nhau suốt cả đêm.
Hôm sau, ngay tại hôn lễ, anh ta nhìn tôi đầy thâm tình:
“Từ nay trái tim và cơ thể anh đều thuộc về em.”
Tôi:
“Ờ, anh coi tôi là thùng rác tái chế chắc? Thứ gì bẩn thỉu cũng mang đến.”

NPC trong game kinh dị đều là người quen
Xuyên vào trò chơi kinh dị, NPC toàn là người quen của tôi.
Con nữ quỷ tóc dài đầy máu là bạn thân của tôi.
Gã đầu trọc co giật, nghiêng đầu, lại là giáo viên chủ nhiệm từng rất kỳ vọng vào tôi.
Còn nữa…
Tôi giả vờ không quen ai, quay người bỏ chạy, lại bị người ta đè lên cửa sau lớp học.
Bạn trai cũ nhả vòng khói vào mặt tôi: “Sao em lại vào đây?”

Bạn Cùng Phòng Của Tôi Là Ma
Tôi lướt thấy một bài đăng.
Ma quỷ vào ban đêm chỉ có thể dựa vào mũi hai chiếc giày để xác định phương hướng.
Nếu mũi giày một thẳng một ngược, ma quỷ sẽ không tìm được phương hướng.
Tôi cười bài đăng này mê tín, cố tình mở livestream để vạch trần.
Nhân lúc bạn cùng phòng không có ở đây, tôi liền xoay hướng giày dép của họ.
Kết quả tối hôm đó, tôi thấy ba bạn cùng phòng quay vòng vòng trên mặt đất.

SÁU MƯƠI TUỔI, TÔI MUỐN ĐỔI TÊN, SỐNG CHO CHÍNH MÌNH
Hôm tròn sáu mươi tuổi, chồng tôi hỏi:
“Bà có nguyện vọng gì không?”
Tôi im lặng một lúc, rồi dè dặt mở miệng:
“Tôi muốn đổi tên.”
Cả nhà lập tức sầm mặt lại.
Ông ta nốc cạn một ngụm rượu, rồi đập mạnh chai xuống bàn:
“Lưu Tiện Đệ, bà lại bày trò à?”
“Bao nhiêu tuổi rồi mà còn đòi đổi tên, không thấy mất mặt sao?!”
Con trai cũng phụ họa, vẻ mặt chán chường:
“Đúng đấy mẹ, giờ ai còn gọi cái tên ấy đâu?”
“Chẳng phải ai cũng gọi mẹ là ‘bà nội Phú Quý’ sao?”
Con dâu vội vàng nhét cháu trai vào lòng tôi, giọng sốt sắng:
“Mẹ ơi, thủ tục đổi tên phiền phức lắm. Nếu mẹ đi rồi, ai lo cho thằng Phú Quý đây?”
Nhìn từng gương mặt lạnh lùng trước mắt, tôi bỗng thấy mệt mỏi.
Sáu mươi năm sống dưới cái tên Lưu Tiện Đệ, tôi chỉ sống cho người khác.
Nhưng từ hôm nay, tôi muốn sống cho chính mình.

Giao Thừa Không Tiếng Pháo
Giao Thừa Không Tiếng Pháo
Đêm giao thừa, con gái tôi – mới ba tuổi – bị cay đến mức ho không ngừng, nước mắt ràn rụa khắp khuôn mặt nhỏ.
Bố chồng đập mạnh đôi đũa xuống bàn, chỉ thẳng vào con bé quát lớn:
“Ăn không nổi thì cút ra ngoài!”
Chồng tôi ngồi ngay cạnh, chẳng thèm nhúc nhích, cũng chẳng mở miệng lấy nửa câu – cứ như không nghe, không thấy.
Tôi không khóc, không gào lên, chỉ lặng lẽ ôm con vào lòng, siết chặt.
Trong lòng tôi, mọi thứ đã lạnh ngắt như đêm cuối năm ấy.

Ngón Tay Trong Chậu Hoa
Chơi trốn tìm với con trai, bỗng vang lên giọng con gái: “Mẹ ơi, con ở trong chậu hoa.”
Nhưng con gái tôi rõ ràng đã mất được 5 năm rồi.
Hôm đó, tôi tìm thấy một đoạn ngón tay còn tươi trong chậu hoa.
Xét nghiệm DNA cho thấy đúng là của con gái tôi.

TÔI THEO HỌC CƯ DÂN MẠNG CÁCH DẠY CON
Lên mạng, tôi mới biết.
Cách mẹ nuôi tôi là sai.
Cách tôi nuôi con gái mình, cũng là sai.
Lần này, tôi quyết định nghe theo lời khuyên của cư dân mạng, nuôi dạy con gái cho đúng.
Đồng thời, cũng coi như nuôi dạy lại chính bản thân mình một lần nữa.

Bạn Học Cùng Bàn Của Tôi Muốn Làm Bạn Trai
Bạn Học Cùng Bàn Của Tôi Muốn Làm Bạn Trai
Thanh mai trúc mã và hoa khôi lén lút nếm thử trái c/ấm bị nhà trường phát hiện.
Để bảo vệ hoa khôi, anh ta cắn răng nhận rằng tôi mới là bạn gái của mình.
Vì thế, tôi bị đìn/h chỉ học.
Hoa khôi đỏ hoe mắt, nhìn tôi chua chát:
“Giờ thì cậu hài lòng rồi chứ?”
“Chỉ là mấy ngày bị đình chỉ thôi, nhưng cả trường đều nghĩ hai người là thật, vậy tớ còn là gì nữa?”
Để dỗ dành cô ấy, anh ta không cho tôi quay lại trường.
“Ngoan, đang giai đoạn ôn tập quan trọng, cô ấy mà thấy cậu sẽ không vui. Dù sao cậu học giỏi, ở nhà cũng tự học được mà.”
Tôi không nghe lời, vẫn đến trường.
Anh ta chế giễu: “Nhớ tôi đến thế sao?”
Anh ta đâu biết, tôi tới để làm thủ tục chuyển trường.
Một tháng sau, anh ta gọi điện tra hỏi vì sao tôi chuyển trường.
Nhưng bên kia, giọng một thiếu niên lười biếng, dính đầy mật ngọt, đuôi âm còn khơi gợi chút ngứa ngáy:
“Làm chuyện này sao có thể không tập trung, còn nghe điện thoại người khác.”
“Có một mình tôi vẫn chưa đủ à? Ngoan, cúp máy đi.”