Hào Môn Thế Gia
Hào môn thế gia là các gia tộc lớn, nhiều mưu mô và quyền lực.
Truyện mới cập nhật
HỆ LIỆT KẺ TRỘM MỆNH
Tôi mở kênh livestream để xem bói miễn phí cho mọi người. Ấy thế mà liên tiếp gặp phải những người có số mệnh đứt đoạn.
Có người mù lòa, người thì câm nín, thậm chí có người còn liệt cả người. Điểm chung của họ là đều đã sử dụng phép “kéo dài sinh mệnh”. Những người này trong giới chúng tôi gọi chung là 'Kẻ trộm mệnh'.
SINH VIÊN ĐƯỢC TÀI TRỢ DẠY TÔI CÁCH LÀM NGƯỜI
Văn án:
Trong đợt huấn luyện quân sự nóng bức, tôi bỏ tiền túi ra mời cả lớp uống trà sữa.
Không ngờ cô bạn được trợ cấp lại bật khóc nức nở.
“Biết là nhà cậu có tiền, nhưng đó là do anh cậu kiếm được. Cậu dựa vào cái gì mà tiêu xài bừa bãi hả?”
Nói xong, cô ta tát một cái làm cốc trà sữa rơi xuống đất.
“Lần này coi như tôi không thấy, nhưng nếu còn tái phạm, tôi sẽ thay anh cậu dạy cậu cách tiết kiệm!”
Tôi nhìn cốc trà sữa bị hất đổ, lập tức vung tay tát ngược lại cô ta.
“Từ hôm nay trở đi, nhà tôi sẽ cắt viện trợ cho cô!”
“Thích tiết kiệm lắm đúng không? Vậy thì sau này cứ từ từ mà tiết kiệm đi!”
…
Ván Cờ Định Mệnh
Triệu Hoa Hoa – một cô gái mồ côi, xuất thân nghèo khó, tưởng chừng sẽ mãi sống cuộc đời tầm thường. Thế nhưng, số phận lại xô đẩy cô bước vào thương trường khốc liệt, nơi quyền lực, tiền bạc và âm mưu đan xen.
Cô từng yêu Trần Thừa Hạo – người đàn ông tài phiệt lạnh lùng nhưng mang trái tim ấm áp. Thế nhưng, tình yêu ấy lại bị chia cắt bởi sự xuất hiện của Từ Lạc Tâm – người phụ nữ cao ngạo, đầy mưu mô, kẻ không ngại dùng thủ đoạn để cướp đi tất cả. Phó Uyển Dao, Lục Hoài An, cùng những con người khác trong vòng xoáy quyền lực, mỗi người một bí mật, một toan tính, đưa Hoa Hoa vào vô số bi kịch.
Từ một cô gái yếu đuối, Hoa Hoa dần đứng dậy, từng bước trở thành chủ tịch Thiên Kỳ, một nữ tài phiệt khiến thương trường khiếp sợ. Nhưng khi sự thật về thân thế hé mở, cô mới biết mình là đứa con thất lạc của Triệu gia quyền thế. Trở về gia tộc, cô ngỡ rằng sẽ được yêu thương, nào ngờ chỉ là một quân cờ để che giấu sĩ diện dòng họ.
Trong bóng tối, âm mưu, phản bội và tình yêu đan xen, Hoa Hoa chỉ có một người tri kỷ duy nhất – Liễu Thanh Trúc, cô gái nhỏ bé của Liễu gia hùng mạnh. Nhưng ngay cả tình tri kỷ ấy, cuối cùng cũng tan biến trong máu và nước mắt…
Trên đỉnh cao, Hoa Hoa có tất cả: quyền lực, tài sản, danh vọng, sự công nhận. Nhưng đổi lại, cô mất đi tình yêu, mất đi tri kỷ, mất đi hơi ấm của một trái tim từng khao khát yêu thương.
💔 Đây là câu chuyện của tình yêu không trọn vẹn, của những âm mưu hiểm độc, của sự kiêu hãnh và bi thương:
Một tình yêu sâu đậm nhưng không duyên phận.
Một tình bạn tri kỷ khắc cốt ghi tâm, đổi bằng sinh mệnh.
Một hành trình vươn lên giữa hãm hại, phản bội và máu nước mắt.
🌙 Và cuối cùng, trong tiếng tung hô của thiên hạ, Triệu Hoa Hoa chỉ còn lại một câu hỏi đau đớn:
“Đỉnh cao này… rốt cuộc là vinh quang hay địa ngục?”
Hyn Nhi (Giang Vân Tinh)
HỢP ĐỒNG GIA SƯ VỚI KIM CHỦ
Văn án:
Tôi là gia sư bí mật của Bùi Thiên Danh.
Mỗi khi thành tích của cậu ta nhích thêm một điểm, tôi sẽ được thưởng mười vạn.
Thế nhưng ngay trước kỳ thi, Bùi Thiên Danh lại bỏ thi để đi đón mối tình đầu, cố tình nộp bài trắng lấy điểm không.
Kết quả, tôi bị nhà họ Bùi cho thôi việc. Sau đó, họ còn giới thiệu cho tôi một khách hàng mới.
Khi tôi đang bận rộn dỗ dành cậu thiếu gia mới chịu ngồi vào bàn thi, thì Bùi Thiên Danh lại cầm bài thi điểm tuyệt đối ném xuống trước mặt tôi, hai tai đỏ bừng, lắp bắp giải thích:
“Này… lần này tôi nghiêm túc làm bài rồi, cậu chịu nói chuyện với tôi chứ?”
“Chiêu kích tướng của cậu có tác dụng đấy, tôi cho phép cậu tiếp tục bám lấy tôi.”
Mặt tôi lại đỏ bừng.
Phải làm sao đây?
Nếu khách hàng mới tụt hạng vì cậu ta, thì tiền thưởng của tôi biết tính thế nào?
…
Bạch Nguyệt Quang Của Ảnh Đế
Nhiều năm sau khi tốt nghiệp cấp ba, người bạn cùng bàn năm nào của tôi giờ đã là một ngôi sao nổi tiếng. Trong một buổi phỏng vấn, anh công khai thừa nhận: “Thời đi học, tôi đã từng thích một người.”
Khi câu nói ấy vang lên trên sóng truyền hình, tôi đang dự buổi họp lớp, cầm điện thoại trên tay dõi theo cuộc phỏng vấn. Các bạn học cười cợt: “Cậu sẽ không nghĩ anh ấy nói đến cậu đấy chứ?” “Lúc đó trông cậu quê mùa lắm, làm sao có thể là cậu được. Tôi bầu cho hoa khôi trường!”
Ngồi đối diện, hoa khôi trường đỏ bừng mặt, cười nói: “Mọi người giữ bí mật nhé, lần sau tôi sẽ giúp các cậu xin chữ ký.” Ai cũng tin rằng người được nhắc đến chính là cô ấy.
Mãi cho đến mùa hè năm đó, trong một tình huống đầy bất ngờ, tôi dọn đến sống trong nhà anh. Sau một trận cãi vã, anh nắm chặt cổ tay tôi, ánh mắt phức tạp, khẽ nói: “Nam Thư Ý, không được ghét tôi.”
Tôi Đã Thích Anh Trai Kẻ Thù
Tôi đã thầm thương trộm nhớ anh trai của kẻ tử thù suốt bao năm, đổi lại chỉ là ngần ấy năm bị anh ta giễu cợt.
Mọi tin đồn tình ái về anh trai, anh ta đều không bỏ sót, gửi hết cho tôi: "Cứ chờ đấy, danh sách còn dài lắm!"
Anh trai đi tiệc tối cùng bạn gái, anh ta cũng không quên chụp ảnh rồi gửi: "Ghen tị không?"
Cuối cùng, anh ta toại nguyện, còn tôi thì thất bại trong việc tỏ tình.
Đêm ấy, anh ta đứng dưới mưa, ướt sũng, ánh mắt đong đầy kìm nén, lại ẩn chứa điều gì khó hiểu.
"Tôi đã bảo rồi, đừng có thích cái tên khốn kiếp anh trai tôi nữa."
Hệ thống xuyên không lần 2, tôi chỉ cần tự do
Trong một thế giới nơi quyền lực, mưu mô và số mệnh giao thoa, cô – một kẻ từ thế giới khác xuyên tới – phải đối mặt với những thử thách tàn nhẫn: hệ thống ép buộc, những nhiệm vụ sống còn và con người với trái tim lạnh lùng.
Xuyên không lần đầu, họ gọi cô là thần nữ, gọi cô là yêu nghiệt, cô ra đi trong sự thống khổ tận cùng. Sống lại lần thứ hai ở một thân phận khác, cái cô cần chỉ là cuộc sống yên bình, ngờ đâu vẫn không thể tránh khỏi kẻ đã làm tan nát cuộc đời của cô
Mục Huyền Phi – vị hoàng đế điên rồ, mạnh mẽ nhưng đầy bí ẩn – là người duy nhất kết nối với số phận của cô. Tình yêu, trả thù, và quyền lực đan xen, mỗi quyết định đều có thể đổi thay sinh mệnh của cả muôn dân.
Liệu tình yêu có thể trở thành xiềng xích, hay cô sẽ tìm được tự do cho chính mình và những người cô trân trọng? Một cuộc chiến trí tuệ, cảm xúc và quyền lực đang chờ bạn khám phá.
MẸ CỦA PHẬT TỬ ĐÃ TRÙNG SINH RỒI
Tôi là mẹ của một “Phật tử” trong giới hào môn Kinh thành. Con trai tôi bẩm sinh lãnh đạm vô tình. Cho đến khi thằng bé vì một minh tinh mà phá giới, bước chân trở lại chốn hồng trần.
Thẩm Tự đem toàn bộ gia sản đổi lấy việc cưới được minh tinh kia. Mọi người đều ca tụng: kẻ xưa nay vô tình, một khi động tâm thì sâu nặng, đến cả tài sản bạc tỷ cũng có thể dâng cho người ta.
Còn tôi, bởi hết lần này đến lần khác ngăn cản, nên bị thằng bé oán hận, cả đời không muốn gặp mặt.
Ngay cả khi tôi nằm trên giường bệnh, thằng bé cũng chỉ niệm khẽ một câu Phật hiệu rồi nói: “Nhân quả báo ứng. Mẹ rơi vào kết cục này, cũng là tự chuốc lấy mà thôi.”
Sau đó, tôi trùng sinh. Trở về cái ngày thằng bé nói muốn xuống tóc đi tu.
Lần này, chính tay tôi tiễn thằng bé vào cửa Phật. Rồi quay đầu, lập đứa “sói con” tôi một tay nuôi lớn trở thành người thừa kế.
Trò Chơi Tình Ái
Con trai trưởng nhà họ Giang từ nhỏ đã ghét tôi, nhưng không thể thay đổi số phận: sẽ cưới tôi.
Để phản đối, trong lễ cưới, anh bỏ chạy đi chơi đua xe, còn sau hôn lễ thì vô tư làm đủ trò quái đản.
Tôi trở thành trò cười trong giới, Giang Dực nhìn cảnh chẳng thèm can thiệp: "Tự gây phiền phức thì chịu đi."
Vì thế, ai cũng công nhận, tôi sẽ gắn cả đời với Giang Dực, anh cũng vậy.
Đến kỷ niệm năm thứ năm, tôi gửi cho anh một tờ giấy ly hôn.
Tôi cười nhẹ, nhẹ nhõm: "Cuối cùng cũng có thể vứt bỏ ngươi rồi."
Đêm ấy, Giang Dực nổi điên, tay không đập tan phòng cưới.
CẢ THẾ GIỚI ĐỀU BIẾT ANH YÊU EM
Văn án:
Sau khi uốn nắn gã nam chính bệnh kiều, trước đây chính là một kẻ có chiếm hữu dục cực mạnh, nổi điên lên thì có thể hủy trời diệt đất, sau khi đã thành một người bình thường, tôi quyết định rời khỏi thế giới này.
Anh ta mắt đỏ hoe, không chịu để tôi đi. Tôi ôm lấy anh, dịu giọng dỗ:
“Ngoan nào, em đi mua dâu tây cho anh nhé.”
Rồi tôi biến mất.
Không ngờ ba năm sau, tôi lại xuyên trở về.
Người đáng thương năm xưa Kỷ Yến Xuyên, giờ đã trưởng thành thành ông trùm hắc đạo khét tiếng ở thủ đô, một tay là có thể che trời.
Anh lạnh lùng siết chặt cổ tay tôi, mạnh mẽ ném xuống giường. Chiếc cà vạt từng vòng từng vòng quấn lại, giọng khàn khàn truy hỏi:
“Ngoan ngoãn, dâu tây mà ba năm trước em nợ anh… tối nay muốn để anh ‘trồng’ ở cổ, hay ở eo đây?”
…