Hào Môn Thế Gia
Hào môn thế gia là các gia tộc lớn, nhiều mưu mô và quyền lực.
Truyện mới cập nhật
KHI NỮ CƯỜNG NHÂN GIẢI QUYẾT VẤN ĐỀ!
Tôi vừa đi công tác về, cả người mệt mỏi rã rời, chỉ mong được hôn lên má con gái để nạp lại chút năng lượng.
Thế nhưng, vừa mới đưa tay ra, con bé đã hoảng sợ quay đầu ôm chặt lấy mẹ chồng tôi:
“Con ghét mẹ!”
Tôi khựng lại, tay vẫn còn lơ lửng giữa không trung.
Dưới ánh mắt cổ vũ của mẹ chồng, con bé khóc lóc hét lên:
“Mẹ quanh năm suốt tháng không có ở nhà, mẹ của người ta lúc nào cũng ở bên con cái. Mẹ không phải là người mẹ tốt! Các bạn còn nói con không mang họ bố, bố không phải là bố ruột của con!”
Tôi từ từ đứng thẳng dậy, ánh mắt lạnh lẽo lướt qua mẹ chồng đang không giấu nổi sự đắc ý, rồi đến gã chồng dửng dưng đứng bên cạnh.
Đang yên đang lành sống sung sướng không muốn, lại cứ phải tự tìm phiền toái cho tôi?
...
NPC Trở Thành Nữ Chính. HE Với Nhân Vật Phản Diện
Tôi và ánh trăng sáng của Bùi Diễn cùng bị bắt cóc, bọn bắt cóc nói với Bùi Diễn: "Trong hai người chỉ có thể chọn một người sống, chọn đi."
Bùi Diễn không hề do dự, chọn ánh trăng sáng. Mà tôi lại bị trói lại, bị đâm cho đến chết, còn bị quay phim gửi cho Bùi Diễn.
Sau khi Bùi Diễn xem hết không hề cảm thấy áy náy, còn nói tôi đáng đời.
Ánh trăng sáng quay lại bên cạnh Bùi Diễn khóc hu hu, còn đưa tay bị bầm của mình cho anh ta xem, nói suýt chút nữa mình không gặp được anh ta rồi, khiến cho Bùi Diễn vô cùng đau lòng, dỗ dành mấy ngày.
Sau khi bọn bắt cóc quay phim xong, tôi lau máu giả bằng tương trên người, vỗ vai bọn bắt cóc: "Vất vả rồi anh em."
Sau đó, tôi đưa một tấm thẻ qua, anh ta nhận thẻ, lại đưa điếu thuốc cho tôi, nói: "Không vất vả, cô vất vả quá rồi."
Tôi chậm rãi phun khói thuốc: "Đúng vậy, năm nay làm nữ chính truyện ngược không dễ dàng gì."
Xin hãy hoán đổi cuộc đời với tôi
Để duy trì hình tượng thiên kim tiểu thư nhà giàu, tôi đã thuê một căn hầm nhỏ và chạy đôn chạy đáo làm mấy công việc.
Mỗi lần đến trường, tôi đều trau chuốt trang điểm, số tiền kiếm được đều chi vào việc thuê túi xách và quần áo. Cuối cùng, Lâm Y Hiểu đã dùng hệ thống trao đổi cuộc đời với tôi.
Khi bố mẹ từ quê hối hả đến lôi tôi đi gả chồng, tôi hỏi họ: “Nhìn cho kỹ, người các người muốn tìm là tôi sao?”
Tôi quay lưng bỏ đi, phía sau Lâm Y Hiểu khóc thét lên đau đớn “Nhầm rồi” nhưng lại bị chính gia đình mà cô ta hằng mơ ước kéo lên xe.
VIẾT LẠI SỐ PHẬN CỦA EM GÁI THIÊN KIM
Tôi là bạch liên hoa kiêm luôn nữ phụ trong truyện giả thiên kim thật thiên kim.
Tất cả mọi người ở đây đều yêu tôi, bất kể tôi làm gì cũng đều đúng. Còn nữ chính thì hoàn toàn trái ngược với tôi.
Ngay cả trong mắt nam chính, tôi bèo mấy cũng là bạch nguyệt quang, còn cô ấy chỉ là một kẻ thế thân.
Cho đến khi nữ chính mắc u/n/g t/h/ư và c/h/e/c đi trong đau đớn, mọi người mới chợt bừng tỉnh, nhận ra họ yêu cô ấy nhiều đến thế nào.
Vì vậy, ngay ngày đầu tiên xuyên vào truyện, tôi đã đưa nữ chính đi bệnh viện kiểm tra:
“Làm nội soi dạ dày đi.”
Từ đó về sau, tôi thuận buồm xuôi gió, vô ưu vô lo, chỉ mong cô ta kiếp này đừng bao giờ mắc u/n/g t/h/ư nữa.
…
Trở Về Nước Để Phẫu Thuật
Tôi là bạch nguyệt quang của tổng tài bá đạo, sắp chết vì bệnh, muốn về nước phẫu thuật, nhưng anh trai tôi lại tìm đủ mọi cách ngăn cản.
Anh ta tin chắc rằng, chỉ cần bạch nguyệt quang quay về, tổng tài nhất định sẽ vứt bỏ người thay thế.
Anh ta là một kẻ si tình tận tụy vì người thay thế đó.
“Bệnh thì chịu đi, chưa cần cấp cứu vội.”
“Phẫu thuật trễ vài ngày cũng không chết được đâu, bọn họ sắp kết hôn rồi.”
Để giữ mạng, tôi liều mình gọi điện cho tổng tài: “Nghe nói tôi là bạch nguyệt quang của anh, anh có thể đón tôi về nước không?”
Nghe nói lúc tôi gọi, bọn họ đang làm lễ cưới. Tổng tài bỏ lại cô dâu và khách mời, lập tức lên máy bay bay xuyên đêm đến chỗ tôi.
THIÊN KIM THẬT BỊ VỨT BỎ
Tôi chưa bao giờ nghĩ, chuyện ôm nhầm con lại xảy ra trên chính người mình.
Khi ba mẹ ruột dắt theo cô gái kia tìm đến thì tôi đang xách gậy, ngồi trong hẻm hút t/h/u/ố/c với một đám lưu manh.
Bọn họ ch/ec lặng.
Tất cả theo bản năng đứng ra che chắn cho người con gái có dáng vẻ yếu ớt, hiền lành, ngoan ngoãn kia.
…
Bạn Cùng Giường, Bạn Cùng Trường
Tôi và bạn cùng giường đang sát cánh ôn thi cao học.
Ban ngày, chúng tôi mỗi người một góc trong phòng tự học.
Ban đêm, chúng tôi điên cuồng thân mật, xem như một cách giải tỏa áp lực.
Khi có kết quả, tôi chỉ vừa vặn qua vòng sơ loại, còn cậu ấy lại vượt điểm chuẩn phỏng vấn đến hơn bốn mươi điểm.
Cận Thần cười lớn giễu cợt tôi:
“Ha ha ha, đợi anh đỗ là đá em luôn!”
Trước mắt tôi bỗng hiện ra những dòng bình luận.
【Nữ phụ đừng vùng vẫy nữa, dù có vào được vòng phỏng vấn cũng chẳng thể lật kèo đâu, biết điều thì rút lui sớm đi.】
【Đúng vậy đó, nam chính với nữ chính là thanh mai trúc mã, sắp cùng nhau đỗ rồi yêu đương ngọt ngào đấy!】
Sau vòng phỏng vấn, tôi ngồi thu mình trong góc, khóc nức nở.
Cận Thần bỗng trở nên luống cuống.
“Hôm đó anh chỉ đùa thôi, anh không định chia tay. Nếu không thể học cùng trường với em thì thi đỗ cũng chẳng còn ý nghĩa gì.”
Tôi lau nước mắt, đưa điện thoại cho cậu ấy xem.
“Em được trường xét tuyển thẳng rồi, khóc là vì mừng quá thôi.”
Bẫy Ngọt Ngào Của Kẻ Phản Diện
Chật vật trăm bề mới có thể khiến nam chính xiêu lòng.
Đêm xác định quan hệ, tôi bị Tần Bùi ôm lấy, trong căn hộ nhỏ, cả hai cùng thử qua đủ mọi tư thế.
Bỗng hệ thống gào lên: “Cô sai rồi! Đây là phản diện!”
Kẻ phản diện trong tiểu thuyết, hiểm độc, cố chấp và thù dai, một khi bị lừa dối thì đến tro tàn cũng chẳng còn.
Giờ phải làm sao đây? Mọi chuyện đã trót xảy ra rồi!
Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy, bàn tay anh siết chặt cổ tay tôi, giọng khàn khàn làm nũng:
“Đừng đi, ở lại với anh thêm một chút.”
Tôi hôn nhẹ anh: “Em đi rồi sẽ về ngay.”
Rồi lặng lẽ biến mất không dấu vết.
Anh phát điên đi tìm tôi, đến khi điện thoại bỗng nhận được tin nhắn từ tôi:
“Anh vô dụng quá, mình chia tay đi.”
TRẬN CHIẾN HÀO MÔN
Tôi là con gái ruột, nhưng lại sống trong khu ổ chuột suốt mười bảy năm. Nhưng cuối cùng, ba mẹ ruột cũng tìm lại được tôi.
Trong một đại sảnh nguy nga tráng lệ.
Người mẹ ruột nhìn tôi đầy áy náy.
“Tri Tri, mẹ đã sớm coi Gia Hân như con gái ruột, nên đã quyết định giữ con bé ở lại với chúng ta. Con sẽ không để bụng chứ?”
Tôi mỉm cười khẽ:
“Đương nhiên là không rồi ạ. Thật ra, con cũng rất khó rời xa ba mẹ nuôi của mình… Vậy con có thể để họ ở lại đây ở cùng không ạ?”
…
Trọng Sinh 80: Nàng Dâu Đanh Đá
Cha mẹ mất sớm, gia cảnh nghèo hèn, nhan sắc lại bình thường, Hạ Hiểu Lan khởi đầu với một ván bài tệ trong tay. Sau gần hai mươi năm phấn đấu, nàng đã trở thành một quản lý cấp cao trong tập đoàn đa quốc gia, cuối cùng cũng thành công xoay chuyển nghịch cảnh đời mình...
Thế nhưng chỉ sau một giấc ngủ, nàng bỗng thấy mình sống lại giữa những năm 80, vẫn tên là Hạ Hiểu Lan, nhưng lại sở hữu một gương mặt đẹp đến mức khuynh nước khuynh thành. “Hạ Hiểu Lan” của thời đại này vốn cầm trong tay một ván bài tốt, nhưng lại bị những lời đồn thổi ác nghiệt ép đến đường cùng phải tự vẫn.
Tiếp nhận cục diện rối ren này, Hạ Hiểu Lan quyết tâm dẫm nát những kẻ xấu xa, trừng trị lũ cặn bã, nắm tay chàng sĩ quan có chút ngang tàng đã yêu nàng từ cái nhìn đầu tiên, cùng anh tạo nên một thời kỳ hô mưa gọi gió giữa thập niên 80!