Ngôn Tình
Truyện tập trung vào mối quan hệ tình yêu nam nữ, thường được viết theo nhiều phong cách khác nhau: ngọt ngào, ngược tâm, cổ đại, hiện đại, huyền huyễn… Đây là thể loại phổ biến nhất với độc giả nữ.
Truyện mới cập nhật
Giấu Anh Trong Một Giọt Sớm Mai
Tôi mang thai rồi.
Thế nhưng tôi không dám nói cho Lục Hoài Chu biết.
Bởi vì tất cả bắt đầu từ một lần say rượu ấy.
Ngoài việc dịu dàng với tôi trên giường.
Ở ngoài đời anh ta lúc nào cũng lạnh nhạt với tôi.
Thế nên tôi ôm bụng mang con của anh ta bỏ đi.
Bốn tháng sau.
Anh ta ép tôi vào góc tường nói
“Giang Thính Lan, em giỏi lắm đấy!”
Hoa Vô Song
Mùa đông đi săn, Ôn Diễn vội vàng cởi ngoại bào khoác lên vai tiểu thư họ Tống, y phục nàng rách, suýt nữa để lộ xuân sắc.
Để bảo toàn danh dự cho Tống Uyển Nhi, hắn tức giận xoay người, quát lớn:
“Đều quay mặt đi hết!”
Trong khoảnh khắc, ánh mắt của đám công tử tiểu thư xung quanh đồng loạt đổ dồn về phía ta, hoàn toàn khác trước.
Ôn Diễn nhận ra điều đó, chau mày, nghiêm giọng nhìn ta:
“Phụ nữ ghen tuông, vốn là một trong thất xu/ất chi tội. Chỉ là một tấm ngoại bào mà thôi, huống chi Tống cô nương chưa từng xuất giá, sao có thể khoác áo choàng của nam nhân khác. Nàng đừng quá để tâm…”
Ta siết chặt cây nỏ trong tay, lớn tiếng cắt lời:
“Nếu Ôn công tử đã hết lòng che chở cho Tống cô nương, ắt hẳn cũng chẳng nỡ để nàng chịu khuất mà làm thiếp. Thiếp thư của ngươi, sau này sẽ được gửi trả lại Ôn phủ. Hôn sự của chúng ta, từ nay chấm dứt.”
Thế gia liên hôn, là việc tốt của hai họ, sao có thể chỉ mình ta gánh lấy.
Như vậy, ta cũng sẽ không còn phải bước vào kết cục bi ai ở kiếp trước — sau khi thành thân, bị bọn họ bày mưu vu là tư thông, đến đường cùng mới phải lấy lửa đồng quy vu tận.
Học Thần Hóa Trăn
Tôi bắt gặp dáng vẻ say rượu mất kiểm soát của vị học thần cao lãnh, sợ đến mức nuốt ngược lá thư tỏ tình vào bụng.
Người tôi thầm mến – bông hoa trên núi cao ấy – thế mà lại biến thành một con rắn đen nhỏ! Còn không ngừng chui rúc vào lòng tôi!
“Tôi… tôi sợ rắn…”
Tôi run như cầy sấy, cầu xin anh tha cho mình, hôm nay thực sự không thích hợp để tỏ tình.
Anh ấm ức cuộn cái đuôi lại, hơi thở nóng rực, nhưng làn da lại lạnh lẽo rùng mình.
“Đừng sợ, tôi không phải rắn.”
“… Thật sao?”
“Không tin thì em chạm thử đi.”
Sau một đêm hỗn loạn, cuối cùng tôi cũng tin.
Lục Kỳ Dã quả thực không phải rắn.
Mà là trăn.
Người Duy Nhất Trong Mắt Anh
Bạn trai tôi gặp tai nạn xe, mất trí nhớ, cùng thanh mai trúc mã của anh ta ngọt ngào hôn nhau trong phòng bệnh.
Tôi vừa định bước vào cắt ngang, trước mắt bỗng trôi qua một hàng chữ bình luận.
“Nữ chính sao không nhìn thử chú nhỏ đi, anh ấy yêu cô đến phát điên mà chẳng dám nói, thật sự rất đáng thương.”
“Chú nhỏ lòng nguội lạnh đi uống rượu, trợ lý đang tìm người thay thế cho cô, nhưng không ai giống cả.”
“Đáng tiếc, chú nhỏ với thân phận phản diện cuối cùng sẽ rơi vào cảnh nhà tan cửa nát, chết thảm ngoài đường.”
… Chết thảm ngoài đường?
Tôi do dự một lát, xoay người đi đến quán bar.
Trong phòng bao quả nhiên có mấy cô gái ăn mặc giống tôi.
Chú nhỏ xoa mi tâm, giọng có chút bực bội.
“Tôi nói rồi, không cần, ai cũng không thể thay thế được cô ấy.”
Lời vừa dứt, tôi đẩy cửa bước vào.
Ánh mắt anh lập tức rơi xuống người tôi, nhìn rất lâu.
“Cô này, ở lại.”
Quận Chúa Trọng Sinh: Đạp Đổ Vinh Hoa Của Trạng Nguyên
Tân khoa trạng nguyên bị đám người chực sẵn dưới bảng vàng vây bắt làm rể, trong lúc cuống cuồng đã xông thẳng lên xe ngựa của ta.
Ngay trong ngày, tin đồn rằng trạng nguyên và Tống tiểu thư vốn đã sớm có tơ tình cũng bắt đầu lan truyền khắp nơi.
Hoàng thượng và hoàng hậu xưa nay thương yêu ta, không nỡ để ta mang tiếng xấu, bèn hạ chỉ ban hôn, cho phép ta lấy hắn với thân phận quận chúa.
Sau khi thành thân, hắn đường quan thuận lợi, ta nội trợ dạy con, chẳng thể nói là tình thâm ý thiết, nhưng cũng coi như hòa thuận lễ phép.
Cho đến khi hoàng thượng bị thích khách ám sát, hắn không ngại hiểm nguy, lấy thân đỡ đao.
Khi tính mạng chỉ còn như treo chuông, hắn lại khẩn cầu hoàng thượng cho phép hắn cùng ta hò/a ly, để được trở về quê mai táng cùng thanh mai.
“Nếu hôn sự của chính mình còn không thể tự quyết, thì thần… thà chưa từng bước vào khoa cử.”
Vì một câu ấy, ta cùng một đôi nhi nữ, thành trò cười cho khắp kinh thành.
…
Lần nữa mở mắt, mọi chuyện đều trở về khởi đầu.
Đời này, ta quyết không để hắn có thêm cơ hội làm nhục ta.
Mười Năm Khép Lại, Một Đời Mở Ra
Đêm giao thừa, ngay trước mặt cả gia đình, anh ta dẫn về một nữ sinh đại học đang mang thai.
Tôi không nói một lời, không ầm ĩ, vẫn giữ vẻ mặt bình thản, thậm chí còn gắp thêm vài món ăn cho cô ta.
Sáng mồng Một Tết, tôi rời khỏi nhà họ Thẩm.
Cả nhà đoán tôi vì giận mà bỏ đi.
Thẩm Thì Đình vẫn hờ hững: “Tết nhất, một đứa mồ côi như Dư Duyệt thì còn có thể đi đâu được chứ?”
Nhưng đến tận rằm tháng Giêng, tôi vẫn không quay lại.
Cùng lúc đó, một video tôi nấu ăn bất ngờ viral trên mạng.
Trong nền video, có một giọng nam vang lên đầy thân mật gọi tên tôi.
Cuối cùng, Thẩm Thì Đình cũng không nhịn được mà gọi điện:
“Dư Duyệt, em đi đâu vậy? Anh… à không, cả nhà đều nhớ món ăn em nấu.”
Nhưng bắt máy lại là một người đàn ông khác.
Hàn Dĩ Nghiêu lạnh nhạt đáp, trong giọng còn có chút mỉa mai:
“Thẩm tổng, nghe nói anh thích ăn vụng lắm, vậy sau này ra ngoài mà ăn đi.”
Chim Hoàng Yến Và Kẻ Mộng Mơ
Làm chim hoàng yến đã chán, tôi muốn bỏ đi.
Không cẩn thận lại mang thai.
Đứa bé cũng không muốn giữ.
Một là không làm, đã làm thì làm cho tới, tôi ném tờ báo kết quả khám thai lên bàn làm việc của Tạ Vực, lạnh lùng nói: “Tôi có thai rồi, anh phải chịu trách nhiệm.”
Ai cũng biết, Tạ Vực ghét trẻ con, càng ghét loại phụ nữ mượn con để trèo cao.
Chắc chắn sẽ cho tôi một khoản tiền, bắt tôi phá thai, rồi vĩnh viễn đừng xuất hiện trước mặt anh nữa.
Quả nhiên, anh nhướng mày: “Dùng đứa trẻ để uy hiếp tôi?”
Tôi gật đầu, anh bỗng nhiên nghiêng lại gần, giọng cười ẩm ướt khẽ quấn lấy vành tai tôi.
“Em yêu, chọn nhầm con bài rồi, tôi không thích trẻ con.”
600 Tỷ Đổi Lấy Một Người
600 Tỷ Đổi Lấy Một Người
Tôi đã công lược thành công, nhưng cuối cùng vẫn chọn rời khỏi thế giới này – rời đi đúng vào năm Phó Dịch Xuyên yêu tôi nhất, trở thành nốt chu sa vĩnh viễn trong lòng anh.
Giữa 200 tỷ và tình yêu, đến kẻ ngốc cũng biết phải chọn gì.
Khi tôi nằm dài cô độc trên hòn đảo tư nhân, vừa tắm nắng vừa trò chuyện về nhân sinh cùng một anh người mẫu cao 1m85…
Trong đầu bỗng vang lên giọng nói quen thuộc.
Hệ thống: “Ký chủ ơi, làm phiền chút… Có nhiệm vụ xuyên sách trị giá 300 tỷ, cô nhận không?”
“Tại sao còn cao hơn lần trước 100 tỷ? Chắc chắn khó hơn, không làm.”
“Vậy… 500 tỷ thì sao?”
Tôi lập tức thấy cuộc trò chuyện về triết lý sống với anh người mẫu có thể tạm hoãn một chút.
Nhưng giá cao thế này, chắc chắn là một nhiệm vụ mười phần ch .t chín phần.
Thấy tôi còn do dự…
…
Thiếu Gia Sa Sút, Bảo Hành Cả Đời
Tôi nhặt được một thiếu gia sa sút.
Anh ta giỏi giang, ăn khỏe, ngủ cũng khỏe.
Đến khi tôi phát hiện anh ta có vị hôn thê.
Tôi đã mang thai.
Tôi vội vàng đá anh ta, giả chết rồi trốn về nước.
Sau này, anh ta sa sầm mặt nhốt tôi trong phòng, lực đạo mạnh như muốn bóp chết tôi.
“Xem tôi như ghế massage, dùng xong liền vứt?”
“Không sao, ông đây cho em chế độ bảo hành trọn đời.”
Đại Tiểu Thư, Em Là Quy Tắc Của Anh
Tôi là một đại tiểu thư ngốc nghếch.
Cha tôi lo sợ tôi học thói hư tật xấu, bèn ép gả tôi cho một học bá nghèo mà ông đã tài trợ.
Học bá vì muốn giúp tôi sửa những thói hư, lập ra ba điều gia quy.
“Trước tám giờ tối nhất định phải về nhà.”
“Không được phép nói chuyện với đàn ông lạ.”
“Thi cử phải đứng trong top mười của khối.”
Nếu vi phạm, sẽ bị trừng phạt thật nặng.
Tôi ấm ức đến chết, phát điên quát anh ta cút đi.
“Đại tiểu thư, em tưởng tôi hứng thú hầu hạ em sao?”
——
Sau đó, học bá được gia đình hào môn nhận lại.
Mọi người đều cho rằng anh ta sẽ ly hôn với tôi.
Tôi cũng nghĩ vậy, vui mừng mở tiệc party, tự chuốc mình say mèm.
Đêm đó, học bá ép tôi nằm trên đùi anh ta.
Quất một cái, hỏi một câu:
“Đại tiểu thư, sau này còn dám không?”