Ngôn Tình
Truyện tập trung vào mối quan hệ tình yêu nam nữ, thường được viết theo nhiều phong cách khác nhau: ngọt ngào, ngược tâm, cổ đại, hiện đại, huyền huyễn… Đây là thể loại phổ biến nhất với độc giả nữ.
Truyện mới cập nhật

Ái Tình Trong Bóng Tối
Mùa năm đó khi Kỷ Yến Xuyên rơi xuống cảnh khốn cùng nhất, tôi từng ngang ngược tuyên bố trước mặt mọi người: cho dù toàn bộ đàn ông trên thế giới này có chết sạch, tôi cũng sẽ không bao giờ thích anh ta.
Sau đó, nhà tôi phá sản, anh ta vì báo thù mà bắt tôi trở thành chim hoàng yến bị giấu kín không thể lộ ra ánh sáng.
Tôi vẫn kiêu căng ngang ngược, không ngừng khiêu khích giới hạn của anh ta, thế nhưng anh ta lúc nào cũng bình thản, chẳng hề dao động.
Cho đến khi tin anh ta sắp đính hôn lan truyền khắp thành phố, trước khi bỏ trốn tôi để lại một tờ tiền trăm tệ và một tờ giấy viết tay:
“Chị chơi chán rồi, tiền tip không cần thối lại.”
Sau đó anh ta kéo tôi về, điên cuồng giày vò trong căm hận:
“Chán ở đâu? Nói cho tôi biết, tôi sẽ sửa.”

KHÔNG CÒN YÊU NỮA
Tôi đang sốt đến bốn mươi độ, còn bạn trai thì bị công ty gọi đi tăng ca.
Nhưng anh lại quên mang khăn quàng cổ. Tôi cầm khăn, lao xuống tầng trong gió tuyết để đưa cho anh, thì nghe thấy giọng của anh khi đang nói vào điện thoại:
“Đi tăng ca á? Tôi lừa cô ấy thôi, cô ấy đâu có biết đâu mà giận được.”
“Một con chó con dính người có đuổi cũng không đi, cái gọi là giới hạn của cô ta vốn dĩ chẳng có.”
“Thật ra tôi cũng chán lắm rồi, chẳng có chút thử thách nào…”
Tôi siết chặt chiếc khăn trong tay, sững sờ đứng đó.
Chỉ cần anh quay đầu lại là có thể thấy tôi.
Nhưng anh không quay lại. Tiếng cười cợt của anh dần xa.
Tôi ném chiếc khăn vào thùng rác.
Cùng lúc đó, tôi cũng ném luôn cả hình bóng anh trong tim mình đi.
…

Bịa Ra Một Tình Yêu Chí Mạng
Để giữ mạng, tôi buộc phải bịa rằng mình là người yêu chí mạng của thái tử gia nhà họ Tạ – kẻ đã sớm qua đời.
Tôi yêu anh ấy tha thiết, thậm chí còn mang thai đứa con của anh.
May mà người chết không thể đối chứng.
Nhà họ Tạ nể tình thái tử gia, quả nhiên đối xử với tôi đặc biệt ưu ái.
Nhưng trong lòng tôi vẫn ngổn ngang áy náy, chỉ đợi đám người đến đòi nợ rời đi là lập tức bỏ trốn.
Nào ngờ đúng hôm chạy trốn, Tạ Tuệ – kẻ vốn đã chết – lại trở về.
Tôi sợ tới mức suýt quỳ xuống đất: “Anh… sao anh lại trở về rồi?”
Tạ Tuệ thản nhiên liếc tôi một cái: “Nghe nói quãng thời gian tôi qua đời, con cái đều đủ cả rồi.”
“Cho nên tôi trở về nhìn xem.”

Phù Sinh Nhất Mộng
Ta ở nhờ trong phủ hầu đã ba năm, thế nhưng thế tử không hề ưa ta.
Hắn chê ta dáng vẻ yêu kiều, khó bề lộ mặt ra ngoài, mỗi lần gặp mặt đều không tránh khỏi lời răn dạy.
Ta tự biết chuyện gả vào hầu phủ là điều vô vọng, bèn nhân lúc hắn bị điều đi nhậm chức bên ngoài, tìm một mối nhân duyên rồi thân chinh đến trước đại phu nhân cầu xin.
Sau này, thế tử hồi kinh trình tấu.
Trong tiệc gia yến, hắn vô tình hỏi đến ta.
Đại phu nhân mỉm cười ôn hòa: “Con bé ấy đã theo vị hôn phu về quê nhà Dư Hàng thành thân rồi.”
“Khởi hành nửa tháng trước, đi đường thủy, e rằng giờ này cũng đã tới nơi.”
Nghe đến đó, vị thế tử vốn xưa nay khắc tự giữ mình, bỗng chốc nổi cơn thịnh nộ.

Hào Môn Không Đường Thoát
Ba tôi ép tôi gả cho thái tử gia của Cảng Thành.
Để hủy hôn, tôi giả làm sinh viên nghèo, tiếp cận đóa cao lãnh lạnh lùng kiêu ngạo kia.
Câu dẫn anh ta trong căn nhà thuê cũ kỹ, cùng nhau triền miên điên cuồng.
Thành công mang thai, tôi để lại một khoản tiền rồi trốn biệt.
Nhưng khi tôi bụng bầu trở về xin hủy hôn, người vốn dĩ nên cầm tiền ra nước ngoài lại xuất hiện ngay tại nhà tôi.
Tây trang giày da, khí thế bức người.
Ánh mắt anh ta tràn đầy chiếm hữu bệnh hoạn, từng bước áp sát, rồi đưa tay xoa lên bụng tôi.
“50 vạn, không đủ để mua giống của tôi.”
“Vị hôn thê… đáng yêu của tôi.”

Khoảnh Khắc Anh Bước Đến
Năm thứ tư tôi thầm yêu Kỷ Tu Yến, chúng tôi đã xảy ra quan hệ.
Anh ta giàu có, điển trai, là người tình hoàn hảo.
Ngoại trừ việc không kết hôn.
Ai cũng biết, anh ta đang chờ mối tình đầu quay lại.
Thế nên ngày cô ấy trở về, tôi biết điều mà rời đi.
Gặp lại, là trong một buổi tiệc rượu.
Tôi bị đối tác làm khó, uống đến say khướt, cũng không chịu nghe theo họ mà gọi điện cho Kỷ Tu Yến.
Trong tiếng ồn ào cười nói, Kỷ Tu Yến bước qua đám đông, chậm rãi tiến lại gần.
Giữa khoảng lặng vô tận, giọng anh khẽ trầm, nhuốm chút bất đắc dĩ:
“Điện thoại cũng không chịu gọi, em phải ấm ức thế này sao?”

Liên Hôn Với Kẻ Không Đội Trời Chung
Kẻ thù không đội trời chung lại trở thành chồng liên hôn, thái độ bỗng trở nên rất kỳ lạ.
Mỗi ngày đều ăn mặc bóng bẩy, chải chuốt.
Khăn tắm còn thỉnh thoảng rơi xuống đất, cơ bắp cuồn cuộn, chói mắt vô cùng.
Tôi thản nhiên để ánh mắt chạy lên xuống một vòng.
Anh ta mắng tôi là nữ lưu manh.
Thế nhưng sau khi tôi giả vờ ngủ, anh ta lại bò lên giường tôi, lén hôn tôi.
Tôi giơ tay cho ngay một cái bạt tai.
Bạc Giang kéo tay tôi đặt lên bụng cơ rắn chắc của anh ta, giọng khàn khàn trầm thấp: “Tỉnh rồi, tôi muốn thực hiện một chút nghĩa vụ vợ chồng, cho tôi một cơ hội được không?”
Tôi: “???”

Cảm Nắng
Tân Nguyệt vô tình xuất hiện trong video của người lạ và bỗng chốc trở nên nổi tiếng khắp cõi mạng vì quá xinh đẹp.
Lúc mới nổi tiếng, có vô số người đến làm phiền cô, đuổi hết đám người này đi thì một đám người khác lại đến.
Cho đến khi có một sự việc xảy ra, tất cả mọi người đều sợ hãi và tránh xa cô.
Tân Nguyệt không quan tâm, thậm chí cô còn hi vọng mãi mãi không có ai đến quấy rầy sự yên tĩnh của mình.
Nhưng chàng trai tên Trần Giang Dã kia lại là một ngoại lệ.
Trần Giang Dã hoàn toàn lạc lõng giữa vùng quê nghèo khó và đầy rẫy những con người tham lam này.
Anh mặc toàn đồ hiệu, ánh mắt lộ rõ sự chán ghét sau khi mọi ham muốn của anh ta được thỏa mãn.
Tân Nguyệt không biết tại sao một cậu ấm nhà giàu như anh lại xuất hiện ở nơi hang cùng ngõ hẹp như này.
Cô cũng chẳng biết bắt đầu từ khi nào, hình bóng cô lại xuất hiện trong đôi mắt đen láy của anh.
Sau đêm đó, không ai dám trêu chọc cô nữa, nhưng anh lại đến gần cô và nói: "Tân Nguyệt, con mẹ nó, em thú vị thật đấy."
Cô mắng anh điên, anh không giận mà chỉ cười: "Ai mà chẳng điên."
Trần Giang Dã thật sự là một tên điên, Tân Nguyệt phát hiện anh là một tên điên loạn không biết sợ chết là gì, nhưng dường như anh lại tỉnh táo hơn bất kỳ ai khác, chỉ là nổi loạn đến cùng cực.
Sự nổi loạn này đã ăn sâu vào tận xương tủy anh, bất kể là đối với ai.
Cô càng bảo anh đừng đến gần, anh càng như chú chó điên lao đến.
Anh nhất quyết khơi dậy tất cả những chiếc gai nhọn trên người cô, rồi nhổ đi từng cái một, sau đó nói với cô:
Em không cần phải cố tỏ ra mạnh mẽ như thế, ở bên anh, em có thể khóc.
---
Một chú chó điên tìm thấy một bông hồng ở vùng quê.
Bông hồng đầy gai ấy như ánh trăng tỏa sáng, soi đường cho nó.
Và rồi, trong mùa hè nóng nực ấy.
Chú chó điên thường hay cắn xé mọi thứ, cũng đã có được thứ tốt đẹp mà nó muốn bảo vệ.
Anh muốn bông hồng của mình vươn tới bầu trời rộng lớn nhất.
Trở thành vầng trăng không bao giờ lặn.
---
Chú thích:
1. Song C, cả hai cùng cứu rỗi nhau.
2. Có chia xa gặp lại nhưng không có xa cách lâu dài, Trần Giang Dã không bao giờ để Tân Nguyệt xa mình quá lâu.
3. Toàn bộ truyện không có hiểu lầm, cả hai đều hiểu rõ lòng nhau.
4. Trần Giang Dã rất rất tốt, mặc dù thường xuyên nói lời khó nghe, nhưng hành động của anh luôn rõ ràng, nên Tân Nguyệt đều hiểu.
5. Không có cặp phụ, chỉ tập trung viết về hai người.

Làm Nũng Là Ưu Điểm
Khi Sở Tiểu Điềm bị người nhà sắp xếp đi gặp đối tượng xem mắt thứ tám, anh ta ngờ vực hỏi cô: “Cô hai mươi bốn tuổi thật à? Trông như con gái mười tám, mười chín tuổi vậy.” Sở Tiểu Điềm vừa định lên tiếng đã bị cắt ngang, đối tượng xem mắt nói: “Tôi nghe nói thường ngày ngoại trừ công việc ra thì đến cả cửa nhà cô cũng không chịu bước ra hả? Tiền lương cũng chỉ đủ trả tiền thuê nhà thôi, vậy cô có từng nghĩ đến chuyện đổi công việc không?” Sở Tiểu Điềm - người đã âm thầm xuất bản ba cuốn sách, từ lâu đã trở thành tác giả có lượng sách bán chạy một cách khủng bố - lắc đầu nói: “Không tìm công việc khác, định từ chức.” Đối tượng xem mắt cau mày, nhưng nhìn vào gương mặt xinh đẹp của cô, anh ta vẫn nhẫn nhịn. “Nghe người ta nói, nhà cô có một căn nhà à?” “Đúng vậy, tôi tự kiếm tiền mua.” Đối tượng xem mắt phì cười, không hề tin, nhưng cũng không vạch trần “lời nói dối” của cô. “Vậy cô thích người đàn ông như thế nào?” Sở Tiểu Điềm: “Tôi…” Cô liếc nhìn người đàn ông thân hình cao to đang đẩy cửa bước vào, vẻ mặt cô bỗng chốc thay đổi. Người ngồi bàn bên cạnh nhận ra anh, ngạc nhiên thốt lên: “Trời ơi, các cậu xem, anh ấy có phải là người trên tin tức…” Đoàn Tiêu nghiêm mặt đi tới, vừa định nổi giận thì thấy Sở Tiểu Điềm chớp mắt, cô bỗng nhiên duỗi tay ra, nhẹ nhàng kéo lấy góc áo anh: “Người đàn ông mà tôi thích… Đại khái là như thế này.” Đoàn Tiêu khựng lại vì đột nhiên bị tỏ tình, cơn giận trên mặt anh biến mất trong nháy mắt. Anh nắm lấy tay cô, nói với ý nghĩa sâu xa: “Anh đã nói với em từ lâu rồi, đừng tùy tiện đi ăn cơm với người lạ, sao vẫn không nghe lời như vậy hả?” … Buổi tối, Đoàn Tiêu đang xử lý công việc thì nghe thấy tiếng gõ cửa, anh mở cửa ra nhìn, quả nhiên là Sở Tiểu Điềm tự mình dọa mình, còn bị dọa khóc rồi. “Em, em, em sợ.” Cô gái ngoài cửa khịt mũi, nhìn anh với bộ dạng đáng thương: “Ôm ôm.” Đoàn Tiêu: “...” Tiểu thuyết gia truyện kinh dị nhưng nhát gan, hở tí là bị suy nghĩ lung tung của mình dọa khóc, lại chỉ muốn viết tiểu thuyết kinh dị VS Nam chính cứng rắn, thực lực mạnh mẽ, đầy cảm giác an toàn.

Xuyên làm ác nữ, tôi bị các thú phu nghe thấy tiếng lòng
Bạch Tử Ly trong một lần làm nhiệm vụ triệt phá đường dây tội phạm liền bị rơi vào bẫy và bị hại chết.
Mở mắt ra lần nữa, cô thấy mình đang nằm trên một chiếc giường xa lạ, kế bên còn là một người đàn ông đang thở dốc không mặc gì...
Éc! Có ai nói cho cô biết cô đang ở đâu không?
Một cơn đau đầu ập đến, những sự kiện xa lạ liền như tuôn trào vào đầu óc của cô. Thì ra cô đã xuyên đến thế giới thú nhân trong một cuốn tiểu thuyết harem ngược.
* Harem ngược: là thể loại truyện một nữ nhiều nam.
Mặc dù xuyên vào là nữ chính của cuốn truyện nhưng cũng không hề dễ dàng chút nào. Nguyên chủ trong cuốn tiểu thuyết là một giống cái của tộc Bạch Nguyệt Thố ( thỏ trắng cung trăng ). Với cái tỉ lệ giới tính chênh lệch 1/100 này thì giống cái như vàng như ngọc. Huống chi là tộc thần thú Bạch Nguyệt Thố như nguyên chủ. Vì thế mà nguyên chủ tính tình hống hách kiêu kì lại vô cùng độc ác tàn nhẫn. Có thể nói là một ác nữ thứ thiệt.
Bởi thế mà suốt cả cuốn tiểu thuyết, nữ chính luôn bị các thú phu ngấm ngầm trả thù đủ kiểu. Tên cướp vũ trụ khét tiếng - Kỷ Dạ Thần, chú nhỏ nuôi của nguyên chủ cũng là thống soái của đế quốc - Bạc Cận Thâm, đại hoàng tử đế quốc - Tư Đồ Úc Châu, tổng tài bạc tỷ - Phong Vân Kinh,... Tất cả đều muốn làm hại nữ chính.
Bạch Tử Ly cảm thấy đủ rồi, cô không đóng vai nữ chính nữa. Cô thu xếp đồ đạc đi liền đây. Đạo diễn, trả catxe đi, tôi không đóng nữa!!!