Ngôn Tình
Truyện tập trung vào mối quan hệ tình yêu nam nữ, thường được viết theo nhiều phong cách khác nhau: ngọt ngào, ngược tâm, cổ đại, hiện đại, huyền huyễn… Đây là thể loại phổ biến nhất với độc giả nữ.
Truyện mới cập nhật

Xuyên Thành Nữ Phụ Quần Chúng Xinh Đẹp
Tôi đã xuyên sách rồi, xuyên thành một nữ phụ quần chúng cực kỳ xinh đẹp.
Trong truyện, vai trò duy nhất của tôi là:
Sau khi nam chính bị nữ phụ hạ dược, tôi chính là người dẫn đường cho nữ chính đến bắt gian tại trận.
Nhưng chuyện tồi tệ lại xảy ra.

Người Phụ Nữ Xấu Và Chú Chó Trung Thành
Tôi là một “người phụ nữ xấu” nổi tiếng trong giới Bắc Kinh.
Lúc xem mắt, ai cũng tránh tôi như tránh tà. Tình cờ tôi và Tần Niên vì hợp tác làm ăn mà kết hôn.
Sau khi kết hôn, tôi vô tình nghe thấy Tần Niên than phiền.
“Cô ta ngang ngược, kiêu kỳ, lúc nào cũng lớn tiếng với tôi, tôi thật sự chịu không nổi. Sao tôi lại kết hôn với người phụ nữ xấu này chứ?!”
Tôi thở dài, dự định đợi khi hợp tác ổn định sẽ ly hôn.
Cho đến một hôm đi xã giao, đối tác hợp tác đùa cợt, khẽ chạm vào tóc tôi.
Không biết Tần Niên từ góc nào lao ra, mắng chửi om sòm.
“Mẹ nó, anh dám động vào tóc vợ tôi à?!”
“Tóc của cô ấy là do chính tay tôi chăm sóc, anh biết không?”
“Cút ngay đôi tay bẩn của anh ra khỏi người vợ thơm ngát của tôi!”
Tôi ngây người.
Không phải anh nói tôi là người phụ nữ xấu sao?

Thi Nghiên Cứu Sinh Gặp Lại Bạn Trai Cũ
Tin tốt: Tôi đỗ nghiên cứu sinh rồi!
Tin xấu: Lại là nghiên cứu sinh của bạn trai cũ!
Lúc này, tôi đứng trước cổng trường đại học, muốn khóc mà không thể khóc nổi.
Trùng hợp là ba mẹ đến tiễn tôi còn có việc gấp, lại nhét đứa em trai mới một tuổi vào trong tay tôi.
Chưa đến nửa tiếng sau, bạn trai cũ bước ra, vừa nhìn thấy đứa bé trong tay tôi liền khẽ cười lạnh một tiếng.
“Giỏi đấy, bây giờ ngay cả chuyện bế con đi học cũng biết rồi.”
Nghe vậy, tôi cũng bị khơi dậy ham muốn chiến đấu.
“Sao? Tôi bế con đi tìm bố nó thì không được à?”
Nhưng vừa nói xong tôi đã hối hận, bởi vì tính ra từ lúc tôi và Cố Tri Nghiễn chia tay đến giờ mới chỉ hơn nửa năm.
Quả nhiên, sắc mặt anh tối lại:
“Ý em là, em và anh chia tay mới nửa năm mà đã có một đứa con một tuổi, đúng không?”

Ấm Áp Tan Biến
Ấm Áp Tan Biến
Khi đang dọn dẹp phòng ngủ giúp người con trai mình thích, tôi vô tình làm đổ thùng rác.
Một đống gì đó nhớp nháp lăn ra ngoài.
Bị giấy ăn bọc lấy một nửa, nhìn qua cũng biết chưa để lâu, có thể là tối qua, cũng có thể là sáng nay.
Tôi thật sự không biết phải diễn tả cảm xúc của mình lúc ấy thế nào.

Giấu Kín Tình Thật Sau Lớp Vỏ Giả Vờ
Bị phản diện u ám phát hiện tôi là người đi công lược, tôi lại mang con của anh ta.
Vì đứa bé, tôi giữ được mạng.
Anh ta âm trầm cảnh cáo tôi: “Đợi đứa bé sinh ra, chúng ta sẽ tính sổ!”
Tôi dùng điểm đổi đạo cụ giả chết.
Khoảnh khắc con chào đời, tôi bỏ trốn khỏi anh ta.
Bốn năm sau.
Hệ thống tìm được tôi.
“Ký chủ, mấy năm nay tôi phái người đi công lược phản diện đều thất bại hoàn toàn, tôi có thể cho cô đạo cụ đổi mặt, để cô thử công lược phản diện lần nữa.”
Vì muốn về nhà, tôi đồng ý với hệ thống.
Mang một gương mặt xa lạ xuất hiện trước mặt phản diện.
Ánh mắt anh ta lướt qua gương mặt tôi, khóe môi khẽ nhếch:
“Em thật giống với một… người quen cũ của tôi.”

Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh
Nguyễn Minh Phù xuyên qua.
Nguyên thân là bạch phú mỹ thật sự.
Ba là xưởng trưởng, mẹ là chủ nhiệm hợp tác xã cung ứng, được nuông chiều từ nhỏ.
Thời thế thay đổi, Nguyễn Minh Phù phải xuống nông thôn làm thanh niên trí thức.
Đại tiểu thư nũng nịu nhổ một cọng cỏ tay cũng có thể bị xước, nào chịu được khổ cực nơi đồng ruộng, ngồi khóc sướt mướt tính toán tìm cho chính mình một phiếu cơm dài hạn.
. . .
Nguyễn Minh Phù vừa mở mắt đã thấy bên cạnh có một người đàn ông đang nằm. Chuyện chết người chính là ngoài cửa có người, sắp trình diễn tiết mục ‘bắt gian'.
Nguyễn Minh Phù nhớ tới ký túc xá thanh niên trí thức tồi tàn, nhớ tới ba mẹ nguyên thân cùng với địa đầu xà như hổ rình mồi nhắm tới nguyên thân..
Lòng cô chợt lạnh, tiếp tục nằm xuống.
. . .
Tạ Duyên Chiêu có tướng mạo tuấn lãng, tiền đồ tươi sáng, còn trẻ mà đã trở thành đoàn trưởng.
Chỉ là tuổi tác càng lớn nhưng vẫn chưa giải quyết vấn đề cá nhân khiến các lãnh đạo sầu trắng tóc.
Tin tức Tạ Duyên Chiêu kết hôn đột nhiên truyền đến, nghe nói đối tượng là một cô gái nông thôn.
Mọi người nghe xong đều không khỏi cảm thán một câu thật ủy khuất.
Thẳng đến khi Nguyễn Minh Phù eo thon chân dài, gương mặt xinh đẹp theo Tạ Duyên Chiêu tiến vào đại viện, tất cả mọi người mới choáng váng:
"Đây là cô gái nông thôn? Chuyện tốt thế này sao không rơi xuống trên đầu ta nha!"

Hướng Dẫn Yêu Đương Mối Tình Đầu
Tôi theo đuổi Lộ Dã suốt 2 năm, còn Trì Nghiễn Xuyên theo đuổi Kiều Nhất Vãn cũng 2 năm.
Sau khi kỳ thi đại học kết thúc, bốn chúng tôi hẹn nhau cùng đăng ký vào Đại học Bắc Thành.
Khai giảng, tôi và Trì Nghiễn Xuyên đứng ở cổng trường mãi vẫn không thấy bóng dáng bọn họ.
Nhưng lại cùng lúc nhìn thấy định vị ở Hải Thành của họ trên vòng bạn bè.
Sau đó Lộ Dã từ Hải Thành tới tìm tôi, gọi điện cho tôi: “Tinh Tinh, anh đang đợi em dưới ký túc xá, anh có chuyện muốn nói với em.”
Bên cạnh tôi, chàng trai kia lười biếng nhận lấy điện thoại, khẽ cười:
“Anh bạn, buổi tối thế này mà đứng dưới ký túc xá đợi bạn gái người khác, hành vi này thật không lịch sự đâu.”

Khi Ta Bị Lãng Quên
Khi Ta Bị Lãng Quên
Thuở nhỏ, ta theo mẫu thân lên núi cầu thần, lại bị bà vô ý làm lạc trong núi rừng.
Năm ta mười lăm tuổi, mặc một thân áo vải thô, tìm được đường về nhà.
Sau lưng phụ mẫu, đứng đó là một tiểu cô nương có đến bảy tám phần giống ta.
Trang sức đầy mình, nuôi nấng kỹ lưỡng, một thân quý khí.
Trưởng huynh là người đầu tiên bước ra: “Ngưng Nhi, những năm muội không ở đây, chúng ta đã sớm xem Chi Chi như muội rồi.”
“Nàng thông tuệ ôn hòa, hiểu lễ nghĩa, biết đọc sách, biết làm người, như thế mới xứng đáng mang danh nữ nhi phủ họ Nhâm.”
“Muội… hiểu ý của huynh chứ?”

Nhật Ký Nhà Trọ
Nhật Ký Nhà Trọ
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi cùng bạn trai con nhà giàu dọn vào căn nhà trọ nhỏ để khởi nghiệp.
Tôi khởi nghiệp.
Còn anh ấy theo tôi chịu khổ.
Tôi bôn ba cả ngày, mệt mỏi quay về căn phòng chật hẹp.
Anh luôn đón tôi bằng những bữa cơm thơm nức mùi canh nóng.
Cuộc sống tuy khốn khó, nhưng cả hai đều cảm thấy hạnh phúc.
Cho đến một ngày, tôi nhìn thấy dòng “bình luận bay” hiện lên trước mắt:
【Trời ơi, lúc này nam chính vẫn còn đang khởi nghiệp cùng bạn gái cũ, chả biết nữ chính khi nào mới xuất hiện nữa đây.】
【Nam chính vẫn còn trẻ quá, chẳng chịu đi con đường trải đầy hoa mà ba mẹ đã chuẩn bị, lại ở phòng trọ ăn mì gói với bạn gái cũ.】
【Không sao đâu, đợi bạn gái cũ thất bại trong khởi nghiệp, bắt đầu uống rư/ợu, đ/ánh đ/ập, rồi c/ắm s/ừng trước mặt anh ta đi, đến lúc đó anh ta sẽ ngoan ngoãn quay về kế thừa gia nghiệp thôi.】
【Nhưng mà công nhận, mùa hè, phòng trọ, làn da trần lấm tấm mồ hôi, cặp đôi vùi đầu “làm việc”, thật sự có cảm giác kích thích.】

Ánh Trăng Dành Riêng Cho Tôi
Năm tôi tham tiền nhất, đã ở bên Lục Nghiễn Bạch – người bị ngã hỏng đầu.
Anh ta không chỉ ngốc, mà còn mắc chứng sạch sẽ nghiêm trọng, ghét bị người khác chạm vào.
Ba năm ở bên nhau, tôi dốc hết tâm sức sinh cho anh một đứa con.
Khi Bạch Nguyệt Quang quay về, tôi thuận nước đẩy thuyền, cầm tiền bỏ trốn.
Năm năm sau, tôi bị một người đàn ông lạ bắt chuyện.
Giữa đường chạy ra một đứa bé, mở miệng liền công kích người đàn ông ấy.
“Chú ơi, chú chẳng có sống mũi gì cả, xấu quá.”
Ngũ quan của đứa bé trông rất giống tên ngốc đó.
Tôi sợ bị nhận ra, lập tức quay đầu rời đi, nhưng lại bị nó kéo vạt áo.
“Dì ơi, ba cháu đẹp trai lắm, cháu giới thiệu cho dì nhé?”