Ngôn Tình
Truyện tập trung vào mối quan hệ tình yêu nam nữ, thường được viết theo nhiều phong cách khác nhau: ngọt ngào, ngược tâm, cổ đại, hiện đại, huyền huyễn… Đây là thể loại phổ biến nhất với độc giả nữ.
Truyện mới cập nhật
Ái Tình Vô Độ
Năm đó tôi nghèo đến mức khốn cùng, lại nhắm trúng thái tử gia của giới kinh thành – Chu Tẫn, dụ dỗ được anh ta từ trên thần đàn rơi xuống.
Anh ta nhìn thì lạnh nhạt, nhưng thực tế lại hoàn toàn vô độ.
Tôi kiếm đủ vốn rồi, dần dần không chịu nổi nữa.
Đúng lúc bạch nguyệt quang có hôn ước với anh ta trở về trong hào quang rực rỡ.
Lần ân ái cuối cùng, tôi lưu luyến vuốt qua cơ ngực rắn chắc, đau lòng mở miệng nói chia tay:
“Tôi chán rồi.”
Giây tiếp theo, cổ chân tôi bị người kia siết chặt.
Chu Tẫn cười lạnh một tiếng, chậm rãi kéo tôi – kẻ muốn trốn chạy – về từng chút một:
“Thật sao?”
“Chơi chán rồi thì muốn chạy… Tôi là kẻ ngốc dễ bị lừa thế à?”
Trọng Sinh: Ta Không Làm Kẻ Khờ Nữa
Sau khi ch.ết, y mới biết nữ nhân mình yêu suốt mười năm, Thẩm Yên Nhiên, thực ra là nữ chính trong một câu chuyện ngược tâm.
Còn y chỉ là nam phụ si tình, hết lòng bảo vệ nàng ta nhưng chẳng bao giờ nhận lại được tình cảm.
Nàng ta bị nam chính dày vò cả thể xác lẫn tinh thần, y là người an ủi.
Nàng ta khóc vì nam chính, y đưa đi giải khuây.
Nàng ta phạm lỗi bị truy nã, y bất chấp nguy hiểm cho gia tộc để đưa nàng ta bỏ trốn.
Nhưng khi nàng ta và nam chính “yêu lại từ đầu”, y vì từng nhiều lần giúp đỡ nàng ta mà bị nam chính dùng quyền thế chèn ép đến mức mất mạng.
Lúc đó, nàng ta chỉ đứng nhìn y, lạnh lùng nói:
“Lục Vân Chu, vốn dĩ ta và huynh không nên qua lại, là tại huynh cứ bám riết lấy ta.”
Cuộc Chạy Trốn Của Thế Thân
Năm thứ hai ở bên Lục Nghiễn Hằng, tôi phát hiện mình mang thai.
Trước mắt bỗng nhiên xuất hiện dòng bình luận.
“Đứa con của nữ phụ đến không đúng lúc, bạch nguyệt quang của nam chính sắp về nước rồi.”
“Nam chính bây giờ đang ở sân bay đón bạch nguyệt quang, tối nay hai người 7 chiếc ô nhỏ cảnh báo, tuyệt quá! Chúng ta có thịt ăn rồi.”
“Thế thân cuối cùng cũng chỉ là thế thân, nam chính sẽ không để cô ta sinh đứa bé này đâu.”
Vì để giữ lấy đứa con trong bụng, tối đó tôi dứt khoát từ chức bỏ đi.
“Lục tổng, bạch nguyệt quang của anh sắp về nước đính hôn với anh, cảm ơn anh đã chăm sóc bao năm qua.”
Một tháng sau, tôi đi xem phim cùng em trai.
Đi ngang hàng ghế sau, bỗng bị một bàn tay lớn kéo mạnh vào lòng.
Bên tai vang lên tiếng cười lạnh: “Ngoan nào, hắn chính là bạch nguyệt quang em nói sao?”
“Em đoán xem lát nữa khi hắn quay đầu tìm em, anh có dừng lại không?”
Bạn Học Cùng Bàn Của Tôi Muốn Làm Bạn Trai
Bạn Học Cùng Bàn Của Tôi Muốn Làm Bạn Trai
Thanh mai trúc mã và hoa khôi lén lút nếm thử trái c/ấm bị nhà trường phát hiện.
Để bảo vệ hoa khôi, anh ta cắn răng nhận rằng tôi mới là bạn gái của mình.
Vì thế, tôi bị đìn/h chỉ học.
Hoa khôi đỏ hoe mắt, nhìn tôi chua chát:
“Giờ thì cậu hài lòng rồi chứ?”
“Chỉ là mấy ngày bị đình chỉ thôi, nhưng cả trường đều nghĩ hai người là thật, vậy tớ còn là gì nữa?”
Để dỗ dành cô ấy, anh ta không cho tôi quay lại trường.
“Ngoan, đang giai đoạn ôn tập quan trọng, cô ấy mà thấy cậu sẽ không vui. Dù sao cậu học giỏi, ở nhà cũng tự học được mà.”
Tôi không nghe lời, vẫn đến trường.
Anh ta chế giễu: “Nhớ tôi đến thế sao?”
Anh ta đâu biết, tôi tới để làm thủ tục chuyển trường.
Một tháng sau, anh ta gọi điện tra hỏi vì sao tôi chuyển trường.
Nhưng bên kia, giọng một thiếu niên lười biếng, dính đầy mật ngọt, đuôi âm còn khơi gợi chút ngứa ngáy:
“Làm chuyện này sao có thể không tập trung, còn nghe điện thoại người khác.”
“Có một mình tôi vẫn chưa đủ à? Ngoan, cúp máy đi.”
Thiếu Gia Kinh Thành, Xin Buông Tha Tôi
Ông trùm giới kinh thành có bạch nguyệt quang trở về.
Anh ta bỏ dở cả hội nghị quốc tế, nôn nóng đi đón.
Mọi người đều nói bọn họ sắp kết hôn rồi.
Là con chim hoàng yến hiểu chuyện nhất bên cạnh ông trùm, tôi dứt khoát cuỗm tiền bỏ trốn.
Trước khi ra nước ngoài, tôi gửi tin nhắn cho anh ta để từ biệt:
【Tôi sắp ra nước ngoài rồi, tạm biệt.】
Kết quả lại lỡ tay gõ chữ “nước” thành “quốc”.
Quay đầu đã bị một đám người áo đen chặn lại ở sân bay.
Người cầm đầu nghiến răng nghiến lợi.
“Em bây giờ, chơi bời lắm nhỉ?”
Cuộc hẹn hò giấu mặt của Thiên Sư với bác sĩ pháp y
Tết năm nay đi xem mắt, tôi nhìn chằm chằm anh chàng siêu đẹp trai đối diện đến chảy cả nước miếng.
Hắn ngượng ngùng cúi đầu:
“Tôi là pháp y, nếu cô thấy khó chịu thì thôi vậy.”
Tôi liếc con ma nhỏ đang lơ lửng cạnh cổ hắn, bình thản dời mắt đi:
“Không sao đâu, tôi không sợ.”
Có gì mà phải sợ chứ?
Tôi là người kế thừa của phái Trinh Chính, trấn yêu tôi từng xử lý còn nhiều hơn số xác chết mà hắn từng mổ.
Trong Mắt Anh Là Bóng Hình Em
Tống Thanh Nghiễn đào góc tường của tôi suốt hai năm, lúc ấy bức tường này mới chịu lung lay.
Sau khi yêu nhau, anh ta chiếm hữu đến mức khiến tôi nghẹt thở.
Sau đó, anh ta bị tai nạn xe mất trí nhớ, còn tôi thì rời xa quê hương.
Năm năm sau tái ngộ, tôi và Tống Thanh Nghiễn nhiều lần chạm mặt.
Số lần càng nhiều, ánh mắt anh ta nhìn tôi càng u ám, khó đoán.
Cuối cùng, anh ta nhịn không được hỏi:
“Em kết hôn rồi à?”
Tôi: “Kết hôn rồi.”
Anh ta mất vài giây để tiếp nhận sự thật, rồi lại hỏi:
“Vậy chồng em đâu?”
“Xin lỗi tôi nói thẳng, đàn ông không biết thương vợ thương con thì không thể lấy được.”
“Tiện thì ly hôn đi, tôi cũng muốn cưới em.”
Phu Quân, Thiếp Không Trốn Nữa
Phu Quân, Thiếp Không Trốn Nữa
Bị Tiêu Hành Triệt cưỡng ép thành thân năm ấy, ta vốn đã có vị hôn phu.
Hắn lấy gia tộc làm gông xiềng, buộc ta gả cho hắn.
Ta hận hắn, lạnh nhạt xa lánh, kháng cự việc đồng phòng.
Hài tử đầu tiên của chúng ta, lại mất đi trong một lần ta bỏ trốn.
Về sau, ta lấy cái ch .t bức bách, hắn rốt cuộc buông tay.
Nhưng ngày hắn công thành, vị hôn phu kia lại trói ta lên lầu thành làm con tin.
Vì ta, Tiêu Hành Triệt tự c.hé/m đi một cánh tay.
Mà ta, lại bị tình đ/ịch bắn ch .t.
Hồn phách chẳng tan, ta thấy hắn báo thù cho ta, rồi cùng ta hợp táng một huyệt.
Mở mắt ra, ta lại trở về ngày dùng cái ch .t bức bách hắn.
Đôi mắt hắn đỏ ngầu, giọng run run, nhẫn nhịn đến phát cuồng:
“Nàng… thà ch .t, cũng không chịu ở lại bên cạnh ta sao?”
Lưỡi d/ao kề cổ rơi xuống đất, ta ôm chặt lấy vòng eo gầy rắn của hắn:
“Phu quân… ta, ta không đi nữa.”
Nhật Ký Vào Xưởng Vặn Ốc Tán Đổ Con Trai Giám Đốc
Sau khi trượt kỳ thi đại học, tôi chọn vào xưởng vặn ốc, làm công nhân nữ.
Trong buổi họp ở xưởng, tôi nhắn tin cho bạn trai nhắc hắn đừng đi trễ.
Bạn trai: "Ừm, lát nữa dán dán với lão tử một cái."
Hai phút sau, giám đốc xưởng dẫn một chàng trai trẻ đẹp trai bước vào.
Giám đốc: "Con trai tôi, Giang Nhận, tân giám đốc xưởng."
Tôi nhìn bộ vest đắt tiền trên người "bạn trai" vừa nhắn tin đòi "dán dán" với tôi hai phút trước, ngồi chễm chệ ở bàn lãnh đạo, liền rơi vào trầm tư.
Họp xong, tôi đòi chia tay: "Anh chẳng phải chỉ là tài xế lái xe nâng sao, hóa ra lại giàu thế này?!"
Giang Nhận vẻ mặt vô tội: "Nhà anh có giàu thì cũng đâu cản trở anh lái xe nâng đâu."
Trăng Tàn Mới Thấy Sao
Tôi thi đại học được 630 điểm, bạn trai được 400 điểm, hắn muốn tôi cùng hắn học ở một trường dân lập hạng ba.
Ra trường cùng nhau vào khách sạn bưng bê bát đĩa.
Với một bộ não yêu đương nặng độ, "tôi" đã đồng ý.
Ngành quản lý du lịch ra trường chỉ có thể làm phục vụ khách sạn và hướng dẫn viên du lịch? Đó là với người bình thường thôi!
Còn nhà tôi? Chỉ là dưới tên tôi có vài trăm khách sạn mà thôi!