Ngôn Tình
Truyện tập trung vào mối quan hệ tình yêu nam nữ, thường được viết theo nhiều phong cách khác nhau: ngọt ngào, ngược tâm, cổ đại, hiện đại, huyền huyễn… Đây là thể loại phổ biến nhất với độc giả nữ.
Truyện mới cập nhật
HỒNG TỤ KHÔNG TRỞ GIÓ
Kiếp trước, nàng là Thái tử phi đứng trên vạn người, tận tâm tận lực vì người mà nàng yêu, giẫm lên máu và nước mắt bao người, chính tay giúp hắn dẹp yên quyền loạn.
Đổi lại… là một ly rượu độc.
Là một câu nói lạnh như băng:
"Ta không cần một nữ nhân quá thông minh ở bên cạnh mình."
Đến chết, Triệu Tuyết Giao mới hiểu:
Nàng là kiếm, nhưng hắn chỉ cần một bông hoa biết cười.
Trùng sinh trở lại, nàng thề không bước chân vào Đông Cung thêm một lần nào nữa. Không yêu. Không phục tùng. Không rơi lệ.
Chỉ muốn đoạn tuyệt với con đường cũ — kể cả phải giả chết, kể cả phải đốt sạch dĩ vãng.
“Kiếp trước là cờ thí, kiếp này… nàng là kẻ đặt tay lên bàn cờ.”
Sưởi Ấm Trái Tim Em
Mẹ tôi khó sinh sinh ra tôi, sau đó chỉ còn một mình tôi ở lại trong ngôi nhà có mẹ kế mà chịu khổ.
Nhưng bà có một người bạn thân giàu có, nghe nói giàu đến mức không gì sánh được.
Lúc đoàn xe đến đón tôi, tôi đang cầm một chiếc túi đi nhặt ve chai.
Một người phụ nữ ăn mặc sang trọng ôm chầm lấy tôi:
"Bảo bối của dì, cuối cùng dì cũng tìm được con rồi."
Bà ấy chỉ vào chàng trai cao 1m85 bên cạnh:
"Đó là con trai của dì, đẹp trai chứ? Lấy nó đi! Như vậy dì có thể làm mẹ của con rồi."
Kẹo Ngọt Hoang Dại
Kẹo Ngọt Hoang Dại
Đêm hôm sếp tôi kết hôn, tôi kéo thanh mai trúc mã là Cố Dã, đi uống rư/ợu đến mức mất kiểm soát.
Không ngờ 2 tháng sau, que thử thai hiện lên… hai vạch.
Tôi nói cho Cố Dã biết, anh chỉ hơi cau mày:
“Kết hôn đi. Anh sẽ chịu trách nhiệm.”
Tiệc cưới, lễ thành hôn, tuần trăng mật, tất cả đều do Cố Dã một tay lo liệu, xa hoa đến mức không ai dám tưởng tượng.
Đêm tân hôn, đầu ngón tay anh vuốt nhẹ sau gáy tôi, giọng khàn khàn:
“Còn nhớ đến người đó sao?”
“Ai cơ?”
“Sếp em.”
“???”
“…Nghĩ đến cô ấy làm gì?”
Kết Hôn Chớp Nhoáng
Kết Hôn Chớp Nhoáng
Tôi đẩy cửa bước vào.
Trần Dự mặc áo sơ mi trắng, cúc áo còn cài lệch.
Trên chiếc ghế cuối giường, vắt hờ chiếc váy hai dây óng ánh màu rượu vang, chắc chắn không phải của tôi.
Tiếng nước trong phòng tắm vẫn ào ào vọng ra.
Tôi không cần nhìn cũng tưởng tượng rõ khuôn mặt Trần Dự tái nhợt, không còn giọt máu nào.
“Giải thích đi?”
Lưng tôi dựa hẳn vào khung cửa lạnh ngắt, giọng nói vang lên nghe xa lạ.
“Vãn Vãn, nghe anh nói đã…”
Hắn luống cuống đưa tay muốn nắm lấy tôi.
Tôi lập tức lùi lại, tránh né.
“Không cần nghe cũng được.”
Tôi cắt ngang, rút điện thoại, giơ về phía chiếc giường nhăn nhúm sau lưng, bấm chụp một tấm.
Đèn flash lóe lên.
“Em đang làm cái gì đó!” Giọng Trần Dự bỗng chốc vỡ ra.
“Giữ làm kỷ niệm.”
Tôi cúi đầu xem lại tấm hình, nét căng.
Trên gối còn có hai sợi tóc dài khác màu, quấn vào nhau.
“Để sau khỏi nhầm, vì trí nhớ dễ phai.”
BÌNH DỊ MỘT KIẾP PHU THÊ
Ta nhặt được hắn trong lúc hắn khốn đốn nhất, ta đem hắn về nhà nuôi dưỡng, lại mượn ân cứu mạng mà ép hắn lấy thân báo đáp.
Dung mạo ta tầm thường, chân lại tật nguyền, nhưng trong tay lại có chút ngân lượng, cũng chỉ đủ cầm cự qua ngày.
Thiên hạ thường nói: “Hoa nhài cắm bãi phân trâu.”
Hoa trong miệng thiên hạ không phải ta, mà là hắn.
Trong miệng họ, ta... là phân trâu.
Ta sớm đã biết, rồi cũng có một ngày hắn sẽ rời khỏi ta mà đi.
Thế là ta cứ chờ, chờ mãi…
Chờ đến khi hắn thi đỗ Trạng nguyên, quyền cao chức trọng, một bước lên mây...
...
Đối Tượng Khiến Tim Tôi Rung Động Là Anh Em Của Anh Tôi
Đối Tượng Khiến Tim Tôi Rung Động Là Anh Em Của Anh Tôi
Tôi thích Giang Thừa – anh em thân thiết của anh tôi, ngày nào cũng trêu chọc anh ấy kiểu trừu tượng.
“Bảo bối, nể tình tôi quan tâm anh như vậy, Tết này có thể ngủ chung không?”
“Vừa rồi ăn mì bị bỏng lưỡi, cho tôi mượn cơ bụng anh liếm thử nhé?”
“Rảnh thì đến nhà tôi chơi, không cảm giác thì làm tí.”
Nhưng anh ấy chẳng mấy khi để ý đến tôi, còn nói bản thân không đụng đến em gái của anh em.
Được thôi, cũng chẳng phải nhất định phải là anh ấy, tôi quay người đi xem mắt ăn cơm.
Đêm đó tôi bị trói ngược trên đầu giường, cuối cùng mặt cũng áp lên cơ bụng mơ ước bấy lâu.
“Không phải thích ăn sao? Không được nhổ ra, nuốt hết…”
Phu Quân Là Vật Trong Túi
Phu Quân Là Vật Trong Túi
Ta thành thân với vị hoàng tử câ/m kia đã một năm, vậy mà vẫn còn là xử nữ.
Ngoài chuyện mỗi ngày cùng dùng bữa, giữa chúng ta hoàn toàn không có chút giao tiếp nào.
Cho đến một ngày, ta bất ngờ nghe thấy tiếng nói của hắn:
【Khổ qua khó ăn ch .t đi được, trong bếp có ai biết chữ không, viết bao nhiêu lần rồi là đừng làm khổ qua!】
【Thẩm Tri Chi mặc ít như thế, chẳng phải là muốn câu dẫn ta sao?】
【Thừa tướng là con cáo già, con gái ông ta chắc chắn là một tiểu hồ ly, ta không thể dễ dàng mắc bẫy.】
【Chờ đến khi không cần giả câ/m nữa, việc đầu tiên ta làm chính là hưu nàng ta.】
Nhiều Năm
Thích Chu Cảnh Trạm suốt 7 năm, tôi đã tỏ tình vô số lần, anh ta cũng từ chối vô số lần.
Ngày lễ tốt nghiệp, dưới sự xúi giục của bạn bè, anh ta hôn tôi trước mặt tất cả các bạn cùng lớp.
Tôi cứ nghĩ anh ta cuối cùng cũng đồng ý ở bên tôi rồi.
Cho đến hôm sinh nhật anh ta, tại bữa tiệc, tôi đến muộn vài phút.
Và nghe thấy cuộc trò chuyện giữa anh ta và bạn bè.
“Cậu thật sự muốn ở bên Ninh Ngữ Đường à? Thế còn Tống Thanh Việt thì sao, cậu định chia tay với cô ấy sao?”
“Liên quan gì đến Tống Thanh Việt, chúng tôi chỉ là bạn bè bình thường.”
Tôi lặng lẽ đóng cửa phòng bao lại, xoay người rời đi mà không quay đầu.
Tôi không còn tham gia những buổi tụ tập có anh ta, cũng không tìm hiểu bất kỳ tin tức gì về anh ta nữa.
Anh ta nói muốn đính hôn, tôi mỉm cười chúc phúc.
Tôi chuẩn bị kết hôn với người anh em tốt của anh ta, thì Chu Cảnh Trạm lại tìm đến tận cửa, chất vấn vì sao anh ấy ở trong nhà tôi.
Người anh em tốt của anh ta cười lạnh, phản bác: “Tôi ở nhà vị hôn thê của mình, cậu có ý kiến sao?”
Trò Chơi Thế Thân Của Bạch Nguyệt Quang
Trò Chơi Thế Thân Của Bạch Nguyệt Quang
Chị gái tôi 44 ngày hôm đó, chồng tôi đã n h//ố.t tôi, một phụ nữ đang mang thai 3 tháng, vào trong tủ khử trùng.
“Loại đàn bà lòng dạ dơ b/ẩn, ở đây mà thanh lọc tâm hồn ô uế xấu xa của cô đi!”
“Cô hại ch .t Khấu Khấu, tôi không bắt cô đi ch .t theo đã là nhân từ lắm rồi!”
“Cô còn sống buông thả, không giữ đạo làm vợ, giờ t/iêm cho cô ít v/i kh/uẩ/n để chữa cái bệnh phụ khoa đáng xấu hổ kia luôn!”
Chị tôi là “bạch nguyệt quang” trong lòng anh ta.
Tôi chẳng khác gì bát cơm nguội thiu.
Chị bị tr/ầ m cả/m là giả, tôi mắc chứng sợ không gian kín là thật.
Tôi tuyệt vọng gi/ãy g/iụa trong t/ủ khử trùng, cuối cùng ch .t vì ng//ộ đ ộ/c ozone.
Châm biếm thay, hóa ra cái ch .t của chị gái cũng là giả.
Cô ta hồi sinh, nở nụ cười rạng rỡ như hoa.
Chồng tôi ôm lấy chị gái đầy nhiệt tình, để mặc t/h/i t.h ể tôi thối rữa mục nát trong chiếc tủ chật hẹp.
Một tuần sau, hắn nắm tay chị gái mở cửa tủ.
“Kiều Diệp, cô đã ăn năn hối cải chưa?”
Nghĩ Nhiều Rồi
Nghĩ Nhiều Rồi
Tôi chia sẻ ảnh cosplay váy cưới mới của mình cho bạn thân nhưng lại gửi nhầm cho anh trai cô ấy.
Tôi lập tức thu hồi tin nhắn, rồi gửi lại ảnh cho bạn thân.
Bình thường cô ấy trả lời tin nhắn rất nhanh, nhưng lần này lại lâu lắm mới online.
“Muốn nghe chuyện thú vị về anh trai tớ không?”
“Anh tớ vừa khóc đấy! Vừa nấu ăn vừa rơi nước mắt, còn cứng miệng bảo là do khói dầu mỡ quá cay.”
“Tớ nghe anh ấy lẩm bẩm cái gì mà kết hôn rồi mới nói cho tôi…”
“Anh tớ thất tình rồi phải không?”