Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

MÙA ĐẸP NHẤT NHÂN GIAN
Nhà ta nghèo túng, quanh năm ăn chẳng đủ no.
Hôm ấy, có một người thợ săn tên gọi Thạch Định – vác theo một con lợn rừng tới trước cửa nhà, mở miệng muốn cầu hôn ta.
Hắn nói:
“Về sau ta nhất định sẽ để nàng ăn no mặc ấm, bạc kiếm được đều giao cả cho nàng.”
Ta nhìn con lợn rừng to tướng hắn mang theo, trong lòng thầm tính: nếu đổi lấy thóc gạo, cũng đủ cho cả nhà ăn suốt một năm.
Thế là ta gật đầu, ưng thuận mối nhân duyên này.
Sau khi thành thân, cũng không ngoài mong đợi — đời này ta được hắn nâng niu chiều chuộng, yên ổn sống trọn kiếp hồng trần.
...

Trọng Sinh Không Phải Để Tha Thứ
Trọng Sinh Không Phải Để Tha Thứ
Chị dâu tôi bị chẩn đoán có ba tử cung, cả nhà mừng rỡ như bắt được vàng.
Mẹ tôi cười không khép được miệng:
“Ba tử cung thì tốt quá rồi, một lần đẻ liền ba đứa cháu nội bụ bẫm cho mẹ!”
Tôi khuyên chị dâu nên đến bệnh viện lớn để kiểm tra lại với bác sĩ chuyên khoa.
Kết quả, bác sĩ chẩn đoán thai nhi bị dị tật, buộc phải phá bỏ để giữ mạng cho mẹ.
Sau đó, chị dâu hồi phục nhưng không thể mang thai lần nữa.
Thế là chị ta và mẹ tôi đổ hết tội lên đầu tôi:
“Dị tật tử cung cái gì chứ? Tao thấy mày là thứ không đẻ được, ghen tị tao một lần mang ba đứa nên mới xúi tao đi phá thai!”
“Hương hỏa nhà họ Vương đến đời mày là tuyệt tự rồi, mày còn mặt mũi mà sống à?”
Mẹ tôi và chị dâu cùng nhau dùng gối bịt miệng gi//ết ch//ết tôi.
Mở mắt ra lần nữa…
Tôi quay về đúng cái ngày đưa chị dâu đến bệnh viện lớn để kiểm tra.

Gia Tộc Ký Sinh
Gia Tộc Ký Sinh
Bạn trai quên đăng xuất WeChat trên máy tính của tôi, mà đúng lúc đó lại đang trò chuyện trong nhóm gia đình bên nhà anh ta.
Mẹ: “Con trai, mai qua nhà Thẩm Tâm Nhã dạm hỏi, thật sự phải đưa 18 vạn sính lễ à?”
Bạn trai: “Đương nhiên, dù phải vay 58 vạn cũng phải đưa cho cô ấy.”
Lòng tôi thoáng vui, cảm thấy anh ấy thật sự yêu tôi.
Nhưng chỉ giây sau, nụ cười trên mặt tôi đông cứng lại.
Bạn trai: “Dù sao sau khi đính hôn thì con sẽ báo cảnh sát, bắt họ trả lại. Đến lúc đó còn kiếm được một bảo mẫu và một kẻ sinh con miễn phí nữa.”
Ba: “Người ta làm gì chịu? Dù có trả lại cũng không chịu gả nữa đâu, con nghĩ hơi nhiều rồi đấy?”
Bạn trai: “Không chịu thì con dùng AI tạo ảnh nóng của cô ta, bôi nhọ thanh danh, nói là sống chung và từng phá thai với con, cuối cùng cô ta chẳng phải vẫn phải lấy con sao?”
Ba: “Không tệ con trai, kế này hay đấy!”
Mẹ: “Quả nhiên con trai mẹ thông minh, không tốn một xu cũng cưới được vợ!”
Chị gái: “Tới lúc đó chị giúp em phát tán ảnh nóng của cô ta, hehe.”
Bỗng nhiên, bên ngoài vang lên tiếng bạn trai gõ cửa:
“Em ơi, chìa khóa xe anh để quên ở nhà em rồi, mở cửa đi.”

Trái Tim Không Còn Thuộc Về Anh
Trái Tim Không Còn Thuộc Về Anh
“Tổng Giám đốc Giang, phu nhân của ngài đang làm ầm ĩ dưới lầu, nói muốn gặp ngài.”
Thư ký run rẩy đẩy cửa văn phòng, Giang Minh Huyền không thèm ngẩng đầu, ánh mắt vẫn dán chặt vào bảng báo cáo tài chính trên màn hình máy tính.
“Bảo an ninh đuổi cô ta đi. Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, trong giờ làm việc không gặp bất cứ ai.”
“Nhưng mà, tổng giám đốc…” Thư ký muốn nói rồi lại thôi.
“Không có nhưng nhị gì hết!” Giang Minh Huyền đột ngột ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng:
“Lâm Vãn Tinh càng ngày càng không biết quy củ, ba năm kết hôn rồi mà đến chút chừng mực tối thiểu cũng không có sao?”
Thư ký rụt cổ lại, vừa định lui ra thì thang máy vang lên tiếng “ding” khô khốc.
Lâm Vãn Tinh mang giày cao gót bước nhanh vào, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, trong tay siết chặt một tấm ảnh.
“Giang Minh Huyền, anh giải thích cho tôi xem đây là chuyện gì?!”

Lên Đường Nhé, Chị Dâu!
Lên Đường Nhé, Chị Dâu!
Ngay trong đêm tân hôn với Thái tử Tập đoàn Lục Thị – Lục Minh, chị dâu tôi, Lâm Tuyết Vi, đột nhiên xông thẳng vào phòng tổng thống, trên tay ôm chiếc váy cư//ới bị xé rách nham nhở, vẻ mặt hoảng loạn.
Cô ta nức nở kể rằng Lục Minh vì uống say, nhận nhầm người, tưởng cô ta là tôi nên đã… không kiềm chế được bản thân mà xảy ra chuyện trong căn phòng bên cạnh.
“Vãn Vãn, chị có lỗi với em, càng có lỗi với Minh Triết! Chị thực sự không còn mặt mũi nào đối diện với ai cả. Nhưng em và A Minh vừa kết hôn, danh dự của nhà họ Lục tuyệt đối không thể vì chuyện này mà tổn hại. Chi bằng… để chị biến mất khỏi thế gian này. Chị ch.t rồi, mọi người sẽ giữ được thể diện!”
Tôi im lặng nhìn màn biểu diễn bi thương của cô ta, khoé môi cong lên đầy giễu cợt:
“Chị dâu đúng là người sống vì tập thể. Đã vậy, em sẽ tiễn chị đi một đoạn cho trọn nghĩa trọn tình. Đ//ám t//ang sẽ thật hoành tráng, truyền thông đưa tin rầm rộ, bảo đảm chiếm sóng hot search cả thành phố. Còn về phần anh em, em sẽ tận tình… ‘vỗ về’ anh ấy thay chị.”
Tôi liếc sang bên cạnh, phân phó:
“Trợ lý Vương, làm ơn đưa chị dâu ‘lên đường’. Nhớ thông báo cho toàn bộ giới truyền thông lớn. Giật tít bài: ‘Đêm tân hôn của Thái tử Lục Thị, Lâm Tuyết Vi vì tình mà hiến thân’. Nhớ chọn một tấm ảnh thật cảm động, lay động lòng người. À, tiện thể gắn thẻ tài khoản công ty anh trai tôi vào nhé.”
Lâm Tuyết Vi lập tức ch.t đứng tại chỗ. Ngay cả Lục Minh – người vừa hớt hải chạy đến sau – cũng sững sờ, mặt mày lộ rõ vẻ bối rối cực độ.
Chỉ có điều… họ chẳng hề hay biết rằng, cái màn “hiến thân vì yêu” đó của họ, tôi đã được xem toàn bộ – từ đầu đến cuối – qua camera giám sát, không thiếu một khung hình nào.

Mỗi Bông Tuyết Đều Có Tội
Mỗi Bông Tuyết Đều Có Tội
Vào ngày sinh nhật bạn trai tôi, mẹ anh ta đã vun vén anh ta và hoa khôi của trường thành một “cặp đôi tương lai” của Thanh Hoa.
Hoa khôi đưa tặng anh ta chiếc đồng hồ Vacheron Constantin trị giá mấy vạn tệ, mẹ anh ta cười đến mức không khép nổi miệng, nói rằng chỉ có như vậy mới xứng đáng với “cậu con trai Thanh Hoa tương lai” của bà ta.
Còn tôi, cô bạn gái vừa đạt thủ khoa toàn tỉnh, điểm cao hơn anh ta hẳn 27 điểm trong mắt bà ta, lại chỉ là một “con ở nghèo kiết xác” nên cút vào bếp rửa bát.
Tôi xách chiếc tiramisu tự tay làm, đứng trước cửa nhà họ Trần, tiếng cười nói vui vẻ lọt ra từ khe cửa như một chậu nước bẩn hắt thẳng vào mặt tôi.
“Tiểu Dự à, vẫn là Tiểu Hiểu hiểu chuyện nhất. Con xem, người ta tặng con cái đồng hồ này Vacheron Constantin đấy! Thế mới xứng với thân phận sinh viên Thanh Hoa tương lai của nhà ta chứ!”
Đó là giọng của bà mẹ chồng tương lai Lưu Phương the thé và cay nghiệt, từng câu từng chữ như muốn khoe mẽ với cả thiên hạ.
Cửa mở ra.
Trần Dự đứng ở cửa, trông thấy tôi thì nụ cười trên môi khựng lại. Anh ta mặc chiếc sơ mi hàng hiệu mới tinh, trên cổ tay là chiếc đồng hồ sáng lấp lánh, đâm nhói mắt tôi.
“Khả Khả, em đến rồi.” Anh ta định nắm tay tôi nhưng tôi nghiêng người tránh đi.

Thái Giám Thế Kỷ 21
Thái Giám Thế Kỷ 21
Học sinh chuyển trường cá cược với người khác rằng tôi đã nâng ngực.
Cược thua thì phải tỏ tình với nam sinh có đời sống riêng tư rối loạn nhất lớp.
Để cô ấy khỏi mất mặt, cậu bạn thanh mai trúc mã ép tôi phải chủ động thừa nhận.
“Lâm Vũ, coi như là nói đùa một chút thôi, sau đó tớ sẽ giúp cậu đính chính.”
Tôi ngoài miệng đồng ý, nhưng vừa quay người lại liền hét lớn với các bạn học đang ở sân thể dục.
“Mọi người biết không? Tống Từ bị thiếu một bên tinh hoàn, cậu ấy là nửa tên thái giám đấy!”
Trúc mã nổi đóa, còn tôi thì cười sảng khoái.
“Chỉ đùa một chút thôi mà, làm gì phải căng thẳng đến vậy?”

Hàng Xóm Tâm Thần Livestream Đập Cửa
Hàng Xóm Tâm Thần Livestream Đập Cửa
Người phụ nữ t/â m th.ầ./n dưới lầu đã đập cửa nhà tôi suốt 2 năm trời.
Dựa vào cái giấy chứng nhận “miễn tử”, con trai bà ta cũng ngày càng buông thả, chẳng buồn ngăn cản.
Sau khi thay cánh cửa thứ 8 bị đ/ậ/p nát, tôi bức xúc cắt đoạn camera đăng lên mạng than thở.
【Gắn chuông báo động ngoài cửa, ai mà đập cửa là nó hú “u oà u oà”, để xem ai ngủ được!】
【Phản ứng đầu tiên của tôi là: cửa có dẫn điện không nhỉ? Tôi đúng là đ/ộc ác quá đi~ (chó ngáo)】
【Mua máy rung, livestream camera, ai donate là máy rung 10 giây. Mở luôn kèo đoán “bà đi/ên có lên không”. Không đầy nửa năm đủ tiền mua nhà khác.】
Tôi bật dậy khỏi giường, tay ôm mũi bị đ/ập trúng bởi cái điện thoại rơi trúng mặt.
Phát ra tiếng cười khanh khách lần đầu tiên trong 2 năm qua…

Bạn Trai Tôi Mỗi Năm Đều Đi Viếng Mộ Người Yêu Cũ
Bạn Trai Tôi Mỗi Năm Đều Đi Viếng Mộ Người Yêu Cũ
Bạn trai tôi mỗi năm đều đi tảo mộ cho người yêu cũ đã mất, còn thường xuyên chăm sóc bố mẹ cô ấy.
Anh ấy nói bố mẹ cô ấy xem anh như nửa đứa con, nên anh cần phải báo hiếu với họ.
Tôi không thể chấp nhận được, liền đề nghị chia tay.
Vậy mà anh lại nghĩ tôi đang giận dỗi để làm cao, còn muốn tôi nhường cơ hội thăng chức cho anh rồi ở nhà chăm lo gia đình thay anh.
Tôi là người rẻ rúng đến thế sao?
Nhưng cuối cùng thì anh ấy vẫn làm theo đúng cái gọi là “chân thành ban đầu” của mình.
Mặc dù thất nghiệp, lang thang ngoài đường, vợ mang thai đứa con không phải của anh rồi s ả//y thai, nhưng đúng là… cuối cùng anh cũng trở thành “nửa đứa con” của người ta rồi đó.

Tỉnh Mộng Tuổi Cổ Lai Hy
Tỉnh Mộng Tuổi Cổ Lai Hy
Vào ngày tổ chức tiệc mừng sinh nhật 70 tuổi của bà nội, trên màn hình lớn bất ngờ xuất hiện những bức ảnh chụp chung của ông nội và một người phụ nữ khác.
Tiếng cười rộ lên khắp sảnh tiệc, khách khứa thi nhau trêu chọc ông nội “tuổi cao nhưng phong độ vẫn đỉnh”.
Ai nấy đều nghĩ bà nội sẽ khó chịu, thấy mất mặt.
Nhưng không, bà vẫn mỉm cười, thản nhiên giật lấy micro từ tay MC.
“Xin mọi người dành một tràng pháo tay thật lớn chào đón chồng tôi – ông Phó Hoài Sinh.
Và người yêu đã gắn bó với ông suốt 50 năm – bà Nguyễn Xuân Cảnh.”