Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

Phượng Kế
Hôm thành thân, vị hôn phu của ta cố ý rước nhầm kiệu hoa, đưa ta vị tiểu thư dòng dõi thế gia tới một ngôi miếu bỏ hoang ở thành Nam, chỉ để thành hôn với một cô nữ xuất thân thấp kém.
Hôm sau, khi ánh sáng đầu tiên của bình minh ló rạng, hắn dắt tay cô nữ trong trang phục tân nương lộng lẫy bước vào.
“Kiệu hoa của ngươi và Yểu Yểu bị rước nhầm. Nhưng bây giờ nàng ấy đã cùng ta bái đường, chính là thê tử danh chính ngôn thuận. Còn ngươi…”
Hắn giả vờ tỏ ra nể tình cũ, “Xét đến mối duyên mười mấy năm, cho ngươi vào phủ làm thiếp cũng là đã ban ơn rồi.”
Rồi hắn đổi giọng, trở nên chán ghét rõ rệt:
“Ngươi tuy là con cháu họ Thôi vùng Thanh Hà, nhưng thân đã chẳng còn trong sạch. Nếu muốn vào vương phủ làm thiếp, phải quỳ trước Yểu Yểu để tỏ lòng tôn kính với vương phi.”
Hắn còn muốn ta uống thuốc tuyệt tự, cam đoan rằng ta sẽ không dựa vào thân phận dòng dõi cao quý mà chèn ép cô nữ hắn thương, thì mới được phép vào phủ làm thiếp.
Ta xoa phần thắt lưng vẫn còn ê ẩm, hắn đâu biết… Ta thực sự đã không còn trong sạch.
Nhưng người khiến ta mất đi sự trong trắng trong đêm ở miếu hoang đó.
….lại là thiếu niên hoàng đế trúng tình độc, phải nương náu tạm thời nơi đó.

Một Nửa Ký Ức Là Em
Một Nửa Ký Ức Là Em
Ngày đính hôn của Hình Dục và chị gái tôi, tôi ngồi ở hàng ghế đầu tiên của khán đài.
Anh ta nhìn thấy tôi, bỗng thở phào nhẹ nhõm một cách khó hiểu.
“Lâm Tả Ức, em cuối cùng cũng hết làm loạn rồi à? Chịu mềm mỏng một chút, anh…”
Toàn bộ khách khứa đều sững sờ, không hiểu anh ta đang nói với ai.
Vì… tôi đã ch .t rồi.
Hôm nay, vừa đúng ngày thất đầu của tôi.

Nữ Chính Không Bao Giờ Nhường Vai
Nữ Chính Không Bao Giờ Nhường Vai
Một cái tát vang dội giáng xuống, gương mặt của chồng tôi Cố Mặc Đình sưng đỏ thấy rõ bằng mắt thường.
Anh ta nhìn tôi với vẻ mặt u ám.
“Khương Hoan, em dám đánh tôi? Em điên rồi à?”
Mọi người trong phòng họp cũng đồng loạt quay đầu nhìn tôi.
Dù sao trước giờ tôi luôn nhẫn nhịn, cho dù Cố Mặc Đình quá quắt cỡ nào, tôi cũng vì yêu mà lựa chọn chịu đựng, nhún nhường.
Kiếp trước, Cố Mặc Đình cướp đi phương thuốc tôi dày công nghiên cứu suốt ba năm, đưa cho cô đàn em Tiểu Lâm của anh ta là Lâm Loan Loan để cô ta lấy danh tiếng. Ngay cả chức phó viện trưởng từng hứa với tôi, anh ta cũng tặng luôn cho cô ta.
Tôi đã nhịn, không làm ầm lên.

Yêu Nhầm Học Thần
Yêu Nhầm Học Thần
Tôi giả vờ làm g//a//y, l/ừ//a học thần viết luận văn cho mình.
Sau khi chặn cậu ta, cậu ta lạnh lùng gửi thẳng địa chỉ IP máy tính tôi qua tin nhắn.
“Cậu cũng học ở Đại học Lan Thông à?”
“Tốt nhất cậu nên cầu nguyện đừng để tôi tóm được.”
“Không thì, tôi sẽ đ//á/nh cậu sống dở ch.t dở.”

Sau Khi Bị Thái Tử Phi Tráo Đổi Hài Tử
Sau Khi Bị Thái Tử Phi Tráo Đổi Hài Tử
Ta là thiếp thất, cùng Thái tử phi đồng thời lâm bồn, nàng lại lấy nữ nhi tráo đổi nhi tử của ta.
Nàng vốn toan tính muốn mẹ quý nhờ con, mưu cầu vị trí Thái hậu, nào ngờ hài tử kia tính tình hung hãn, dính líu đến m/ư/u n/g//hịch, khiến nàng bị liên lụy, bị p h ế làm thứ dân.
Mà nữ nhi do ta nuôi dưỡng lại tài sắc vẹn toàn, được tôn xưng là khuôn mẫu của nữ tử thiên hạ.
Con gái hiển hách, mẹ nhờ đó mà được vinh sủng vô cùng.
Thái tử phi vì thế mà sinh lòng o/án h/ận, nhân lúc ta ra ngoài phát chẩn, giả trang làm dân chạy nạn mà á/m s/át ta.
Lần nữa mở mắt, ta lại trở về ngày sinh nở năm ấy.

Lệ Chương
Lệ Chương
Bộ đồ l/ó/t mà chị dâu đã mặc luôn không cánh mà bay, sau này mới phát hiện bị treo bán trên mạng.
Anh cả nghi ngờ tôi là thủ phạm: “Không phải mày thì chẳng lẽ là ba?”
Chị dâu phẫn uất vạch mặt tôi: “Cứ mỗi lần em chồng về là đồ l/ó/t của tôi lại biến mất, chắc chắn là cậu ta.”
Người giúp việc tìm thấy đ/ồ l./ó/t nữ trong phòng tôi: “Cậu còn gì để chối nữa?”
Ba tôi ném quần áo của tôi ra khỏi cửa: “Cút! Tao không có đứa con trai nào vô liêm sỉ, đồi bại như mày.”
Nhưng tôi vừa trọng sinh, điềm tĩnh mở giấy chứng nhận chủ sở hữu nhà:
“Đây là nhà của tôi. Người nên cút là mấy người mới đúng.”
Kiếp này, tôi tuyệt đối sẽ không để bị vu oan rồi thân bại danh liệt, mất việc, bị chia tay, từ đỉnh cao sự nghiệp rơi xuống trại tâm thần,
và chỉ đến lúc bị hành hạ đến ch .t, tôi mới biết, bạn gái tôi cùng đứa con chưa kịp chào đời đã ch .t trên bàn phẫu thuật.

Trọng Sinh Xong Quét Sạch Nhà Dì
Trọng Sinh Xong Quét Sạch Nhà Dì
Kiếp trước, chỉ vì ba tôi cứu dì trong tình trạng gần như k/h ỏ.a t h.â /n sau trận động đất…
Mà bị cả nhà cậu, một nhà ba người, chửi rủa, đánh đập không ngừng.
Mẹ tôi không những không bênh vực, mà còn lạnh lùng châm chọc:
“Ông đúng là nh/ì.n hết người ta rồi, để người ta trút giận cũng đâu có gì quá đáng.”
Sau đó, cậu đòi ly hôn với dì.
Dì lại đổ hết tội lỗi lên đầu ba tôi:
“Nếu không vì ông, anh ấy sao có thể ghét bỏ tôi?”
“Ông ch .t đi là vừa, chỉ có ông ch .t rồi thì anh ấy mới quên hết mọi chuyện.”
Dì đầu đ/ộc ba tôi, cấu kết với mẹ tôi dàn dựng hiện trường giả.
Về sau, khi tôi bị em họ c/ư/ ỡng b/ứ.c, hắn đắc ý buột miệng tiết lộ chân tướng cái ch .t của ba tôi.
Tôi định báo cảnh sát, liền bị hắn đ/ẩ/y xuống núi, ch .t ngay tại chỗ.
Lúc mở mắt ra, tôi đã trọng sinh về đúng thời điểm vừa xảy ra trận động đất.

Ta Không Làm Hậu
Ta Không Làm Hậu
Hoàng đế vừa ban thánh chỉ lập ta làm Thái tử phi, thì Thái tử phụng mệnh xuống Giang Nam cứu tế liền gặp nạn rơi sông mất tích.
Ba năm sau, Thái tử rốt cuộc được tìm thấy, nhưng đã mất trí nhớ.
Khi ấy, hắn đã thành thân sinh tử, đứa bé trong lòng vừa tròn đầy tháng.
Hắn nhìn ta với vẻ lạnh lùng, chậm rãi thốt lên:
“A Tú là ái thê duy nhất của ta, nàng còn vì ta sinh hạ long chủng. Nếu muốn ta quay về, thì ngôi vị chính thất phải thuộc về nàng.”
Lời còn chưa dứt, một nữ tử dung mạo đáng thương đã nhào vào lòng hắn.
“Điện hạ, thiếp mới là thê tử của chàng! Thiếp ôm con chờ đợi chàng suốt ba năm, vì sao chàng lại tàn nhẫn với mẫu tử thiếp như thế?!”
Nhìn một nam hai nữ hai hài tử, náo loạn thành một đoàn, trong lòng ta chỉ thầm cười khoái trá.
May thay, vị trí Thái tử phi của hắn, ta đã sớm nhường lại cho chân ái của hắn từ ba năm trước.

Dây Chuyền Tai Hại
Dây Chuyền Tai Hại
Một ngày trước kỳ thi đại học, trúc mã tặng tôi một mặt dây chuyền hình mèo cưng.
Tôi đang vui vẻ đeo lên cổ thì đột nhiên thấy mấy dòng bình luận hiện lên.
【Chậc chậc, nên tôi mới nói phụ nữ đúng là không có não mà, trong mặt dây chuyền giấu camera siêu nhỏ, ngày mai từng chữ cô ấy viết sẽ bị nhỏ nữ phụ chép vào bài thi của mình!】
【Đúng rồi đó, đây là truyện ngược luyến cẩu huyết không não mà, phòng thi còn chả có máy dò kim loại. Nữ chính sắp tiêu rồi, vì gian lận mà cả đời bị hủy hoại, sau đó vội vã lấy chồng, cuối cùng bị chồng đánh đến chết!】
【Nam chính cũng từ lúc đó mới bắt đầu hối hận, bừng tỉnh nhận ra người mình yêu là nữ chính, rồi bắt đầu báo thù nữ phụ với tên chồng vũ phu, chậc chậc, nam chính điên cuồng cuối cùng cũng bước lên con đường trả thù!】
【Có thể tua nhanh được không chứ, tôi chỉ thích xem đoạn nam chính phát điên thôi ấy! Nghiện thật!】

Hôn Lễ Chưa Trọn
Vào đúng ngày cưới, Hách Mẫn lại chẳng xuất hiện.
Tôi gọi video cho anh ta, thì thấy anh ta đang mặc đồ dã ngoại, lang thang trekking ở Tây Tạng.
“Vợ à, đám cưới chỉ là hình thức thôi mà, với lại tụi mình đăng ký kết hôn từ lâu rồi. Em sẽ không trách anh chứ?”
Ngay phía sau lưng anh ta, một cô em khóa dưới ló đầu ra.
“Chị ơi, em chỉ cá cược chơi chơi với anh Hách thôi, không ngờ anh ấy thực sự đồng ý cùng em làm một chuyến đi nói là đi là đi luôn…”
Hôm đó, tôi trở thành trò cười cho thiên hạ.
Cú sốc ấy khiến tôi mắc chứng sợ đám đông.
Hách Mẫn vội vàng quay về, cố gắng giải thích mọi chuyện.
Tôi thu mình trong góc tường, giọng nhỏ như muỗi kêu nhưng đầy kiên quyết:
“Không sao đâu, ly hôn đi.”
“Dù sao… chúng ta cũng chưa tổ chức hôn lễ.”