Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

Sau Lưng Là Ánh Mặt Trời
Sau Lưng Là Ánh Mặt Trời
Em gái tôi vừa thi đại học xong, tôi dự định sẽ đưa con bé đi du lịch thư giãn.
Bạn trai tôi sau khi biết chuyện liền âm thầm tìm tôi nói:
“Sau này em gả vào nhà họ Vương, là người nhà anh. Sao có thể tùy tiện tiêu tiền cho người ngoài được?”
Nói xong, anh ta đẩy em gái mình đến trước mặt tôi:
“Em hoàn vé máy bay của em gái em đi. Vừa hay em gái anh cũng vừa thi xong, em làm chị dâu, dẫn nó đi chơi thư giãn một chuyến.”
Em gái anh ta cũng gật đầu:
“Đúng đó chị dâu. Ăn cơm nhà họ Vương mà chân ngoài dài hơn chân trong thì không hay đâu.”
Tôi nhìn ba tấm vé đã đặt trước, mặt không đổi sắc mà hoàn lại một tấm.
Họ nói không sai.
Tôi đâu phải người ngốc.
Vì sao tôi phải chăm sóc cho em gái người khác chứ?

Trọng Sinh Vả Mặt Chị Gái Vô Liêm Sỉ
Tôi đã cover lại ca khúc của người chị và bất ngờ vụt sáng thành ngôi sao trên mạng.
Sau khi danh tiếng vươn xa, tôi gần như chiều theo mọi khao khát của chị. Dâng tặng chị những món hàng hiệu xa xỉ, siêu xe đắt đỏ, biệt thự nguy nga tráng lệ.
Thế nhưng, chỉ vì một lời châm biếm từ nam thần màn bạc rằng chị không sánh bằng tôi, chị đã âm thầm ôm mối hận sâu đậm trong lòng.
Vào chính ngày tôi đăng quang Nữ hoàng Âm nhạc, chị lao vào phòng nghỉ riêng của tôi, rút lưỡi dao lam sắc lẻm cắt đứt thanh quản tôi:
"Nếu không nhờ bản nhạc của tôi, cô dựa vào đâu mà nổi danh? Chiếc cúp này vốn dĩ phải thuộc về tôi!"
Sau khi tôi trút hơi thở cuối cùng, chị cũng tuyệt vọng kết liễu đời mình.
Điều kỳ diệu là, cả hai chúng tôi đều được tái sinh về lớp học âm nhạc năm nhất đại học.
Chị nhanh nhạy giành trước tôi một bước, cất cao giọng hát bản nhạc của mình.
"Lần này, đến lượt tôi xưng bá trong làng giải trí, còn cô chỉ xứng làm bóng mờ phía sau tôi."

Đồ Giả Mạo Buồn Cười
Đồ Giả Mạo Buồn Cười
Bố tôi tặng tôi một căn biệt thự lớn.
Tôi thấy nó quá xa hoa, sợ sẽ ảnh hưởng đến hình tượng nữ thần học đường giản dị mộc mạc của mình, nên sau khi ghé qua một lần, tôi bỏ mặc luôn.
Một tháng sau, câu lạc bộ trường có một em khóa dưới gia nhập.
Em ấy nói căn biệt thự đó là của em.
Còn bảo bố em là người giàu nhất.
Nhìn cô em vừa quê mùa vừa xấu xí đó, tôi rơi vào trầm tư.

Chiến Lược Theo Đuổi Vợ Của Người Chồng Tuyệt Vọng
Chiến Lược Theo Đuổi Vợ Của Người Chồng Tuyệt Vọng
Năm thứ 6 sau khi kết hôn, người chồng vốn luôn điềm đạm, ít nói của tôi – Ứng Lâm – bỗng trở nên vô cùng kỳ lạ.
Anh bắt đầu dành một tiếng mỗi ngày để chăm chút ngoại hình, hai tiếng để tập gym, ba tiếng chỉ để mang cơm cho tôi, và… quan sát kỹ lưỡng từng chàng trai trẻ lướt ngang qua tôi với ánh mắt cảnh giác.
Tôi chẳng hiểu rốt cuộc đã có chuyện gì.
Cho đến một ngày, tôi vô tình nhìn thấy nhật ký của anh.
「Hôm nay cô ấy ra ngoài mà không đeo nhẫn cưới. Là vô tình hay cố ý? Không nghĩ ra. Không dám hỏi. Tôi sắp phát điên rồi…」
「Cô ấy lại thả tim cho tên thực tập sinh đó. Cô ấy định gi .t tôi sao? Tất cả là do thằng đàn ông không biết xấu hổ kia…」
「Tôi trong gương đang già đi, mục rữa, xấu xí dần. Không được. Tôi phải hoàn hảo hơn nữa, mới không bị cô ấy bỏ rơi…」
「Thật bất lực… thật tuyệt vọng… tôi lớn hơn cô ấy 5 tuổi. Tôi đã không còn trẻ. Sắc suy tình cạn. Đây chính là kết cục của tôi sao…」

Hoa Nở Bên Đường
Hoa Nở Bên Đường
Ngày tôi nhận ra mình không còn yêu anh nữa, diễn ra một cách rất đỗi bình thường.
Chúng tôi cùng ăn tối.
Anh rõ biết tôi không ăn hành lá, vậy mà theo thói quen vẫn cho cả đống vào bát của tôi.
Tôi nhìn lớp hành xanh rì nổi lềnh bềnh trong bát canh, nghĩ thầm:
Lần này, là vì ai thích ăn nữa đây?
Nghĩ đến đây, tôi ngẩng đầu nhìn anh.
Còn anh thì sao?
Chẳng hề nhận ra gì cả, đang chăm chú nhìn điện thoại, khóe môi còn vương một nụ cười dịu dàng.
Thế là tôi đặt đũa xuống, buông lời chia tay.
Còn anh chỉ khẽ gật đầu:
“Ừ.”
Tôi biết rõ, anh hoàn toàn không nghe thấy tôi nói gì.

Ngày Nghỉ Ác Mộng
Ngày Nghỉ Ác Mộng
Ngày nghỉ tôi dẫn cả nhà đi chơi, ai ngờ “nàng thơ” trong lòng chồng cũng nhất quyết đòi đi theo.
Không chỉ vậy, cô ta còn tự ý đổi chuyến đi suối nước nóng tôi đã đặt thành chuyến cắm trại.
Vừa mới đặt chân đến khu cắm trại, Thẩm Giai Di đã bị rắn cắn.
Tề Phi Dục cuống cuồng muốn lái xe đưa cô ta đến thị trấn gần đó để chữa trị.
Tôi thì không chút do dự đứng chắn trước đầu xe, không cho họ đi.
Kiếp trước, sau khi Tề Phi Dục rời đi thì có người phát hiện trong núi có gấu xuất hiện.
Chúng tôi còn chưa kịp rút lui thì đã bị gấu đen tấn công.
Tôi vì bảo vệ mẹ chồng mà bị gấu đánh trọng thương.
Vậy mà sau khi biết chuyện, Tề Phi Dục chẳng những không biết ơn, còn vì viện phí của tôi quá cao mà rút máy thở của tôi.
Thậm chí chưa đầy một tuần sau khi tôi chết, hắn đã vui vẻ rước “nàng thơ” vào cửa làm vợ.
Làm lại một lần nữa, tôi tuyệt đối sẽ không để bọn họ dễ dàng rời đi như vậy.
…

Bà Nội Trọng Nam Khinh Nữ Đã Đến
Bà Nội Trọng Nam Khinh Nữ Đã Đến
Sau khi cậu mợ tôi qua đời vì tai nạn, mẹ tôi đón Hứa Tầm về nhà sống cùng.
Trong lòng bà, Hứa Tầm ngoan ngoãn hiểu chuyện, là hình mẫu con gái mà bà luôn mong muốn.
Còn tôi, vụng về ngốc nghếch, chỉ là của nợ.
Mẹ đưa Hứa Tầm đi ăn món Tây mà trước đây cô ấy chưa từng thử, vậy mà lại tiếc tiền mua cho tôi một bộ đồng phục mới.
Bà không hề biết, chỉ vì không mặc đồng phục, tôi đã bị phạt đứng suốt cả tuần rồi.
Khi tôi đang bất lực và tuyệt vọng, chuông điện thoại bàn trong nhà vang lên, tôi nhấc máy — là bà nội tôi, người luôn trọng nam khinh nữ.
“A lô? Là Nhiễm Nhiễm à? Đừng khóc con ơi.”

Thư Nhã
Thư Nhã
Từ nhỏ, tôi đã được chọn làm con dâu tương lai của nhà họ Bùi.
Năm 20 tuổi, tôi gả cho Bùi Túc, một người mắc chứng tự kỷ.
Năm năm hôn nhân, Bùi Túc vẫn luôn chán ghét tôi.
Không chấp nhận bị tôi chạm vào, càng đừng nói đến chuyện chung giường.
Sau đó, anh ấy gặp một cô gái.
Trước mặt cô ta, anh thu lại hết thảy sự cáu kỉnh, vụng về mà ngoan ngoãn.
Anh viết nhạc tặng cô, cũng chuẩn bị quà cho cô.
Ngay cả thư phòng, nơi anh cấm tôi bước vào cũng mở cửa đón cô ấy một cách không giữ lại gì.
Tôi biết… Bùi Túc đã có người mình thích.
Mà tôi cũng chẳng muốn tiếp tục chăm sóc anh nữa.
Vì vậy, tôi tìm đến lão gia nhà họ Bùi, nói rõ:
Tôi muốn ly hôn.

Cưới Chú Của Bạn Trai
Cưới Chú Của Bạn Trai
Tết năm nay, tôi theo bạn trai Phó Hằng về quê ra mắt nhóm bạn thân từ nhỏ của hắn.
Tửu lượng kém, tôi gục xuống bàn, lại vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa Phó Hằng và đám bạn thân.
“Ê, Tống Dao, bạn gái cũ mà mày mãi không quên đã về nước ăn Tết rồi. Nghe nói lần này không đi nữa đâu.”
“Thế còn bạn gái thay thế mà mày dùng để chữa lành vết thương lòng thì tính sao?”
Phó Hằng nhanh chóng đưa ra quyết định: “Tết nhất mà chia tay thì xui xẻo lắm. Đợi qua mùng bảy rồi chia, đúng sinh nhật của Tống Dao, tao có thể nhân dịp đó cầu hôn luôn.”
Lời của Phó Hằng hoàn toàn dập tắt chút hy vọng cuối cùng mà tôi còn đang níu kéo.
Tôi viện cớ đi vệ sinh, gọi điện cho Phó Huyền Dạ: “Hôn ước vẫn giữ, tôi sẽ kết hôn. Nhưng đội phù rể đón dâu, tôi muốn tự chọn một người.”
Phó Huyền Dạ sảng khoái đồng ý: “Được, cô nói đi.”
“Cháu trai anh — Phó Hằng.”

Đưa Con Gái Thoát Khỏi Truyện Ngôn Tình Cẩu Huyết
Trong buổi lễ thành niên mà tôi tổ chức cho con gái, một nữ phục vụ bất ngờ… vấp ngã vào chiếc bánh kem.
Tháp bánh cao ba mét đổ sụp xuống trong tiếng la kinh hoàng của mọi người.
Khung cảnh lập tức trở nên hỗn loạn, con gái tôi thì tức đến đỏ cả mắt.
Nhưng khi tôi bước tới chỗ cô phục vụ kia, một dòng chữ lạ đột ngột lướt qua trước mắt tôi như… một dòng bình luận trực tiếp:
【Tới rồi kìa, bà mẹ ác độc chuẩn bị bắt đầu bắt nạt đứa con ruột mình rồi.】
Tôi giật mình.
Ngay sau đó, một dòng khác hiện lên:
【May mà có nam chính, anh ấy sẽ xuất hiện đúng lúc để cứu mỹ nhân.】
Chưa kịp phản ứng, vị hôn phu của con gái tôi đã vội vã chen qua đám đông, lao về phía tôi.
…