Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

Đặt Đồ Ăn
Tôi livestream giám định bảo vật, kết nối được với một kênh mukbang, hắn đưa cho tôi một khúc xương đã gặm gần hết, bảo tôi đoán xem là xương của con gì.
Tôi hoảng hốt.
“Đó là sụn cổ của người chết, cậu lấy ở đâu ra vậy?”
Người mukbang luống cuống.
“Sao có thể chứ? Đây là đồ ăn tôi đặt giao tận nơi mà.”
Tôi hỏi địa chỉ quán ăn, hắn lại nói quên mất rồi, cho đến năm phút sau, có người gõ cửa phòng tôi.
“Xin chào, đồ ăn của bạn tới rồi.”
Nhưng rõ ràng tôi đâu có đặt đồ ăn.

Định Mệnh Thiếu Phu Nhân Nhà Họ Kỳ
Ngày biết mình mang thai.
Đại lão Cảng Thành cùng thanh mai phát trực tiếp buổi lễ đính hôn, thân phận gây chấn động.
Tôi chợt nhớ đến vô số lần Kỳ Bạc từng châm chọc tôi.
“Ông đây không thích loại nhỏ tuổi, cũng chẳng làm súc sinh.”
Anh ta cảnh cáo tôi đừng có vọng tưởng.
“Muốn làm thiếu phu nhân nhà Kỳ, cô còn chưa đủ tư cách.”
Vì vậy tôi lập tức bay ra nước ngoài trong đêm, đặt lịch phá thai.
Đêm đó, vị thiếu gia nhà họ Kỳ – người một tay che trời ở Cảng Thành – mắt đỏ ngầu, gấp gáp chạy đến.
Bàn tay anh ta đặt lên bụng tôi đang hơi nhô.
Giọng nói trầm khàn, nghiến răng nghiến lợi: “Súc sinh thì súc sinh!”
“Bảo bối, lần sau còn dám mang con của tôi bỏ trốn, ông đây thật sự sẽ nhốt em lại!”

Tình Yêu Sau Hợp Đồng
Người chồng hợp đồng của tôi gần đây có chút kỳ lạ.
Vô tình tôi nghe thấy tiếng lòng của anh ta:
【Vợ ơi, bạch nguyệt quang của cô ấy quay lại rồi! Sao hắn cứ dai dẳng mãi thế!】
【Vợ vừa câu tôi vừa câu bạch nguyệt quang, cô ấy đúng là biết chơi đàn ông quá! Có gan thì chơi tôi đi, tôi cũng đã xem biết bao nhiêu phim hành động rồi, chỉ còn thiếu cùng vợ thực hành thôi.】
【Xong rồi xong rồi, vợ sắp đi tìm bạch nguyệt quang của cô ấy rồi. Người ta bảo không được yêu mới là tiểu tam, chắc chắn cô ấy sẽ bỏ tôi mất. Vậy tôi có nên làm tiểu tam không?】
Tôi?

Gió Ngừng Thổi
Gió Ngừng Thổi
Tôi đã chet được nửa năm rồi, nhưng Lục Phong, chồng tôi, vẫn nghĩ rằng tôi chỉ đang giận dỗi, chờ tôi quay về xin lỗi anh ta.
Cho đến một ngày nọ, anh ta đột nhiên không tìm thấy một chiếc đồng hồ.
Chiếc đồng hồ đó là món quà từ Lâm Uyển Uyển, cô bạn thanh mai trúc mã của anh ta. Nó bị hỏng nên anh ta đã đưa cho tôi mang đi sửa.
Anh ta gọi điện đến để chất vấn tôi: “Thẩm Thanh, em làm loạn đủ chưa? Nếu không sống được với nhau nữa thì có thể ly hôn, làm cái bộ dạng này cho ai xem hả?!”
“Chiếc đồng hồ anh đưa em mang đi sửa, em giấu ở đâu rồi? Có phải em đã cất nó đi rồi không? Bao nhiêu năm rồi, em vẫn không bỏ được thói ghen tuông với Uyển Uyển!”
Đầu dây bên kia là giọng chị tôi: “Chúc mừng anh, Lục Phong. Thẩm Thanh đã chet rồi, em ấy sẽ không bao giờ ghen tị với Lâm Uyển Uyển nữa đâu.”

Tôi Mới Là Kẻ Ngốc
Tôi gả cho một tên “ngốc” vừa to vừa khỏe.
Cái gì cũng nghe lời tôi.
Thuốc bổ tôi đưa thì ừng ực uống, vòng cổ chó tôi bảo đeo thì lập tức ngoan ngoãn chấp hành.
Cho đến một ngày, tôi bắt gặp anh ta một bên ở bàn đàm phán khí thế ngất trời, một bên lại nhắn tin cho tôi:
“Vợ ơi, ra ngoài buộc dây giày không biết làm, hu hu.”
Bình luận như mưa rơi:
[Nữ phụ thật sự nghĩ chồng mình là tên ngốc ngay cả mặc quần lót cũng phải có người giúp đó hả?]
[Trên giường thì chiêu thức nhiều đến bay trời, giả ngốc thì đứng đầu bảng!]
[Có ai ăn sung sướng như anh ta đâu! Mỗi lần cao trào đến chết đi sống lại, sau đó còn khóc lóc đòi nữ phụ dỗ dành nữa!]

Một Giấc Mộng Dưới Ánh Trăng Sáng
Vị hôn phu của ta si tình với tỷ tỷ.
Biết được họ tâm đầu ý hợp, ta đã đề nghị hủy hôn.
Vị hôn phu từ chối.
“Ta chỉ xem nàng là tỷ tỷ của nàng nên quan tâm hơn một chút thôi, nàng đã nghĩ nhiều rồi.”
Sau này, tỷ tỷ cùng ta đi dạo chơi, nửa đường gặp phải sơn tặc cướp bóc.
Lũ cướp bắt hắn phải chọn một trong hai. Hắn bất chấp ta đang mang thai, lại lựa chọn tỷ tỷ.
Tỷ tỷ đắc ý mỉm cười, còn ta thì bị sơn tặc luân phiên giày vò, một xác hai mạng.
Khi ta mở mắt ra lần nữa, ta đã trở lại vào ngày hắn đến nhà ta cầu thân.

Mượn Thai - Núi Quỷ Phủ 14
Nữ thuộc âm, nam thuộc dương.
Hợp âm dương, tránh cửu ương.
Trong làng có một điều cấm kỵ bất thành văn: Đàn ông lấy vợ, đêm tân hôn nếu vợ không phải thân xử nữ thì sẽ vĩnh viễn không nhận được sự chúc phúc của thần Tống Tử.
Đoạn tử tuyệt tôn.
Bạn nghĩ rằng đây là giả, nhưng thực ra đều là thật.

Tranh Hút Hồn - Núi Quỷ Phủ 13
Sau khi chị tôi nổi đình nổi đám trở thành ngôi sao hàng đầu thì đặc biệt thích ăn rắn. Chị ăn rắn nhỏ như ăn hành lá, cứ nhai sống rồi nuốt luôn. Cảnh tượng đó khiến tôi tê cả da đầu, còn chị lại có vẻ mặt vô cùng thỏa mãn.
Đồng thời, tôi phát hiện thời gian chị tự nhốt mình trong biệt thự ngày càng dài, nhưng trong căn nhà đó, ngoài những bức tranh treo đầy tường ra thì chẳng có gì cả.
Sau này, chị tôi mất tích, còn tôi thì thấy bức chân dung của chị và những người đàn ông khác treo trên tường.
Nhưng trong tranh, khuôn mặt chị lại đầm đìa máu và nước mắt.

Nhớ Mãi Không Quên
Ta bị chính tay hắn g/i/ế/t c/h/ế/t, hồn phách tan biến.
Chỉ còn một hồn lạc vào luân hồi, ký ức tiền trần đều đã quên sạch.
Một ngàn năm sau, giữa rừng Tang Mộc, ta lại gặp hắn.
Hắn vẫn là Chiến Thần, còn ta chỉ hóa thành một con hồ ly nhỏ bé bình thường.
Một lần tham rượu say khướt, ta ngã vào lòng hắn, từ đó ăn chực uống không tại Lưu Vân Cung của hắn.
Một ngày kia, ta nằm trên giường hắn, lười biếng suy nghĩ:
[Tối nay ăn gì nhỉ?]
Hắn vén rèm bước vào, buông lỏng đai lưng ta, chậm rãi cúi người xuống.
“Ăn ta thế nào? Hoặc… để ta ăn ngươi.”

A CHIÊU NHẶT ĐƯỢC MỘT GIA ĐÌNH
A Chiêu không cha không mẹ bị người ta gọi là “đứa trẻ hoang”.
Không muốn làm đứa trẻ hoang, muốn có một gia đình của riêng mình, A Chiêu quyết định đi nhặt cha mẹ về.
Đúng lúc A Chiêu đang rối rắm không biết nên đi đâu nhặt người, “ầm” một tiếng, có một nữ nhân từ trên trời rơi xuống, ngay bên cạnh cô.
A Chiêu vui mừng khôn xiết:
“A nương~”
Sau đó, A Nương vì A Chiêu không có cha mà đau lòng không nguôi.
A Chiêu nhặt quần áo bên sông, gặp một người đàn ông bị nước cuốn trôi, còn hôn mê chưa tỉnh, cô bé vui mừng reo lên:
“A cha ơi!”
Cô bé kéo “cha” về nhà, đến cửa nhà liền lớn tiếng gọi:
“A Nương, mau ra xem, con nhặt được cha rồi~~”
Bên đường có thiếu niên mặt tái nhợt, A Chiêu:
“A ca!”
Có cô nương bỏ trốn ra ngoài, A Chiêu:
“A tỷ~~~”
Tất cả đều trở thành người nhà của cô, được cô gom hết mang về.
A Chiêu nhặt nhặt mãi, nhặt được a nương, nhặt được cha, ca ca, tỷ tỷ, tạo thành một “gia đình chắp vá” hạnh phúc.
A Chiêu nhìn người ta có em trai em gái, cô bé rất ngưỡng mộ, nói bằng giọng non nớt:
“A Chiêu muốn làm chị.”
Bốn người: ……
Đủ rồi, đừng nhặt nữa.
Sau đó, giới tu chân có thêm một cô bé có thể hô mưa gọi gió.
Cô bé ấy, a nương cô là đệ nhất luyện đan sư của Thần Y Cốc, a cha cô là Kiếm Tông Vô Thượng Tiên Tôn.
A ca cô là thiên tài ngộ tiên căn hiếm có, a tỷ cô là tiểu sư muội được tông môn sủng ái, a đệ cô là tiểu thái tử của tộc yêu láng giềng.
Ai dám làm A Chiêu khóc, đừng hòng sống yên ổn trong giới tu chân!