Truyện mới cập nhật
Truyện mới cập nhật

Sau Lưng Ánh Đèn
Bữa tiệc mừng phim mới đóng máy, tôi uống phải ly rượu đã bị bỏ thêm gì đó.
Đêm hôm ấy, trong cơn mơ màng, tôi lại ngủ cùng con trai của nhà đầu tư.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, gương mặt Triệu Hòa Húc đỏ bừng, xấu hổ đến cực điểm.
“Tiềm Yên, tôi cảnh cáo em, sẽ không có lần sau nữa.”
Tôi gật đầu.
“Ồ, được thôi.”
Sau đó, phóng viên giải trí chụp được cảnh anh ta nửa đêm rời khỏi nhà tôi, lập tức leo lên hot search.
Tôi vội vàng đăng weibo làm sáng tỏ.
【Chúng tôi chỉ là bạn bè.】
Đêm ấy, Triệu Hòa Húc lại tức giận, hung hăng cắn môi tôi.
“Tiềm Yên, ai mẹ nó là bạn bè với em?”

THẤT NIÊN ĐOẠN NGHĨA
Thành hôn bảy năm, phu quân Thủ phụ của ta đã mời một vị nữ phu tử về dạy cho hai đứa con. Chàng giải thích rằng:
"Trong phủ là nội trạch, nam nhân ra vào không tiện."
Ta thương phận nữ tử không dễ dàng, nên đã trả tiền học phí gấp đôi.
Ngày ngày ta chuẩn bị cơm áo cho hai con, chỉ sợ chúng đói, chúng lạnh.
Cho đến ngày sinh thần của vị nữ phu tử, phu quân đã lén lút dẫn hai con đến tửu lầu để mừng cho nàng ta.
Lúc đó ta mới biết, thì ra vị nữ phu tử ấy chính là người tình thanh mai trúc mã thuở hàn vi được chàng nuôi bên ngoài.
Ngay cả hai đứa con của ta cũng hùa theo họ để lừa gạt ta.
"Thưa phụ thân, rốt cuộc khi nào phụ thân mới thành thân với phu tử ạ? Như vậy chúng ta mới là người một nhà."
"Mẫu thân lúc nào cũng ở nhà quản thúc chúng con, mẫu thân chẳng hiểu gì cả. Phu tử làm mẫu thân của chúng con thì tốt rồi."
Giọng của Thôi Diễn mang theo ý cười.
"Vài ngày nữa, ta sẽ đi xin một đạo thánh chỉ cho nàng làm bình thê, không thể để mẫu thân con bắt nạt Lan nhi được."
"Phụ thân vạn tuế!"
Ta đứng ngoài cửa, tim như dao cắt, lòng dạ sắt đá lại, ta xoay người vào cung bái kiến Thái hậu.
"Thưa cô mẫu, xin người hãy ban cho con một đạo thánh chỉ hòa ly."
"Nhưng còn hai đứa trẻ thì sao?"
Ta ngẩng đầu lên, nước mắt lưng tròng nhưng ánh mắt lại vô cùng quả quyết:
"Một đứa con cũng không cần."

Weibo Của Tôi Có Siêu Năng Lực
Tôi bị điện giật khi đang tắm, và khi tỉnh dậy, không nhịn được, tôi đăng một dòng trạng thái trên Weibo:
"Công ty máy nước nóng rác rưởi, biến đi cho khuất mắt."
Ngày hôm sau, mở điện thoại ra, tôi ngạc nhiên thấy tin tức nổi bật là: "Công ty máy nước nóng phá sản."
Sau vài lần thử nghiệm, tôi xác nhận mình thực sự sở hữu một khả năng đặc biệt, chỉ cần ước trong Weibo, điều ước sẽ trở thành hiện thực.

CHỒNG TÔI MUỐN LY HÔN, MẸ CHỒNG RA MẶT XỬ ĐẸP TIỂU TAM
Mười năm làm vợ, cuối cùng chồng tôi cũng công khai dẫn tiểu tam về nhà, thẳng thắn cầu xin mẹ chồng chấp thuận.
Trước mặt tôi, bà gật đầu đồng ý để chúng tôi ly hôn. Không những vậy, mẹ chồng còn nắm tay tôi, ôn tồn nói: “Từ nay, con là con gái mẹ.”
Sau đó bà quay sang nắm tay tiểu tam, dịu dàng dặn dò: “Từ giờ, việc nhà giao cho con nhé.”
Tiểu tam rạng rỡ gật đầu: “Con sẽ cố gắng hết sức ạ.”
Mẹ chồng hiền hòa đáp lại: “Yên tâm, không quá khó đâu, mẹ sẽ dạy con.”
Tiểu tam có phần hào hứng: “Con cần làm những gì ạ?”
Mẹ chồng mỉm cười, chậm rãi liệt kê: “Sáng dậy lúc năm giờ nấu bữa sáng, bảy giờ đưa hai đứa nhỏ đến trường, tám giờ bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, mười giờ đi chợ chuẩn bị bữa trưa, nghỉ trưa xong thì giặt đồ, đến hai giờ chiều lại chuẩn bị trà chiều…”
Tôi và Lâm Tự vừa rời khỏi Cục Dân Chính, chưa kịp nguôi cơn bàng hoàng sau khi ký đơn ly hôn, Kiều Từ Từ đã nhanh chóng chuyển hành lý vào nhà lớn của nhà họ Lâm, còn mặt dày tuyên bố rằng được mẹ chồng cho phép.
Dù sao, căn nhà đó cũng đứng tên bà.
Cô ta kéo vali vào thẳng phòng ngủ chính, sau đó không quên trừng mắt mắng tôi: “Đơn ly hôn đã ký rồi, cô còn mặt mũi gì ở lại đây? A Tự nói chỉ cần nhìn thấy cô là buồn nôn.”
Tôi còn đang bối rối không biết nên dọn đồ đi đâu thì mẹ chồng xuất hiện.
Bà nhìn tôi, nghiêm giọng: “Thập Nguyệt, con dọn lên phòng khách tầng hai đi.”
Kiều Từ Từ tưởng mẹ chồng đang đứng về phía mình, liền đắc ý nhướng mày, lén liếc tôi với vẻ khinh khỉnh.
Tôi nhìn bà mà không hiểu nổi ý định thật sự trong lòng bà là gì. Dù bà luôn nghiêm khắc, nhưng hiếm khi bộc lộ cảm xúc rõ ràng như hôm nay.
Ngay lúc đó, mẹ chồng đột nhiên quay sang Kiều Từ Từ, giọng nói bình thản nhưng lạnh lùng: “Phòng ngủ chính ở tầng một, gần bếp hơn. Mỗi sáng nhớ dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà.”
Sau đó bà nhìn tôi, nhẹ nhàng dặn: “Cô ta mới đến, còn nhiều điều chưa quen, con viết giúp nó một thực đơn bữa sáng đi.”
Kiều Từ Từ tái mặt: “Mẹ… con không biết nấu ăn. Mấy chuyện đó trước giờ đều là Thập Nguyệt làm mà?”
Mẹ chồng lập tức sửa lại cách xưng hô: “Thập Nguyệt giờ là con gái mẹ, cũng là em chồng của cô. Phiền cô tôn trọng em mình.”
“Việc chăm con có thể thuê bảo mẫu mà...” Kiều Từ Từ lầm bầm. “Nhà giàu bây giờ ai mà không thuê bảo mẫu chứ...”
Ánh mắt mẹ chồng chợt nghiêm lại: “Ở căn nhà này, việc nhà là trách nhiệm của con dâu. Mẹ không thích người ngoài nhúng tay vào. Nếu không thích thì dọn ra ngoài, mẹ không giữ.”
“Con... con hiểu rồi, mẹ.” Kiều Từ Từ ngượng ngùng gật đầu.

HÔN MỘT CÁI
Khoảng mấy hôm nay, trong mơ tôi luôn có cảm giác có người đang lén hôn mình.
Nhưng trong ba người bạn cùng phòng, hai người đã có bạn gái, còn người kia là hot boy của trường, luôn lạnh lùng và chẳng thèm quan tâm đến tôi.
Để tìm ra kẻ thủ phạm, tôi đành phải bôi một lớp tương ớt siêu cay lên môi trước khi đi ngủ.
Sáng hôm sau, môi của hot boy đã sưng vù.
(Công trà xanh mưu mô X Thụ nắng mai ngây ngô)

Ma Nữ Đáng Yêu
Khi đang livestream chơi game thì tôi gặp phải một tên sát nhân. Hắn bị tôi hành đến phát cáu, liền nói: “Tôi biết địa chỉ của cô rồi, tôi sẽ giết cô ngay trước mặt mọi người.”
Tôi đáp: “Được, chờ anh đó.”
Hắn không biết, tôi đã chết từ một năm trước rồi.

Tôi Là Người Qua Đường, Lại "Cuỗm" Mất Nam Chính Nhặt Rác Ăn
Trước cổng trường, tôi ném chiếc bánh bao nguội vào thùng rác rồi quay người bỏ đi.
Trước mắt bỗng xuất hiện những dòng chữ kỳ lạ:
[Trời ơi! Nam chính lại đi nhặt bánh bao trong thùng rác mà ăn!]
Tôi đột nhiên quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy cậu thiếu niên xanh xao gầy gò đang lấy chiếc bánh bao nguội tôi vứt ra từ thùng rác.
Em ấy hoảng hốt nhìn tôi: "Xin… Xin lỗi, em cứ nghĩ chị không cần nữa."
Tôi sải bước đi về phía em ấy, giật lấy chiếc bánh bao nguội trong tay em ấy và ném trở lại thùng rác.

Cơm nhà, mắt khách
Lan có chồng, có con, có một căn nhà yên ấm giữa phố nhỏ. Mỗi sáng, chồng cô dậy sớm nấu cơm, thơm lừng căn bếp. Mỗi tối, anh ôm vợ con ngủ, ấm áp như bất cứ gia đình hạnh phúc nào.
Nhưng đã hai mươi ngày liên tiếp, Lan chỉ ngủ được ba tiếng mỗi đêm. Cô bị đánh thức bởi tiếng khóc trong mơ, bởi cảm giác có người đứng ở đầu giường. Người ta bảo cô là suy nghĩ nhiều nên mất ngủ, nhưng cơ thể cô rã rời như bị lún vào 1 đầm lầy, từng chút nhấn chìm cô. Mặc cho Lan giãy dụa, cố gắng thoát khỏi nó.
Cho đến sáng hôm ấy, khi Lan gặp một cô gái lạ bên quầy rau, mặc áo vải, tay ôm túi đừn vài chiếc lá khô, sách và một ít giấy vàng kì lạ, vừa nhìn đã mỉm cười:
“Xem duyên, bói toán, không phải 999 nghìn chỉ 99 nghìn thôi chị ơi. Biết đâu hợp duyên.”
Và từ đó, một cuộc “ăn cơm vợ – nhìn khách – hôn quỷ” chậm rãi mở ra.
Một người chồng tốt. Một người cha tử tế. Và một kẻ đang dâng sinh đang bí mật làm gì đó với vợ con.
~~~~~~~~~~Được hoàn thiện vào 25/8, cùng đón đọc nhé~~~~~~~

SỰ SỤP ĐỔ CỦA VUA DOANH SỐ
Khi anh chàng “quán quân doanh số” đến tìm tôi xin thanh toán phí team building, tôi thậm chí không thèm ngẩng đầu lên, liền thẳng thừng từ chối:
“Không duyệt được, hết kinh phí rồi.”
Anh ta tròn mắt, mặt đầy vẻ không thể tin nổi:
“Hôm nay mới mùng 1, sao lại hết tiền được? Mỗi người mỗi tháng đều có 100 tệ mà!”
Thế nhưng tôi vẫn kiên quyết không giải quyết cho anh ta.
Cuối cùng, chịu hết nổi, anh ta chạy thẳng tới tìm đại BOSS để mách tội tôi:
“Boss! Trên đời sao lại có người cố tình làm khó đồng nghiệp như cô ta chứ?”
“Không duyệt phí team building, tôi lấy gì để nâng cao tinh thần cả nhóm?”
“Cô ta keo kiệt đến mức bóp nghẹt cả động mạch chính, chẳng phải muốn phá công ty sao?!”
Thấy sự việc rốt cuộc cũng ầm ĩ lên, tôi khẽ mỉm cười, đứng dậy, rồi từ trong ngăn kéo rút ra xấp hóa đơn gần nửa năm nay…
…

Gương Đồng
Bạn cùng phòng ăn trộm gương đồng của tôi nhưng chết cũng không chịu thừa nhận.
Thế nhưng chiếc gương đồng đó là bảo vật của địa phủ, tên gọi Địa Linh Kính.
Bên trong giam giữ ác quỷ, chuyên hút tinh khí con người.
Rất nhanh, cô ta liền trở nên tóc bạc trắng đầu, gầy gò tiều tụy, chỉ có thể khóc lóc đến cầu xin tôi.
Nhưng chuyện này thật khó xử, ít nhất phải dùng một nửa dương thọ của cô ta để đổi lấy.