Báo Thù
Nhân vật chính vì nỗi hận sâu sắc mà lên kế hoạch trả thù. Thể loại này mang tính kịch tính cao, thường kết hợp cùng trọng sinh hoặc xuyên không để tạo sự bất ngờ.
Truyện mới cập nhật
Trọng Sinh Không Phải Để Tha Thứ
Trọng Sinh Không Phải Để Tha Thứ
Chị dâu tôi bị chẩn đoán có ba tử cung, cả nhà mừng rỡ như bắt được vàng.
Mẹ tôi cười không khép được miệng:
“Ba tử cung thì tốt quá rồi, một lần đẻ liền ba đứa cháu nội bụ bẫm cho mẹ!”
Tôi khuyên chị dâu nên đến bệnh viện lớn để kiểm tra lại với bác sĩ chuyên khoa.
Kết quả, bác sĩ chẩn đoán thai nhi bị dị tật, buộc phải phá bỏ để giữ mạng cho mẹ.
Sau đó, chị dâu hồi phục nhưng không thể mang thai lần nữa.
Thế là chị ta và mẹ tôi đổ hết tội lên đầu tôi:
“Dị tật tử cung cái gì chứ? Tao thấy mày là thứ không đẻ được, ghen tị tao một lần mang ba đứa nên mới xúi tao đi phá thai!”
“Hương hỏa nhà họ Vương đến đời mày là tuyệt tự rồi, mày còn mặt mũi mà sống à?”
Mẹ tôi và chị dâu cùng nhau dùng gối bịt miệng gi//ết ch//ết tôi.
Mở mắt ra lần nữa…
Tôi quay về đúng cái ngày đưa chị dâu đến bệnh viện lớn để kiểm tra.
Hàng Xóm Tâm Thần Livestream Đập Cửa
Hàng Xóm Tâm Thần Livestream Đập Cửa
Người phụ nữ t/â m th.ầ./n dưới lầu đã đập cửa nhà tôi suốt 2 năm trời.
Dựa vào cái giấy chứng nhận “miễn tử”, con trai bà ta cũng ngày càng buông thả, chẳng buồn ngăn cản.
Sau khi thay cánh cửa thứ 8 bị đ/ậ/p nát, tôi bức xúc cắt đoạn camera đăng lên mạng than thở.
【Gắn chuông báo động ngoài cửa, ai mà đập cửa là nó hú “u oà u oà”, để xem ai ngủ được!】
【Phản ứng đầu tiên của tôi là: cửa có dẫn điện không nhỉ? Tôi đúng là đ/ộc ác quá đi~ (chó ngáo)】
【Mua máy rung, livestream camera, ai donate là máy rung 10 giây. Mở luôn kèo đoán “bà đi/ên có lên không”. Không đầy nửa năm đủ tiền mua nhà khác.】
Tôi bật dậy khỏi giường, tay ôm mũi bị đ/ập trúng bởi cái điện thoại rơi trúng mặt.
Phát ra tiếng cười khanh khách lần đầu tiên trong 2 năm qua…
Nhất Niệm
Nhất Niệm
Tôi hạ sinh một cặp song sinh long phượng, vì nhà họ Thẩm trả xong món nợ ân tình trăm năm.
Nhưng ngay trong tiệc trăm ngày của con trai tôi, Bạch Nguyệt Quang của chồng tôi, Tô Mạn Ni bỗng “phịch” một tiếng quỳ sụp xuống, chỉ tay vào đứa con trai trong lòng tôi, gào lên:
“Đứa bé là của tôi! Đứa mà Đường Nhiễm sinh ra là thai ch, chính cô ta đã trộm con trai tôi!”
Thẩm Tư Hằng chẳng buồn suy nghĩ, vung tay tát tôi một bạt tai nảy lửa.
Hắn ép tôi quỳ xuống, giật lấy đứa bé từ trong tay tôi, trao cho người đàn bà đó kẻ đang đảo lộn trắng đen.
Họ không biết rằng, huyết mạch nhà họ Đường chúng tôi là kết thằng sư.
Đứa trẻ bị mẹ ruột bỏ rơi, phúc kết sẽ biến thành sát kết, không còn là điềm lành nữa, mà sẽ trở thành…
nghiệt chủng đòi mạng.
Nữ Phụ Không Làm Nền Cho Ai Cả
Nữ Phụ Không Làm Nền Cho Ai Cả
Khi đưa vé số cho Chu Văn Trung, trước mắt tôi đột nhiên hiện lên một vài hàng chữ giống như hiệu ứng bình luận trực tiếp.
[Nữ phụ đem tấm vé trúng thưởng 10.000 tệ đưa cho nam phụ rồi, nữ chính của chúng ta cuối cùng cũng có tiền học đại học.]
[Còn phải cảm ơn nữ phụ độc ác đã nhường lại suất vào đại học nữa, nữ chính của chúng ta sắp bay cao rồi.]
Tôi khựng lại một bước, siết chặt tấm vé số trong tay rồi xoay người bỏ đi.
Đoạn Tình Ký
Đoạn Tình Ký
Phu quân của ta là Uy Viễn hầu, là vị hầu gia được người người ca tụng là bậc trượng phu mẫu mực.
Thành thân đã 20 năm, chàng chưa từng nạp thiếp, không có ngoại thất, đến cả nơi phong trần cũng hiếm khi đặt chân tới.
Ngay cả khi đích tử duy nhất qua đời, chàng cũng chỉ thu nhận nhi tử của cố giao đang tá túc trong phủ làm con thừa tự, chứ không hề rước thêm nữ nhân vào hậu viện.
Thế nhưng, không ai hay biết, người chàng thật lòng yêu thương chưa bao giờ là ta.
Lúc ta ch .t, mặc sa y mỏng, ăn đồ lạnh, đến ch .t cũng bị n/hét cá/m vào miệng.
Chính tay chàng – Triệu Thanh Hứa, đưa ta đến chốn Diêm Vương điện, khiến ta mang nỗi oan khó giãi bày, có miệng chẳng thể kêu than.
Chỉ là, chàng không biết… ta đã trọng sinh, quay về thời điểm nhi tử ta vẫn còn sống.
Trẫm Không Cần Thái Tử Phi Nữa
Trẫm Không Cần Thái Tử Phi Nữa
Trong yến tiệc tại cung, Thái tử tuyên bố: “Ai có thể nối tiếp câu thơ này, ắt sẽ trở thành Thái tử phi tương lai.”
Kiếp trước, ta nhanh miệng đối tiếp câu thơ, Thái tử liền cho rằng người đã cùng hắn đối thơ trong Y Mai Viên chính là ta.
Đến đêm thành thân, nha hoàn của ta mới thổ lộ nàng mới là người đối thơ với Thái tử trong vườn hôm đó, rồi lập tức uống độc tự tận.
Sau khi đăng cơ, việc đầu tiên Thái tử làm là truy phong nha hoàn ấy thành Hoàng hậu.
Việc thứ hai chính là ban cho ta một chén rượu độc, để ta đau đớn đến ruột gan nát vụn mà ch.
“Nếu không phải ngươi mạo nhận Thanh Hà, vị trí Thái tử phi vốn thuộc về nàng.”
“Đây là món nợ ngươi phải trả cho Thanh Hà.”
Thế nhưng… những câu thơ hôm đó vốn là do ta viết ra.
Ta ch thảm, hắn lại ném cả tộc ta vào bãi tha ma cho lũ dã thú tranh nhau x..é x..ác.
Khi mở mắt ra lần nữa, ta liền chủ động đẩy nha hoàn ấy ra.
Thái tử không phải muốn lấy nàng ta sao? Được, ta tác thành cho họ.
Nợ Duyên
Nợ Duyên
Kiếp trước, ta đã lao xuống hồ băng cứu một bé gái rơi xuống nước, không ngờ đó lại chính là con gái riêng của ngoại thất bên ngoài. Tất cả đều là cái bẫy do ả ta sắp đặt. Sau đó, hàn khí xâm nhập vào cơ thể khiến thân thể ta suy nhược, đại phu nói ta vĩnh viễn không thể sinh con nữa.
Khi ta bệnh nặng đến mức hấp hối, phu quân rước tình nhân vào cửa, chúng dùng sính lễ hồi môn của ta để sống phú quý vẻ vang.
Lần nữa mở mắt ra, ta lại trở về ngày bé gái ấy rơi xuống hồ…
Mẹ Tôi Muốn Bán Tôi
Mẹ Tôi Muốn Bán Tôi
Ngày lễ tình nhân, mẹ tôi lén lút huỷ vé tàu cao tốc của tôi.
Nhất quyết bắt tôi ngồi xe của cậu về quê.
Nhưng vừa lên cao tốc, trước mắt tôi đột nhiên hiện ra một loạt bình luận như đang xem livestream.
“Cô gái à, đừng đi! Họ định bán cô cho đối tượng xem mắt đấy!”
“Làm chuyện đã lỡ rồi thì phải cưới, nhận 30 vạn tiền sính lễ!”
“Bị nhốt trong nhà hơn chục năm, sinh con ra nhưng không tôn trọng con, cuối cùng còn bán con sang miền Bắc Miến Điện!”
Em Không Còn Là Của Anh
Em Không Còn Là Của Anh
Chồng tôi lái chiếc Bentley đưa con đến trường mẫu giáo. Cô giáo lấy cớ “thuận tiện liên lạc” để thêm WeChat của chồng tôi.
Ảnh đại diện ban đầu là một bông hồng xanh, sau đó đổi thành một tấm hình nửa kín nửa hở, trông đầy gợi cảm.
Cô ấy thường xuyên gửi ảnh và video của con tôi ở trường cho chồng tôi.
Tôi nhíu mày. Tôi đã kết bạn với cô giáo ấy hơn ba tháng, cô chưa từng gửi cho tôi bất kỳ tấm ảnh nào.
Cho dù tôi có việc cần liên hệ, cô ấy cũng trả lời rất chậm và cực kỳ kiệm lời.
Tôi kể chuyện này với cô bạn thân, cô ấy bảo cô giáo này chắc chắn có ý đồ, dặn tôi cẩn thận kẻo mất chồng.
Tôi không để tâm, chỉ coi như chuyện cười kể cho bạn nghe.
Cho đến một ngày, tôi đọc được đoạn tin nhắn…
Trở Về Bảo Vệ Con Gái
Trở Về Bảo Vệ Con Gái
Trời nắng nóng gay gắt, con gái bốn tuổi của tôi bị tôi bỏ quên trong xe, sống sờ sờ mà ch ngạt.
Tất cả mọi người đều phát cuồng lên, bảo mẫu thì hối thúc tôi mau mở cửa xe, mang thi thể con bé ra hỏa táng.
Chồng tôi cũng chỉ trích tôi vô trách nhiệm, nói tôi không xứng làm mẹ.
Còn tôi thì cầm ly nước mát lạnh, đứng giữa đám đông hóng chuyện, cười rạng rỡ như hoa nở đầy mặt.