Báo Thù
Nhân vật chính vì nỗi hận sâu sắc mà lên kế hoạch trả thù. Thể loại này mang tính kịch tính cao, thường kết hợp cùng trọng sinh hoặc xuyên không để tạo sự bất ngờ.
Truyện mới cập nhật
Đừng Hỏi Vì Sao Em Biến Mất
Đừng Hỏi Vì Sao Em Biến Mất
Vào ngày tôi bước sang tuổi ba mươi, cô bé mười tám tuổi được Phó Trì Yến chu cấp bên ngoài tự tiện xuất hiện.
Khi tôi chắp tay nhắm mắt cầu nguyện, cô ta lại bật cười khúc khích.
Chỉ một giây sau, cô ta lấy tay che miệng, ánh mắt ngây thơ nhìn tôi:
“Chị ơi, em không có ý gì khác đâu, chỉ là cảm thấy chị lớn tuổi thế rồi, sao vẫn còn tin mấy chuyện như vậy?”
Tôi không nói gì, sắc mặt trầm xuống.
Phó Trì Yến ngồi vắt chân, đưa tay ôm hờ cô ta vào lòng:
“Đào Tri, Linh Oản chỉ nói sự thật thôi, em trưng cái mặt đó cho ai xem chứ?”
Khoảnh khắc đó, tôi chợt nhận ra người đàn ông mà tôi yêu mười năm, hóa ra cũng chỉ đến thế.
Tôi Đã Xóa Anh Như Xóa Video
Tôi Đã Xóa Anh Như Xóa Video
Khi tôi phát hiện ra chiếc vòng cổ có khóa trong xe chồng mình, tôi ch .t lặng.
Nó to hơn vòng cổ bình thường cho thú cưng, chất liệu thép không gỉ, phần đầu có ổ khóa nhỏ, kéo theo một sợi xích dài bằng sắt, cuối sợi xích cũng là một cái móc khóa.
Nhưng mà… nhà tôi làm gì có nuôi chó?
Hồi nhỏ, Giản Chí Văn từng bị chó c/ắn một lần, đến giờ thấy chó là vẫn rùng mình. Cậu ta tuyệt đối sẽ không cho chó lên xe đâu!
Huống hồ ai mà cho chó đeo loại vòng cổ kỳ dị như thế chứ?
Chiếc vòng này lại còn được giấu rất kỹ, tận sâu trong khe dưới ghế lái. Nếu không phải tôi cúi xuống tìm hoa tai rơi thì chắc cũng chẳng bao giờ phát hiện ra.
Càng nghĩ càng thấy bất thường.
Tôi vội lấy điện thoại chụp hình rồi tra hình ảnh trên mạng.
Khi kết quả hiện ra, suýt nữa tôi ném luôn cái điện thoại đi.
Đây là… vòng cổ cho người dùng?
Đạn Mạc Bảo Tôi Rằng: Còn Chờ Gì Mà Không Ly Hôn
Đạn Mạc Bảo Tôi Rằng: Còn Chờ Gì Mà Không Ly Hôn
Nhà hàng xóm thấy biển số xe tôi có 985, bèn nhờ tôi trong ba ngày thi đại học đưa con gái cô ta đến điểm thi, nói là để lấy chút vận may.
Tôi còn đang do dự thì trước mắt hiện lên dòng chữ như trong livestream:
【Nữ chính xui xẻo nhất truyện đã lên sàn rồi!】
【Bà hàng xóm kia lười ch đi được, rõ ràng là không muốn dậy sớm nên mới tìm cớ đùn đẩy việc đưa con đi thi cho nữ chính!】
【Con gái bà ta cũng đâu có bình thường, sắp thi đại học đến nơi mà vẫn chat chit với bạn mạng đến hai ba giờ sáng mỗi đêm, kết quả là ngày thứ hai thi xong thì bị nhồi máu cơ tim ngay trên xe nữ chính. May mà nữ chính vượt sáu đèn đỏ, đưa đến viện kịp lúc, không thì mất mạng rồi!】
【Cả nhà bọn họ không biết ơn đã đành, còn oán trách nữ chính lo chuyện bao đồng, hủy hoại tương lai sáng lạn 985 của con gái, rồi cuối cùng phóng hỏa thiêu chết nữ chính!】
【Tức đến tăng xông! May mà nữ chính trọng sinh rồi!】
Tôi bị hù cho rùng mình một cái, lập tức từ chối:
“Xin lỗi, tôi phải đi làm, không rảnh.”
Anh Có Bao Giờ Tin Em?
Anh Có Bao Giờ Tin Em?
Người bạn thân nhất của cô yêu Tô Nghiên.
Người đàn ông cô yêu nhất cũng yêu Tô Nghiên.
Ngày Tô Nghiên qua đời, tất cả mọi người đều cho rằng thủ phạm chính là cô, hai người đàn ông cùng xem cô ta quan trọng hơn sinh mạng lập tức liên thủ tống cô vào tù.
Năm đầu tiên ở trong tù, cô bị hỏng mất một bàn tay.
Năm thứ hai ở trong tù, cô bị tàn phế một chân.
Năm thứ ba ở trong tù, cô nhận được tin cha mẹ mình bị ép đến tự sát.
Hiện giờ cô chỉ còn lại người thân duy nhất là em gái, cô quỳ dưới đất đau khổ cầu xin Tần Dạ Hoài và Giang Đình Viễn giơ cao đánh khẽ, tha mạng cho em gái mình.
“Cậu Tần và cậu Giang hạ lệnh, nếu cô muốn đưa em gái đến bệnh viện chữa trị thì phải quỳ xuống đội tấm bảng này lên.”
Trên tấm bìa cạc tông màu trắng là ba chữ “Kẻ giết người” cực kỳ chói mắt, tựa như một con dao nhọn đâm thẳng vào mắt cô.
An Đồng chỉ run lên trong chớp mắt, giây tiếp theo đã không chút do dự đeo tấm bảng ra sau lưng mình. Chỉ cần em gái sống sót, bọn họ kêu cô làm gì cũng được.
Tần Dạ Hoài nhìn cô gái trẻ lảo đảo quỳ lết trên đường, chân mày không khỏi nhíu chặt. Hắn không dám tin người trước mắt mình là An Đồng.
An Đồng từng là một cô gái vui tươi xán lạn, xinh đẹp lóa mắt khuynh đảo toàn bộ nam giới ở Hoa Thành, thế nhưng hôm nay cô lại mặc bộ quần áo lao động nhàu nhĩ, tóc tai lộn xộn, mất hết tự tôn quỳ dưới đất đeo lên người tấm bảng sát nhân.
Một cơn giận vô cớ dâng lên trong ngực Tần Dạ Hoài, hắn kéo cửa kính xe lên, không nhìn cô nữa mà ra lệnh cho tài xế lái xe đi.
An Đồng đeo tấm bảng trên lưng quỳ bò từng bước đến trước cửa bệnh viện, thế nhưng bác sĩ cấp cứu lại nói với cô rằng đứa trẻ nằm trong lòng cô đã sớm tắt thở.
“Ông nói sao?”
“Cô bé đã qua đời rồi, nếu đến sớm hơn một chút có lẽ còn cứu chữa kịp…”
Bạn Gái Cũ Báo Giá
Bạn Gái Cũ Báo Giá
Bạn trai sắp được thăng chức, đặc biệt mời sếp và đồng nghiệp đến nhà ăn cơm, vậy mà chỉ đưa tôi đúng… năm mươi tệ (khoảng 180k) để đi chợ.
Khi tôi tỏ vẻ nghi ngờ, anh ta lại làm ra vẻ khó xử:
“Em yêu, em cũng biết mà, anh phải tiết kiệm để mua nhà cưới em, nên sinh hoạt thường ngày phải bớt xén một chút!”
“Anh tin vào năng lực của em, năm mươi tệ làm mâm cơm mười món một canh chắc không thành vấn đề đâu nhỉ?”
Vì muốn bạn trai thuận lợi được thăng chức, tôi đành tự bỏ tiền túi, dốc lòng chuẩn bị thực đơn.
Thế nhưng, đúng lúc tôi cầm thực đơn đến tìm anh bàn bạc, lại vô tình nghe thấy anh ôm cô bạn thanh mai trúc mã khoe khoang:
“Con nhỏ đó ngu lắm, mai kiểu gì cũng chuẩn bị cả bàn tiệc cho anh, chỗ tiền nó tiết kiệm giúp anh còn đủ để mua nước hoa tặng em!”
Tôi đứng trước cửa, không bước vào.
Ngày hôm sau, tôi vẫn chuẩn bị nguyên một bàn tiệc thịnh soạn.
Kết quả?
Bạn trai tôi vừa thấy mâm cơm đã quỳ xuống.
Học Bá Gọi Tôi Là Mẹ Kế
Học Bá Gọi Tôi Là Mẹ Kế
Sau kỳ thi đại học, nam sinh giỏi nhất lớp trở thành thủ khoa toàn tỉnh.
Trong buổi phỏng vấn, cậu ta bất ngờ quỳ rạp xuống trước mặt tôi.
“Cô giáo, cảm ơn cô đã tận tình dạy dỗ em suốt thời gian qua.
Nhưng… cô có thể trả lại ba cho em được không?
Mẹ em đã 3 năm không gặp ông ấy rồi, xin cô đừng chia rẽ họ nữa…”
Tôi lập tức trở thành mục tiêu công kích của dư luận.
Bị đào bới đời tư, bị chửi rủa, bị điều tra, bị đuổi việc.
Tôi muốn tìm chồng để hỏi rõ đầu đuôi sự việc, nhưng chưa kịp nói gì đã bị một đám người quá khích vây quanh.
Một quả trứng thối bay thẳng vào trán tôi.
Đến khi mở mắt ra lần nữa, tôi quay ngược thời gian.
Lúc này, cậu học sinh ấy vẫn chưa chuyển vào lớp tôi.
Kẻ Điên Dịu Dàng
Kẻ Điên Dịu Dàng
Cái Kết Của Kẻ Phản Bội
Khi t/a/i n/ạ/n hàng không xảy ra, chồng tôi – cơ trưởng của chuyến bay nhìn tôi và Bạch Nguyệt Quang, gương mặt tràn đầy khó xử.
Tôi thì không hề do dự, nhét bộ dù cuối cùng vào tay hai người bọn họ.
Kiếp trước, sau khi cân nhắc đi cân nhắc lại, anh ta chọn đưa dù cho tôi người đang mang thai rồi định cùng Bạch Nguyệt Quang chôn thân trong vụ rơi máy bay.
Nhưng cái gọi là “cùng xuống hoàng tuyền” kia không xảy ra – Bạch Nguyệt Quang ch trong vụ t/a/i n/ạ/n, còn anh ta thì sống sót một cách kỳ tích.
Từ đó về sau, anh ta ngày ngày ở bên cạnh tôi, chờ đứa con của chúng tôi ra đời.
Tôi ngỡ rằng mọi b/i kị/ch đã kết thúc, nào ngờ khi con đầy tháng, anh ta lại thản nhiên bóp ch con gái ngay trước mặt tôi:
“Nếu không phải cô cứ khăng khăng bám theo, máy bay đâu có thiếu dù.”
“Cô gi//ết người tôi yêu nhất, hôm nay, tôi cũng phải để cô nếm thử cảm giác đó!”
Tôi đ/au đớ/n đế/n tuy/ệt vọn/g, cuối cùng cùng anh ta đồn/g qu/y v/u tậ/n.
Mở mắt ra lần nữa, tôi lại trở về ngày xảy ra t/ai nạ/n…
Tôi Không Cần Cứu Rỗi
Tôi Không Cần Cứu Rỗi
Anh trai của chồng tôi vừa qua đời, vậy mà chồng tôi, không thèm hỏi ý kiến tôi đã ngang nhiên đưa chị dâu đang mang thai về nhà để “dưỡng thai”, thậm chí còn ép tôi nghỉ việc ở nhà chăm sóc cô ta.
Tôi không đồng ý.
Chị dâu liền khóc lóc đòi nh/a/y l/ầ/u, còn quay sang chồng tôi mà nức nở:
“Cuộc hôn nhân ba người này chật chội quá… Đã không còn chỗ cho em trong căn nhà này nữa, vậy thì để người dư thừa như em ch .t đi cho xong!”
Chồng tôi không những không dỗ dành tôi mà còn tát tôi một cái trời giáng, rồi ép tôi phải xin lỗi chị dâu.
Tôi nghe lời anh ta, cúi đầu xin lỗi.
Rồi sau đó, tôi cũng đưa bạn trai cũ về sống chung, nở nụ cười nhẹ nhàng với hai người kia:
“Đừng lo, ba người thì hơi chật, nên tôi kiếm thêm người nữa, bốn người chơi mạt chược là vừa.”
108 Lời Cầu Hôn, 8 Năm Tù Giam
108 Lời Cầu Hôn, 8 Năm Tù Giam
Sau lần cầu hôn thứ 108 của Giang Yến Thâm, cuối cùng tôi cũng đồng ý lấy anh ta.
Tối hôm nhận giấy đăng ký kết hôn, tôi nhận được một đoạn video gửi đến từ một người ẩn danh.
Trong video, Giang Yến Thâm đang quỳ trên nền đá cẩm thạch giữa trung tâm thương mại, trước mặt anh là một người phụ nữ mặc váy trắng.
“Nhược Tuyết, anh sai rồi, xin em đừng rời xa anh.” Giọng nói của anh vang vọng rõ ràng trong không gian trống trải của trung tâm.
Xung quanh là đám đông tụ tập quay video, trong phòng livestream có người để lại bình luận:
“Chậc chậc, ngày cưới đã quỳ gối trước người phụ nữ khác, tên này đúng là cặn bã.”
“Lâm Nhược Tuyết là ai vậy? Không phải Giám đốc Giang mới cưới hôm nay à?”
“Anh em ơi, đặt cược nào, đoán xem tối nay Giám đốc Giang ngủ với ai!”
….