Hiện Đại
Nội dung xoay quanh bối cảnh xã hội ngày nay với tình yêu, công việc, gia đình và những vấn đề quen thuộc trong cuộc sống. Nhân vật có tính cách gần gũi, câu chuyện dễ liên hệ với thực tế nên thường rất được yêu thích.
Truyện mới cập nhật

Bảo Bối Của Rắn Hai Mặt
Bảo Bối Của Rắn Hai Mặt
Tôi và chị gái đều là rắn.
Nghe đồn thái tử gia giới thượng lưu ở kinh thành Cố Tư Diễn thân thể cường tráng, nguyên dương sung mãn, nên hai chị em tôi quyết định luân phiên làm bạn gái của anh ta để song tu, tăng tu vi.
Hôm đó, thái tử gia hỏi chị tôi:
“Rắn sợ nhất thứ gì? Thạch tín hay là hùng hoàng?”
Tôi tưởng mọi chuyện bại lộ rồi, nên nửa đêm dắt chị giả ch//ết, trốn thẳng về rừng sâu núi thẳm.
Nửa đêm, mùi gà rán thơm lừng bay tới, tôi lén thò đầu lên khỏi m//ộ kiếm đồ ăn.
Đằng sau chợt vang lên hai tiếng cười lạnh.
Hai người đàn ông mặt mũi giống nhau như đúc, đang nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lẽo rờn rợn:
“Anh, con này là của ai đấy? Em phân biệt không ra nữa.”
“Của anh. Tối qua cô ấy còn bảo, nếu cô ấy ch//ết, anh nhớ cúng cho cô ấy combo gà rán nguyên con ngay trên mộ nữa kìa.”

Chơi Khô Máu Với Ban Quản Lý
Chơi Khô Máu Với Ban Quản Lý
Cuối năm, ban quản lý bất ngờ đăng một tin trong group cư dân.
“@Tất cả mọi người, đêm Giao Thừa sắp đến rồi. Để mọi người có thể ăn một bữa cơm tất niên yên tâm và cảm nhận được sự quan tâm của công ty quản lý, chúng tôi chính thức mở dịch vụ đặt cơm tất niên.”
“Menu cơm tất niên như sau: Một bàn 19999 tệ (khoảng 74 triệu VND). Đặt nhanh kẻo hết. Ai không đặt, hậu quả tự chịu!”
Tôi liếc qua menu, toàn món ăn gia đình, cùng lắm trị giá 500 tệ, vậy mà họ dám thu tôi gần 20000?
Thật sự nghĩ tiền tôi là từ gió mà ra à?
Group im phăng phắc. Mọi người có vẻ đều đang đợi ai đó lên tiếng trước.
Vài phút sau, quản lý lại nhắn thêm:
“Nếu đến ngày mai chưa có phản hồi, sẽ mặc định đã đặt.”
Tôi không nhịn được nữa.
….

Sau Ly Hôn, Chông Cũ Phát Hiện Mắc Bệnh AIDS
Ba tháng sau, tôi lại nhìn thấy chồng mình, Trình Hướng Viễn, trên hot search.
Anh ta đã dẫn dắt đội nghiên cứu của mình đóng cửa ba tháng, tuyên bố đã nghiên cứu thành công lô vắc xin HIV đầu tiên, có khả năng được đề cử giải Nobel.
Đối mặt với phóng viên và máy quay, anh ta cảm ơn đội ngũ, cảm ơn học trò quan trọng nhất, thậm chí cảm ơn cả đứa con trai bảy tuổi. Duy chỉ không nhắc đến tôi.
Trong bữa tiệc ăn mừng thành công nghiên cứu, anh ta đã nói trước mặt tất cả học trò rằng muốn ly hôn với tôi:
“Hứa Nguyện đã mang thai, cô ấy không thể tiếp tục không có danh phận theo tôi.”
“Cô ấy đã cùng tôi chịu khổ ba tháng, tôi nên bù đắp cho cô ấy.”
Hứa Nguyện là nghiên cứu sinh mà anh ta mới nhận không lâu.
Vì cô ta, anh ta muốn cắt đứt cuộc hôn nhân mười năm của chúng tôi.
Tôi dắt con trai định giành quyền nuôi con, nhưng nó lại hất tay tôi ra:
“Mẹ, mẹ không thể ích kỷ như vậy.”
“Mẹ đã hưởng phúc ở nhà lâu như vậy, bây giờ cũng nên đến lượt dì Hứa Nguyện rồi!”
Nhìn khuôn mặt ngây thơ của con trai, tôi bỗng tỉnh táo.
Không chỉ bố nó tôi không cần, mà ngay cả đứa con thừa hưởng gen “sói mắt trắng” của anh ta, tôi cũng không cần nữa.

Dỗ Dành Tên Kiêu Ngạo
Kỳ nghỉ hè học kỳ hai lớp 11, tôi dọn đến sống trong nhà của bạn thân mẹ.
Nghe nói con trai nhà họ Hứa bằng tuổi tôi, là người nổi tiếng khó chọc trong giới con nhà giàu.
Ngạo mạn, lạnh lùng, làm việc theo tâm trạng, là thiên chi kiêu tử được mọi người nâng niu.
Tôi thầm yêu một cách cẩn trọng, nhưng lại nghe thấy anh ta cười khẽ ở góc hành lang: “Tống Khinh à, quá nhát gan, không hứng thú.”
Tôi lặng lẽ xóa liên lạc với anh ta, dứt khoát tránh xa, nhưng lại tái ngộ ở đại học.
Ban đêm, ở đủ loại địa điểm khác nhau, giọng anh ta khàn khàn.
“Bảo bối, đừng run, để tôi dỗ em.”

Phiên Bản Tốt Hôn Của Tôi
Phiên Bản Tốt Hôn Của Tôi
Năm năm trước, vị hôn phu của tôi đã /bỏ tr/ốn ngay trong lễ cưới.
Trong lúc tu//yệt vọ//ng, tôi bước lên sân thượng, và chính là Mạnh Thiên đã cứu tôi.
Sau đó, chúng tôi bên nhau.
Trước đêm cưới, tôi bất ngờ phát hiện mình đã ma/ng th/ai.
Tôi định nói cho anh ấy biết, thì lại nghe thấy anh nói chuyện với người khác:
“Giang Đường cướp đi vợ tôi, thì tôi đương nhiên phải cướp lại vị hôn thê của hắn.”
“Cư/ới cô ta à? Không đời nào.”
“Người phụ nữ mà Giang Đường không cần, tôi càng không cần.”
Giang Đường — chính là vị hôn phu đã ruồng bỏ tôi năm năm trước.
Tôi sẽ không để một người đàn ông khác bỏ rơi mình ngay trong lễ cưới lần nữa.
Vì thế, tôi ph//á th/a//i và biến mất hoàn toàn khỏi thế giới của anh ta.
Nghe nói sau này, Mạnh Thiên – người xưa nay luôn sống quy củ – lại lang bạt khắp nơi trên thế giới.
Chỉ để tìm người vợ ma//ng tha//i đã bỏ đi của anh ấy.

Lần Này, Thanh Mai Thắng Nữ Chính Thiên Phú
Sau khi nữ chính thiên phú của Trần Quyện xuất hiện.
Tôi vì muốn tránh trở thành nữ phụ độc ác nên đã chuẩn bị ra nước ngoài chạy trốn.
Ngay lúc tôi chúc anh và nữ chính hạnh phúc trọn đời.
Anh lại đè tôi xuống giường, hôn tôi đến dữ dội.
“Triệu Lệ Hoan, thử chúc tôi hạnh phúc thêm lần nữa xem.”
“Không có em, mẹ nó tôi sống hạnh phúc với ai được?”

Bánh Mì Không Để Qua Đêm
Bánh Mì Không Để Qua Đêm
Nhà tôi có nguyên tắc, bánh mì không để qua đêm.
Mỗi khi đóng cửa, tôi đều đem phần bánh dư còn lại sang cho nhà bên cạnh, một bà mẹ đơn thân nuôi hai đứa nhỏ.
Lạ một điều là, dạo này cửa tiệm càng ngày càng ế ẩm, bánh dư thì ngày càng nhiều.
Tối đó, tôi xách hai túi bánh to đùng đứng trước cửa nhà hàng xóm.
Chợt nghe trong nhà vang lên tiếng cười trong trẻo của hai đứa trẻ:
“Mẹ ơi, mẹ đúng là cao tay! Con với em gái cứ nói như mẹ dạy, bảo với người ta là tiệm bánh nhà cô Sủu Vãn Ý d/ơ bẩn lắm, ai nghe cũng không dám tới mua luôn!”
“Sau này nhà mình không tốn đồng nào mà ngày nào cũng có bánh ăn, thật là vui quá đi mất!”
Tôi cười gằn, xoay người ném cả hai túi bánh vào thùng rác.
Đúng lúc đó, cửa mở ra.

Ly Hôn
Ly Hôn
Sau 4 năm kết hôn với Hàn Trấn, Giang Nguyện bỗng nhiên thông suốt.
Bất kể khi xưa Hàn Trấn cưới cô là vì thật lòng hay toan tính, cô đều chấp nhận. Nhưng hiện tại, cô không muốn tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa.
Giang Nguyện vẫn nhớ như in buổi chiều hôm ấy, Hàn Trấn đứng trước mặt cô, dáng người cao lớn, lưng thẳng tắp, trong mắt phản chiếu bóng hình cô, tựa như thật sự mang theo chút dịu dàng.
Càng ch .t người hơn là khi anh hỏi:
“Muốn lấy anh không?”
Chỉ một câu hời hợt ấy thôi mà trong lòng Giang Nguyện đã dậy sóng.
Tình yêu tuổi trẻ luôn cuồng nhiệt, mù quáng, có thể khiến người ta can đảm đến bất chấp.
Cô bị anh mê hoặc, không chút do dự mà gật đầu.
Sau khi kết hôn, Giang Nguyện cố gắng hết mình để yêu thương, chăm sóc anh.
Hàn Trấn từ nhỏ mồ côi cha mẹ, do ông nội nuôi dưỡng.

Năm Ấy Trời Mưa Rất Lâu
Năm Ấy Trời Mưa Rất Lâu
Mua đồ tránh th/ai rồi đến nhà Lộ Minh, tôi vừa bước tới cửa thì nghe thấy hắn đang gọi điện với bạn, giọng nói rõ mồn một qua khe cửa.
“Cậu có bạn gái rồi mà còn lằng nhằng với Thẩm Vi, chẳng lẽ tiếc không muốn buông?”
Lộ Minh cười khẽ, giọng lười biếng:
“Bạn gái tôi ngoan lắm, kiểu này mà biết thì chắc chắn sẽ giận. Còn Thẩm Vi thì khác, cô ta chịu chơi.”
Bàn tay đang định mở cửa của tôi khựng lại giữa không trung.
Tôi đứng sững bên ngoài, như bị dội gáo nước lạnh.

Tổng Tài Cũng Biết Ghen
Tổng Tài Cũng Biết Ghen
Tôi vô tình bấm nhầm gọi cho sếp đúng lúc đang giúp em trai thử áo len mới.
“Nhỏ quá, không cho vô.”
“Sao có thể? Đo đúng size của em rồi mà.”
“Chặt quá! Nhẹ tay chút, đau, đau!”
“Rồi rồi, chị đang giúp mà.”
Tôi dùng sức kéo mạnh, vừa dỗ:
“Ngoan nào, xong rồi nè, để chị xoa xoa cho.”
“Chị chắc không đó?”
Nó túm lấy cổ áo bị siết chặt, thở hồng hộc như bị bóp cổ.
Về sau nghe đồn, hôm đó sếp tôi đang họp thì nhận một cuộc gọi bí ẩn, sắc mặt đen thui dần theo từng phút.
Anh không nói lời nào, chỉ xả một trận dữ dội khiến 28 trưởng phòng gồng mình khóc sạch nước mắt.